CHƯƠNG 1504

Nghe Bạch Dương nói như vậy, thư ký Đồng mới bắt đầu suy xét: “Có lẽ tổng giám đốc Bạch nói đúng.”

“Nếu thế thì sao cô không làm theo?” Bạch Dương nói xong, rút bàn tay từ trên vai cô †a về, xoay người quay trở lại phòng làm việc của mình.

Thư ký Đồng nhìn bóng lưng của cô, nắm chặt tay như đang xoắn xuýt chuyện gì đó.

Một lúc sau, cô ta hít sâu một hơi, hô lên với Bạch Dương: “Cảm ơn tổng giám đốc Bạch, tôi biết mình nên làm gì rồi!”

Tổng giám đốc Bạch nói đúng, không thử thì sao biết được?

Lỡ đâu cuối cùng cô ta thành công thì Sao.

Bạch Dương nghe thư ký Đồng nói vậy thì quay đầu nhìn cô ta, khi thấy ánh hào quang lại rực rỡ trong đôi mắt ấy, cô khẽ cười: “Biết là được rồi. Thôi, đi rửa mặt đi, điều chỉnh trạng thái lại nào.”

“Vâng.” Thư ký Đồng gật đầu đáp lại một tiếng.

Bạch Dương quay đầu lại và tiếp tục đi về phía trước, chẳng mấy chốc đã bước vào phòng làm việc của mình.

Ba ngày sau, Bạch Dương một thân một mình xách hành lý ra sân bay.

Khoảng một tiếng nữa mới đến giờ máy bay cất cánh.

Bạch Dương ngồi trong phòng chờ VỊP, vừa đợi thông báo bên phía máy bay vừa cúi đầu xem điện thoại.

Lúc này, cửa phòng chờ bị gõ vang.

Bạch Dương đặt điện thoại xuống rồi nhìn về phía cửa: “Ai thế?”

“Là tôi.” Giọng nói trầm thấp dễ nghe của Phó Kình Hiên vang lên ngoài cửa.

Bạch Dương chợt sửng sốt, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc.

Phó Kình Hiên?

Sao anh lại đến đây?

Bạch Dương đứng dậy đi mở cửa, quả nhiên Phó Kình Hiên đang đứng bên ngoài.

Anh mặc đồ vest, khoác chiếc áo dài màu đen ở bên ngoài, tay đang kéo một cái vali, dáng vẻ bôn ba mệt mỏi.

Bạch Dương nhìn vali trong tay anh thì kinh ngạc hỏi: “Anh muốn đi đâu vậy?”

“Nước H”” Phó Kình Hiên tiến vào phòng chờ rồi nhẹ nhàng trả lời.

Bạch Dương sững sờ một lát: ‘Anh cũng đến nước H à?”

Phó Kình Hiên gật đầu: “Đúng vậy.”

“Anh tới nước H làm gì?” Bạch Dương nghỉ ngờ nheo mắt nhìn anh rồi hỏi.

Đừng nói anh cũng đến tham dự hôn lễ nha?

Nếu không sao lại trùng hợp như vậy, hôm nay anh cũng lên đường, hơn nữa cũng đến nước H giống cô.

Tất nhiên Phó Kình Hiên nhận ra Bạch Dương đã đoán được anh muốn đi đâu, đôi mắt anh thoáng động, nhếch miệng trả lời: “Tôi đến đó vì có chút chuyện.”

Anh cố ý không nói mình đi tham dự hôn lễ.

Bởi vì anh muốn thử xem, lúc cô thấy anh có mặt tại hôn lễ thì sẽ có vẻ mặt gì.

Bạch Dương nghe Phó Kình Hiên đến nước H vì công việc chứ không tham dự hôn lễ gì hết, bất chợt hiểu ra rồi gật đầu: “Thì ra là vậy. Nhưng sao anh biết tôi đang ở trong phòng chờ?”

Mỗi người đều có một căn phòng chờ VỊP dành cho riêng mình.

Thế nên nhất định Phó Kình Hiên đến tìm cô.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play