Chương 1199

Cánh cửa phòng bên vẫn đang mở, Bạch Dương đứng ở ngoài cửa, thấy Lâm Diệc Hàng đang đứng bên cạnh giường bệnh, cầm bệnh án vừa viết vừa nói gì đó. Thỉnh thoảng, trợ lý Trương lại gật đầu.

Còn Phó Kình Hiên đang nằm bên trên giường bệnh, khuôn mặt đã không còn đỏ ửng nữa, đã khôi phục lại vẻ tái nhợt bệnh †ật, chứng tỏ anh đã hạ sốt rồi.

Bạch Dương nhấc tay gõ cửa.

Trong phòng bệnh, Lâm Diệc Hàng dừng động tạc trong tay, quay đầu lại nhìn cùng trợ lý Trương.

Thấy cô, Lâm Diệc Hàng đẩy mắt kính: “Tỉnh rồi à?”

Bạch Dương ‘ừ’ một tiếng, coi như đáp trả.

Sau đó, cô cảm nhận được một ánh mắt trách cứ đang nhìn mình.

Là của trợ lý Trương.

Chuyện này khiến Bạch Dương không khỏi ngây người, bởi vì đây là lần đầu tiên cô bắt gặp trợ lý Trương nhìn mình bằng ánh mắt cực kỳ bất mãn như thế, xen lẫn tức giận cùng không vui.

Cô không hiểu tại sao bỗng nhiên anh ta lại †ỏ thái độ như vậy với mình.

Tuy nhiên ngay sau đó, cô đã hiểu rõ vì sao, là vì Phó Kình Hiên.

Trợ lý Trương đã làm việc bên cạnh Phó Kình Hiên hơn mười năm rồi. Tuy trên danh nghĩa họ là cấp trên với cấp dưới, nhưng thật ra cũng là bạn bè.

Cô liên lụy Phó Kình Hiên bị thương như vậy, trong lòng trợ lý Trương không trách cô mới lạ.

Cô cười khổ rồi khẽ hỏi: “Tôi có thể đi vào được không?”

“Vào đi.” Lâm Diệc Hàng đồng ý.

Lục Khởi đỡ Bạch Dương vào phòng.

Lâm Diệc Hàng nhìn cô: “Có khó chịu chỗ nào không?”

Bạch Dương lắc đầu: “Ngoài thắt lưng rất đau ra, các chỗ khác đều không sao cả.”

“Hiện tượng bình thường thôi, em bị giãn dây chằng ở thắt lưng, có lẽ phải đau nửa tháng mới khỏi.” Lâm Diệc Hàng khép hồ 7⁄11 sơ bệnh án lại, nói.

Bạch Dương mỉm cười: “Không sao, so với anh ấy, tôi bị vậy chỉ là chuyện nhỏ.”

“Thế cũng đúng.” Lâm Diệc Hàng gật đầu.

Bạch Dương nhìn người đàn ông đang nằm trên giường: “Anh ấy…”

Dường như biết cô muốn hỏi gì, Lâm Diệc Hàng kẹp hồ sơ bệnh án dưới nách, hai tay nhét vào trong túi áo blouse rồi nói: “Hiện †ại anh ta không có vấn đề gì đáng ngại, chỉ có điều…”

“Bác sĩ Lâm!” Trợ lý Trương đột nhiên lên tiếng ngắt lời anh ta, vẻ mặt hơi nghiêm túc.

Lâm Diệc Hàng như thể nghĩ tới điều gì đó, nhún vai: “Xin lỗi, cậu ta không cho tôi nói.”

Bạch Dương thấy anh ta như vậy cũng hết cách, chỉ đành nhìn trợ lý Trương: “Trợ lý Trương, xin anh hãy nói cho tôi biết, rốt cuộc Phó Kình Hiên còn có vấn đề gì nữa?”

Phó Kình Hiên phải nằm ở đây là vì cô.

Nếu anh thật sự có mệnh hệ gì, cô sẽ áy náy cả đời mất.

“Tổng giám đốc Phó không sao cả, đây không phải là chuyện cô Bạch nên quan †âm”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play