Ba tháng sau,
Trong một tiệm cafe kiểu Châu Âu cổ điển, không khí nhuộm một màu nâu đượm buồn. Tiệm cafe có phục vụ điểm tâm, nhiều món bánh ngọt cùng thức ăn nhẹ, xung quanh còn bài trí những món cổ vật xưa như máy hát dĩa, tranh vintage, đồng hồ treo tường kiểu cổ, những chiếc lồng sắt, những chiếc bình hoa vải, ... Ngoài ra có 1 - 2 chiếc xe hơi cổ được đặt ở 1 góc phòng, làm phông nền cho nhiều bạn trẻ yêu thích phong cách cổ điển đến check in. Tất cả bàn ghế đều được làm bằng gỗ và được sơn màu nâu cổ điển phù hợp với không khí của quán cafe. Thực đơn menu được làm bằng 1 bìa sách ố vàng cũ kỷ, bên trên có nhiều thức uống, món ăn với tên gọi hấp dẫn nhiều thực khách khó tính.
Vì là buổi sáng 9h nên cũng không có nhiều vị khách đến, lác đác xung quanh chỉ có một vài người, họ đến để tận hưởng không khí yên tĩnh và nghe những bản nhạc không lời du dương.
Ở một góc gần cửa sổ, có 2 vị khách tuy phong cách ăn mặc đơn giản chỉ là một bộ vest màu xám nhưng khí chất vương giả toát ra bên ngoài khiến nhiều người chú ý.
- "Cậu hẹn tôi ra đây là có chuyện gì?" - Cha Uhi nâng lên 1 tách cafe đen nhấm nháp và quan sát người thanh niên đang ngồi đối diện.
Trên chiếc bàn gỗ trải 1 tấm vải lót caro sọc nâu, bên trên là một chiếc bình hoa vải và hai tách cafe đen cùng với 2 dĩa bánh mì sandwich. Ngồi đối diện là một thanh niên cao lớn, khuôn mặt nam tính điển trai như người mẫu, mái tóc nhuộm vàng, làn da màu nâu khoẻ khoắn, đặc biệt đôi con ngươi dị sắc hai màu.
- "Thưa bác, có thể cho cháu biết Uhi đang ở đâu không?" - Ramses khuôn mặt có chút tiều tuỵ do mấy tháng nay hắn tìm kiếm thông tin Uhi khắp nơi mà không thấy.
- "Cậu tìm con trai tôi để làm gì?" - Cha Uhi vẫn điềm tĩnh hỏi, ánh mắt không quên quan sát hành động của Ramses.
Ramses ánh mắt bối rối, hai tay chắp lại vào nhau: "Cháu .. cháu muốn ... muốn xin lỗi cậu ấy".
- "Nếu vậy thì không cần đâu, tôi sẽ chuyển lời của cậu đến cho nó" - Cha Uhi vẫn thản nhiên nhâm nhi tách cafe đen như thể không để ý đến thái độ Ramses có chút khẩn trương.
- "Không phải ... cháu còn muốn hỏi Uhi một số chuyện?" - Ramses khẩn trương nói.
- "Cậu nên từ bỏ ý định đi. Uhi nó không muốn gặp cậu" - Cha Uhi lạnh lùng đáp.
- "Thưa bác ... cháu thực sự rất muốn gặp Uhi ... xin bác hãy giúp cháu ..." - Ramses kích động nên lời nói có chút run rẩy lắp bắp.
- "Nếu tôi từ chối?".
Ramses chống hai tay lên bàn, đầu gục xuống im lặng. Được 1 lúc, Ramses giọng trầm buồn nói: "Cháu biết gia đình bác rất hận cháu, Uhi sẽ không tha thứ cho cháu, nhưng xin bác cho cháu 1 cơ hội được gặp Uhi. Sau khi nói rõ mọi chuyện mà Uhi vẫn không muốn gặp cháu nữa thì cháu sẽ không xuất hiện trước mặt cậu ấy nữa".
Ánh mắt Ramses nhìn cha Uhi tha thiết khẩn cầu, hắn tìm Uhi gần 3 tháng trời vẫn không thấy tin tức, hắn gần như tuyệt vọng. Hắn tìm đến nhà Uhi thì bị mẹ Uhi thẳng thừng xua đuổi. Hắn liên lạc với những người bạn thân của Uhi thì không ai biết tin tức của cậu, cũng có thể bọn họ nói dối hắn. Hắn tìm đến Zannanza thì cũng không thấy, cha mẹ Zannanza cũng không cho biết thêm thông tin về con trai họ. Hắn tìm đến căn hộ Ilbani thì được biết Ilbani đã đi vắng. Hắn tìm đến Mattiwaza thì bị bọn vệ sĩ ngăn cản không cho gặp. Trước đó hắn tìm đến bệnh viện mà chữa trị cho Uhi, thì bọn họ cũng không cung cấp tin tức gì hơn, Uhi cứ như biến mất trước mắt hắn. Hắn muốn gặp Uhi, muốn cùng cậu giải quyết những hiểu lầm, muốn làm rõ về đứa trẻ có tên Raian.
Gần 3 tháng hắn mất ngủ, đêm nào cũng mơ cùng 1 ác mộng, hắn thấy chính tay mình đâm Uhi, chính tay mình đẩy Uhi xuống vực, đến lúc tỉnh dậy thì mồ hôi ướt đẫm tấm lưng.
Khi hắn nhặt sợi dây chuyền có viên ngọc đen mà Uhi thường đeo ở cổ, hắn bị luồng sáng phát ra từ viên ngọc kỳ lạ bao trùm rồi bất tỉnh.
Khi tỉnh dậy hắn đã ở trong phòng của hắn, được bác sĩ riêng tận tình chăm sóc và được biết hắn bất tỉnh 1 tuần.
[Ramses bất tỉnh nhưng vẫn được chăm sóc chu đáo].
Sau khi tỉnh dậy, ký ức của Pharaoh Ramses trong thế giới DSHB đã dung nhập vào đầu hắn như một thước phim chiếu chậm, hắn nhìn thấy toàn bộ quá trình của "bản thân hắn" từ nhỏ cho đến khi mất đi.
[Ta vẫn muốn xem thế giới DSHB là 1 thế giới song song, nó tồn tại thật cũng không hẳn là kiếp trước].
Trong toàn bộ ký ức, hắn nhìn thấy Yuri, người con gái hắn đơn phương đeo đuổi và muốn chiếm hữu. Sau đó, hắn nhìn thấy một người thanh niên, mái tóc vàng rực rỡ, suông mượt dài chấm gót, ánh mắt màu xanh biếc của biển cả, đôi hàng lông mi dài cong vút, làn da trắng như sứ, bờ môi hồng hào tràn đầy sức sống, khuôn mặt xinh đẹp động lòng người. Người thanh niên nhìn hắn với ánh mắt hờ hững, từng bước từng bước bỏ xa hắn. Hắn khi đó vẫn không hiểu rõ tình cảm của bản thân, lúc gặp Yuri thì hắn thưởng thức nàng vì sự anh dũng kiên cường, giống như một ngọn cỏ dại không khuất phục trước giông bão. So với những người phụ nữ trong hoàng cung, đại đa số toàn có tâm cơ không ai lương thiện thuần khiết như Yuri, nàng như đoá sen trắng mọc giữa bùn lầy nhưng vẫn toả ra mùi hương ngào ngạt tinh khiết. Có lẽ thế mà hắn đã động tâm, hắn ghen tức với Kail vì chiếm được tâm hồn lẫn thể xác của Yuri. Nếu không gặp Urhi Shalma thì hắn vẫn tưởng Yuri là người hắn yêu đến khi đến thế giới vĩnh hằng. Ấn tượng ban đầu của hắn với Urhi Shalma cũng không có gì đặc biệt ngoài diện mạo của y, sau gần mấy tháng sống chung hắn dần phát hiện nhiều điểm đáng yêu của y, ngoài ra y rất thông minh, y cũng có dã tâm lớn, nếu Yuri là đoá sen trắng thì Urhi là đoá hồng đầy gai độc muốn hái được hoa thì phải chịu đựng những cái gai độc ghim vào người. Có lẽ gai độc đã ghim vào cơ thể hắn khiến hắn dứt mãi không được hình bóng của người thanh niên tóc vàng ấy. Hắn không hiểu vì sao khi nhìn thấy Uhri huy kiếm về phía Yuri hắn lại nhanh tay đâm y một nhát, đến khi nhìn thấy người y đầy máu gục vào lòng hắc thái tử, thân thể hắn cứng đờ, hắn bắt đầu sợ hãi như thể một thứ gì đó quan trọng sắp mất đi. Đến khi thân thể Urhi tan biến không còn gì thì hắn mới thực sự hốt hoảng tìm kiếm nhưng mọi thứ đã muộn. Những năm tháng sau đó khi hắn già nua muốn nhớ đến khuôn mặt người thanh niên ấy cũng không sao nhớ lại được, toàn bộ thuộc về người thanh niên ấy biến mất khỏi thế giới của hắn, không để lại bất kỳ kỷ vật nào. Cả một cuộc đời về sau của hắn sống trong sự hối hận cùng đau thương nhớ mãi về 1 bóng hình.
Hắn của hôm nay, cũng lặp lại sai lầm của "Pharaoh Ramses", khi không nhìn thấu tình cảm của bản thân, đến khi sắp mất đi thì cuống cuồng đi tìm. Hắn giận bản thân nhưng việc trước hết hắn cần phải hành động, hắn không muốn sống 1 đời hối hận như "Pharaoh Ramses".
Sau khi tỉnh dậy hắn liền tìm đến cha hắn, nói cho ông biết quyết định của hắn, sau này chỉ cưới 1 người, đó là Uhi Yilmaz.
Cha hắn nghe xong tức giận, cho vệ sĩ giam hắn trong phòng, để tự mình suy nghĩ. Hắn sau đó trốn thoát tìm đến Uhi.
Những tưởng mọi việc có thể dễ dàng giải quyết, nhưng mọi thứ như chống lại hắn, không ai cho hắn biết tin tức của Uhi, hắn muốn phát điên lên.
Sau hắn nhớ tới cha Uhi, ông là 1 người điềm tĩnh trầm tính, có vẻ là người dễ nói chuyện, hắn liền tìm đến trường Đại Học mà cha Uhi dạy tìm ông và xin một cuộc hẹn.
Nhìn Ramses thành khẩn và hắn dường như đang chìm vào thế giới của bản thân, cha Uhi chỉ biết lắc đầu. Không hiểu con trai mình vì sao lại dây dưa với nhiều người đàn ông như thế. Raian rất giống Ramses, từ ánh mắt, màu da, đến cả điệu cười, mọi thứ như bản sao thu nhỏ của tên ngồi trước mặt, khiến cha Uhi không đành lòng.
- "Được tôi sẽ cho cậu biết, nhưng nếu con trai tôi gặp phải nguy hiểm gì nữa. Tôi sẽ không tha cho cậu".
Ramses nghe lời cha Uhi nói ánh mắt sáng rực lên, cả người như lấy lại sức sống, hai tay chộp lấy tay của cha Uhi cảm ơn rối rít: "Vâng, bác yên tâm, cháu sẽ không để Uhi gặp chuyện gì nữa. Cám ơn bác".
Cha Ramses khi biết Ramses trốn thoát đi tìm cậu thanh niên kia thì đau đầu, ông cho người điều tra về cậu thanh niên đó. Nhìn hình ảnh cậu thanh niên bồng đứa trẻ trên tay 9 - 10 phần giống Ramses làm ông càng thêm ngạc nhiên.
- "Cậu nói, đây là con trai của người thanh niên trong ảnh?" - Cha Ramses chỉ vào đứa trẻ và hỏi thám tử.
- "Vâng thưa ngài, đây là bản xét nghiệm DNA" - Thám tử đưa ra bản báo cáo xét nghiệm DNA để tăng phần thuyết phục.
Gia tộc của ông chỉ có con đầu lòng mới thừa hưởng đôi mắt dị sắc 2 màu và như định trước sẽ là người kế thừa gia tộc.
Cha Ramses day day thái dương, mọi chuyện càng lúc càng rối rắm, chưa giải quyết xong vụ Rufasa giờ đến Ramses.
Từ lúc Rufasa bị vệ sĩ của Mattiwaza bắt giữ, cha Ramses đích thân đến gặp Mattiwaza để xin người.
Mattiwaza làm sao để ông toại nguyện, hắn không chịu giao Rufasa cho ông. Hai bên đấu qua đấu lại hơn 2 tháng trời, Mattiwaza dám ngang nhiên dành mất 10% thị trường dầu khí của ông khiến ông càng thêm tức giận.
Ông cho vệ sĩ của mình trà trộn vào đám vệ sĩ của Mattiwaza hòng cứu Rufasa, dù gì hắn cũng là con ông nếu muốn dạy dỗ thì phải đích thân ông dạy.
Lúc cứu Rufasa về thì hắn bị đánh cho bầm dập mặt mày cùng thân thể, vẫn còn nằm điều trị trong bệnh viện. Tuy hắn gây ra sự việc lớn nhưng nhìn thấy con mình bị đánh thê thảm như thế thì người làm cha như ông làm sao đứng nhìn. Ông lại cùng Mattiwaza đấu với nhau, hai người tranh giành thị phần của nhau đến sứt đầu mẻ trán.
Chưa xong việc với Mattiwaza thì phía bên dòng họ bên ngoại của cậu thanh niên kia cũng nhảy vào tham chiến, làm thị phần dầu khí của ông bị sụt giảm 1/3, doanh thu lẫn lợi nhuận bị giảm sút càng khiến ông đau đầu.
Thằng con trai lớn thì nó chạy bỏ theo tình, còn thằng con trai thứ thì đang nằm bó bột trong bệnh viện.
_ Thật đúng là con dại cái mang - cha Ramses cảm thán.