Vì chuyện của Lương Thiến Linh khiến tâm trạng của ông cụ Lương không được tốt, ông ăn xong liền đi lên lầu nhắm mắt nghỉ ngơi. Nguyễn Trà do không hứng thú nên đã từ chối lời đề nghị chơi trò chơi gia đình của ba mẹ cô, lê bước chân trở lại phòng ngủ. Để sau này có cuộc sống cá mặn, cô chỉ có thể cố gắng ôn tập thật tốt cho kì thi hàng tháng vào thứ Hai tuần sau.

Thời gian trôi qua rất nhanh, Nguyễn Trà nhìn đồng hồ treo tường, đã mười hai giờ, cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, đèn điện trong sân bật sáng chiếu rọi mọi cảnh vật. Dưới bàn tay của ba mẹ và các bác công nhân mà nhà kính bây giờ đã nhìn ra hình dáng.

Những phiến đá thô kệch làm không gian trong sân vườn bị thu hẹp lại, ông cụ Lương ra lệnh đem chúng vứt đi, chỉ giữ lại mấy chậu hoa xinh xắn trên khung sắt.

Không thể phủ nhận, khuôn viên thay đổi cũng tác động đến tâm trạng, ngực cô không còn ngột ngạt nữa. Nguyễn Trà lắc đầu, không muốn tiếp tục suy nghĩ, tầm mắt một lần nữa trở lại sách giáo khoa, trên bàn có vở bài tập, một cốc nước đã uống hết, bên cạnh là cuốn sổ ghi chép.

Nét chữ trên giấy thanh mảnh, câu chữ chất phác, giống với con người Phó Thầm. Trong vở không chỉ ghi chép các điều quan trọng của từng môn học mà còn tổng hợp các loại đề thi được đánh dấu bằng màu sắc khác nhau và các loại câu hỏi cơ bản thường gặp. Không thể không nói, chữ viết của Phó Thầm là một tác phẩm nghệ thuật. Phân tích rõ ràng, logic, một thiên tài lý luận toán học thường xuyên đạt điểm tuyệt đối, bất chợt làm nhân gian tan thành khói lửa. Ai nói người nghiêm túc sẽ không ghi chép? Phó Thẩm nhớ rất chi tiết!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play