Hogwarts năm 1995.
Ron tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, nhăn mũi khi nghĩ đến hôm nay lại là một ngày phải vật lộn với giáo sư Dolores Umbridge, hơn nữa còn có hai tiết học chung với đám rắn Slytherin chết tiệt. Cậu khó chịu quay mặt sang giường của Harry.
Chăn gối gấp gọn gàng, giường cũng bằng phẳng, Harry thì không thấy.
Ron hơi khó hiểu. Bình thường Harry luôn đợi cậu cơ mà?
" Đừng nhìn nữa, lúc mình dậy đã không thấy Harry rồi." Neville gõ gõ đầu con cóc của mình, lên tiếng: " Chắc cậu ấy đi trước rồi."
" Ừm." Ron gật đầu, đứng dậy vệ sinh cá nhân rồi ra khỏi ký túc xá.
Ron gặp Hermione ở Đại sảnh đường. Cô nàng đang ôm một chồng sách cao ngất. Lúc nhìn thấy Ron thì dùng ánh mắt ra hiệu cho cậu tiến lại, sau đó trút hết chỗ sách vào tay cậu.
" Hermione, bồ chỉ suốt ngày bắt nạt mình thôi." Dù nói vậy, nhưng Ron vẫn ngoan ngoãn nhận lấy.
" Harry đâu? Harry không đi cùng bồ sao?"
Ron lắc đầu: " Sáng nay mình dậy đã không thấy Harry. Chắc Harry đến Đại sảnh đường trước rồi."
Hermione lắc đầu: " Harry quá căng thẳng rồi. Chắc cậu ấy muốn ở một mình một khoảng thời gian."
" Tất cả là tại Umbridge chết tiệt!"
" Ron, chú ý đại từ xưng hô của bồ."
" Cái gì chứ!"
" Trò Granger nói đúng đấy, trò Weasley. Đừng để những gì trò nói đến tai giáo sư Umbridge."
Cùng với Ron, một giọng nói khác cũng vang lên. Quay lại, là Blaise Zabini, Pansy Parkinson, Goyle và Grabbe.
Blaise cười mỉm chi: " Xem kìa, Weasley tóc đỏ và nàng công chúa Muggle của cậu ta. Cậu đúng là một kỵ sĩ đạt tiêu chuẩn đó Weasley."
Ron cười xì: " Sao? Cậu ghen tị à?"
Blaise • ghen tị • Zabini: " ... " Chẳng lẽ lại nói là đúng rồi?
" Hermione, kệ chúng nó, đi thôi!" Ron giật nhẹ góc áo Hermione.
" Ừm." Cô nàng gật đầu.
Một buổi ăn sáng không được vui vẻ lắm diễn ra khi giáo sư Umbridge xuất hiện ở Đại sảnh.
Tiết học Phòng chống nghệ thuật Hắc ám của giáo sư Umbridge là tiết đầu, hơn nữa còn là hai Nhà Gryffindor và Nhà Slytherin học chung.
Ron cảm thấy chóng mặt.
Đám sư tử nhỏ nhà Gryffindor im phăng phắc, không dám ho he gì, mà đám rắn nhỏ nhà Slytherin thì vẫn vô tư cười khúc khích.
Giáo sư Umbridge bước vào lớp.
Bà gõ gõ đầu đũa xuống mặt bàn giáo viên, hắng giọng: " Trật tự."
Nhưng trong phòng vẫn còn tiếng cười của Slytherin.
Dù vậy, giáo sư Umbridge vẫn làm như không nghe thấy, mở sổ, bắt đầu điểm danh.
" Hermione Granger."
" Có."
" Dean Thomas."
" Có."
" Ron Weasley."
" Cóóó..."
" Blaise Zabini."
" Có
" Pansy Parkinson."
" Dạ có."
" Harry Potter."
Phòng học im lặng.
" Harry Potter?"
Vẫn không có tiếng trả lời.
Giáo sư Umbridge tức giận: " Harry Potter không có mặt? Trò ấy nghĩ trò ấy là ai mà dám nghỉ học khi chưa xin phép? Trừ Nhà Gryffindor mười điểm!" Sau đó bà điểm danh tiếp: " Darco Malfoy?"
Lại là một bầu trời im lặng.
Giáo sư Umbridge ho khan: " Khụ, tôi quên mất. Sáng nay trò Malfoy đã xin phép tôi xin nghỉ, trò ấy bị ốm."
Đám sư tử nhỏ nhà Gryffindor trợn trắng mắt-- Trợn mắt nói dối! Rõ ràng là trợn mắt nói dối! Nghĩ chúng tôi ngu hay gì?
Ron ghé đầu thì thầm với Hermione: " Rõ ràng là bả trợn mắt nói dối. Con chồn kia khỏe như vâm ấy, bệnh tật gì chớ? Có ốm thì là Harry ốm ấy!"
Blaise bên trên hơi ngoảnh đầu xuống liếc cậu.
Ron trợn mắt: " Nhìn chi mà nhìn! Móc mắt giờ!"
Giáo sư Umbridge quét mắt một vòng quanh phòng học: " Sao? Có ý kiến với lời nói của tôi? Các trò không tin?"
Không ai dám lên tiếng.
" Vậy chúng ta vào học."
Cả buổi sáng ngày hôm đó, Nhà Gryffindor bị trừ mất ba mươi điểm vì sự vắng mặt của Harry: mười điểm của tiết Phòng chống nghệ thuật Hắc ám, mười điểm của tiết Biến hình và mười điểm của tiết Độc dược.
Giờ ăn trưa, Ron nhăn nhó đi ăn cùng Hermione: " Giáo sư McGonagall thật là! Đáng lẽ cô ấy phải thiên vị chúng ta chứ! Giáo sư Snape chỉ trừ của Nhà Slytherin có năm điểm!"
" Ron, đó là công bằng! Mà Harry đâu rồi nhỉ? Cả sáng nay vẫn chẳng thấy Harry đâu cả." Hermione đảo mắt quanh Đại sảnh.
" Ron! Em lảm nhảm gì đó? Mau lại đây đi!" Fred vẫy vẫy tay với Ron.
Ron tiến lại.
" Sao vậy Ron? Nhìn mặt em cứ như vừa nuốt một bầy ốc sên nhầy nhụa." Greorge chống cằm liếc cậu.
" Em còn khó chịu hơn nuốt ốc sên!"
" Các anh có thấy Harry đâu không? Cả sáng nay cậu ấy đều không lên lớp." Hermione lo lắng hỏi.
" Không thấy. Chắc em ấy đi đâu để giải khuây đó mà. Cứ để em ấy thư thả một ngày xem. Mà nếu đói chắc em ấy sẽ đến Nhà bếp, các em cũng có thể tìm thử xem?"
" Vâng. Tụi em sẽ tìm thử."
Cả hai ngồi xuống cạnh cặp song sinh nhà Weasley, ăn trưa với tâm trạng thấp thỏm.
° ● ° ● ° ● °
Lời tác giả:
Ôi, lâu lắm mới viết tiếp bộ này. Nói thật thì Huyền thích viết giấy hơn là đánh máy, nhưng ngâm dấm lâu quá lại không tốt.
Xin tạ tội với mọi người T^T.
Mong mọi người soát lỗi chính tả giúp mình nhé!
Cảm ơn các độc giả cất công từ Facebook lặn lội sang truyenwiki1.com để ủng hộ Huyền. Huyền xin hứa sẽ chăm chỉ đánh máy hơn.
Yêu thương mọi người.
Moaz moaz ❤.
Huyền.