“Tôi có nghe.” Mộ Diễn Chi càng nói càng thêm phiền muộn, ngửa đầu uống một hớp lớn rượu vang đỏ, tâm trạng mới bình tĩnh một chút.

Cố Thừa Viễn nhíu mày: "Thế nhưng trước lúc cậu nghe, cô ấy đã gọi cho cậu hơn hai mươi cuộc đúng không?"

"..." Mộ Diễn Chi không nói.

Cố Thừa Viễn lại tiếp tục hỏi: "Chuẩn xác mà nói là cô ấy đã gọi cho cậu đến cuộc thứ hai mươi mốt cậu mới nghe. Sau đó cô ấy nói không thoải mái, cậu chỉ ừm một tiếng rồi cúp điện thoại."

Đây là thái độ khi thích một người sao?

Theo quan điểm của Cố Thừa Viễn, tuyệt đối không phải vậy.

"Lúc đó tâm trạng không tốt, không muốn nghe." Thực ra nhắc tới chuyện này, Mộ Diễn Chi cũng rất khó chịu, bình thường Bùi Thanh Thiển gọi điện thoại cho anh, nếu anh không nghe thì cô cũng sẽ không gọi lại.

Joanna thì sao?

Không gọi được, vẫn gọi, vẫn luôn gọi...

Rất phiền!

Cố Thừa Viễn nói tiếp: "Sau đó cô ấy có nhắn tin nói với cậu là cô ấy bị bệnh không?"

Bốn người bọn họ từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, Joanna và Mộ Diễn Chi có cảm tình với nhau, mà lúc đó thì anh ta cũng có một chút thích Joanna.

Bởi vậy khi Joanna bị Mộ Diễn Chi làm cho tủi thân đều sẽ kể hết cho anh ta biết, để anh ta ra mặt.

Trước đây anh ta hay giúp đỡ Joanna nên đã quen, sau này Joanna bỏ tất cả đi ra nước ngoài, anh ta và Joanna cũng ít liên lạc.

Lại thêm khoảng thời gian này quen nhiều cô gái, dần dần cũng hiểu rõ hơn cho nên ấn tượng tốt với Joanna cũng giảm đi.



Thậm chí đến bây giờ anh ta cũng cảm thấy Joanna thật phiền toái.

"Ừm." Mộ Diễn Chi thuận miệng trả lời: "Chắc cũng không phải là bệnh gì nặng, nếu không cô ấy đã gọi điện cho bệnh viện rồi."

Cố Thừa Viễn thích thú nhìn Mộ Diễn Chi một cái.

Đã ghét bỏ đối phương vậy rồi mà còn nói thích?

"Xưa nay Bùi Thanh Thiển không như vậy." Mộ Diễn Chi dù muốn hay không vẫn nói: "Lúc đó cô ấy làm phẫu thuật nhập viện rồi mà vẫn không chịu nói với tôi, đến ngày hôm sau tôi gọi điện thoại cô ấy mới nói."

"..." Cố Thừa Viễn nghe đến đó, trong lòng âm thầm mắng Mộ Diễn Chi đúng là một kẻ ngu si!

Mỗi lần Joanna làm cái gì không đúng thì anh đều đem ra so sánh với Bùi Thanh Thiển, rồi sau đó lại khen Bùi Thanh Thiển!

Này còn không rõ ràng là thích Bùi Thanh Thiển sao?

Thế nhưng Mộ Diễn Chi lại không thừa nhận!

Bây giờ anh ta rất muốn cạy đầu Mộ Diễn Chi ra xem rốt cuộc bên trong chứa cái gì: "Vậy bây giờ cậu định làm gì?"

"Ly hôn với Bùi Thanh Thiển." Đây là vẫn luôn ý muốn của anh, nhưng lúc nói ra khỏi miệng lại không được tự nhiên.

Cứ như là trong lòng bài xích câu nói này vậy.

"Tôi hiểu rồi." Cố Thừa Viễn đi lên ghì cổ Mộ Diễn Chi: "Người nhà cậu ai cũng rất thích cô ta, có phải là lo sau khi ly hôn, người trong nhà không chịu nhận cậu, cho nên cậu muốn cô ấy nói ly hôn?"

Là thế này phải không?

Trong lòng Mộ Diễn Chi nói không phải là như vậy: "Ừm."



"Nếu vậy thì tôi có một sáng kiến này." Cố Thừa Viễn tiến đến bên tai Mộ Diễn Chi, nhỏ giọng nói mấy câu.

Mộ Diễn Chi uống đến có chút mơ hồ, nghe thấy Cố Thừa Viễn nói thì lập tức tỉnh táo lại: "Thật sự có thể như vậy sao?"

"Đương nhiên là không có vấn đề gì, tin tưởng tôi." Cố Thừa Viễn vỗ ngực cam đoan với Mộ Diễn Chi: "Chỉ cần cậu chịu nghe tôi, tôi bảo đảm Bùi Thanh Thiển không những chủ động nói ly hôn với cậu mà đời này sẽ không bao giờ muốn tái hôn với cậu."

Trước mắt năm chữ ‘không bao giờ tái hôn’ đối với Mộ Diễn Chi anh mà nói hẳn là rất muốn, nhưng không hiểu vì sao sau khi nghe thấy Cố Thừa Viễn nói như vậy lại cảm thấy trong lòng khó chịu.

Mộ Diễn Chi vốn không muốn đi tìm hiểu tại sao mình lại sinh ra trạng thái này, anh loạng choạng đứng dậy: "Vậy để tôi thử xem."

Sau khi anh rời đi, Cố Thừa Viễn ngồi một mình ở trên ghế sofa, cảm thấy Mộ Diễn Chi có gì đó không ổn, mà Bùi Thanh Thiển không phải chỉ là một cô gái bình thường thôi sao?

Cô ta có mị lực gì mà có thể khiến cho Mộ Diễn Chi phiền muộn như vậy?

Cố Thừa Viễn nhếch môi.

Đáp án này anh ta sẽ biết sớm thôi.

Ở ngoài quán bar, Mộ Diễn Chi gọi lái xe thuê đưa đến chung cư, sau khi thanh toán tiền, anh đi lên lầu thấy Bùi Thanh Thiển vẫn chưa ngủ.

Biết anh trở về, cô liền tới đỡ anh ngồi xuống ghế sofa rồi xoay người đi.

Mộ Diễn Chi kéo cánh tay Bùi Thanh Thiển lại: "Joanna rất thích căn hộ này..."

Đây là Cố Thừa Viễn bảo anh nói với cô.

Bùi Thanh Thiển quay đầu lại: "Ồ?"

"Cô ấy nói hai ngày nữa sẽ chuyển vào." Mộ Diễn Chi nói xong, trái tim như bị bóp chặt, rất đau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play