Chương 1273

Trình Minh Viễn vội vàng lắc đầu: “Không được không được, bà cô ơi, tôi sai rồi, sau này tôi không dám nữa.”

Nhìn bộ dạng giả vờ xu nịnh của anh ta, Bạch Dương nhịn không được mà bị anh ta chọc cười, cô che môi bật cười, hai mắt cong thành hình bán nguyệt.

Mà trong phòng bao trên lầu hai của nhà hàng, Phó Kình Hiên đang đứng trước cửa sổ, cúi đầu nhìn cảnh tượng này, hơi lạnh †ỏa ra xung quanh, khuôn mặt tuấn tú đen như đáy nồi.

Ngay cả cái tay đang đặt bên mép cửa cũng bỗng nhiên nắm chặt lại, giống như là muốn bẻ gãy khung cửa sổ.

Trợ lý Trương vừa mới bước vào thì đã ngửi thấy mùi vị ghen tuông ngút trời phát ra từ trên người Phó Kình Hiên.

Anh ta nhịn không được mà nói: “Phó tổng, anh sao vậy?”

Phó Kình Hiên không đáp lời, chỉ híp mắt nhìn chằm chằm xuống phía dưới.

Trợ lý Trương bước qua, thuận tiện ngó xuống quan sát, nhìn thấy Bạch Dương và Trình Minh Viễn thì lập tức hiểu ngay.

Chẳng trách trên người Phó tổng lại có mùi ghen tuông nồng nặc như thế, lúc mới bước vào, anh ta còn đang tự hỏi trong nhà hàng này có gì mà lại khiến Phó tổng ghen tị.

Hóa ra là cô Bạch với anh Trình đang dùng cơm ở đây à.

“Phó tổng có muốn xuống dưới không?”

Trợ lý Trương đứng sau lưng Phó Kình Hiên, lên tiếng hỏi.

Đôi môi mỏng của Phó Kình Hiên mím chặt thành một đường thẳng: “Không cần.”

“Hả?” Trợ lý Trương kinh ngạc nhìn anh: “Không đi xuống à?”

Phó Kình Hiên gật đầu.

Trợ lý Trương vẫn còn có chút khó tin: “Nhưng mà cô Bạch với anh Trình đang ăn cơm cùng nhau, hơn nữa còn vui vẻ như thế, anh…”

“Được rồi, đi xem xem Trần tổng đã tới chưa, nửa tiếng sau còn phải về bệnh viện.”

Phó Kình Hiên nhíu chặt mày, đánh gấy lời anh ta, sau đó xoay người đi đến ghế sofa trong phòng bao.

Trợ lý Trương lại nhìn xuống dưới lầu, sau đó đáp lời: “Tôi vừa mới hỏi Trần tổng rồi, ông ta đang bị kẹt xe, chắc là mười mấy phút nữa mới đến được.”

Phó Kình Hiên ừ một tiếng rồi sau đó không nói chuyện nữa, ngồi lên ghế sofa, tay lật quyển tạp chí ra xem.

Vẻ ngoài thoạt nhìn như anh đang nghiêm túc xem tạp chí, nhưng trợ lý Trương chú ý thấy ánh mắt của anh trống rỗng, căn bản không hề tập trung, chính vì vậy có thể thấy được rõ ràng là anh đang mất hồn.

Trợ lý Trương biết là anh đang mất hồn vì chuyện gì, chắc chắn là bởi vì cô Bạch và anh Trình.

Phó tổng yêu cô Bạch như thế, nhìn thấy cô Bạch ở bên cạnh người đàn ông khác, làm sao trong lòng có thể không để ý, không so đo được chứ, chắc có lẽ là ghen †¡ muốn chết đi được.

Mà dựa vào tính cách trong mắt không thể chứa nổi hạt cát của Phó tổng thì đã phải đi xuống dưới lầu như trước kia, xuất hiện trước mặt cô Bạch và anh Trình, vui vẻ ăn cơm cùng với bọn họ, chắc chắn sẽ không để cô Bạch cùng với người đàn ông khác đơn độc bên cạnh nhau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play