Một lần nữa từ trong mộng đẹp tỉnh lại tôi vẫn không nhịn được mà hôn người trong lòng.
Tôi biết cậu ấy tỉnh rồi, lông mi run rẩy đã bán đứng cậu ấy nhưng tôi không vạch trần.
Hiện tại đối với sự việc phát sinh ngày hôm qua, cậu ấy còn thẹn thùng. Tôi phải cho cậu ấy thời gian hòa hoãn để hiểu rõ mối quan hệ của hai chúng tôi cho nên tôi vén chăn xuống giường, thân thể trần trụi tiến tới tủ lấy quần áo mặc vào sau đó nhặt quần lót tối hôm qua bị làm dơ trên mặt đất lên mang vào giặt sạch.
Lúc tôi trở ra thì cậu ấy đang ngồi trên giường nói chuyện điện thoại với mẹ, vừa ngẩng đầu liếc tôi một cái thì lập tức cúi xuống, hai lỗ tai lại ửng hồng.
Tôi đến gần giúp cậu ấy kéo chăn lên, cậu ấy không né tránh nhưng cơ thể lại run run, mặt cũng đỏ bừng.
Tôi thích dáng vẻ cậu ấy xấu hổ, nếu không phải đang gọi điện thoại, tôi nhất định sẽ đè cậu ấy xuống hôn cho đã đời.
“Mẹ mẹ mẹ, con xin mẹ, con không nói cái này nữa được không…”
Trong phòng rất yên tĩnh, hai chúng tôi lại dựa sát vào nhau, tôi có thể nghe rõ ràng lời mẹ cậu ấy nói.
Quay đầu nhìn ngăn tủ phía đối diện, tôi không nhịn được muốn cười.
Tôi nghĩ đời trước mình đã làm được chuyện tốt nào đó nên đời này ông trời mới đối xử tốt với tôi như vậy.
Không chỉ là cha mẹ tôi mà còn có mẹ vợ đều thông tình đạt lý. Tuy rằng phương thức duy trì có hơi… nhưng tôi thật sự cảm ơn bà đã bằng lòng tin tưởng tôi.
Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, cậu ấy ôm đầu ụp mặt vào đống chăn trước mặt, nói thầm, “Sao tôi lại có người mẹ không đứng đắn như vậy cơ chứ… Nào có người mẹ nào đưa cho con… cái kia…”
Toàn thân cậu ấy trần trụi, áo ngủ tối hôm qua đã bị tôi cởi ra, cậu ấy vừa bò thì phần lưng lộ ra toàn bộ, kết hợp với mông thịt bị đè ép phía dưới tạo ra một cái rãnh sâu hun hút ở giữa.
Tôi nheo mắt, suýt không kiềm chế được mà muốn vươn tay sờ nhưng may nhịn được, chỉ kéo chăn bọc cậu ấy lại.
Cậu ấy xoay đầu nhìn tôi, mặt đã không đỏ như trước nữa.