Tại Carchemish,

Euprates là con sông chính chảy ngang qua, nó là 1 trong 2 con sông làm nên nền văn minh lưỡng hà (sông còn lại là Tigus), có khởi nguồn từ Anatolia. Do thời tiết khô hạn, nước sông cạn dần, trong khi nó là con sông chính và chiếm vị trí quan trọng trong trồng trọt ở Carchemish, dẫn đến người làm nông bị mất mùa.



Hắc thái tử cho người chặn đầu nguồn sông Euprates xuất phát từ Anatolia.

Quân lính Mitanni ngày đêm khiêng đá cùng chặt cây để chặn đầu nguồn con sông.

Bên trong thành Carchemish, nạn đói bắt đầu xảy ra do hạn hán kéo đến bất ngờ trong khi người dân không kịp dự trữ lương thực. Chủ thành Carchemish phải mở kho lương thực cứu trợ nhưng vẫn không đủ, dân chúng đói khát, quân lính cũng không khá hơn cũng chịu chung số phận.

Bên ngoài thì bị lính Mitanni chống phá, hắc thái tử như mèo vờn chuột, hắn không tấn công ngay mà mỗi ngày chỉ cho vài xe bắn đá đến bắn vào tường thành.

Sau đó đứng bên ngoài chiêu dụ quân lính trong thành Carchemish đầu hàng.

Nguyên nhân là hắn không muốn tổn thất binh lính, hắn muốn bảo toàn binh lính cho những trận đánh sau.


Khí hậu khô hạn, cùng với việc vương phi Nakia tiên đoán trước và thông báo cho hắn dự trữ 1 số lượng lớn lương thực đã là 1 lợi thế, có thể giúp hắn nhanh chóng chiếm được Carchemish.

Đã hạn hán mà nước đầu nguồn con sông chính lại bị chặn ngang, người dân trong thành sống khổ sở, chật vật, binh lính nhiều người không đủ thức ăn nước uống, sức khoẻ suy kiệt, bên ngoài còn bị lính Mitanni không ngừng nhiễu loạn tra tấn tinh thần.



Sau hơn 1 tuần, viện binh hơn 1000 quân lính từ Hittite đến Carchemish bị binh lính của Mitanni phát hiện, hai bên giao chiến kịch liệt. Dẫn đầu viện binh lần này là thống lĩnh đội chiến xa Kash, Kail cho mang hơn 500 chiến xa từ Hattusa tiến đến Carchemish. Kash điều quân cùng chiến xa băng ngang qua con sông Euprates tiến đến Carchemish cứu viện. Do hắc thái tử đã lường trước được tình huống khả năng Kail sẽ tiếp viện nên cho 2000 quân lính trấn giữ ở vị trị đầu nguồn con sông, nơi ráp ranh với Anatolia.

Uhi nghĩ khả năng quân Hittite sẽ băng ngang qua con sông Euprates, vì con sông Euprates có 1 chỗ eo nơi đó nước sông cạn hơn những chỗ khác, cậu nói hắc thái tử cho quân lính rải đá lởm chởm cùng với đóng những cọc nhọn phía bên dưới đáy sông.

Khi đoàn quân Hittite băng ngang qua sông Euprates, đàn ngựa bị đá cùng cọc nhọn đâm phải bị thương hàng loạt, quân lính Hittite bị ngựa đau mà hất văng xuống sông, tổn thất hơn hàng trăm quân.

Biết trúng kế nhưng không thể rút lui chỉ có thể đi tiếp, Kash chỉ huy đoàn quân cùng chiến xa cố gắng vượt qua khúc eo cạn này của sông Euprates. Khi qua được con sông đoàn quân Hittite chỉ còn lại hơn 600 quân lính cùng hơn 300 chiến xa. Quân lính Mitanni mai phục chờ sẵn và ẩn nấp phía bên kia sông, bắt đầu bắn ra hàng nghìn mũi tên vào quân lính Hittite, quân lính Hittite không kịp trở tay chết hơn 100 người. Kash liều chết chỉ huy toàn bộ chiến xa xông vào phá vòng vây của quân lính Mitanni.

Hắc thái tử cũng điều khiển chiến xa ra giao chiến, hắn huy động hơn 500 chiến xa được huấn luyện tinh nhuệ, hai bên chiến xa giao chiến làm bụi bay mù mịt cả 1 vùng, tiếng vó ngựa hoà cùng tiếng kiếm giao nhau tạo nên 1 khung cảnh chiến tranh hùng vĩ.

Đứng từ xa quan sát Uhi cảm thấy thật ấn tượng, cậu trong lòng có lo lắng cho hắc thái tử vì Kash là bậc thầy trong việc điều khiển chiến xa, nhưng cậu cũng không biết hắc thái tử điều khiển chiến xa cũng điêu luyện không kém.

Do chiến xa bên phía hắc thái tử được Uhi cải tiến cùng với vũ khí sắc bén hơn Hittite nên chiếm thế thượng phong. Kash bị hắc thái tử đâm trọng thương vào vai, hắc thái tử cũng bị hắn chém 1 nhát kiếm vào ngực, Kash cảm thấy không thể chống lại lực lượng đông đảo của Mitanni liền rút lui về Malatia. Trước khi đi Ilbani có dặn nếu thua thì hãy rút về Malatia tập hợp với viện binh khác.

Quân lính Mitanni cũng không truy đuổi theo quân lính Hittite vì hắc thái tử muốn bảo toàn lực lượng của hắn.

Sau khi quân Hittite rút, Uhi cưỡi ngựa ra xem xét vết thương của hắc thái tử, cậu cho người đưa hắn về nơi đóng quân cách Carchemish 600 dặm về phía tây. Vết thương kéo dài từ vai phải đến ngực trái, sâu khoảng 2cm, cậu giã nhuyễn cỏ cầm máu và đắp lên vết thương cho hắn. Hắc thái tử bị thương nhưng tinh thần vẫn rất tỉnh táo, đối với hắn vế thương nhỏ này không có vấn đề gì cả.

- "Ngươi có ngồi yên không Mattiwaza" - Uhi buồn bực khi hắc thái tử không để yên cho cậu đắp thuốc.

- "Vết thương nhỏ này có gì lo lắng" - Hắc thái tử tự tin vào thân thể khoẻ mạnh của mình.

- "Hừ, nếu mất hơn 4 lít máu thì ngươi sẽ chết" - Uhi vừa đắp vừa nghiến răng nói.

- "Ngươi lo lắng cho ta sao Urhi" - Hắc thái tử nói xong liền hôn lên môi Uhi, mấy ngày nay bận rộn chiến tranh hắn không được thân mật với cậu.

Hắn liền đè ép lên thân thể Uhi, tay chân bắt đầu sờ loạn, Uhi cố sức đẩy hắn ra.

- "Ngươi có yên không Mattiwaza, để ta chăm sóc vết thương cho ngươi nếu để nhiễm trùng không tốt".

Khi nãy đè lên Uhi, hắc thái tử cảm thấy đau ở ngực nên đành ngoan ngoãn để Uhi trị vết thương cho hắn, nhưng tay vẫn không ngừng xoa bóp cặp mông cậu.

Uhi muốn đá hắn 1 cái nhưng tay cậu đang bận chăm sóc vết thương tránh nhiễm trùng, cậu thấm qua nước muối lau xung quanh vết thương.

Sau đó cậu dùng kiến để khâu lại vết thương cho hắn, có lẽ trả thù hắn làm loạn thân thể cậu nên cậu cắm mạnh những con kiến vào vết thương của hắn

- "Ui, ngươi nhẹ nhàng không được sao Urhi".

- "Hừ, đáng đời ngươi".

Sau đó Uhi dùng 1 miếng vải trắng sạch băng xung quanh vết thương cho hắn.

Thấy Uhi quan tâm lo lắng cho mình, hắc thái tử cảm động vì trong lòng cậu ít nhiều cũng có hắn.

- "Urhi, chúng ta nhiều ngày nay chưa làm".

'...'.

Sống lâu cùng hắc thái tử, Uhi cũng có cảm tình với hắn, có lẽ là thích hắn, cậu cũng không ngại hắn đụng chạm thân thể và cũng vì thân thể cậu bị ảnh hưởng bởi hương liệu trước kia nên việc ân ái với hắn không làm cậu khó chịu, vả lại hắn cũng rất dịu dàng với cậu.

- "Hôm nay, ngươi chủ động nhé, Urhi" - hắc thái tử mặt dày ghé vào tai Uhi nói làm cậu đỏ cả mặt.

Hắc thái tử lệnh cho binh lính không được vào trướng khi không có lệnh gọi, hắn còn không quên buông tấm rèm ngoài trướng xuống ngăn cách với bên trong.

Uhi cảm thấy hỏng đầu rồi khi đáp ứng hắn, thân thể cậu nhiều ngày không làm cũng cảm thấy khó chịu.

Lần đầu tiên Uhi chủ động trong chuyện này, hai tay lúng túng cởi quần hắc thái tử.

Vật bên trong rất hăng hái bật ra làm cậu đỏ mặt, tên hắc thái tử này lúc nào cũng động dục.

Hắc thái tử dường như hiểu suy nghĩ Uhi liền vuốt mái tóc cậu nói: "Ta chỉ có hứng với mình ngươi".

_ Hừ ai tin được ngươi chứ, Uhi liếc hắn 1 cái.

Uhi theo những gì hiểu biết, dùng hai tay vuốt ve lên xuống vật đang ngẩng đầu hăng hái của hắc thái tử trong khi hắn đang nhắm mắt tận hưởng đôi tay thon dài của Uhi vuốt ve lên xuống.

Uhi cứ mãi vuốt ve lên xuống mà không có động tác gì tiếp theo, hắc thái tử đen mặt nói: "Đủ rồi Urhi, tự mình ngồi lên đi".

- "...".

Urhi ngượng ngùng cởi bỏ trang phục, cậu chỉ cởi chiếc quần dài, vẫn giữ trên người chiếc áo thần điện.

Hắc thấy tử thấy biểu hiện xấu hổ của Uhi mà đáng yêu, hắn không ngừng thúc giục Uhi mau ngồi lên người hắn.

Uhi bước chân ngồi trên bụng của hắc thái tử, cậu không dám đè nặng hắn sợ hắn đau, tay cậu vói vào phía sau của mình tự khuếch trương, thấy Uhi động tác chậm chạp hắc thái tử liền phụ 1 tay. Hắn kéo ra từ dưới gối 1 chiếc hộp bôi trơn, Uhi trừng mắt nhìn hắn.

Hắn bôi 1 lớp trơn vào tay sau đó duỗi ra sau Uhi và vói vào bên trong, ngón tay hắn không giống với ngon tay nhỏ nhắn của cậu mà vừa thô vừa dài, lúc đi vào làm cậu có chút khó chịu, xoay xoay cái mông.

Nhờ hiệu quả của chất bôi trơn, sau 1 lúc thì hắc thái tử cũng đi vào 3 ngón khuếch trương phía sau Uhi, Uhi hai tay không dám đè ngực đang bị thương của hắn, liền chống ra phía đùi hắn và ngưỡng cổ thở dốc.

- "Được rồi, ngồi xuống đi Urhi" - Giọng nói của hắc thái tử lúc này bị tình dục làm cho khàn đục, lại rất quyến rũ, Uhi như bị thôi miên mà làm theo. Cậu đỡ vật đang trụ thẳng lên trời rồi từ từ ngồi xuống, do có chất bôi trơn nên cũng không có đau đớn.

Hắc thái tử có vẻ không kiên nhẫn, hắn nắm chặt eo của Uhi sau đó ấn mạnh xuống, làm vật kia vào sâu đụng đến điểm nhạy cảm.

Uhi bị hắc thái tử ấn mạnh bất ngờ liền a 1 tiếng to, do đã nhiều lần làm với hắc thái tử nên cậu cũng quen thuộc kích cỡ của hắn, không quá khó khăn khi tiếp nhận.





Sau gần 1 tháng vết thương trên ngực hắc thái tử đã bắt đầu kết vẩy, hắn hàng ngày vẫn lệnh cho binh lính đi đến cổng thành Carchemish quấy nhiễu bằng cách bắn đá, bắn tên cùng bắn quả cầu lửa.



Chưa đầy 2 tháng Carchemish thất thủ, quân lính trong thành đầu hàng vì nghe theo lời chiêu hàng của hắc thái tử.

Hắc thái tử hứa hẹn sẽ cung cấp 1 lượng lúa mạch giúp dân trong thành chống chọi nạn đói, binh lính đầu hàng không bị giết hay xung làm nô lệ, hắc thái tử còn cam đoan không giết người, cướp bóc trong thành, không bắt ép dân chúng hay cưỡng bức phụ nữ.

Chủ thành Carchemish lúc đầu còn lo ngại khi đưa ra quyết định đầu hàng hắc thái tử, lo sợ dân chúng trong thành sẽ bị tàn sát bừa bãi bởi lính Mitanni. Khi thấy binh lính Mitanni vào thành nghiêm chỉnh không hề có cảnh náo loạn cướp bóc hay hãm hiếp thì hắn mới thấy yên tâm.

Sau khi chiếm được thành Carchemish, hắc thái tử thực hiện đúng những gì hắn nói, nghiêm cấm binh lính cướp bóc hay giết hại dân chúng, hắn kêu gọi lính Carchemish đầu nhập về phía mình, hứa hẹn sẽ cho bọn họ cùng người thân nhiều lương thực trong nạn đói này.

Hắc thái tử trao quyền cai trị Carchemish như đã hứa cho Yzad và để hơn 1 ngàn người dân tộc của Yzad vào thành sinh sống. Yzad vốn chỉ muốn trở thành 1 chiến binh mạnh mẽ thực thụ, nên hắn để quyền lại cho chủ thành Carchemish đương thời với điều kiện phải đối xử người dân tộc hắn bình đẳng và cũng vì hắn cũng không biết cách quản lý 1 thành thị lớn như vậy.

Hắc thái tử tôn trọng quyết định của Yzad, khi Yzad vẫn muốn thống lĩnh đội kỵ binh Mitanni thay vì cai trị Carchemish.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play