Uhi sau 1 đêm ngon giấc, tỉnh dậy không thấy hắc thái tử, chắc hẳn hắn đã đi ra ngoài.

Uhi sau khi vệ sinh cá nhân thì cũng đi ra ngoài vận động gân cốt, bị trói, bị thương làm thân thể cậu không được thoải mái.

Uhi nhìn thấy Yzad đang cho ngựa ăn nên đến xem. Cậu may mắn vì còn có người trung thành như Yzad ở bên, cậu xem Yzad như em trai cậu vậy. Yzad thấy cậu đến liền vui vẻ, cậu cũng phụ giúp cho ngựa ăn. Nếu cuộc sống đơn giản như thế này thì cũng thật hạnh phúc. Cậu nhìn xung quanh và tự hỏi "đây là đâu nhỉ, gần Mitanni hay gần Hittite?". Đang mãi suy nghĩ thì có 1 vòng tay vững chắc từ đằng sau ôm eo cậu, cậu giật mình quay lại thì thấy ngay khuôn mặt của hắc thái tử.

- "Nghĩ gì?" - hắc thái tử hỏi.

- "Đây là đâu? Chỗ đóng quân của ngươi?" - Uhi hỏi.

- "Đây là 1 thành thị bỏ hoang hẻo lánh ở cách xa Mitanni" - hắc thái tử trả lời.

- "Yên tâm, chỗ này ít người biết và qua lại".

- "Chúng ta tìm nơi an toàn và bí mật đóng quân" - Uhi nói,

Hắc thái tử cùng Uhi đến 1 khu vực bí mật rồi bàn luận đối sách.

- "Trước hết, ta cần 1 chỗ trú ẩn an toàn, giấu và luyện binh. Ngươi có bản đồ chứ?" - Uhi nói.

Hắc thái tử trải bản đồ ra đất, hắn cùng Uhi cùng xem.

Uhi chỉ vào 1 chỗ, chỗ đó là 1 ốc đảo sa mạc nằm ở 1 tiểu vương quốc vô danh.

Hắc thái tử ngạc nhiên hỏi: "Chỗ đó là sa mạc toàn là cát".

- "Chỗ đó có 1 ốc đảo, nó không hiển thị trên bản đồ vì không phải ai cũng tìm được nó, nếu không quen thuộc có thể đi lạc và chết khát trên sa mạc" - Uhi giải thích.

- "Sao ngươi lại biết rõ quá vậy?".

- "Vì nó chính là đất nước của ta" - Uhi bình thản nói.

Hắc thái tử càng kinh ngạc, hắn biết y không phải dân gốc Hittite nhưng cũng không biết y từ đâu, lần trước phát sinh quan hệ, nhìn thấy lưng y có những vết sẹo xấu xí nghĩ y từng là nô lệ.

Uhi không để tâm đến hắn kể: "Chỗ đó ta lúc nhỏ do 1 lần mê chơi bị lạc, tưởng rằng phải chết trong sa mạc, ta cùng con ngựa cứ mò mẫm đi mãi, rồi sau đó nhìn thấy 1 ốc đảo. Trong lúc mò mẫm để tránh bị lạc ta có làm dấu những ký hiệu".

Uhi tiếp tục kể: "Từ sau đó ta hay trốn đến đó chơi, vì nó rất đẹp và yên bình".

Thật ra những trí nhớ này là của Urhi Shalma nguyên bản.

- "Ngươi nói tiểu vương quốc kia là đất nước của ngươi" - hắc thái tử nêu ra trọng điểm.

- "Phải, đã từng là đất nước của ta".

Hắc thái tử nhìn thấy con mắt chua xót của cậu nên cũng không hỏi sâu.

- "Được, chúng ta đến đó" - hắc thái tử quyết định nghe Uhi, vì bây giờ hắn và cậu có cùng chung 1 mục tiêu.

- "Trước hết chúng ta cần có số lượng lớn vàng" - Uhi nói.

[Ta nói ra suy nghĩ, chắc giao dịch thời xưa là vàng - vì tiền tệ hình như sau này mới lưu thông].

- "Được, ta sẽ cho quân lính đi cướp" - hắc thái tử gật đầu.

- "..." - Uhi.

- "Ta sẽ bảo Yzad đi đưa tin cho vương phi Nakia, bảo nàng quay về Babylon".

- "Để làm gì?" - hắc thái tử không hiểu.

- "Khi đi nàng sẽ mang hết châu báu vàng bạc đi theo, chúng ta sẽ cướp của nàng" - Uhi nhún vai nói.

- "..." - hắc thái tử.

- "Ha ha ha" - Uhi thấy mặt hắc thái tử thừ ra thì cười vui vẻ.

Hắc thái tử biết Uhi đùa cợt mình liền nâng cầm Uhi lên hôn 1 cái thật sâu.

Uhi thở dốc mặt đỏ nhìn hắc thái tử.

- "Ta đưa nàng về Babylon để tiện chăm sóc và nàng về đó sẽ giúp ta làm nội ứng. Quốc vương Babylon là 1 tên nhu nhược, ta sẽ lợi dụng hắn sau" - Uhi hỗn hển nói.

- "Nếu nàng không về Babylon thì sớm muôn cũng bị trục xuất khỏi Hittite mà thôi".

- "Trong viện của ta có rất nhiều vàng bạc châu báu, cũng đủ để chúng ta nuôi quân 1 - 2 năm" - Uhi vui vẻ cười.

Hắc thái tử nhìn Uhi cười đắc ý lại muốn cưỡng hôn cậu. Uhi lúc này đề phòng tránh xa hắn.



Tại Hattusa, hoàng cung quốc vương Hittite.

Kail vẫn còn tức giận sau lần bị kẻ khác cướp pháp trường ngay trước mũi hắn. Hắn điều quân tra xét nhưng vẫn không tìm thấy manh mối. Hắn lo sợ những thứ gây khói, gây nổ kia, nó là cái thứ gì.

Ilbani từ khi Urhi Shalma được cứu, hắn thầm vui trong lòng, tuy điện hạ Kail lại tức giận.

- "Bệ hạ, chúng ta có thể dùng vải lanh thấm nước bịt mũi và miệng bớt hít phải loại khói đó. Còn nữa, ngài có năng lực khống chế gió, có thể thay đổi hướng gió cho khói đổi hướng" - Ilbani lên tiếng.

_ Không hổ danh quân sư hàng đầu của Kail.

- "Cổng thành nên đóng bằng 1 loại gỗ dày chắc chắc, nên làm 3 lớp gỗ dày" - Ilbani lại tiếp.

- "Ngoài ra cần tăng cường huấn luyện quân lính trong môi trường nhiều khói hoặc bụi cát để thích ứng".

Ilbani biết Urhi sẽ không tạo ra loại chất gây hại quá lớn cho con người, hắn biết Urhi không phải là kẻ độc ác, nếu y thật sự độc ác và cùng với sự thông minh của y thì y đã tạo ra 1 loại chất còn kinh khủng hơn chứ không phải chỉ gây cay và choáng, có thể nhìn ra từ vụ cướp pháp trường, mấy loại khói hay chất gây nổ thì cũng chỉ làm quân lính bị thương nhẹ, cầm chân họ chứ không gây thiệt hại nhiều về người.

Ilbani thầm than: "Urhi, thật tiếc chúng ta lại phải đứng ở 2 trận tuyến".

- "Chúng ta cũng nên bọc sắt cho đầu mũi tên" - Lúc trước hoàng tử Zannanza có giữ lại 1 số mũi tên, Ilbani biết là của Uhi, những mũi tên này lực rất mạnh nhờ có đầu mũi tên được bọc sắt.

- "Để đề phòng những mũi tên sắt này, nên đúc 1 tấm chắn bảo vệ cho quân lính, có thể dùng nguyên liệu sắt hoặc đồng".

_ Ilbani thật sự thông minh, hắn là người cổ đại nhưng óc quan sát rất tốt.

- "Bệ hạ, lúc thần xuống dưới thành xem xét, phát hiện ra 1 viên tròn nhỏ này" - Ilbani liền đưa cho Kail xem.

- "Nó không gây ra khói hay nổ, tại sao lại như thế?" - Ilbani dẫn hướng cho Kail.

- "Lúc thần nhặt được nó thì nó đang nằm trong 1 vũng nước" - Ilbani lúc xuống quảng trường nhìn xung quanh xem xét thì thấy 1 viên tròn màu đỏ trong nước hấp dẫn, hắn liền đến xem xét.

Kail như chợt hiểu ra cái gì: "Ý ngươi là, nó sẽ không nổ hay gây ra khói nếu gặp nước. Ilbani, ngươi thật thông minh" - Kail ha hả cười to.

Kail đã bớt lo lắng.



Tại cung tứ hoàng tử Zannanza.

Khi nghe tin Urhi được 1 đám người lạ mặt cứu, Zannanza rất vui mừng, hắn không muốn hoàng huynh giết Urhi và cũng không muốn hoàng huynh bị Urhi giết.

Zannanza mấy ngày nay không muốn gặp mặt hoàng huynh hắn. Hắn tự hỏi không biết bây giờ Urhi đang ở đâu.


Tại cung vương phi Nakia.

Vương phi đã tĩnh tâm, khi nghe tin Urhi được cứu nàng rất vui mừng. Yzad lẻn vào cung vương phi, đưa cho nàng tín thư mà Urhi viết, đó là hàng loạt 1 ký hiệu lạ.

Vương phi hiểu được, vì nàng và Uhi hay dùng mấy loại ký hiệu này thư từ qua lại để tránh bị nắm nhược điểm.

Ngày hôm sau trên chính điện, vương phi Nakia khuôn mặt vẫn còn băng vải, xin được quay về Babylon. Nàng lấy lý do nơi đó có người em gái Nadia để thuận tiện chăm sóc nàng.

Lý do này Kail thấy có điều phi lý, nhưng dù gì hắn cũng có ý trục xuất nàng khỏi Hittite, Babylon không gây trở ngại cho hắn, còn nữa liệu nàng có đến được Babylon không thì còn chưa biết.

Kail cũng đã cho người dò thám ở Babylon xem có tin tức của Urhi Shalma, nhưng được báo lại là không thấy. Kail âm thầm ra ám hiệu với quốc vương Babylon, nếu gặp Urhi Shalma thì giết chết không tha.

Vương phi đi không mang theo Juda, nàng đã thông suốt, nàng bây giờ chỉ có mình Urhi là tin cậy.



Ilbani cầm 1 vật nhỏ lên mũi ngửi - đồ vật mà Urhi trước khi bị treo cổ đưa cho hắn.

- "Mùi này ta đã từng nghe qua ở đâu" - Ilbani đang tra xét trí nhớ.

Từ xa nhìn Yuri cùng 4 chị em Hadi vui đùa, từ khi vương phi Nakia và Urhi thất thế, không có ai hãm hại nàng nên nàng rất vui vẻ. Và Kail hứa sẽ lập nàng làm chính phi nàng càng hưng phấn.

Ilbani liếc mắt nhìn 1 người - Ursula - cô gái này có nhiều điều bí ẩn. Tại sao nàng ta lại dẫn Kail và Zannanza vào đúng lúc. Vì sao nàng ta biết Urhi coi trọng viên ngọc pha lê đen và vì sao Urhi lại coi trọng nó. Ilbani nhớ lại 1 vài vụ án, đức vua bị ám sát, tên lính khai có 1 người dáng người nhỏ nhắn tóc đen khống chế, vụ công chúa Selto cũng tương tự. Rõ ràng họ không bị hắc thuỷ khống chế vậy cái gì khống chế được họ.

Ilbani cho người bí mật theo dõi Ursula.



Theo kế hoạch, vương phi Nakia cùng quân lính tư của mình lên đường đi Babylon, nàng đem theo rất nhiều châu báu vàng bạc.

Hắc thái tử cho người theo dõi từng bước chân của vương phi Nakia.

Bọn quân lính của vương phi Nakia chỉ là 1 đám ô hợp, tham vàng tham bạc. Khi biết vương phi Nakia khởi hành đi Babylon mang theo rất nhiều vàng bạc châu báu đã âm thầm tính toán. Bọn chúng dự định đến vùng sa mạc hoang vắng giết người cướp vàng.

Thật không may cho bọn chúng, chưa kịp ra tay đã bị lính hắc thái tử giết chết. Vương phi Nakia cũng không hề hoảng sợ, nàng biết đó là người của Urhi. Uhi đến bên xe ngựa của vương phi, đưa nàng mấy lọ thuốc dưỡng thương, dặn dò nàng cẩn thận. Sau đó quân lính hắc thái tử tráo đổi y phục với bọn quân lính tư nhân của vương phi.

Khoảng 20 người hộ tống vương phi Nakia đi Babylon, 1 số quân thì đem vàng bạc châu báu về nơi trú ẩn.

Trước khi đi, Urhi cho nàng 1 số thứ đồ chơi, dặn nàng nếu cần dùng trong nguy cấp phòng thân.

Vương phi Nakia cười nói: "Urhi, ngươi quên ta có khả năng điều khiển nước sao, ta có thể dùng nước đả thương người khác".

- "Vương phi, nếu nàng đến sa mạc thì nước đâu nàng dùng" - Uhi bĩu môi nói.

- "..." - Vương phi.

Uhi buộc hắc thái tử phải thề trước thần thánh là cho người hộ tống vương phi đến Babylon bình an, hắc thái tử thấy Uhi đối xử tốt với vương phi Nakia thì 1 bụng ghen tức, nếu không phải lo chuẩn bị kế hoạch thì đã đem Uhi lăn lộn trên giường mấy trăm hiệp.

Hắc thái tử, Urhi, Yzad cùng đám tàn quân của hắc thái tử tiến về phía ốc đảo mà Uhi chỉ định.

Lộ trình đi tránh đi qua những thành thị lớn đông người qua lại. Những nơi ít người thì lại có thổ phỉ. Đồ chơi của Uhi lại được phát huy, có những lúc bị gió thổi ngược chiều làm quân ta cũng 1 phen chảy nước mắt.

Đã đi được nửa đường, mọi người dừng chân, dựng trại và chuẩn bị bữa tối.

[Nói thêm là mọi người có chuẩn bị theo thức ăn và nước uống nhé, tuy không đi qua thành thị lớn nhưng cũng cử 1 số người giả làm thương buôn đi mua lượng lớn thức ăn và nước].

Uhi và hắc thái tử mấy ngày nay sống chung cũng không tệ, tuy nhiều lúc bị hắc thái tử cưỡng hôn cùng với bị quấy nhiễu thì cũng không tệ lắm.

Lúc này Uhi mới soạn trước 1 số điều trong hiệp ước:

Không được quấy rối hay cưỡng hôn cậu - hắc thái tử đen mặt nhất quyết không đồng ý. Sau này nếu giành được đất nước nên có 1 chế độ đối xử nô lệ nhân từ, không được hành hạ, đánh đập tàn nhẫn, không được cưỡng hiếp phụ nữ, trẻ em nô lệ - cả nam lẫn nữ. Nô lệ được cho làm việc và hưởng 90% thành quả. Mở nhiều bệnh xá, trường học miễn phí. Chế độ trao đổi tù binh, nô lệ. Quan phủ phạm sai ức hiếp, cưỡng bức dân lành thì tịch biên tài sản. Dựa trên thu nhập đánh thuế, tiền thuế nên dùng dể xây dựng những công trình công ích. Quân lính khi đánh chiếm thành không được cưỡng bức dân chúng của thành đó ...

Hắc thái tử nghe xong choáng váng, đâu ra nhiều điều kiện vậy.

- "Được ta sẽ suy nghĩ".

- "Ngươi là phải làm, chứ không phải để suy nghĩ" - Uhi liếc hắn.

Hắc thái tử nhìn Uhi, liền kéo cậu vào lòng sau đó lại cưỡng hôn cậu. Uhi hai tay quơ loạn, hắc thái tử dùng tay chặn lại. Đầu lưỡi hắn vói sâu vào mút lấy đầu lưỡi cậu, nó không ngừng tấn công vào sâu hơn, tiếng nước bọt phát ra âm thanh nhóp nhép làm người nghe cũng phải đỏ mặt.

Hắc thái tử dùng răng cắn lôi nhẹ cánh môi dưới của Uhi, rồi ngậm lấy mút vào miệng mình. Uhi khó thở nên nước mắt không tự chủ chảy ra, mở cặp mắt xanh biếc ngấn nước nhìn hắc thái tử, làm bộ phận đàn ông của hắc thái tử căng cứng, tính ôm Uhi về lều của hắn thì quân lính đến mời dùng bữa.

Quân lính thấy 1 màn nhưng không dám nói gì, mặt đỏ xoay đi, còn Uhi thì mặt đỏ như trái cà chua đứng dậy đi trước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play