*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Joe
Sau khi ăn sáng, tổ đạo diễn giao nhiệm vụ hôm nay: bán củ sen, phân nhóm thi đấu theo phòng đem củ sen hôm qua hái được đi bán, lấy 11h trưa làm hạn định, bằng bản lãnh của mình, kết quả thi đấu dựa theo xếp hạng số tiền bán được, xếp hạng đầu buổi chiều có thể đi công viên giải trí chơi, hạng hai có thể ngốc ở biệt thự nghỉ ngơi, hạng cuối phải chuẩn bị bữa tối cho cả nhóm hơn nữa còn phải phục vụ mọi người trong bữa ăn.
Thái Khả Khả vừa nghe xong đã không muốn: " Tại sao lại phải phân nhóm theo phòng? Không phải là nên quyết định bằng cách bốc thăm sao? "
Phó đạo diễn ngượng ngùng sờ sờ mũi, hắn cũng không thể nói vốn là muốn bốc thăm quyết định, nhưng sau ngày hôm qua, đạo diễn thấy được độ tài của Thang Tam Viên cùng Cố Ngạn hiện tại rất cao, không thể lãng phí cái nhiệt độ này, vì vậy phải cho bọn họ có nhiều cơ hội bên nhau, làm cho bọn họ cọ sát ra càng nhiều tia lửa, nên mới đổi thành phân nhóm như thế.
Thái Khả Khả không có được đáp án, phiền muộn nhíu mày, âm thầm hạ quyết tâm, dù như thế nào, y tuyệt đối không thể để cho Thang Tam Viên cùng Cố Ngạn đạt được hạng nhất!
Nếu để Cố Ngạn và Thang Tam Viên cùng đi công viên giải trí, nhiệt độ của CP ' Tam Cố ' chẳng phải sẽ càng cao sao? Đó chính là công viên giải trí, thánh địa hẹn hò dành cho các cặp đôi, ai biết được Cố Ngạn và Thang Tam Viên sẽ làm gì ở đó chứ, nấu cứ tiếp tục như vậy, CP ' Cố Khả ' y cố gắng tích lũy bấy lâu sẽ không bằng được, cho nên y nhất định phải được hạng nhất.
Những người khác cũng muốn để Thang Tam Viên và Cố Ngạn xếp hạng cuối, nếu Cố Ngạn xếp hạng bét thì mọi người mới có cơm ăn a! Những người khác làm cơm..... thật không thể tưởng tượng nổi.
Thang Tam Viên: "...... " Đạo diễn ngài thật sự không phải cố ý để hạng cuối nấu cơm đấy chứ?
Hai nhóm còn lại đều dồn hết sức lực, gấp đến không chờ nổi mang củ sen lên đồng thời yêu cầu tổ đạo diễn mang họ đến thị trấn phụ cần để bán, tất cả đều muốn mau mau để chiếm thị trường trước, tranh thủ bán càng nhiều càng tốt.
Thang Tam Viên cũng muốn hành động nhanh nhưng Cố Ngạn lại giữ cậu lại, nhẹ nhàng lắc lắc đầu: " Không vội. "
Thang Tam Viên tuy rằng có điểm nghi hoặc nhưng vẫn ngoan ngoãn dừng lại, cậu cảm thấy hẳn là Cố Ngạn đã có biện pháp.
Cố Ngạn khẽ cười, cầm củ sen cần bán vào bếp, Thang Tam Viên cũng đi theo vào.
Cố Ngạn đặt củ sen xuống, quay đầu lại thì thấy Thang Tam Viên đi theo phía sau, hắn không khỏi mỉm cười hỏi: " Nếu đụng vào củ sen có bị dị ứng không? "
Thang Tam Viên lắc đầu: "Không đâu, chỉ có ăn vào mới có thể dị ứng. "
Cố Ngạn đưa củ sen cho cậu, ôn nhu nói: " Vậy anh giúp em rửa mấy củ sen này đi. "
Thang Tam Viên gật đầu nhận lấy củ sen, đem củ sen đến vòi nước rửa sạch vết bẩn bên ngoài, để lộ ra thịt ngó sen sạch sẽ, sau đó dưới sự chỉ huy của Cố Ngạn lấy một cái chậu đổ đầy nước, trong nước cho một ít muối và giấm trắng rồi ngâm củ sen vào, sau một lúc thì vớt củ sen ra rửa sạch dưới nước.
Cố Ngạn không biết đang chuẩn bị cái gì, từ đầu hắn đã lục tìm trong tủ lạnh lấy ra một ít nguyên liệu nấu ăn, sau đó vẫn luôn bận rộn, Thang Tam Viên đoán chừng là hắn muốn đem củ sen làm thành đồ ăn để bán.
Thang Tam Viên đem củ sen đã rửa sạch đưa cho Cố Ngạn, Cố Ngạn nhận lấy củ sen cười cười: " Anh rửa rất sạch. "
Được khen ngợi, Thang Tam Viên cười vui vẻ đến lộ hàm răng trắng.
Cố Ngạn đặt củ sen lên thớt, giơ dao trong tay lên cắt củ sen một cách lưu loát, hắn vừa cắt vừa nói với Thang Tam Viên: " Anh cứ đi nghỉ ngơi trước đi, lát nữa làm xong em sẽ gọi anh. "
" Anh ở lại giúp em. " Thang Tam Viên không muốn lười biếng, lau tay nói.
Động tác trên tay Cố Ngạn không ngừng lại, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Thang Tam Viên, trong mắt chứa ý cười trầm giọng nói: " Ngoan, nghe lời. "
".....Vậy được rồi. " Mặt Thang Tam Viên mạc danh đỏ lên, bước chân vội vàng như muốn chạy trốn rời khỏi phòng bếp.
Cậu không khỏi có chút ảo não, rõ ràng là cậu lớn tuổi hơn Cố Ngạn, nhưng mà nhìn như thế nào cũng thấy là Cố Ngạn đang chăm sóc cậu.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, mọi người xem đến say sưa ngon lành, ngón tay nhanh chóng đánh chữ:
[ Tình yêu của người khác, thật là chua chua. ]
[ Cố Ngạn không chỉ đẹp trai, lắm tiền mà còn biết nấu ăn nữa! Idol thần tiên gì thế này. ]
[ Cố Ngạn vì muốn cùng Thang tam viên đi công viên giải trí mà cũng thật liều mạng nha, tôi còn chưa có xem qua gameshow nào mà cậu ấy nghiêm túc thi đấu như vậy. ]
[ Không nghe không nghe, tôi chỉ biết Cố Ngạn nấu ăn cũng rất đẹp mắt, mỗi động tác đều soái khí như vậy, anh ấy là nam thần bước ra từ truyện tranh!!! Em yêu anh!!! ]
[ Trước đây tôi luôn cảm thấy Cố Ngạn lãnh đạm xa cách, sau khi xem chương trình này xong tôi cảm thấy anh ấy cũng như chúng ta, cảm thấy khoảng cách được kéo gần vậy, tôi muốn trở thành fan của anh ấy! "
..............
Đạn mạc thảo luận không ngừng, Thang Tam Viên lại chạy đi cho Tiểu Ngốc ăn.
Tiểu Ngốc cúi đầu hự hự ăn, cái đuôi vui vẻ đung đưa, Thang Tam Viên ngồi xổm ở một bên nhìn với vẻ thích thú, không biết qua bao lâu, cậu nghe thấy tiếng Cố Ngạn gọi mới vội vàng chạy về.
Cố Ngạn đã chế biến những củ sen đó thành củ sen cay và củ sen gạo nếp cho vào từng cái túi nhỏ.
" Lát nữa bán nó với giá 10 tệ một túi, rất đơn giản và tiện lợi, không cần cân đo đong đếm. "
Thang Tam Viên ngoan ngoãn gật đầu, củ sen do Cố Ngạn làm đẹp đẽ tinh xảo, thoạt nhìn rất ngon, nếu không phải Thang Tam Viên không ăn được củ sen, cậu cũng muốn nếm thử, hơn nữa những củ sen này cay ngọt đều có, người mua có thể chọn bất kỳ vị nào họ muốn, điều này thực sự thuận tiện hơn nhiều, như vậy hẳn sẽ bán đắt hơn củ sen chưa qua chế biến.
" Chúng ta bây giờ liền xuất phát? " Thang Tam Viên đã bắt đầu có chút chờ mong đem những củ sen này đi bán.
" Chờ một chút...... " Cố Ngạn không biết lấy từ đâu ra một cái mũ rơm đội lên đầu Thang Tam Viên, vươn tay buộc dây mũ dưới cái cằm nhọn của Thang Tam Viên thành một cái nơ, sau đó cười nói: " Được rồi, đi thôi. "
Thang Tam Viên đưa tay sờ cái mũ rơm trên đầu, sau đó gật đầu.
Tổ đạo diễn lái xe đưa họ đến thị trấn gần đó, chỉ để lại cameraman, còn lại là dựa vào phát huy của bọn họ.
Cố Ngạn và Thang Tam Viên dạo quang khu chợ vài bước liền gặp Thái Khả Khả và Nhạc Lạc Phong, Thái Khả Khả và Nhạc Lạc Phong đứng một trái một phải, bọn họ đặt củ sen ở giỏ tre phía trước, thỉnh thoảng lại cao giọng rao bán.
Thái Khả Khả trong tay nắm chặt một xấp tiền, có 50, 10 tệ.... chung quy cũng gầ một trăm tệ, y nhìn thấy Cố Ngạn và Thang Tâm Viên lập tức khẽ hừ một tiếng, khoa trương vỗ vỗ tiền trong tay, vẻ mặt khoe khoang.
"....... " Nếu không phải sợ Thái Khả Khả mượn cơ hội xào CP, Thang Tam Viên thật muốn phối hợp cho hắn một tràng vỗ tay.
Nhạc Lạc Phong lại vui vẻ chạy đến trước mặt bọn họ, vẻ mặt hưng phấn nói: " Ngạn ca, Thang Viên ca, em buổi tối muốn ăn tôm cháy tỏi, sườn xào chua ngọt, chân giò om, canh tôm cà chua.... "
Cố Ngạn nhướng mày ngắt lời cậu ta: " Em tự tin như vậy, cho rằng bọn anh sẽ xếp hạng cuối sao? "
Nhạc Lạc Phong có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu: " Bọn em vừa gặp khách hàng lớn, bán được củ sen với giá 50 tệ, Mân Mân tỷ và Quý Lê bán cũng rất chạy, anh tới muộn như vậy, chắc chắn sẽ không thể đuổi kịp bọn em. "
" Không nhất định là như vậy. " Thang Tam Viên hơi hơi dương cằm, dục vọng muốn thắng bị khơi ra, cậu cảm thấy với tài nấu nướng của Cố Ngạn, bọn họ tuyệt đối sẽ không thua.
Thái Khả Khả không nói gì, nhưng càng vỗ mạnh lên xấp tiền trong tay.
Cố Ngạn cố ý nhìn liếc qua tiền trong tay y, cường điệu nói: " Tiểu Tam ca, anh xem, cậu ta thật khoe khoang, lát nữa chúng ta nhất định phải kiếm nhiều tiền hơn cậu ta. "
Thái Khả Khả không khỏi khịt mũi: " Nói lời ba hoa, thật không biết nhân gian khó khăn, tiền không phải dễ kiếm như vậy, cũng không phải ai cũng có đầu óc kinh doanh như tôi. "
Thang Tam Viên trong lòng vừa động, đột nhiên học theo bộ dáng của Cố Ngạn, bày ra dáng vẻ bạch liên hoa: " Không quan hệ, có Ngạn Ngạn ở đây, kiếm được nhiều hay ít thì anh đều vui. "
Cậu vừa nói vừa vứt mị nhãn với Cố Ngạn.
Mặt Thái Khả Khả như muốn nứt ra, khóe miệng giật giật, đem tiền trong tay ném vào trong ngực Nhạc Lạc Phong, không chút do dự xoay người sang chỗ khác, nhắm mắt làm ngơ.
Đôi cẩu nam nam muốn tú ân tú ái này!
Thang Tam Viên đột nhiên nhận ra được niềm vui sướng khi đóng vai bạch liên hoa, không khỏi mỉm cười nói với Cố Ngạn: " Ngạn Ngạn, chúng ta đi kiếm tiền thôi. "
Cố Ngạn cong môi, chạm vào khóe mắt Thang Tam Viên: " Được rồi, Tiểu Tam ca. "
Thái Khả Khả tức giận không nhìn lại, Thang Tam Viên và Cố Ngạn cùng nhau vui vẻ đi về phía trước.
Phía trước cách đó không xa, chị em Quý Mân và Quý Lê cũng đang bán hàng, hình như họ đang có một chiến lược marketing, tấm bảng gỗ bên cạnh ghi rằng những người mua trên 20 tệ có thể chụp ảnh với họ, người mua từ 50 tệ trở lên thì các cô có thể cung cấp bí phương bảo dưỡng dung nhan, nhưng mỹ phẩm sử dụng trong bí phương của họ quá đắt và khó mua, vì vậy chiến lược này dường như không được hoan nghênh.
Thời tiết hôm nay rất nóng, mặt trời chiếu gay gắt, mặt của Quý Mân và Quý Lê bị phơi nắng đến đỏ bừng, nhưng họ lại tràn đầy năng lượng.
" Chúng ta bán ở đâu? " Thang Tam Viên thu hồi tầm mắt hỏi, địa điểm náo nhiệt ở phụ cận đã bị hai nhóm chiếm trước, chỉ có thể đi nơi khác.
Cố Ngạn nhìn khắp nơi, chỉ vào hồ nước cách đó không xa nói: " Tới đó đi, nơi đó có bóng cây, gió mát hơn. "
Thang Tam Viên nhìn qua, nơi đó quả nhiên là rợp bóng mát, nhưng lại không náo nhiệt bằng bên này, chỉ có một đám đông các ông các bà nhàn rỗi đang kéo đàn nhị và nhảy quảng trường, cậu gật đầu rồi cùng Cố Ngạn đi qua.
Quý Lê nhìn thấy họ đi về phía có bóng cây thì nhìn với vẻ ghen tị, nhịn không được nói với Quý Mân: " Chị ơi, bọn họ ở đó thoạt nhìn có gió rất mát. "
Quý Mân xoa xoa mồ hôi trên trán, nhìn thoáng qua phương hướng của bọn họ: " Mát mẻ thì có ích gì, có thể kiếm được tiền mới là có bản lĩnh, đi bán hàng nhanh đi, có phải tối nay em muốn nấu cơm không hả? "
Quý Lê nghĩ đến món ăn hắc hắc ám mình và chị gái làm, vội vàng lắc lắc đầu, tăng lớn âm thanh rao bán.
Cố Ngạn và Thang Tam Viên đi đến dưới bóng cây, đem một túi củ sen bày ra trên sạp gỗ do tổ chương trình cung cấp.
Thang Tam Viên đang muốn thử rao một tiếng, Cố Ngạn nhân lúc cameraman đang điều chỉnh thiết bị thì móc trong túi ra một viên kẹo đút vào tay cậu.
Thang Tam Viên nhận lấy xem thử, là kẹo sữa thỏ trắng, khi cậu nhìn thấy giấy gói con thỏ thì mắt sáng rực lên, chờ đến khi nhìn đến kẹo sữa, gương mặt nhịn không được đỏ lên.
Cố Ngạn đột nhiên cúi người xuống, nhìn chằm chằm vào gương mặt ửng đỏ của Thang Tam Viên, thang âm trầm thấp cười cười: " Xem ra tối qua em không có ngửi nhầm, Pheromone của anh thật sự có mùi như kẹo bơ cứng. "
Thang Tam Viên đỏ mặt nói không ra lời, lòng bàn tay gắt gao nắm chặt kẹo sữa, ngực nóng lên, gương mặt nóng lên.
Cố Ngạn bóc giấy gói kẹo, đem kẹo sữa bỏ vào trong miệng, nhìn cậu cong môi: " Thật ngọt. "
___________________
Củ sen cay:Củ sen gạo nếp: xem lại chương 8
Tôm cháy tỏi:Sườn xào chua ngọt:Chân giò om ( chắc là chân giò hầm):Canh tôm cà chua:Kẹo sữa thỏ trắng: xem lại chương 9 nha
Thật rs tui không biết dịch có đúng tên món ăn không tôi chỉ dịch đại khái ý hiểu như vậy thoi, ai có ý kiến thì chỉ bảo nha.
Đăng một chương để cho thấy độ lười của tôi vẫn cứu được.