Lời kiến nghị của cô làm trái tim Mộ Diễn Chi như rơi vào hầm băng: “Tôi cảm thấy không thích hợp cho lắm.”

Ngón tay Bùi Thanh Thiển gõ nhẹ xuống mặt bàn: “Tại sao?”

“Lần trước em tìm bà lấy sổ hộ khẩu cách đây mới bao lâu…” Mộ Diễn Chi nghiêm túc bịa lý do: “Nếu trong thời gian quá ngắn muốn lấy hộ khẩu sẽ làm bọn họ nghi ngờ cảnh giác.”

“Không sao.” Bùi Thanh Thiển không ngờ anh lại lo lắng chuyện này: “Chẳng phải chúng ta đã giao ước kĩ rồi sao, tôi đóng kịch vượt giới hạn với Cố Thừa Viễn?”

Mộ Diễn Chi kinh ngạc nhìn Bùi Thanh Thiển…

“Bà nội phát hiện thấy tôi phản bội anh, chắc chắn sẽ đồng ý cho hai chúng ta ly hôn.” Bùi Thanh Thiển vô tư nói: “Cho nên, tôi cảm thấy thời gian một tháng rất vừa vặn.”

“Chờ chút…” Mộ Diễn Chi cứng ngắc nói.

“Chốt vậy đi.” Chuyện Bùi Thanh Thiển đã quyết định không ai có thể thay đổi, cô cũng không muốn nói chuyện nhiều với Mộ Diễn Chi.

Lấy một tệp dự án trong túi xách đưa cho Mộ Diễn Chi: “Dự án của tôi là để bộ phận chúng ta thực hiện một cuộc khai phá đơn giản, một trò chơi đơn giản dễ thao tác.”

Mộ Diễn Chi nghiêm túc xem phương án Bùi Thanh Thiển đưa ra.

Bùi Thanh Thiển giảng giải: “Bộ phận thiết kế trò chơi tập đoàn Cố thị hoàn thành đến giờ, không đưa ra thêm một trò chơi nào, vì vậy tôi thấy nhiệm vụ của bộ phận này rất quan trọng, trước hết là đưa ra một trò chơi mà lớn bé già trẻ đều có thể chơi.”

Quan trọng là trò chơi đơn giản này được đưa ra phải dễ chơi hơn những game online, tốc độ truyền bá cũng nhanh chóng…

“Chủ ý khá hay.” Mộ Diễn Chi đánh giá khách quan.



Bùi Thanh Thiển nói tiếp: “ Trong lúc bộ phận kỹ thuật chú tâm vào dự án này thì có thể để những bộ phận khác nghiên cứu game online mới.”

Như vậy thì game online công bố trước, với mấy trò chơi đơn giản chống đỡ những lúc ra ngoài bàn chuyện hợp tác, không đến nỗi để người ta nói ngay cả một dự án mà công ty cũng không có…

“Em định lúc nào thì tiến hành dự án này?” Mộ Diễn Chi đóng tệp tài liệu lại, nhìn Bùi Thanh Thiển.

Bùi Thanh Thiển đứng dậy: “Nếu anh cảm thấy ổn thì bây giờ có thể bắt đầu.”

Mộ Diễn Chi quan sát Bùi Thanh Thiển.

Tuy đã nghĩ đến dáng vẻ vợ mình lúc làm việc như thế nào…

Nhưng tận mắt nhìn người vợ đoan trang ưu nhã, hoàn toàn lột xác thành vẽ nữ cường mạnh mẽ, anh cảm thấy rất kinh diễm.

Anh đưa tệp tài liệu cho Bùi Thanh Thiển: “Tiến hành đi.”

“Được.” Bùi Thanh Thiển nhận tệp tài liệu, đi tới bộ phận kỹ thuật.

Mộ Diễn Chi nhìn bóng lưng Bùi Thanh thiển chăm chú…

Cô đúng là…

Nói rành chút thời gian bàn chuyện ly hôn, kết quả dùng không đến mười phút bàn xong.

Nói xong lại quay sang làm tiếp công việc dở rang.



Hai mắt Mộ Diễn Chi sâu xa u ám.

Rõ ràng là muốn cô được thả lỏng, đừng kiên cường mệt mỏi như thế, nhưng đến lúc nghe cô nhắc tới chuyện ly hôn, bỗng nhiên lại muốn cô chuyển sự chú ý lên công việc.

Bận một chút cũng không sao cả, miễn sao đừng nói chuyện ly hôn.

Ngoài hành lang.

Bùi Thanh Thiển tìm thấy bộ phận kỹ thuật, đưa dự án cho tổng giám đốc phòng kỹ thuật xem: “Anh xem qua dự án này, khoảng bao lâu thì hoàn thành?”

“Không có gì ngoài ý muốn xảy ra thì khoảng một tuần.” Tổng giám đốc nghiêm túc xem xét: “Điều kiện là trong vòng một tuần tổ nghệ thuật có đưa ra được hình tượng trò chơi hay không.”

“Vậy tôi qua tổ nghệ thuật hỏi một tiếng, bảo họ bắt tay vào thiết kế ngay.” Bùi Thanh Thiển nói xong, tổng giám đốc xua tay ra hiệu cho cô đi.

Tổng giám đốc vào phòng làm việc bộ phận kỹ thuật, ném dự án lên bàn: “Các anh em, làm việc thôi!”

“Ồ.”

Người trong bộ phận kỹ thuật đều không có chút tinh thần làm việc.

Bùi Thanh Thiên vô tình nhìn lướt qua, nhưng không nói gì, đi ra khỏi phòng kỹ thuật.

Tổ nghệ thuật cách phòng kỹ thuật chỉ hai phòng làm việc.

Cô vừa đi đến cửa phòng làm làm việc của tổ nghệ thuật thì nghe thấy một trận cãi vã từ bên trong vang ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play