" Thôi được rồi." Rowena lên tiếng: " Đầu giờ chiều chúng ta có tiết, các con có thể tiếp tục nghỉ ngơi."

Draco méo mặt. Cậu rất muốn nói rằng nguyên một buổi sáng để nghỉ ngơi là quá đủ rồi, và bây giờ cậu muốn được đi học ngay lập tức. Có Merlin chứng giám, nằm yên một chỗ nhìn trần bệnh xá là quá thiểu năng và rất nhàm chán! Cứ như thế này thì cậu sẽ trở thành một con rắn mọc mốc mất thôi!

" Đây." Rowena rút từ ống tay áo chùng phù thủy ra một quyển sách Độc dược ra đưa cho Draco. Sau khi cậu nhận lấy, cô lại tiếp tục rút ra một quyển nữa... chờ đến khi Rowena dừng lại, trên giường của Draco đã có tám quyển Độc dược dày cộp. Draco biết cô dùng bùa cơi nới, và cậu nghi ngờ rằng trong ống tay áo của giáo sư Ravenclaw là một thư viện sách đồ sộ. Cô nói tiếp: " Sách về Độc dược từ năm thứ nhất đến năm thứ năm của thời đại chúng ta, hai quyển còn lại là sách nâng cao, quyển dày nhất là ghi chú của Godric, con có thể xem thử. Một lời khuyên chân thành dành cho con đây, Draco, vì là một Malfoy, hơn nữa con còn trở thành con nuôi của Godric, vậy nên về khoản Độc dược cậu ấy sẽ yêu cầu con rất cao đấy."

Draco nhìn vị cha nuôi không đáng tin cậy của mình đang cười hì hì thấy răng không thấy mắt, không khỏi toát mồ hôi hột -- Tại sao có cảm giác giáo sư Gryffindor còn đáng sợ hơn giáo sư Slytherin vậy??

Salazar bình thản rút ra một quyển sổ dày cùng cây viết lông chim, đưa cho Harry. Nó không hiểu lắm, nhưng vẫn nhận lấy.

" Ghi hết tất cả những gì con biết vào đây. Từ năm nhất."

Harry: " ... " Cha nuôi đáng kính, ngài mới nói cái gì cơ ạ?

Draco: " ... " Cha nuôi Godric yêu dấu, con xin lỗi, con rút lại câu nói vừa rồi! Ngài không hề đáng sợ một chút nào hết! Giáo sư Slytherin mới đáng sợ...

Ít nhất thì hiện tại Godric mới yêu cầu cậu xem môn Độc dược, về mấy môn còn lại, thật sự mà nói, Draco có đủ tự tin rằng mình nắm vững kiến thức. Dù sao cậu cũng là người thừa kế nhà Malfoy, không thể lép vế trước một ai, người duy nhất khiến cậu công nhận về mảng tri thức chỉ có Granger không gì không biết nhà Gryffindor. Một Slytherin không tiếc lời tán thưởng với kẻ tài, nhưng tất nhiên với một đứa không phải Máu trong như Hermione, nó chỉ dừng lại ở mức tán thưởng mà thôi.

" Chúc các con có một buổi chiều vui vẻ, cuối giờ học sẽ gặp lại nhé." Rowena vén rèm ngăn giường bệnh với bên ngoài.

" Giáo sư Riffinn mới làm đầy tủ đồ ăn ở ngoài, cô cá là cô ấy sẽ rất vui lòng khi các con ăn nó lúc các con đói." Helga dịu dàng cười.

" Nghỉ ngơi cẩn thận." Salazar cũng đứng lên: " Đi thôi Godric."

Godric là người đi ra cuối cùng, trước khi thả tấm rèm ngăn cách giường bệnh với gian bên ngoài xuống, anh còn đứng lại nở một nụ cười khó hiểu với Draco: " Draco, ta có hai ý kiến muốn gợi ý cho con đây."

" Ý kiến gì ạ?" Được giáo sư Gryffindor dạy bảo? Chắc cũng thú vị lắm đây!

" Thứ nhất, ta đề nghị con nên học Bế quan Bí thuật. Tất cả những gì con suy nghĩ từ lúc chúng ta bắt đầu nói chuyện ta đều nghe được hết bằng Chiết tâm Trí thuật. Nhưng con có thể yên tâm rằng chỉ có ta đọc suy nghĩ của con thôi, còn Sala, Nana hay Hel đều không làm gì đâu."

Draco: " ... " Thật sự thì con không hề cảm thấy yên tâm một chút nào đâu thưa cha nuôi đáng kính!

" Vậy hả? Vậy thì quên nó đi. Điều thứ hai đây. Ta khuyên con đừng vội thương cảm cho Harry vì yêu cầu của Sala. Ta cũng sắp yêu cầu con đọc và ghi chép lại tất cả lí thuyết và ứng dụng của các môn học khác rồi đấy. Tất nhiên là bao gồm cả kiến thức cơ bản lẫn nâng cao."

Draco: " ... " Không! Lại sai rồi! Cha nuôi đáng sợ hơn giáo sư Slytherin nhiều lắm!

" Học hành luôn là vinh quang. Cố lên nhé!" Godric cười cười, hạ rèm xuống.

Draco nghe thấy loáng thoáng tiếng Godric bên ngoài: " A, nội tâm Draco yêu dấu thật phong phú!"

Rowena: " Godric, lần sau không được làm như thế nữa!"

Draco: " ... "

Harry ngồi đối diện nhịn cười. Draco quắc mắt nhìn nó.

" Cười cười cái gì, tên đầu thẹo chết tiệt!"

Harry nhại lại giọng Godric: " Nội tâm Draco yêu dấu thật là  phong phú nha~!"

Draco: " ... " Bình tĩnh, không được tức giận: " Mày lo mà nhớ lại các kiến thức từ năm nhất đến bây giờ đi. Tao dám cá là trong đầu mày không còn một chút kiến thức nào của môn Độc dược đâu nhỉ."

Harry: " ... " Được, mày đúng. Ai bảo mày và giáo sư Snape quá khó ưa làm chi. Học không vào!

Vậy nên, học rất cực khổ, nhưng học hành là vinh quang nhé! Hãy củng cố lại kiến thức của thời đại rồi chuẩn bị đi học đi nào!

° • ° • °

Lời cuối chương:

Môn Độc dược của phù thủy chắc tương đương với môn Hóa học của mình nhỉ? Vậy nên, Harry à, tôi hiểu được sự đáng sợ của nó đấy :(((.

Vì sao giáo sư Slytherin lại muốn Harry ghi lại hết những gì nó biết? Vì ngài muốn hiểu tri thức của Harry đang ở đâu và muốn phát triển nó một cách toàn diện.

Vì sao giáo sư Gryffindor lại muốn Draco học tập nhiều như vậy? Vì ngài muốn Draco trở thành một người tài hoa giống ngài ~. Đùa thôi, dù ở một thời đại nào, người thừa kế Malfoy cũng phải là một kẻ tài hoa, nhưng tất nhiên Godric vẫn biết giới hạn và sẽ không tạo áp lực cho một học sinh nào với cương vị là một giáo sư.

Và về việc vết thẹo của Harry, các giáo sư chưa ai biết là do Voldemort để lại, vì Harry không nói về chuyện của gia đình. Tôi muốn sau này Draco sẽ là người nói chuyện này với các giáo sư, khi đó cũng là lúc các giáo sư phát hiện Harry chính là Trường Sinh Linh Giá thứ tám bất đắc dĩ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play