Sau khi ba người ở trong phòng khách tán gẫu mấy câu, ông cụ Lương biết được chuyện Nguyễn Chính Phi đã đến đồn cảnh sát để báo án nên sợ hết hồn, ông nhanh chóng bảo quản gia gọi cho người bạn cũ để có gì thì người ấy còn quan sát mọi chuyện giúp, sau khi cúp điện thoại, ông liếc nhìn thời gian: “Cũng không còn sớm nữa, các con lên lầu nghỉ ngơi đi, đừng chờ ở dưới lầu.”
Ông cụ Lương vốn định thông báo rằng cả nhà sẽ tổ chức tiệc chúc mừng Nguyễn Trà đạt hạng nhất cuối kỳ nhưng ông cụ Nguyễn bỗng dưng gặp chuyện, ông không thể nói ra ngay được.
Nguyễn Trà thấy ông cụ Lương cho người dẹp chiếc bình cổ dài đi thì vội đưa tay ra cản lại, cô ngượng ngùng mím môi cười một tiếng, ngọt ngào nũng nịu với ông: “Ông ngoại, con cảm thấy chiếc bình cổ dài này thật là đẹp nên muốn lấy về ngắm mấy ngày, con bảo đảm là sẽ không bể hay trầy xước ở đâu cả, có được không ạ?”
Tuy có hệ thống nhưng cô vẫn phải cảnh giác, trước khi mọi chuyện được điều tra rõ ràng, cô không thể để ông ngoại giải quyết chuyện này một mình được, dù sao thì cho tới bây giờ, Nguyễn Trà vẫn không hiểu tại sao ông ngoại - người có cơ thể vô cùng khỏe khoắn - lại nằm triền miên trên giường bệnh như ở trong sách.
Ông cụ Lương nghe vậy cũng đồng ý ngay, trên mặt vui vẻ: “Được, con cầm đi chơi đi, thích thì giữ lại luôn cũng được, ông ngoại còn có mấy kệ trưng đồ cổ, trong đó có hai hàng trưng đồ sứ, lúc nào rảnh ông ngoại sẽ dẫn con đi xem, con thích cái nào thì cứ lấy cái đó ra chơi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT