Nguyễn Chính Phi vừa lên xe, liền nhìn thấy Nguyễn Trà đang cầm một tấm huy chương vàng nhỏ khá tinh xảo chụp ảnh, có chút hiếu kỳ, đợi Nguyễn Trà chụp xong, ông cầm lấy tấm huy chương đặt trước mắt mình đánh giá một chút, “Hạng nhất cuộc thi bóng rổ? Trà Trà à, trình độ bóng rổ của con cao tới mức có thể đạt hạng nhất rồi sao?”

Trình độ bóng rổ hồi cấp hai không phải là tệ đến chẳng ra gì à.

Nguyễn Trà phồng miệng giành lại huy chương, “Cha lại muốn vùi dập người ta rồi, lại nói, với cái tướng đứng ném bóng của con có thể giành được hạng nhất sao? Phó Thầm ở cuộc thi đấu bóng rổ của năm đạt được hạng nhất, đem huy chương đưa cho con, nói là cho nhóm của tụi con làm vật trấn nhóm.”

Vật bảo trấn nhóm cái gì chứ?

Nguyễn Chính Phi cau mày, nghĩ đến biểu hiện của mình trước khi rời khỏi, liền ra sức rùng mình, nghĩ nửa ngày, cha của Phó Thầm đối với ông nhiệt tình, rất có khả năng là nhìn trúng con gái ông a!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play