“À, tôi và bạn gái muốn mua một chiếc xe cho nên vào đây xem một chút.” Đường Nham thuận miệng nói, sau đó lơ đãng dùng mắt quét một vòng trong cửa hàng. Bây giờ anh đã học thông minh, lần nào trước khi ra khỏi cửa cũng thay đổi mắt thông linh để đề phòng xảy ra tình huống bất ngờ, cho nên bây giờ mới có thể nhìn thấy rất rõ khí vận phân bố ở đây.

Đường nét khí vận trong cửa hàng phân bố cũng được coi là đơn giản, có thể nhìn ra được phong thủy lúc trước cũng không tệ. Có điều bây giờ lại xen lẫn rất nhiều hắc khí lờ mờ khiến khí vận vốn bình thường tiêu tán đi hơn một nửa cho nên việc làm ăn của cửa hàng này mới không tốt, vẫn tán tài. Liếc nhìn đại khái kết cấu phong thủy, Đường Nham phát hiện cũng không có vấn đề gì. Như vậy không biết nguyên nhân tạo thành hiện tượng này là từ đâu tới.

“Xin hỏi anh muốn mua loại xe nào, giá khoảng bao nhiêu, có vừa ý phong cách nào trước đó không? Trong cửa hàng chúng tôi có một chiếc xe hơi nhãn hiệu S, tính năng hao dầu và giá cả khá ưu việt. Anh có hứng thú xem một chút không?” Em gái bán hàng chỉ vào một chiếc xe hơi cách đó không xa, giới thiệu nhiệt tình.

Lưu Tiểu Nhiên nhìn theo tay cô ta chỉ, chỗ đó có một chiếc xe hơi màu đen đang đậu, tạo hình đại khí hùng vĩ, thoạt nhìn vô cùng đặc biệt, khiến mắt con người ta tỏa sáng. Trong lòng cô vừa động, đi tới ngay, muốn xem chiếc xe kia một cách cẩn thận.

Kết quả cô vừa bước qua thì lập tức cảm thấy không thích hợp. Bên cạnh chiếc xe  kia lạnh buốt như thể nhiều máy điều hòa cùng phả vào, cảm giác lạnh lẽo thẩm thấu thẳng vào trong lòng khiến lòng người ta phát lạnh như thể có thứ gì sởn tóc gáy đang nhìn mình chằm chằm. Lưu Tiểu Nhiên không kiềm được mà run lên, lùi lại vài bước theo bản năng, vừa hay va phải Đường Nham đang đi tới.

“Sao thế?” Thấy mặt Lưu Tiểu Nhiên bỗng trắng bệch, Đường Nham căng thẳng hỏi. Vừa rồi còn tốt, sao lại biến thành thế này, chẳng lẽ bị bệnh gì rồi à?”

“Đường Nham, hay là chúng ta đi đi, đi cửa hàng khác xem một chút. Ở đây quá không được bình thường, em sợ không dám qua.” Lưu Tiểu Nhiên nắm chặt tay Đường Nham, căng thẳng mà nói. Đôi mắt chớp chớp nhìn anh dường như rất sợ hãi.

Cảm nhận được bàn tay nhỏ bé của cô bé nhà mình lạnh buốt và cơ thể khẽ run, Đường Nham cau mày, nhìn về phía chiếc xe màu đen cách mình chỉ vài bước.

Anh cũng đã cảm giác được chỗ đó không bình thường. Bây giờ xem ra khách vào cửa hàng này đều là vì nhìn chiếc xe này xong, cảm thấy khó chịu mới vội vàng rời khỏi, không biết ở đó có cất giấu thứ gì không? Đường Nham cất bwóc định bước lên nhìn.

“Trời ơi đừng đi. Hay là chúng ta đi đi.” Lưu Tiểu Nhiên chặn anh lại. Cô có thể cảm giác được chỗ đó khác thường cho nên không muốn Đường Nham đi để dính vào nguy hiểm.

“Thưa cô, đừng đi vội, đã tới đây rồi thì đi xem thử một chút đi. Không đi cũng không sao. Tính năng chiếc xe mới này của chúng tôi quả thực vô cùng tốt. Nếu bỏ lỡ thì chẳng phải là thật đáng tiếc sao.” Em gái bán hàng thấy Lưu Tiểu Nhiên định nửa đường bỏ cuộc thì sợ lại lỡ mất cuộc mua bán này nên vội vàng khuyên bảo.

“Không sao, không phải đã nói rồi à, nhất định phải tin tưởng tôi. Ngoan, em đứng ở đây, tôi đi xem một chút.” Đường Nham cho Lưu Tiểu Nhiên một ánh mắt yên tâm, ý bảo cô đừng sợ rồi xoay người đi tới trước chiếc xe kia.

Thân xe mới tinh tỏa sáng, bề ngoài đại khí, đúng là một chiếc xe tốt khiến người ta nhìn vô cùng thích. Có điều đứng cạnh chiếc xe này khiến trong lòng người ta vô cùng khó chịu, tự nhiên nảy sinh suy nghĩ lùi bước.

“Chao ơi, điều hòa nhà cô mở quá thấp rồi có phải không? Sao tôi cảm thấy ở đây lạnh buốt vậy.” Đường Nham lơ đãng nói với em gái bán hàng.

“Không, không có. Ngay cả điều hòa trong cửa hàng tôi cũng không mở. Không tin anh đi xem thử xem.” Em gái bán hàng chỉ vào đèn hiển thị đã tắt trên điều hòa, nói.

“Ôi, vậy thì kỳ lạ quá, sao lại lạnh như thế nhỉ. Bên ngoài nhiệt độ rất cao, theo lý thuyết thì trong cửa hàng rất nóng mới đúng.” Đường Nham hơi có cảm giác nghĩ mãi không xong.”

“Chuyện này…Tôi cũng không biết xảy ra chuyện gì. Trước kia còn rất bình thường, từ khi Tiểu Lan đi thì ở đây càng ngày càng lạnh. Bây giờ ngay cả điều hòa không mở mà cũng rất mát mẻ.” Em gái bán hàng nói với vẻ mặt không giải thích được.

Tiểu Lan? Tiểu Lan là ai? Lòng Đường Nham vừa động, định hỏi vài câu.

Đúng vào lúc này, bỗng một người đàn ông thân hình cao lớn uy mãnh, ngũ quan đoan chính, vác một thùng nước tinh khiết bước từ ngoài cửa hàng vào.

“Ôi, anh Tôn, sao hôm nay mang nước tới sớm thế.” Người bán hàng chào hỏi, nói.

“Ừm, đến khá sớm.” Người đàn ông kia ném lại một câu rồi xoay người đi ra ngoài, thái độ vô cùng lạnh nhạt, ngay cả đầu cũng không chuyển động.

“Thật là, lại là người tính tình kỳ lạ này.” Em gái bán hàng mất hứng, lẩm bẩm một câu. Dáng dấp người đàn ông này rất đẹp mắt, con người cũng kiên định giỏi giang, chỉ có điều tính tình lạnh nhạt chút.

“Ai thế?” Đường Nham bỗng hỏi một câu.

“À, bảo vệ của cửa hàng chúng tôi.” Người bán hàng vô thức thốt ra.

Vệ sỹ à? Đường Nham lẩm bẩm một câu. Anh thấy được hai luồng hơi thở nồng đậm trên người người đàn ông này, một là quỷ khí, một là tà khí, ở giữa còn quấn quanh ánh sáng màu vàng mờ mờ. Ba loại khí thể đan vào nhau, hình thành thế kiềm chế. Đây là lần đầu tiên anh thấy tình huống này. Tuy không biết nguyên nhân cụ thể tạo thành nhưng e rằng bí mật trên người người bảo vệ này không ít.

“Thưa anh, anh cảm thấy chiếc xe này như thế nào? Nếu anh định mua thì tôi có thể ưu đãi cho anh nhiều hơn chút.” Em gái bán hàng thấy Đường Nham rơi vào suy nghĩ còn tưởng rằng anh đang nghĩ có nên mua không nên vội vàng tiếp tục đẩy mạnh tiêu thụ.

“Đúng là xe không tệ có điều mua một chiếc xe cũng là chuyện rất quan trọng. Tôi phải xem nhiều hơn chút mới được.” Đường Nham dứt lời, cất bước đi tới phía chiếc xe, giả vờ quan sát tiếp.

Đương nhiên em gái bán hàng cũng vội vàng bám chặt theo, không ngừng giới thiệu với anh chiếc xe này tốt cỡ nào.

“Tôi rất thích chiếc xe này, có điều con người của tôi có một sở thích là nghe chuyện kỳ kỳ quái quái quái. Vừa rồi tôi nghe thấy cô nhắc tới chuyện sau khi Tiểu Lan đi rồi thì trong cửa hàng trở thành thế này. Tiểu Lan đó là ai?” Đường Nham hỏi.

“Là một sinh viên làm thuê trong cửa hàng chúng tôi, tháng trước bỗng từ chức không làm nữa, ngay cửa lương nửa tháng cũng không lấy. Tôi đoán là nhà cô ta đã xảy ra chuyện gì rồi cho nên mới hoảng loạn như vậy, không thấy tăm hơi. Từ khi cô ta đi thì nhiệt độ trong cửa hàng hạ xuống từng chút từng chút một.” Em gái bán hàng vội vàng giải thích. Tục ngữ nói khách hàng là thượng đế, chỉ cần có thể giữ chân khách hàng thì bảo cô ta nói gì cô ta nói cái đó.

“Thì ra là thế. Vậy sau này cô không liên lạc với cô ta à?” Đường Nham hỏi.

“Có chứ. Tính cách con bé rất cởi mở, lúc ở với tôi ở đây cũng không tệ. Vốn tôi định hỏi cô ta là chuyện gì xảy ra nhưng gọi nhiều lần cũng không ai nghe.” Người bán hàng nói đầy bất đắc dĩ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play