Sau khi Nguyễn Trà nhìn thấy con chip mà Phó Thầm lấy ra, đồng tử cô rụt lại, cho dù con chip đã bị hỏng, cô vẫn nhận ra nó được ngay.

Hai con chip lần lượt là chip tái thể virus Y vốn đã được gắn trên người Giang Dục Hành và chip tái thể của bảng điều khiển nên nằm trong tay Úc Chinh.

Phó Thầm dùng ngón tay gảy hai con chip trên mặt đất, vẻ mặt tự giễu, mặc dù bất cứ ai cũng không thể chấp nhận và nhận ra được việc ý thức của mình lại có thể bị một thứ khoa học kỹ thuật cao cấp sửa đổi.

Bên kia, Nguyễn Chính Phi nghe thấy lời của Phó Thầm, trên mặt toát ra bi thương, hốc mắt trong nháy mắt đỏ lên, ông dùng sức chớp chớp mắt, lại ngửa đầu, sợ mình khóc trước mặt vợ con, như thế có vẻ rất không có khí khái của một người đàn ông.

Nguyễn Chính Phi chán chường ngồi trước bia mộ, nghĩ đến chỉ trong khoảng thời gian một hai năm ngắn ngủi nhưng biến cố xảy ra với cả nhà từ đến thành phố phía Nam, trong lòng tự trách “Trà Trà, dù sao đi nữa chúng ta cũng phải cảm ơn Phó Thầm, chỉ có thằng bé và cha vẫn tin tưởng lúc đó nguyên nhân con nói ra ba chữ Nhâm Khinh Khinh.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play