Lâm Xảo Xảo không biết vì cái gì lần này Tào Tuyết từ nước ngoài trở về lúc sau giống như phá lệ thích đến Cố gia. Truyện được đăng tải duy nhất trên wattpad phuquy0905. Vui lòng không repost khi chưa có sự cho phép.

Tuy rằng cô cũng không kháng cự Tào Tuyết tới, rốt cuộc bà là trưởng bối, chính là trước kia bà cũng không phải như vậy a.

Lâm Xảo Xảo trong lòng có một chút hoảng sợ.

Bởi vì Tào Tuyết đến nên cô liền có điểm câu nệ.

Giữa trưa, Cố Vi Ngôn không trở lại, cho nên trên bàn cơm chỉ có Tào Tuyết cùng Lâm Xảo Xảo hai người ngồi ăn cơm.

Dì giúp việc làm rất nhiều món ăn ngon miệng, Tào Tuyết gắp một một miếng thịt cá tươi mới để vào bên trong cái đĩa của Lâm Xảo Xảo.

"Xảo Xảo, ăn thịt cá, hôm nay dì giúp việc làm thịt cá cũng không tệ lắm."

Lâm Xảo Xảo gật đầu nói cảm ơn: "Cảm ơn mẹ."

"Cảm ơn cái gì, con là con dâu của mẹ, liền tương đương với con gái, hà tất khách khí như vậy."

Lâm Xảo Xảo cười một chút.

Tào Tuyết lại cầm đôi đũa gắp một ít rau xanh trên đĩa, sau đó dường như đang suy tư gì đó nhìn Lâm Xảo Xảo.

"Xảo Xảo, năm nay con bao nhiêu tuổi rồi?"

Lâm Xảo Xảo ngẩng đầu nhìn bà sau đó trả lời: "26 ạ."

Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905. Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.

Tào Tuyết gật đầu: "Không nhỏ, năm đó khi sinh Vi Ngôn mẹ cũng đã 23 tuổi."

Lâm Xảo Xảo: "......"

Tào Tuyết lại nhìn cô, bỗng nhiên nói ra một câu kinh người.

"Con cùng Vi Ngôn ngày thường có làm bảo hộ thi thố sao?"

Lâm Xảo Xảo lúc ấy đang ăn thịt cá, nghe được câu hỏi của Tào Tuyết lập tức sặc, may mắn thịt cá này xương rất ít bằng không khẳng định liền phải hóc mất rồi.

Tào Tuyết nhíu mày, thật nhanh gọi bảo mẫu mang tới một cốc nước, đưa cho Lâm Xảo Xảo uống.

Lâm Xảo Xảo uống một ngụm nước, lúc này mới cảm giác ổn rất nhiều.

Tào Tuyết cười nhìn Lâm Xảo Xảo liếc mắt một cái.

"Đều đã lớn như thế còn thẹn thùng sao?"

"......"

Không phải vấn đề bao nhiêu tuổi, mà là cùng trưởng bối thảo luận loại chuyện này không tự giác sẽ cảm thấy không được tự nhiên a.

Lâm Xảo Xảo lại không phải trẻ con, đương nhiên biết Tào Tuyết nói loại bảo hộ thi thố này là có ý tứ gì.

Tào Tuyết tiếp tục nói: "Con còn không có trả lời vấn đề của mẹ đâu."

Lâm Xảo Xảo lại uống một ngụm nước, muốn trấn an chính mình.

"Có khi có, có khi sẽ không......"

Loại chuyện này chính là tùy duyên...... Đôi khi trong lúc tình nùng liền sẽ quên......

Tào Tuyết gật đầu: "Như vậy sao."

Lâm Xảo Xảo: "Mẹ...... Sao mẹ lại đột nhiên hỏi cái này?"

Tào Tuyết thở dài, "Kỳ thật mẹ cảm thấy mình sẽ không phải loại người này, nhưng phỏng chừng là số tuổi cũng lớn rồi, có thể là bạn bè bên cạnh cũng có cháu trai cùng cháu gái, thế nhưng mẹ cũng có một chút mong muốn có cháu để mang theo trên người."

Lâm Xảo Xảo: "............"

"Kỳ thật chúng ta không phải là một gia đình phong kiến, vô luận là trai gái đều có thể, rốt cuộc bây giờ đã sớm là thời đại nam nữ bình đẳng." Tào Tuyết cười cong đôi mắt: "Đương nhiên, nếu nam nữ song toàn tự nhiên là tốt nhất."

Lâm Xảo Xảo tiếp tục uống nước......

Tào Tuyết thở dài nói: "Phỏng chừng Lão Cố trên trời có linh thiêng cũng sẽ hy vọng các con sớm một chút có một đứa đi, rốt cuộc tuổi tác hai đứa đều không nhỏ."

Tay Lâm Xảo Xảo cầm ly nước run nhè nhẹ.

Thế nhưng cha của Cố Vi Ngôn đều bị đưa ra tới......

Tào Tuyết nghiêm túc một chút, nói: "Xảo Xảo, con không cần không đem chuyện này để ở trong lòng, kỳ thật đứng ở góc độ một người phụ nữ mà nói, mẹ cảm thấy con gái nên sinh sớm một chút là chuyện tốt, rốt cuộc tuổi càng lớn thì nguy hiểm lại càng lớn, chờ đến lúc con cái sinh ra thì các con có sự khác nhau cũng sẽ không quá lớn. Chẳng lẽ con muốn khi ba bốn mươi tuổi mới sinh con sao? Kia là quá muộn, Cố gia chúng ta cũng không thể để cho người khác nhìn mà chê cười."

Lâm Xảo Xảo trả lời: "Mẹ, mẹ đừng hiểu lầm, con cũng không muốn sinh muộn như vậy."

Tào Tuyết: "Vậy các con......"

Lâm Xảo Xảo sắc mặt ửng đỏ: "Loại chuyện này vẫn là phải dựa trên duyên phận không phải sao......"

Liền tính là bọn họ lo lắng thì cũng vô dụng a......

Tào Tuyết cười nói: "Mẹ là người từng trải đương nhiên minh bạch, con đừng khẩn trương, đôi khi càng là khẩn trương, càng là không thể mang thai, chỉ cần con để tâm thái thả lỏng liền không có gì vấn đề lớn."

Lâm Xảo Xảo gật đầu một cái.

Tào Tuyết còn muốn nói gì đó, bỗng nhiên Lâm Xảo Xảo linh cơ vừa động, cô đứng lên: "Mẹ, hôm nay đồ ăn làm cũng không tệ lắm, bằng không con mang một ít cho Cố Vi Ngôn đi."

"Hiện tại?"

"Đúng vậy." Lâm Xảo Xảo nhìn thoáng qua thời gian, hôm nay hai người ăn cơm có chút sớm, Cố Vi Ngôn hẳn là chưa có ăn cơm.

Tào Tuyết: "Xác thật còn sớm. Con đưa đến trong công ty?"

"Vâng."

"Bảo dì giúp việc đưa đi thì tốt rồi, hà tất con phải tự mình đi một chuyến."

Lâm Xảo Xảo cười cười: "Như vậy mới là bữa cơm tình yêu mà."

Tào Tuyết có chút lý giải gật gật đầu: "Người trẻ tuổi các con tình thú đúng là nhiều."

Lâm Xảo Xảo như trút được gánh nặng bắt đầu thật nhanh đóng gói hộp, sau đó chuẩn bị xuất phát tới Cố Vi Ngôn công ty.

Ra khỏi Cố gia biệt thự, Lâm Xảo Xảo xem như thở ra một hơi thật mạnh.

Không nghĩ tới mẹ chồng cao quý lãnh diễm của mình cũng có một ngày sẽ thúc giục sinh con a......

Lúc trước cô còn có cảm giác bà là loại người thực tiêu sái không sao cả đâu......

Lâm Xảo Xảo nhìn hộp giữ ấm trong tay, chủ ý này của mình tới thật là đúng lúc, đã có thể chạy ra ngoài, còn sẽ làm Cố Vi Ngôn cho rằng chính mình là một người vợ săn sóc hiểu chuyện đâu.

Cô thật đúng là thông minh a.

Lâm Xảo Xảo tới trước cửa công ty của Cố Vi Ngôn, cô ngẩng đầu nhìn thoáng qua, tầng cao nhất cơ hồ lẫn vào đám mây, cao ngất làm người ta thấy không rõ lắm.

Phỏng chừng người đứng trên tầng cao nhất khi nhìn xuống phía dưới sẽ cảm thấy con người nhỏ bé giống con kiến đi.

Cũng may trời xanh mây trắng, thoạt nhìn còn rất đẹp làm tâm tình người ta khá là tốt.

Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905. Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.

Lâm Xảo Xảo đi vào bên trong, lễ tân nhìn Lâm Xảo Xảo, lễ phép hỏi: "Xin hỏi, ngài tìm ai?"

"Tôi tìm Cố Vi Ngôn."

Lễ tân có chút kinh ngạc nhìn Lâm Xảo Xảo.

Người này thế nhưng gọi thẳng tên của tổng tài.

"Ngài có hẹn trước sao?"

"Không có."

"Xin lỗi, không có hẹn trước thì không thể gặp tổng tài."

Lâm Xảo Xảo nghiêm túc nói: "Tôi là người quen của Cố Vi Ngôn."

Lễ tân vẫn luôn giữ nụ cười tiêu chuẩn hở tám cái răng, nhưng là trong lòng đã thực ghét bỏ.

Loại phụ nữ này ai mà không nghĩ cùng Cố tổng quen thuộc a.

"Xin lỗi ngài, liền tính là người quen mà không có hẹn trước thì không thể gặp tổng tài."

Lâm Xảo Xảo chớp đôi mắt một chút: "Tôi là vợ của Cố Vi Ngôn."

Lễ tân quá khiếp sợ với tin tức này, trong khoảng thời gian ngắn miệng không thể khép lại.

"Phu...... Phu nhân?"

Lâm Xảo Xảo cười tủm tỉm gật đầu một cái: "Đúng vậy."

Lễ tân có chút hoài nghi nhìn Lâm Xảo Xảo, tuy rằng cô biết hình như Cố tổng đã kết hôn, nhưng là trước nay chưa từng thấy qua Cố phu nhân trong truyền thuyết có bộ dáng gì, chỉ nghe nói qua là một người phụ nữ rất xinh đẹp, rất Cố tổng sủng ái.

Lễ tân do dự nói một câu: "Chờ một chút để ta gọi điện thoại xác minh."

Lâm Xảo Xảo lý giải gật đầu: "Tốt, không quan hệ, tôi chờ cô một lát cũng được."

Lễ tân gọi điện thoại, sau đó kết thúc cuộc gọi, đối với Lâm Xảo Xảo nói: "Thỉnh ngài đi vòng trong."

Lâm Xảo Xảo cầm lấy hộp giữ ấm, gật đầu: "Được, phiền toái cô."

Lễ tân nhìn theo Lâm Xảo Xảo bóng dáng, nhìn nhiều vài lần.

Nguyên lai đây là Cố phu nhân trong truyền thuyết a......

Trong công ty mọi người đã sớm tò mò muốn biết người hoàn như Cố Vi Ngôn thì lấy vợ sẽ có bộ dáng gì đâu.

Rốt cuộc lễ tân không nhịn được tinh thần bát quái của mình, lấy di động ra, với Lâm Xảo Xảo bóng dáng "Răng rắc răng rắc" chụp vài bức ảnh.

Phỏng chừng nếu chia sẻ mấy tấm ảnh mình có cho người khác thì  nhất định sẽ khiến cả công ty oanh động.

Cô nhìn bóng dáng mảnh khảnh của Lâm Xảo Xảo, yên lặng mà cảm thán một câu, không hổ là người phụ nữ của Cố tổng, dáng người này quá tốt, khuôn mặt cũng xinh đẹp, nhìn không giống như là đã phẫu thuật thẩm mỹ, mà là vẻ đẹp tự nhiên.

Chỉ bằng loại giá trị nhan sắc cùng dáng người này cũng đã đánh bại một đám người đi......

Quả nhiên, người ta có thể trở thành Cố phu nhân vẫn là có nguyên nhân.

Lâm Xảo Xảo đi ra thang máy, đi tới trước cửa văn phòng Cố Vi Ngôn.

Cửa ra vào màu đen bóng, nhìn qua thật là khí thế phi phàm.

Cố Vi Ngôn hẳn là đang ở bên trong cánh cửa kia.

Một người đàn ông cao gầy mặc tây trang không biết từ nơi nào đi ra tới: "Lâm tiểu thư."

Lâm Xảo Xảo nhìn lại.

"Anh là......?"

"Tôi là Cố tổng trợ lý."

Lâm Xảo Xảo hiểu biết gật đầu một cái.

Thật ra cô vẫn luôn biết Cố Vi Ngôn có một người trợ lý nam, hình như trợ lý của anh vẫn luôn là nam, chưa từng dùng qua nữ.

"Ngài tới tìm Cố tổng?"

"Đúng vậy, tôi tới để đưa cơm." Lâm Xảo Xảo đưa hộp giữ ấm trong tay ra: "Cố Vi Ngôn ăn cơm chưa?"

Vương Hạo Vũ cười một chút: "Phu nhân tới thực đúng lúc, Cố tổng còn chưa có ăn cơm."

"Kia thật đúng là vừa lúc."

Vương Hạo Vũ: "Vậy nhanh vào thôi, Cố tổng đang đợi ngài đâu."

"Tốt."

Lâm Xảo Xảo vẫn là một người hiểu quy củ, đứng ở trước cửa văn phòng Cố Vi Ngôn mà gõ một chút.

Cô nghe được bên trong truyền đến một tiếng từ tính âm thanh.

Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905. Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.

"Vào đi."

Lâm Xảo Xảo đẩy cửa ra đi vào.

Vừa mở cửa, Lâm Xảo Xảo liền thấy đang Cố Vi Ngôn cúi đầu lật xem văn kiện.

Có một câu nói thật sự không bao giờ sai đó là người đàn ông nghiêm túc công tác vĩnh viễn đẹp trai nhất.

Lâm Xảo Xảo vừa bắt gặp ánh mắt đầu tiên của Cố Vi Ngôn liền có cảm giác giống như chính mình quay về lần đầu tiên nhìn thấy Cố Vi Ngôn vậy.

Cái loại cảm giác này chỉ cần dùng hai chữ liền có thể khái quát.

Kinh diễm.

Cả người đều chậm rãi tản ra hormone, làm cô nhịn không được mà từng bước một tới gần.

Lâm Xảo Xảo chậm rãi đi vào trong.

Cố Vi Ngôn buông văn kiện trong tay xuống, dựa vào ghế, khóe môi kiều lên, rất có hứng thú nhìn Lâm Xảo Xảo.

Anh thấy được Lâm Xảo Xảo trong tay cầm một hộp giữ ấm, thoạt nhìn tâm tình rất không tồi.

"Hôm nay sao lại ngoan như vậy, thế nhưng nhớ tới mà đưa cơm cho anh?"

"Cái này không phải cơm."

Cố Vi Ngôn nhướn mày: "Đó là cái gì?"

Lâm Xảo Xảo sửa đúng nói: "Đây là cơm trưa tình yêu."

Cố Vi Ngôn khẽ cười một tiếng: "Không tồi, anh đã thu được tình yêu của em."

Lâm Xảo Xảo cũng nhịn không được cười, đi đến bên cạnh Cố Vi Ngôn, đem hộp giữ ấm đặt ở trên bàn làm việc của anh: "Hôm nay đồ ăn làm thật sự không tồi, anh mau nếm thử."

Cố Vi Ngôn ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Xảo Xảo.

"Em ngoan như vậy, nếu anh không cho em một cái khen thưởng thì có phải hay không có chút không thể nào nói nổi?"

Lâm Xảo Xảo: "...... Cái gì?"

Nói xong, Cố Vi Ngôn liền đem Lâm Xảo Xảo kéo đến ngồi trên đùi, khoảng cách cực kỳ thân mật.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play