- A Dịch, tại sao huynh vừa nãy không chịu động thủ? Muội cảm thấy hình như huynh vẫn chưa sử dụng toàn lực thì phải? Sao không thi triển một chiêu linh hồn qua toàn ra để nghiền nát bấy thần hồn của ả ta vậy?

Đại kim chu sau khi nhìn thấy Tô Mộc bỏ đi, lập tức nhảy chồm chồm lên, khuôn mặt căm phẫn trào dâng, trông chẳng khác nào một tiểu hài tử bị người khác ức hiếp, rồi không trả miếng lại được, vì thế mà tràn đầy hờn giận.

- Chiêu linh hồn qua toàn này chỉ sử dụng khi đấu sống chết mà thôi.

Ánh mắt của Hồng Dịch chợt lóe lên, suy nghĩ một lát rồi mới cất giọng nói.

- Hơn nữa cho dù thi triển chiêu này cũng chưa chắc làm gì được nàng ta đâu! Bất quá nàng ta cũng không hiểu hết về đạo thuật của huynh, chưa nắm chắc chiến thắng được huynh cho nên mới bỏ đi như vậy! Đạo thuật của Thái Thượng đạo, quả nhiên là tinh xảo, diễn dịch sự ảo diệu của hai chữ Vũ Trụ quá mức tinh thâm đến như vậy. Kim Huấn Nhi, lúc nãy khi Tô Mộc dùng thần hồn diễn hóa Trụ Cực Chuông, muội cảm thấy thế nào?

Hiện giờ Hồng Dịch đang dụng tâm suy đoán về đạo thuật của Thái Thượng đạo.

Lúc nãy khi đấu pháp với Tô Mộc, Hồng Dịch cũng không thi triển chiêu mạnh nhất của mình, tuy nhiên đối phương cũng không liều mạng giao đấu.

Có thể nói khi nãy hai người mới chỉ đấu pháp để thăm dò lẫn nhau, nói cho cùng hai bên cũng không có đại thù sống chết gì.

Đạo thuật của Tô Mộc, Hồng Dịch cũng không nắm chắc được, không biết đối phương rốt cục còn có thủ đoạn gì khác nữa. Đồng thời Hồng Dịch đoán rằng có thể Tô Mộc cũng khó nhìn rõ đạo thuật của mình.

Dù sao thì lúc Tô Mộc xuất ra đạo thuật Trụ Cực Chuông, Hồng Dịch cũng không bị kiềm hãm, vẫn có thể phá giải được.

Hai người vừa giao thủ thoáng chốc liền tách ra, không tiếp tục đấu pháp nữa, sau đó Tô Mộc rời đi, đây chính là do hai bên có nhiều điều cố kỵ, từ đó mà tạo thành một tình thế cân bằng.

Về điểm này Hồng Dịch cũng cẩn thận suy xét, từ đó mà đoán ra thực lực chân chính của Tô Mộc.

- Mới vừa rồi khi ả ta thi triển đạo thuật diễn hóa Trụ Cực Chuông, thần niệm của muội vận chuyển không nổi, giống như thần hồn bị thứ gì đó trấn áp vậy. Không, không phải là thần hồn bị trấn áp, mà dường như là do thời gian ngưng đọng lại vậy, thiên địa xung quanh muội trở nên bất động, lúc đó muội không thể suy nghĩ bất cứ điều gì! Đấy cũng không phải là loại đạo thuật trấn áp thần hồn như Hắc Ma Ô Nha trận! Khi bị Hắc Ma Ô Nha trận trấn áp, chẳng qua là linh hồn không khống chế được thân thể mà thôi, vẫn có thể nghe được, nhìn thấy được, có thể suy nghĩ được. Thế nhưng khi bị chiếc chuông lớn đó trấn áp, muội không thể nghĩ được bất cứ thứ gì!

Đại kim chu hướng về phía Tô Mộc vừa biến mất, trong ánh mắt hiện lên vẻ kiêng sợ.

Dù sao đạo thuật mà Tô Mộc mới thi triển ban nãy thực sự đã dọa nàng sợ chết khiếp.

Có thể nói, với thực lực của đại kim chu hiện giờ, hoàn toàn không phải là đối thủ của Tô Mộc.

- Chiếc chuông lớn được hiển hóa kia là ngưng tụ ý chí thần niệm của Trụ Cực. Ý nghĩa của Trụ, ở trong sách thánh hiền là đại biểu cho từ cổ chí kim, cũng chính là thời gian. Môn đạo thuật hiển hóa này của nàng ta, có thể trấn áp sự vận chuyển thần niệm trong đầu của con người! Nói cách khác, chỉ cần là người mà thần hồn có thể thi triển đạo thuật thì nàng ta có thể vung tay một cái là định trụ lại! Nếu như tu vi luyện đến cảnh giới cao thâm, thậm chí có thể định trụ được võ thánh! Thế nhưng thần niệm của chiếc Trụ Cực Chuông này, đối với thần linh do hương hỏa tín ngưỡng ngưng tụ thành có ảnh hưởng rất nhỏ. Dù sao từ cổ chí kim chỉ có quá khứ và hiện tại, còn ý chí của tương lai thì rất khó có thể nắm bắt được. Thần linh do hương hỏa tín ngưỡng ngưng tụ lại chính là ý chí của tương lại.

Hồng Dịch phỏng đoán.

Đạo thuật của Tô Mộc có thể trực tiếp định trụ thần hồn. Thứ đạo pháp diễn hóa ra chiếc Trụ Cực Chuông ban nãy, ngay cả thần hồn của Hồng Dịch cũng bị trấn áp, từ đó có thể thấy thứ đạo pháp này lợi hại đến thế nào!

Thần hồn diễn hóa chính là Thiên Ý Chuông, là Chuông Thời Gian! Đạo thuật của Thái Thượng đạo khiến cho Hồng Dịch không thể không kinh ngạc!

- Thần niệm mà nàng ta mới vừa rồi xuất ra cũng mang theo luồng gió dương cương, không biết có phải là do độ qua lôi kiếp chưa, hay là cũng giống như chúng ta, đem thần hồn của cao thủ lôi kiếp mà luyện hóa? Bằng vào bản lĩnh của Mộng Thần Cơ, luyện hóa một cao thủ lôi kiếp cũng không có gì khó khăn!

Đại kim chu lại kêu lên.

- Huynh cũng không nhận ra, trừ phi hôm này cùng nàng ta đấu một trận sinh tử mới biết được. Tuy nhiên trận đấu pháp hôm nay chẳng qua chỉ là khúc dạo đầu mà thôi, không hại gì đến đại thế, mục đích của huynh là khiến cho nàng ta biết rằng, huynh không cần bất cứ ân huệ gì của nàng ta cả. Ta, Hồng Dịch, chẳng lẽ là kẻ phải nhận ân huệ của người khác hay sao? Nếu như Thái Thượng đạo ủng hộ Vô Địch hầu, thì trong tương lai nhất định sẽ là địch nhân của chúng ta. Tên Vô Địch hầu kia bị huynh hung hãn công kích một lần, mối oán thù này nhất định hắn sẽ đáp trả lại, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm huynh để báo thù. Đi! Chúng ta xuống thôi, hôm nay bắt được Vô Sinh lão mẫu, huynh phải thẩm vẫn mụ ta thật kỹ! Ngoài ra còn muốn mượn xem bảy đại thần linh của mụ ta, dùng để luyện thành pháp bảo, đến lúc đó thì có thể khắc chế được môn đạo thuật Trụ Cực Chuông của Thái Thượng đạo rồi.

Hồng Dịch cầm lấy đại kim chu, nhảy xuống phía dưới.

................

- Ý chí tương lai là vô cùng vô tận, không thể nắm bắt được, cho nên tương lai không dễ đoán trước. Tên Hồng Dịch này lại nhận ra được sao? Trong nháy mắt hắn đã nhìn thấu đạo thuật Trụ Cực Chuông của Thái Thượng đạo ta, biết được môn đạo thuật này khó có thể nắm bắt được tương lai, cũng không định trụ được những thứ thần linh sinh ra hương hỏa tín ngưỡng kia. Cũng chính vì như vậy mà ta muốn thu thập giáo chủ Vô Sinh đạo, Chân Không đạo cũng có chút khó khăn, bắt buộc phải xuất động Thiên Đạo Phong Ma kiếm. Nếu không bởi vì như vậy thì bọn chúng làm gì có cơ hội phát triển lớn mạnh như vậy. Đại Thiện tự năm đó sáng tạo ra Vị Lai Vô Sinh kinh cũng chính là để đối phó với môn đạo thuật này của Thái Thượng đạo ta.

Ngay khi Hồng Dịch từ trên nóc tòa đại lao nhảy xuống, tiến vào trong phòng ốc của phủ đệ tuần phủ Ngô Uyên tỉnh.

Thánh nữ Thái Thượng đạo Tô Mộc bỗng nhiện hiện ra giữa hư không, cách Ngô Uyên tỉnh trăm dặm, hạ xuống đỉnh một ngọn núi. Nàng đưa mắt nhìn bốn phía xung quanh, khắp nơi đều trắng xóa màu tuyết, khuôn mặt bỗng trở nên trầm tư.

Môn đạo thuật Trụ Cực Chuông của Thái Thượng đạo có thể nói là cực hạn của đạo thuật trong thiên hạ. Thứ đạo thuật này lấy thần hồn của con người, tìm kiếm mưu cầu dung hợp với sự huyền bí của thiên ý thời gian.

Một khi thi triển ra, thần hồn diễn hóa thành một chiếc chuông lớn, từ chiếc chuông sẽ phát ra sóng âm thanh dao động dữ dội, thần hồn của bất cứ cao thủ đạo thuật nào cũng bị ngăn trở một cách mãnh liệt.

- Bằng vào Trụ Cực Chuông, ta có thể định trụ bất cứ quỷ tiên nào trong thiên hạ! Thậm chí ngay cả cao thủ lôi kiếp cũng chịu ảnh hưởng rất lớn, khi đấu pháp với ta, thực lực sẽ phải giảm xuống năm thành! Tên Hồng Dịch này lại có thể giữ vững sự vận chuyển thần niệm dưới pháp thuật trấn áp của Trụ Cực Chuông, quả thật là không thể tưởng tượng nổi!

Tô Mộc khẽ nhíu mày, suy nghĩ lại về trận đấu pháp vừa rồi với Hồng Dịch.

Ngẫm nghĩ một hồi lâu, hàng chân mày của nãng mới giãn ra, tiện tay kéo một cái, ngay lập tức không gian trước mặt bị nứt ra, sau đó nàng bước vào trong khe hở đó, biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.

...............

- Đạo thuật của Thái Thượng đạo! Trụ Cực Chuông! Hồng Dịch, công tử vừa mới giao đấu với thánh nữ của Thái Thượng đạo sao?

Trong Càn Khôn Bố Đại, Tinh Nhẫn hòa thượng đứng trước một đống hoàng kim, cẩn thận nghe Hồng Dịch thuật lại mọi việc, sau đó cả kinh nói.

- Môn đạo thuật Trụ Cực Chuông này cực kỳ lợi hại. Người tu luyện thứ đạo thuật này có thể sau khi quan sát thiên ý, thấu đáo thời gian, rồi dùng một lượng thần niệm cực lớn trong đầu, tu luyện thành pháp thuật! Một khi thi triển ra, thần hồn ý niệm của bất cứ cao thủ đạo thuật nào đều không thể vận chuyển được, giống hệt như thời gian bị ngưng đọng vậy. Thậm chí ngay cả võ thánh chúng ta cũng không ngoại lệ! Thánh nữ, tông chủ của Thái Thượng đạo, vào lúc giao thủ với người khác, khi thi triển thứ đạo thuật này, chỉ cần là người có pháp lực thấp hơn liền lập tức bị định trụ lại, thần hồn không thể động đậy. Cho dù pháp lực có cường đại hơn hắn đi chăng nữa thì thần hồn cũng bị một lực lượng khổng lồ trói buộc, đạo thuật thi triển ra không đạt được đến năm thành uy lực. Thậm chí là cả võ thánh, tâm niệm cũng không thể nhúc nhích được, thân thể trở nên chậm chạp rất nhiều.

Tinh Nhẫn hòa thượng nói liên hồi.

- Ta cũng nghe nói đến môn đạo thuật Trụ Cực Chuông này của Thái Thượng đạo, tuy nhiên cho đến tận bây giờ chưa từng nhìn thấy qua.

Thiện Ngân Sa bước đi hai bước, tựa như đang suy nghĩ điều gì đó.

- Đại Thiện tự chúng ta năm đó chính vì để đối phó với môn đạo thuật này mà các bậc tiền bối mới sáng chế ra môn đạo thuật Vị Lai Vô Sinh kinh, lấy ý cảnh vô cùng vô tận của tương lai để ngăn cản lại thần niệm của thiên ý thời gian.

- Nhưng mà A Dịch có luyện Vị Lai Vô Sinh kinh đâu, vậy mà vẫn có thể phá được Trụ Cực Chuông đấy thôi?

Đại kim chu hỏi.

- Hồng Dịch đã sớm lĩnh ngộ vô pháp vô niệm, đạt tới cảnh giới chân không chư tướng, vô pháp vô niệm, hết thảy đều là hư vô, nắm rõ mọi thần niệm của bản thân, vì thế tất nhiên không bị thời gian trói buộc. Hơn nữa thần hồn của Hồng Dịch cường đại vô cùng, lại phục dụng được máu Tà Thần. Hai thứ này tổng hợp lại tất nhiên có thể ngăn cản được môn pháp thuật Trụ Cực Chuông này.

Tinh Nhẫn hòa thượng vừa nói vừa lắc đầu:

- Không ngờ rằng thánh nữ của Thái Thượng đạo lại tu luyện tới cảnh giới như vậy. Hồng Dịch, theo những gì công tử miêu tả, vị thánh nữ Tô Mộc này, tuyệt đối là một nhân vật lợi hại. Nếu như thật sự nàng ta đã vượt qua lôi kiếp, thì do dù là loại yêu vương yêu thần như Khổng Tước vương cũng không làm gì được nàng nữa rồi. Huống chi Thái Thượng đạo vì để đối phó với Chân Không Đại Thủ Ấn của chúng ta mà đã luyện chế một thanh Thiên Đạo Phong Ma kiếm. Thanh kiếm này có uy lực khổng lồ, có thể phong ấn được cả thần linh.

- Thiên Đạo Phong Ma kiếm?

Hồng Dịch nghe xong liền thở dài một hơi.

- Thái Thượng đạo của nhiên là đệ nhất thánh địa. Ngay cả thứ đạo thuật lợi hại như Trụ Cực Chuông cũng có thể sáng tạo ra. Nếu như có cơ hội xem qua Thái Thượng Đan Kinh, nhất định ta phải xem xem rốt cuộc thần niệm thiên ý thời gian là thứ gì mới được! Hừ, chỉ cần xem qua Thái Thượng Đan Kinh một lần, ta lập tức có thể mang tất cả đạo thuật dung hợp lại một chỗ, đạt tới một cảnh giới chưa từng có bao giờ.

Hồng Dịch từ trong Quá Khứ Di Đà kinh đã lĩnh ngộ được ý cảnh "Quá Khứ vĩnh hằng bất biến".

Có thể nói, thứ trọng yếu nhất của Quá Khứ kinh chính là nằm ở ý cảnh này.

Bằng vào thứ ý cảnh này, sau khi tu luyện thâm hậu, Hồng Dịch từng bước từng bước chiến thắng những địch nhân cường đại, từ đó mới có được thành tựu như bây giờ.

Bây giờ Hồng Dịch cũng rất muốn xem qua Thái Thượng Đan Kinh, lĩnh ngộ thứ ý cảnh "thiên ý thời gian", để xem xem rốt cuộc nó như thế nào!

Có thể khẳng định rằng, hai chữ "Trụ Cực" trong ý cảnh "thiên ý thời gian", tuyệt đối sẽ không thua hai chữ "Quá Khứ" trong "quá khứ vĩnh hằng bất biến". Nếu như có thể nắm bắt được cỗ ý cảnh này, dung hợp vào thần hồn, tu luyện đến mức có thể nắm vững trong tay thiên ý thời gian, thì nhất định pháp lực của Hồng Dịch sẽ tiến rất nhanh.

Tu vi đã đạt tới cảnh giới như hiện giờ, Hồng Dịch tất nhiên hiểu được chân ý của thiên ý thời gian là đại biểu cho thứ gì.

Đáng tiếc, hắn bây giờ không cách nào xem qua được Thái Thượng Đan Kinh.

- Nếu đã như vậy! A Dịch! Chúng ta liền dứt khoát hành động, một là không làm, hai là làm triệt để! Tìm một cơ hội, bắt sống Tô Mộc, ép hỏi ra Thái Thượng Đan Kinh! Thực lực của chúng ta hiện giờ cũng không còn yếu nữa. Tinh Nhẫn đại sư, Ngân Sa tỷ tỷ, còn có A Dịch huynh, có muội, chúng ta còn có thể liên lạc với gia gia của muội nữa! Mọi người bất thình lình vây công, thì Tô Mộc cho dù có bản lĩnh nghiêng trời lệch đất đi chăng nữa cũng không thoát được sự liên thủ của chúng ta đâu!

Đại kim chu sau khi nghe thấy Hồng Dịch nói rằng nếu như để cho hắn nhìn qua Thái Thượng Đan kinh, lĩnh ngộ được chân ý của thời gian thì pháp lực sẽ tiến bộ thần tốc, vì thế lập tức chồm chồm nhảy lên nói.

- Trẻ con đánh nhau, có thể người lớn sẽ xuất hiện đấy! Pháp lực của Mộng Thần Cơ cao cường vô cùng, chúng ta không phải là đối thủ của hắn!

Ánh mắt Thiện Ngân Sa chợt lóe lên, dường như cũng động tâm với đề nghị này, nhưng sau đó chỉ lắc đầu rồi nói.

Thiện Ngân Sa từng cùng Kim Chu pháp vương tập kích Ấn Nguyệt hòa thượng, bây giờ cũng không ngại gì mà một lần nữa liên thủ tập kích thánh nữ của Thái Thượng đạo.

- Kim Huấn Nhi, không nên bàn về chuyện đánh lén nữa! Huynh và Tô Mộc cũng không có đại thù sống chết gì, huống chi cho dù bọn họ là Thái Thượng vong tình, thế nhưng huynh không phải là thái thượng vong tình. Dù sao mẫu thân của huynh cũng xuất thân từ Thái Thượng đạo, nếu cứ như vậy đánh lén người ta, cướp lấy bí mật đan kinh, thế thì có khác gì so với tên phụ thân vô tình vô nghĩa Hồng Huyền Cơ của ta đâu?

Hồng Dịch lắc đầu.

- Chuyện tập kích đánh lén tốt nhất không nên nhắc lại nữa. Tuy nhiên Tô Mộc ủng hộ Vô Địch hầu, ta ủng hộ Ngọc thân vương, sớm muộn gì cũng có một ngày đối đầu với nhau. Đến lúc đó, ta bằng vào đạo thuật sẽ đường đường chính chính đánh bại hắn! Thậm chí là đánh bại của Mộng Thần Cơ.

Hồng Dịch sau khi nói xong, trên mặt toát ra một cỗ hào khí, sau đó ánh mắt đột nhiên chuyển về phía xa xa, nhìn thẳng vào Vô Sinh lão mẫu đang bị một bức màn ánh sáng trong suốt bao quanh, rồi lập tức nói.

- Nếu như Vị Lai Vô Sinh kinh có thể ngăn cản được đạo thuật Trụ Cực Chuông, thì ngay bây giờ ta vừa vặn thu được bảy đại thần linh của Vô Sinh lão mẫu, luyện thành thân ngoại chi thân của ta! Đến lúc đó nếu như gặp phải đạo thuật của Thái Thượng đạo thì cũng có thứ để chống đỡ lại!

- Hồng Dịch, công tử nói sai rồi!

Tinh Nhẫn hòa thượng nói.

- Vị Vô Sinh lão mẫu kia đã luyện Vị Lai Vô Sinh kinh đến tầng thứ bảy, hóa ra thành bảy đại thần linh. Từ đây có thể thấy rằng mụ ta đã tập hợp hương hỏa tín ngưỡng của không dưới mười vạn dân chúng từ biết bao nhiêu giáo đàn! Cỗ lực lượng khổng lồ này quả thật là thứ thủ đoạn tu luyện tốt nhất. Nhưng tiếc rằng, nếu như kẻ này tu luyện được bản chính thức của Vị Lai Vô Sinh kinh thì có thể mang những thứ hương hỏa tín ngưỡng này dung hợp vào trong thần hồn, khiến cho lực lượng tăng lên cực nhiều.

- Điều này ta cũng biết.

Hồng Dịch nói.

- Ta cũng từng thu nhận sự cúng bái của kẻ khác, biết được những thứ tín niệm này khi ngưng tụ lại sẽ kinh khủng đến thế nào. Mặc dù không có bản chính thức của Vô Sinh kinh, nhưng luyện thành thân ngoại chi thân cũng không tệ lắm. Sau này khi ta động thủ lại có bảy thần lực của bảy đại quỷ tiên, như vậy thậm chí có thể liều mạng giao chiến với cao thủ như Khổng Tước vương, Thiên Xà vương rồi!

- Mọi người giúp ta một tay nào!

Hồng Dịch nói một câu, mọi người lập tức chia nhau đứng vào vị trí của mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play