Đi vào thuận theo thông đạo màu tím sâu kín kia, vừa nhìn, linh khí bên trong cũng lại càng thêm hùng hậu; nhẹ nhàng hít một hơi đã khiến người cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Ở lại chơi thêm một lát, Diệp Tiếu vốn đã chuẩn bị đi ra ngoài tiếp tục luyện công; nhưng ngay khoảnh khắc quay đầu, hắn lại cảm giác được dường như có cái gì đó không giống với lúc trước. Lại quay đầu lại quan sát hồi lâu, rốt cục cũng có phát hiện...
Quả trứng kia!
Trở nên lớn!
Vốn chỉ lớn chừng quả trứng vịt, hiện tại tối thiểu cũng phải lớn hơn một vòng; ước đoán sát sao nhất tuyệt đối cũng phải lớn hơn quả trứng vịt bình thường, đã gần to bằng một quả trứng ngỗng.
"A? Vậy mà thứ này còn có thể to lên?" Diệp Tiếu thấy thế không khỏi ngẩn ra, thầm nghĩ, không hổ là trứng thần thú, chưa từng thấy quả trứng nào còn có thể to lên...
Đây là lần đầu tiên trong đời.
Diệp Tiếu đơn phương cho rằng, đây là trứng thần thú!
Bởi vì... Hạt châu này có lai lịch quá lớn, quá huyền ảo, quá thần bí.
Thiên địa vô song chủ, hỗn độn đệ nhất linh!
Giọng điệu lớn như vậy chắc chắn phải có lai lịch không nhỏ, mà bên trong nó lại có một quả trứng tập trung vô số linh khí. Quả trứng như vậy há có thể là hạng phàm tục? Tuyệt đối là đỉnh phong thần thú!
Đa số thời gian Diệp Tiếu đều đang mơ màng: Chờ khi ấp trứng ra, liệu nó có thể vừa há miệng đã san bằng thiên vực?
Đưa thay sờ sờ quả trứng, chỉ cảm thấy lạnh lẽo mà không cảm nhận được bất kỳ rung động sinh mệnh gì. Diệp Tiếu sờ cằm, lẩm bẩm nói: "Rốt cục ngươi là tồn tại cường đại gì? Sẽ cường đại tới mức nào đây?..."
Đột nhiên tâm tình Diệp Tiếu tốt lên một cách khó hiểu, hắn cũng không dừng lại, rời khỏi không gian, lần thứ hai khoanh chân luyện công, tăng cao tu vi. Mà bên trong không gian linh khí cũng bắt đầu hình thành một tia nước nhỏ tràn vào trong kinh mạch Diệp Tiếu, phụ trợ tu luyện.
Trừ linh khí trong không gian phụ trợ, linh khí tản mát trong thiên địa cũng đang chậm rãi tụ lại chỗ Diệp Tiếu luyện công. Chỉ có điều loại phương thức tụ hợp này lại không có bất kỳ dấu vết gì, tất cả đều thay đổi một cách vô tri vô giác, bất kỳ người nào, bất kỳ cường giả nào, bất kỳ cao thủ nào cũng khó có thể cảm giác được linh khí trong thiên địa bắt đầu khởi động. Nhưng linh khí tinh thuần nhất trong đó đã vô thanh vô tức bị hấp thu mất, bị hút vào không gian, sau đó hóa thành linh khí, tiến vào kinh mạch Diệp Tiếu...
Vạn vật sơ thủy, tử khí đông lai!
Lại một đêm trôi qua; ngay lúc rạng sáng, nháy mắt khi mặt trời vừa chiếu xuống tia sáng đầu tiên, đột nhiên Diệp Tiếu cảm giác được một trận rung động khó hiểu!
Đây là lần đầu tiên hắn chân chính vận hành Tử Khí Đông Lai Thần Công, lần đầu tiên hắn tự mình tiếp xúc đến tử khí đông lai(1)!
(1) Tử khí đông lai: Khí tím tới từ phía đông, ám chỉ cho điềm lành tới. Đây là loại khí tốt lành, mang lại bình an và may mắn. Hơn nữa, mặt trời mọc ở hướng Đông, nên từ sáng sớm, bình minh đã chiếu rọi, ấm áp, dịu êm, tinh thần con người phấn chấn.
Ngay một khắc này, ánh mặt trời trên không như chợt sáng lên một cái rõ ràng, ngay sau đó, trong lúc bất chợt nê hoàn cung của mình nhảy lên, thùng thùng thùng...
Dòng máu khắp người cũng như đột nhiên sôi trào mà không có chút dấu hiệu nào!
Giờ khắc này, toàn bộ lông tóc dựng đứng, xông thẳng tới chân trời!
Trong đan điền nổi lên một luồng khí cơ, bất thình lình nghịch hướng xông ngược... Bay thẳng trên đỉnh đầu!
Oanh!
Dường như có một luồng khí xông thẳng ra khỏi đỉnh đầu, toàn thân như trở nên nhẹ nhõm không cách nào diễn tả bằng lời!
Toàn thân ấm áp như thể ngâm mình trong nước ấm, thoải mái không tưởng nổi.
Thời khắc này tầm mắt Diệp Tiếu thẳng tắp, trong lúc nhất thời lại nói không nên lời.
Hoa cái trùng đỉnh, tinh thần khiêu động, tam hoa định cư, ngũ khí xuất động!
Diệp Tiếu lập tức cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
Cảnh giới này… là hiện tượng khi đột phá Địa Nguyên cảnh đệ nhất phẩm!
Chẳng lẽ mình lại dễ dàng đột phá Địa Nguyên cảnh đệ nhất phẩm như vậy?
Này... Không nên đi; dường như mấy ngày hôm trước mình mới vừa mượn cơ hội phá tan Tử Khí Đông Lai Thần Công đệ nhất trọng, trở thành cao thủ 'Địa Nguyên cảnh', vì sao hôm nay lại đột phá nữa?
Chuyện này cũng quá bất hợp lý, quá khoa trương đi!
Một gốc huyết sâm sáu trăm năm nào có thể có công hiệu bực này?
Đừng nói là chỉ có một gốc, cho dù là mười gốc cũng không thể khiến hắn đột phá Địa Nguyên cảnh nhất phẩm trong thời gian ngắn như vậy.
Diệp Tiếu không khỏi hồi tưởng lại tình cảnh khi bản thân mình đột phá kiếp trước, lúc ấy bản thân mình đã từng cảm thấy thống khổ vô hạn, đó là cảm giác khó chịu như kinh mạch muốn nứt ra, nhưng lần này... làm sao lại... đột phá trong hạnh phúc và hưởng thụ như thế?
Lần này đột phá cũng quá đơn giản, quá nhẹ nhõm, quá dễ dàng đi!
Cẩn thận thử cảm nhận Tử Khí Đông Lai Thần Công một chút, lại phát hiện mình vẫn đang nằm ở đệ nhất trọng, cũng không có bất kỳ đột phá gì; nhưng Diệp Tiếu lại có thể cảm giác rất rõ ràng, tu vi của mình thật sự có tiến bộ!
"Rốt cục đẳng cấp vốn có của thế giới này thua kém bao nhiêu so với đẳng cấp của Tử Khí Đông Lai Thần Công?" Bản thân mình một đường đột phá, cho tới bây giờ, ít nhiều gì cũng đã được tính là bước vào hàng ngũ 'cao thủ' ở giới thế tục, nhưng so với đẳng cấp trong Tử Khí Đông Lai Thần Công, mình vẫn còn đang giậm chân tại chỗ.
Nghĩ như vậy, Diệp Tiếu không khỏi cảm thấy sởn tóc gáy.
Đó là cảm giác hưng phấn và đi tới cực hạn, khiến huyết mạch cả người sôi sục: "Nếu ta luyện Tử Khí Đông Lai Thần Công đến tầng cao nhất, như vậy chẳng phải ta hoàn toàn có thể đạt tới... cảnh giới Trường Sinh bất tử bất diệt trong truyền thuyết?!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT