Tôi có dành thời gian đi nghe lén giáo sư Snape dạy dỗ Draco, được biết Voldermort có giao nhiệm vụ gì đó cho cậu ta. Lại còn có giáo sư Snape hỗ trợ.
Chỉ là có chút không ngờ đến việc giáo sư Snape thân cận đến hai ba bên, còn nắm giữ không ít bí mật. Chuyện Katie Bell hôm đó quả thực cũng có Draco nhúng tay vào.
Cậu ta miêu tả nhiệm vụ này như một thứ trừng phạt. Tôi không rõ Lucius Malfoy có phạm lỗi lầm gì, trước khi ông ta vào tù cũng chẳng moi được mấy thông tin, về lý lẽ không có gì đáng phạt cả. Đằng này Voldermort lại bắt con trai ông ta chịu thay, và còn cả đích đến của chiếc vòng, nếu như việc chỉ dừng lại ở đó, thì Draco hiện tại sẽ hoan hỉ hơn nhiều, chứ không buồn rầu như thế này.
Không có đáp án từ bất kỳ ai khiến tôi không có nhiều cách phỏng đoán. Giáng Sinh cũng chỉ dự định đi lang thang trong tiết trời rét buốt hơn bình thường.
Nhàm chán mở cửa xe ô tô đen ngòm, phát hiện trong hộc đựng giấy có một viên đá xanh. Vậy là họ đã tìm được.
oOo
Năm học này tôi không có nhiều vai trò lớn. Chuyện xảy ra hôm ấy ở Sở Bảo Mật không có nhiều người chứng kiến và đưa tin. Thế nên tin tức về tôi bây giờ cũng chẳng có, tựa như phủi đi một hạt bụi, khiến tôi có đôi chút ngộ nhận. Chuyện Scrimgeour đến tìm Harry cũng vì thế mà trở nên lấn cấn suốt từ lúc nghe được đến lúc nhận ra, bởi vì tôi nghĩ ông ta sẽ tìm đến tôi nữa. Nhưng kết quả thì như đã biết, thực ra ông ta chỉ cần một lời trấn an thông qua tờ nhật báo tiên tri. Vì thế tôi trở lại trường, không chút vướng bận để tiếp tục chú tâm vào mấy chuyện sắp tới.
Sang năm 1997, tôi đến 18. Đến cuối năm thì đủ 18. Đủ tuổi học độn thổ, cùng học với tôi cũng chỉ có năm bảy và Theodore. Tôi có vài lần độn thổ ké, đến bây giờ mới thực sự làm. Nói chung độn thổ khá an toàn, khó theo dõi mà cũng khó bị bắt thóp, vì trước nay tôi đều là lái xe hoặc thuê xe, không ít lần bị theo dõi dẫn đến phiền toái. Nay lại được thêm lợi thế không nằm trong hệ thống theo dõi phù thủy vị thành niên, tôi cũng chủ động hơn nhiều.
Những cái đèn trong văn phòng cụ Dumbledore sáng lên.
Nghe lại thấy trước khi bãi chức, Fudge một mực bám lấy ghế văn phòng, không ngừng thỉnh cầu gặp riêng Harry. Có lẽ là để níu kéo cho ông ta ở lại hay gì đó, cho dù Scrimgeour cũng không khá khẩm hơn lắm, còn nói cậu ta bị thầy Dumbledore chi phối. Quả thực là vậy, nhưng vì việc ông ta không thích cụ mới khiến lời nói trong tưởng tượng của tôi trở nên căng thẳng đến thế, và còn cử người theo dõi cụ. Ông ta muốn biết mấy ngày vắng mặt khỏi Hogwarts thì cụ đi đâu, nên sai không ít người theo dõi cụ.
Với cụ Dumbledore, người tin tưởng có nhiều, nghi kỵ càng không thiếu. Thế nên làm ra chuyện này, cũng có thể biện hộ là đề phòng.
Dời qua chuyện Tom Riddle, hắn đúng như dự đoán của tôi: bước vào Slytherin với khả năng Xà Ngữ, được tôn trọng, rồi kết bè đảng, làm ra không ít chuyện xấu với cao trào là vụ mở Phòng Chứa Bí Mật. Nhóm người của hắn trộn lẫn nhiều loại người: kẻ sợ hãi tìm chốn nương tựa; kẻ tôn sùng tìm người đứng đầu, hoặc kẻ tàn bạo tìm người chung chí hướng. Một số trong chúng sống sót và phục tùng hắn đến bây giờ, số còn lại thì hoặc là chết, hoặc là bị bỏ tù, tuyệt nhiên không có bất cứ ai quay đầu.
Hè năm 16, Tom tìm lại căn nhà của Gaunt. Tất nhiên nó chẳng tốt hơn bao nhiêu sau khi Marvolo mất, thậm chí trở thành nơi xập xệ những chai lọ mốc meo, ngự trị bởi Morfin-vừa ra tù, gàn dở, điên dại, chẳng kiếm được việc. Em gái và cha hắn đều mất từ lâu. Tỏ ra ngạc nhiên khi Tom biết Xà Ngữ, hắn cùng cháu trai trò chuyện một lúc, còn Tom thì cũng được biết bản thân là sản phẩm của một phù thủy và một muggle. Rồi sau đó không có bất kỳ thương vong, Morfin bị bắt lại vào tù, mặc cho một chút đa nghi của tôi cho rằng giữa hai bác cháu hắn ắt phải xảy ra xô xát. Bù lại, Tom Riddle cha và cha mẹ hắn chết thay, tội trạng cũng quy về Morfin.
Hắn cầm lấy đũa phép của bác mình, đi đến căn nhà phía bên kia, thi hành tội ác, rồi điều chỉnh ký ức của bác hắn. Bị Bộ bắt lại, Morfin cũng đơn giản khai ra, rồi bị tuyên án.
Nhưng cái mà Morfin lưu tâm nhất trước khi thụ án không phải là cố chạy chữa cho bản thân, mà là về cái nhẫn của họ Gaunt, cái nhẫn cha hắn truyền lại. Nó có lẽ đã bị Tom đoạt lại.
Ở tuổi 16, cái tuổi ngông nghênh chiếu mới đó mà có thể mạnh tay giết người, không chút hối hận, không chút cắn rứt, lại tới ba mạng, còn là họ nội, hắn quả thực không phải là dạng tầm thường. Tôi tự hỏi khi còn trại tế bần kia hắn vốn được đối xử không tệ, rốt cuộc chẳng biết vì sao mà lại có thể làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như thế. Ngay cả tôi trong ngày định mệnh đó, hai mạng người cũng một là ngộ sát, một là bị kích động mà thành, sau đó còn bị đeo bám đến tận hôm nay. Vậy mà hắn giết người không chỉ có bấy nhiêu, sau này còn có hàng trăm hàng ngàn mạng người, tôi tự hỏi với tội nghiệt dày đặc như thế, hắn mất ngủ bao nhiêu đêm ?
Tôi không dành nhiều tâm tư đi xem tiếp ký ức thứ hai của Horace Slughorn. Ông ta từng dạy dỗ Tom, tức là cũng từ khá lâu rồi, tầm khoảng thế chiến thứ hai gì đó. Lúc đấy ngang vị với cụ Dumbledore, đều là giáo sư bộ môn kiêm chủ nhiệm nhà.
Slughorn thì tất nhiên, có Tom làm học trò cưng. Bởi vì lúc đó Grindelwald chưa coi trọng nước Anh mà chỉ tập trung quậy phá ở phần còn lại của Châu Âu và Mỹ, nên ông ấy không có nhiều đề phòng, vì vậy học trò của ông ấy sau này có khá nhiều người đầu quân vào hắc ám mà không hay biết. Chuyện đó khiến ông ấy sau này mắc tâm bệnh, tuyệt đối không bén mảng đến những học sinh có gốc gác không sạch sẽ cho dù họ có xuất chúng đến đâu, tất cả chỉ để làm sao được hưởng lợi mà không phải mạo hiểm.
Có lẽ Tom chính là một trong những thất vọng lớn nhất của đời ông ấy, và có lẽ thành nỗi sợ. Slughorn không chấp nhận được việc trò cưng ngày xưa trở thành mối họa lớn, cố cắt đứt mọi liên can mặc bao lời mời gọi và đàm tiếu. Và cũng vì hao tâm tổn sức cắt gọn sợi dây thừa từ Voldermort, ông ấy mới có thời gian thảnh thơi giữa hai cuộc chiến phù thủy.
Ở những năm cuối cùng trên ghế học sinh, Tom hiểu biết nhiều hơn cả một giáo viên. Tất nhiên, một thiên tài thường chẳng bao giờ bình thường, nhưng hắn xây dựng cho mình một vỏ bọc hoàn hảo của chàng học sinh nghèo chịu khó-phải chạy vạy vay nợ của trường để mua sách vở tư trang, rồi từng bước trở thành huynh trưởng và thủ lĩnh nam sinh trong nhà Slytherin đầy rẫy phân biệt.
Hai người này đã có một cuộc trò chuyện nhỏ trong câu lạc bộ Slug khi xưa, cùng những học trò cưng khác. Nhưng nó xảy ra như một thước phim bị tua đi, tựa hồ như nguyên nhân biến mất, chỉ còn kết quả. Gì mà là các con sẽ sai lầm, hãy nghe lời ta.
Vậy là nó đã bị chỉnh sửa.
OoO
Special Crack #9:
D: Giờ quay lại trường dạy khum ?
S: Tên tôi là Horace Slughorn, năm nay 83 tuổi. Nhà của tôi nằm ở khu Đông Bắc của thung lũng Godric, nơi toàn là nhà của phù thủy, và tôi chưa kết hôn. Tôi là cựu giáo sư Hogwarts và về nhà muộn nhất lúc 8 giờ. Tôi không hút thuốc, nhưng thỉnh thoảng có uống rượu. Tôi đi ngủ lúc 11 giờ tối, luôn đảm bảo ngủ đủ 8 tiếng cho dù có bất kì chuyện gì đi nữa. Sau khi uống một ly sữa ấm và tập thể dục nhẹ 20 phút trước khi lên giường, tôi sẽ ngủ ngon đến sáng mà không gặp vấn đề gì. Như một đứa trẻ, tôi luôn thức dậy, đầy sảng khoái và không chút mỏi mệt. Lần khám bệnh cuối của tôi cũng cho thấy tôi hoàn toàn khỏe mạnh.
Tôi đang cố giải thích rằng tôi là một kẻ chỉ muốn sống một cuộc đời bình yên phẳng lặng, không mảy may đến chuyện thắng thua với ai, đặc biệt khi nó làm tôi mất ngủ vào buổi đêm. Đó là cách tôi đương đầu với cái xã hội này, và tôi biết điều đó làm tôi cảm thấy hạnh phúc hơn hết.
Tuy nhiên, nếu phải chiến đấu với bất kỳ kẻ nào, tôi nhất định sẽ không thua!
D: Anh không cần phải nói thế đâu, nếu quay lại thì anh sẽ có-
S: Tên tôi là Horace Slughorn...
D: *ngắt lời* Tôi biết tên anh rồi-
S: Tên tôi là...
D: *ngắt lời+1*TÔI XIN ANH !!
S: TÊN TÔI...
D:*tỉnh dậy từ cơn ác mộng*