Đến trước cũng được, mà đến sau cũng không sao, tôi cả cuộc đời này vĩnh viễn cũng không phải là người mà em yêu nhất.
_____________
Những bông hoa hồng được rải từ Kim gia đến trước cổng Hạ gia, rồi vây thành một cặp đôi đang ôm nhau, những cánh hoa tỏa ra một mùi hương dễ chịu, tất cả đều được tẩm một loại hương thơm do chính Kim Taehyung tự điều chế ra.
Nó mang lại cảm giác muốn chạy đến ôm chầm lấy người mình yêu, cũng mang lại cảm giác hạnh phúc khi gặp được người ấy.
Thật ra tình yêu chính là cảm xúc khó thấu hiểu như vậy, không phải ai cũng có cơ hội một lần yêu là cả một đời, có người bỏ lỡ, có người lại không đủ can đảm chạm vào, có người lại không thể chạm vào nó.
Nếu như bạn là người mà giữa hàng vạn người gặp được một người mình yêu thương, đừng ngần ngại, hãy dùng cách của riêng mình để đối xử với người đó, dành tấm chân tình cho họ, thành đôi là chuyện tốt, còn nếu không thể, thì cơ duyên chưa tới, đừng miễn cưỡng.
Nguyệt lão đã se duyên cả rồi, người hợp hay không hợp, cuối cùng vẫn là sẽ về với nhau, cho dù là kết hôn rồi ly hôn, thì cũng là các chi tiết trong cuốn sổ sinh mệnh.
Tình yêu là một căn bệnh, gặp đúng người là một liều thuốc bổ, gặp sai người, sẽ giống như nuốt phải loại Hạc Đỉnh Hồng* cực độc.
*Hạc Đỉnh Hồng chính là hồng tì thạch, một loại đá có chứa chất kịch độc. Nguồn gốc của loại đá này hay được tìm thấy ở khu vực Tín Châu (nay thuộc tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc) nên được sách "Khai Bảo bản thảo" gọi lại thành tín thạch (thạch tín).
Hạ Vong Cơ chầm chậm bước từ trong ra ngoài, mặt vô biểu tình nhìn những cánh hoa đỏ rực trước cửa.
Khinh Dạ cúi người xuống, nhặt lên một cánh hoa, ngửi ngửi: "Nếu như một người không có tình yêu ngửi được loại mùi hương này, em đoán xem họ sẽ có cảm giác như thế nào."
Hạ Vong Cơ cầm lấy cánh hoa từ tay Kinh Dạ, thả nó lại với vùng trời đỏ bên dưới chân, nói: "Giống như anh? Trái tim không còn loạn nhịp nữa."
"Không hẳn, trái tim anh từ đầu đến cuối vẫn luôn làm tốt nhiệm vụ của nó, chỉ là có một số người cố gắng cũng không đấu lại được bi thương."
Người thân còn có thể đẩy nhau vào chỗ chết, vậy hai người dưng có thể thật lòng yêu thương nhau không?
Mặt trời chỉ khi xuống núi mới có thể nhìn trực diện...
Khinh Dạ từ đầu đến cuối vẫn luôn mang bộ dạng lười nhác, bất cần đời như vậy: "Kim Taehyung hắn ta sợ em cầm giày chạy theo Tư Không Đồ."
Hạ Vong Cơ lắc đầu, quay người bước vô nhà: "Trẻ con."
Sự việc này được đăng tải lên diễn đàn của Tinh Tế, thậm chí còn có người quay lại được cảnh phi thuyền mang ấn kí của Thiên Sát chạy vòng vòng rải hoa.
Nhờ vậy mà toàn thế giới được một trận khiếp hồn khiếp vía. Hỏi xem có ai không bất ngờ, một thế lực như Thiên sát không ngờ lại có ngày làm trò tỏ tình công khai như vậy.
Cũng có người cảm thấy vô cùng ngờ vực, Kim Taehyung là ai, hắn không phải người bình thường, càng không có chuyện sẽ đem lòng yêu người khác.
Có người còn trào phúng nói "Nhìn thấy Tư Không Đồ tự tay giết người còn không bất ngờ bằng nhìn thấy Kim Taehyung biết yêu."
Diễn đàn Tinh Tế:
[003] mấy người làm sao hiểu được cảm giác tình yêu của mình bị dòm ngó đâu chứ, tiểu tỷ tỷ, đừng đồng ý nha
[ABS] Aiya, đừng cầu nguyện nữa, tôi nói cho mấy bồ biết, Chủ thượng Thiên sát cực kì đẹp trai.
-> [Thiên Thiên] reply [ABS] bồ không cảm thấy Chủ thượng của Thiên sát càng hợp với gia chủ Tư gia hơn hay sao
[Vô Mệnh] Thiên sát ghê gớm thật, nhưng mấy đứa nhóc con mới lớn làm sao biết được viễn cảnh oanh oanh liệt liệt của Hạ Vong Cơ năm nào chứ.
-> [account] reply [Vô Mệnh] cuối cùng cũng phải nhờ Thiên sát và Đồ sát ra tay đấy thôi.
-> [Vô Mệnh] reply [account] thế cưng đã chứng kiến toàn cảnh máu me đó chưa? Không biết thì ngậm mồm đi cưng, lấy tài khoản chính ra nói chuyện với chị.
Kim Taehyung nhìn một màn càng ngày càng đi xa thì đưa tay đỡ trán bất lực, làm ơn đi, chủ đề chính anh đăng lên là Anh-Kim-Taehyung-tỏ-tình-Hạ-Vong-Cơ, được chứ.
Không thấy bất ngờ, thấy đây là chuyện động trời sao? Còn không mau ghép hai người lại với nhau.
Tư Truy là người điều khiển phi thuyền chạy "vòng vòng" bưng trán bất lực, lần đầu tiên hắn ta giúp Kim Taehyung làm điều vứt hết mặt mũi như vậy, còn Kim Taehyung chỉ im ỉm ngồi bên cạnh chỉ đông chỉ tây.
Vu Dịch vỗ vai Tư Truy, không sao đâu, mặt mũi cũng đều mang ra làm việc cho Kim Taehyung rồi, anh bảo gì thì làm nấy chứ ai mà cãi được.
Kim Taehyung đột nhiên ngồi xuống, cười như không cười nhìn chằm chằm vào Vu Dịch, Vu Dịch nhìn trực diện với tầm mắt của Kim Taehyung rồi rùng mình, chết tiệt.
"Nào, đừng cắp đuôi chạy sớm như vậy, chuyện thành hay bại đều nhờ một tay mày đóng góp rồi Vu Dịch."
Vu Dịch thở dài, không biết luôn chiều theo ý của sát thần này có phải là một ý nghĩ đúng đắn hay không, chỉ thấy Kim Taehyung càng ngày càng tùy hứng: "Tùy tâm mà làm."
Kim Taehyung đứng dậy, cầm lấy quả cầu thủy tinh trên tay, xoay xoay vài vòng rồi đặt lên bàn, nhìn những 'bông tuyết' trong quả cầu chầm chậm rớt xuống: "Hi vọng 'tâm' của mày lớn một chút, làm đúng ý của tao."
Tư Truy vỗ ngược lại vai Vu Dịch, thầm trao đổi ánh mắt 'làm cho nó đi, không nó 'làm' chết bọn mình.'
Lời của tác giả: ủa tui đi tiêm về tui nằm bẹp dí lun á, không tỉnh mà đăng chap mới được luôn.