Buổi tối lúc đi ngủ, Lâm Xảo Xảo tắm rửa xong, đi đến bên người Cố Vi Ngôn. Truyện được đăng tải duy nhất ở wattpad phuquy0905. Vui lòng không repost khi chưa có sự đồng ý.
Cố Vi Ngôn mặc áo ngủ màu xám nhạt, đeo kính gọng vàng, đang nằm ở trên giường, trong tay cầm một quyển tạp chí kinh tế tài chính, thoạt nhìn thực chuyên chú.
Nhìn đến Lâm Xảo Xảo thò qua tới, Cố Vi Ngôn ngước mắt nhìn cô một cái: "Làm sao vậy?"
Lâm Xảo Xảo kinh ngạc một chút: "Làm sao anh biết em muốn tìm anh?"
Cố Vi Ngôn: "Sống cùng em đã lâu như vậy, em còn chưa nói chuyện thì anh đã đại khái biết bước tiếp theo em muốn làm cái gì."
"......" Hóa ra anh là thần a......
Lâm Xảo Xảo thanh giọng nói một chút, nói: "Em xác thật có chuyện muốn cùng anh nói."
"Có chuyện gì?" Cố Vi Ngôn đem tạp chí trong tay đặt xuống dưới.
"Thứ bảy em có khả năng muốn đi ra ngoài một chuyến." Lâm Xảo Xảo nghiêm túc nói.
Cố Vi Ngôn nhướn mày một chút: "Lại muốn ra nước ngoài xem show thời trang?"
"...... Không phải." Lâm Xảo Xảo nhắc tới đến cái này liền có chút xấu hổ: "Em muốn cùng Dương Hân đi ra ngoài một chuyến."
"Đi làm cái gì?"
Lâm Xảo Xảo cười một chút: "Lại nói chuyện này có chút thú vị, hiện tại tuổi của cậu ấy đã không nhỏ, nhưng vẫn chưa có bạn trai, cho nên mẹ cậu ấy vẫn luôn liền thúc giục tìm đối tượng, Dương Hân không nghĩ đi xem mắt lại bất hạnh chính mình không có đào hoa vận, cho nên bảo em cùng cậu ấy đi chùa miếu ở thành phố A để đi xin vận đào hoa, nghe nói nơi đó rất linh, rất nhiều người đi nơi đó đều tìm được bạn trai, em làm bạn thân đương nhiên việc quan trọng như thế sao lại không đi cùng chứ?"
Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905. Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.
Cố Vi Ngôn đạm thanh nói: "Đây đều là tập tục phong kiến mê tín."
Lâm Xảo Xảo: "...... Có cái để ký thác còn hơn không, hơn nữa cũng coi như là cùng nhau đi ra ngoài chơi a, dù sao ngày thường em cũng không có việc gì làm."
Cố Vi Ngôn nhìn cô, hỏi: "Muốn đi bao lâu?"
Lâm Xảo Xảo: "Để em tính một chút, tính cả thời gian đi và về, ở nơi đó cũng phải đi lại nữa, khả năng sẽ có chút muộn, cho nên hẳn là sẽ ở nơi đó một đêm, chắc sẽ tốn hết thời gian một ngày."
"Ở nơi đó qua đêm?"
"Đúng vậy."
Cố Vi Ngôn trầm mặc một chút, sau đó lại cầm lấy quyển tạp chí kinh tế tài chính.
"Được."
Lâm Xảo Xảo mới vừa tính toán vui vẻ, lại nghe được Cố Vi Ngôn nói: "Anh sẽ đi cùng em."
"?"Lâm Xảo Xảo nhìn anh: "Anh đi cùng em làm cái gì? Không phải công việc của anh rất bận sao?"
Cố Vi Ngôn nhìn trong tạp chí trước mặt, mắt nhìn thẳng: "Không quan hệ, thứ bảy anh cũng có thời gian rảnh."
Lâm Xảo Xảo: "...... Kỳ thật em cảm thấy việc cũng không phải rất cần thiết."
Cố Vi Ngôn lại nhìn cô: "Bạn bè của em muốn đi đền chùa, khẩn cầu vận đào hoa."
"Đúng vậy."
"Nhỡ đâu em đi theo cùng, cũng cầu được đào hoa vận làm sao bây giờ?" Cố Vi Ngôn nói.
Lâm Xảo Xảo lúc này hết chỗ để nói luôn rồi.
"............"
"Em đã kết hôn, làm sao có thể."
Cố Vi Ngôn đạm nói: "Việc này cũng không phải không có khả năng, phụ nữ kết hôn tại sao không thể có vận đào hoa, cho nên anh muốn đi theo em, nói cho thần linh trên trời rằng em đã có chồng, như vậy liền không cần cho em vận đào hoa không cần thiết."
Lâm Xảo Xảo trong nháy mắt thế nhưng có chút buồn cười, Cố Vi Ngôn người này sao lại như thế a, lúc trước cũng chưa nhìn ra tới, lòng dạ thật hẹp hòi.
Lâm Xảo Xảo: "Được thôi, nếu anh muốn cùng liền đi thôi."
Cố Vi Ngôn lại hỏi: "Các em đi thế nào?"
"Dương Hân nói sẽ lái xe đưa em đi."
Cố Vi Ngôn: "Vậy em báo cho cô ấy là không cần, anh sẽ lái xe đưa hai người đi."
Lâm Xảo Xảo gật gật đầu: "Tốt thôi."
Đã có tài xế miễn phí, phỏng chừng Dương Hân cũng sẽ mừng rỡ và nhẹ nhõm.
Lâm Xảo Xảo gọi điện thoại nói cho Dương Hân, vốn dĩ cho rằng Dương Hân khả năng sẽ có điểm ý kiến, nhưng là không nghĩ tới cô ấy còn cảm thấy vui vẻ.
"Thật ư...... Cố Vi Ngôn nhà cậu thế nhưng cũng đi?"
"Đúng vậy......"
Dương Hân mỹ tư tư nói: "Có thể, rốt cuộc tớ có thể cảm nhận được cảm giác ngồi siêu xe là cái gì."
Lâm Xảo Xảo không nghĩ tới Dương Hân thế nhưng lại vui vẻ vì cái này, cũng thấy hợp tình hợp lý, vốn dĩ cô ấy người này chính là thực dễ dàng thỏa mãn, ngẫu nhiên cũng sẽ trở nên ngốc bạch ngọt * một phen.
Thứ bảy.
Cố Vi Ngôn cùng Lâm Xảo Xảo lái xe đi vào chung cư Dương Hân ở để đón cô.
Bởi vì chỉ có thời gian một ngày cho nên cũng không yêu cầu mang theo cái gì, cho nên ba người đều là mặc quần áo thoải mái.
Lúc từ bên trong chung cư ra tới Dương Hân Hân nhìn đến trước cửa chiếc siêu xe kia thì kinh ngạc một chút, nhưng là rất nhanh liền biết này xe hẳn là của Lâm Xảo Xảo bọn họ đi tới, cô cũng không có gì do dự liền đi tới.
Thời điểm Dương Hân lên xe ngồi xuống ghế sau, Cố Vi Ngôn ngồi ở trên ghế điều khiển, Lâm Xảo Xảo ngồi ở ghế phụ.
Dương Hân vừa lên xe, liền nghe được ngồi ở phía trước Cố Vi Ngôn thực lễ phép cùng cô chào hỏi.
"Xin chào."
Dương Hân có chút thụ sủng nhược kinh: "A...... Xin chào anh."
Không nghĩ tới Cố Vi Ngôn là một người dễ gần như vậy, cùng trong tưởng tượng hình tượng cao lãnh bá đạo tổng tài của cô thì một chút đều không giống.
Lâm Xảo Xảo nhìn đến phản ứng kia của Dương Hân, không thể nhịn được liền cười một chút.
Dương Hân nhìn đến Lâm Xảo Xảo cười, trộm nhéo eo của cô.
Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905. Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.
Lâm Xảo Xảo bị nhéo có chút muốn bật cười.
Cố Vi Ngôn nhìn hai người trêu nhau, khóe môi nhẹ nhàng giật, như là đang nhìn hai đứa trẻ đâu, sau đó khởi động xe.
Không sai biệt lắm đi xe ba giờ là đến thành phố A.
Lúc đến là đã đến giờ ăn cơm trưa.
Cố Vi Ngôn kiến nghị nói: "Bằng không chúng ta tìm một chỗ ăn cơm trước đi."
Lâm Xảo Xảo gật đầu nói: "Vâng a, kỳ thật em đã bắt đầu đói bụng."
Dương Hân ở một bên phụ họa nói: "Tôi cũng thế."
Cố Vi Ngôn lái xe đến trước một tiệm cơm tây tương đối xa hoa.
Lúc chọn món Dương Hân vẫn là có chút ngượng ngùng, thức ăn nơi này rất là đắt, lần đầu tiên ăn cơm đã khiến cho Cố Vi Ngôn tốn nhiều tiền như vậy, nhưng mà nghĩ đến Cố Vi Ngôn tài đại khí thô**, chút tiền ấy đối với người ta cũng không tính là gì......
Sau khi ăn cơm xong, ba người trực tiếp lái xe đi ngôi chùa miếu kia.
Khi đi đến nơi các cô phát hiện ngôi chùa miếu này người tới lui đúng là không ít.
Lâm Xảo Xảo nhìn một chút đám người đang chen chúc ở bốn phía "Nơi này phỏng chừng thật đúng là rất nổi danh...... Cậu xem rất nhiều người như vậy thì chứng minh mọi người đều tin tưởng nơi này."
Dương Hân gật đầu: "Đúng vậy, tớ cũng là nghe người khác nói, hiện tại nơi này thật sự rất nổi danh."
Lâm Xảo Xảo: "Nguyên lai hiện tại quốc gia chúng ta những người độc thân vẫn là nhiều như vậy......"
Dương Hân cảm giác chính mình lập tức đã bị trát tâm.
Lâm Xảo Xảo này...... Quá mức!
Lâm Xảo Xảo mới vừa đi phía trước một bước, liền phát hiện lòng bàn tay bị người khác nhẹ nhàng cầm, độ ấm nóng bỏng, người nọ lòng bàn tay rất là ấm áp, cái nắm tay làm người ta rất có cảm giác an toàn.
Lâm Xảo Xảo không nhịn xuống được hướng về phía Cố Vi Ngôn bên kia nhìn thoáng qua.
Cố Vi Ngôn vẫn là rất bình tĩnh, không nhìn Lâm Xảo Xảo, hãy còn nói: "Người quá nhiều, đừng lạc."
Lâm Xảo Xảo cười khẽ một chút: "Sẽ không, bất quá...... Anh nắm tay thì em khẳng định sẽ không lạc."
Dương Hân: "......"
Bảo hai người này đi cùng cô tới đây..... xác định không phải tới ngược cẩu??
Ở bên trong nơi này cúng bái thế nhưng còn cần xếp hàng, ba người đứng đợi trong chốc lát.
Cố Vi Ngôn quay đầu lại nhìn thoáng qua, nói với Lâm Xảo Xảo: "Em chờ anh một chút."
Lâm Xảo Xảo: "Cái gì?"
Nói xong, Cố Vi Ngôn liền xoay người rời đi.
Ở chỗ này anh vẫn khiến cho mọi người để ý, rất nhiều thiếu nữ tới nơi này cầu vận đào hoa nhìn thấy Cố Vi Ngôn chất lượng nam tính tốt như vậy đôi mắt lập tức liền phát sáng.
Phụ nữ thời nay tương đối lớn mật, có mấy người tính toán đi lên muốn hỏi phương thức liên hệ, nhưng là mới vừa tính toán lại đây liền nhìn đến bên người Cố Vi Ngôn có một người phụ nữ, hai người còn luôn nắm tay, vừa thấy chính là hoa đã có chủ, bọn họ cũng chỉ có thể cứ như vậy mà từ bỏ.
Không đến năm phút thời gian, Cố Vi Ngôn đã trở lại, trong tay còn cầm hai cái kẹo bông gòn thật lớn.
Lâm Xảo Xảo nhìn anh, không nhịn được cười một chút: "Vừa rồi anh chính là đi mua cái này?"
Cố Vi Ngôn bình tĩnh trả lời: "Đúng vậy, nhìn hai người đợi có chút nhàm chán, mua một ít đồ ăn vặt có thể giết một chút thời gian."
Nói xong, đem kẹo bông gòn đưa cho hai người.
Dương Hân cảm thán nói một câu: "Cố tiên sinh thật là tri kỷ, Xảo Xảo, cậu gả đúng người rồi, người này quá là tốt đi!"
Lâm Xảo Xảo khẽ cười một tiếng.
Cố Vi Ngôn EQ vẫn là rất cao, mua đồ vật còn biết mua một phần cho bạn của cô.
Lâm Xảo Xảo ăn cái kẹo bông gòn này vẫn còn cảm giác rất có ý tứ, hồi tưởng như là trở lại lúc mình còn nhỏ, kéo xuống một miếng kẹo bông gòn to nhét vào trong miệng, cảm giác thực là mềm mại, rất nhanh liền tan vào trong miệng sau đó để lại dư vị nhè nhẹ ngọt ngào, ăn rất là ngon.
Lâm Xảo Xảo nhìn một chút sau đó hỏi Cố Vi Ngôn: "Anh có muốn nếm thử không?"
Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905. Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.
Cố Vi Ngôn lắc đầu một chút: "Không ăn, loại đồ ăn vặt quá ngọt này càng thích hợp cho em ăn."
Lâm Xảo Xảo gật gật đầu, cũng cảm thấy Cố Vi Ngôn loại người có thân phận như này thì sẽ không trước chỗ đông người ăn kẹo bông gòn......
Cố Vi Ngôn nhìn thoáng qua Lâm Xảo Xảo, người đều lớn như vậy, ăn kẹo bông gòn thế nhưng còn dính vào trên khóe miệng.
Anh vươn ngón tay ra, giúp Lâm Xảo Xảo lau chùi khóe miệng một chút.
Lâm Xảo Xảo có chút ngốc nhìn Cố Vi Ngôn: "Làm sao vậy?"
Cố Vi Ngôn: "Đều đã lớn như vậy, ăn còn dính ra ngoài miệng."
Lâm Xảo Xảo liếm một chút khóe miệng, chắc là đã bị Cố Vi Ngôn lau khô.
Cố Vi Ngôn nhìn đến Lâm Xảo Xảo liếm một chút khóe miệng, đầu lưỡi nhỏ vươn ra, đỏ tươi, thoạt nhìn rất câu dẫn người khác.
Anh yên lặng đem tầm mắt chếch sang một bên, nhìn về phía nơi khác.
Bên trong địa giới Phật môn, vẫn là không cần suy nghĩ quá nhiều, bằng không có vẻ không tôn trọng.
Đợi mất nửa ngày xếp hàng, Dương Hân có vẻ rất là hưng phấn.
"Rốt cuộc mau đến tớ rồi, hiện tại tớ đã rất là kích động, thiên linh linh địa linh linh, mau ban cho con một người bạn trai chất lượng siêu tốt đi ~"
Lâm Xảo Xảo cười một tiếng: "Sẽ, nhất định sẽ."
Dương Hân đi vào, Cố Vi Ngôn cùng Lâm Xảo Xảo đứng ở một bên, nhìn Dương Hân ở nơi đó bái lạy.
Cố Vi Ngôn nhìn thấy ở bên cạnh có một người hòa thượng đang bán nước, nói: "Anh đi mua mấy bình nước."
"Vâng."
Ai ngờ, Cố Vi Ngôn vừa đi, một người hòa thượng liền đã đi tới.
Lâm Xảo Xảo có chút kinh ngạc nhìn hắn: "...... Làm sao vậy?"
Vị hòa thượng cười tủm tỉm nhìn Lâm Xảo Xảo.
"Vị thí chủ này......"
*: sỏa bạch điềm [傻白甜]---->[sỏa(傻)=chỉ người này tương đối đơn thuần, đơn giản, không có quá nhiều tâm cơ, bạch(白)= là chỉ vóc người tương đối thanh tú, không nhất định là những thứ kia siêu cấp lớn mỹ nữ, nhưng là có thuộc về mình đặc sắc, ngọt(甜)=dễ dàng thân cận, nói chuyện tương đối có từ tính, ôn nhu thể thiếp. Tổng kết ý tứ chính là một người ngây thơ hiền lành , vẻ ngoài thanh tú trắng trẻo và rất thích cười]
** tài đại khí thô (财大气粗): 1. Giàu có hào sảng (tài sản giàu có, phong thái bất phàm) | 2. phô trường giàu có; ỷ vào giàu có khinh thường người khác