Bùi Thanh Thiển nói bố anh ta đích thân gửi lời mời phỏng vấn cho cô sao?
Không thể nào!
Bố anh ta là một người hà khắc đến mức gần như là biến thái, tuyệt đối không thể coi trọng một người phụ nữ đã ở nhà làm nội trợ nhiều năm!
Mặc dù rất chắc chắn...
Nhưng trong lòng Cố Thừa Viễn vẫn có một giọng nói khe khẽ vang lên, ngộ nhỡ bố mình thật sự thích Bùi Thanh Thiển thì sao...
Vì để lấy được đáp án, Cố Thừa Viễn bèn gọi thẳng cho bố.
Lúc chuông điện thoại vang lên, bố Cố đang làm việc trong văn phòng, nhìn lướt qua cái tên hiển thị trên màn hình, ấn nút nghe máy: "Chuyện gì?"
"Mẹ con nói, không có việc gì thì cũng phải thường xuyên gọi điện cho bố để bồi dưỡng tình cảm." Cố Thừa Viễn không đứng đắn chế giễu.
"Không có việc gì thì bố cúp máy đây." Gần đây công ty của bố Cố bộn bề trăm việc, căn bản không có thời gian nói mấy chuyện thừa thãi này với Cố Thừa Viễn.
Cố Thừa Viễn nghe thấy bố nói vậy thì lập tức lên tiếng: "Thật ra con có chuyện muốn hỏi bố."
Bố Cố lãnh đạm nói: "Con nói đi."
"Con nghe nói bố gửi lời mời phỏng vấn cho Bùi Thanh Thiển?" Cố Thừa Viễn vừa hỏi xong thì lại chợt thấy hối hận.
Ngộ nhỡ chuyện này là giả, Bùi Thanh Thiển cố ý lừa anh ra, mà anh ta lại xen vào chuyện của bố... Chắc chắn bố sẽ cảm thấy anh ta quá lỗ mãng.
"Con nghe ai nói?" Bố Cố mở bản hợp đồng trong tay ra.
Cố Thừa Viễn do dự một chút rồi nói: "Bùi Thanh Thiển."
"Cô ấy?" Bố Cố cảm thấy rất bất ngờ: "Sao cô ấy lại phải nói cho con biết?"
"..." Sao lại phải nói cho mình biết? Nghĩa là, chuyện này là thật?
Cố Thừa Viễn lại càng cảm thấy khó tin: "Con không biết. Nhưng mà bố, cô ta chỉ là một người bình thường mà thôi."
"Cô ấy bình thường?" Bố Cố hỏi ngược lại: "Có lẽ con chưa biết rõ về chuyện trước đây của cô ấy nhỉ?"
"Chuyện này và chuyện trước đây của cô ta thì liên quan gì đến nhau ạ?" Cố Thừa Viễn không hiểu.
Bố Cố không vui giải thích với anh ta: "Muốn biết thì con có thể lên internet tìm hiểu về cô ấy, bố tin sau khi con tìm hiểu xong thì sẽ hiểu rõ lý do bố coi trọng cô ấy."
Đáp án của bố khiến Cố Thừa Viễn càng thêm nghi hoặc, anh ta lập tức mở giao diện tìm kiếm lên và nhập tên Bùi Thanh Thiển.
Toàn bộ kết quả hiện lên đều có một từ chủ chốt: Thiên tài.
Lúc cô lên tiểu học, là thiếu nữ thiên tài của trường, ngoài những môn học ra thì hầu hết những kỹ năng khác của cô cũng đạt điểm tối đa, là một học trò giỏi phát triển toàn diện các mặt Đức - Trí - Thể - Nghệ - Lao[1].
[1]Đức: đạo đức; Trí: trí tuệ; Thể: thể lực, thể thao; Nghệ: nghệ thuật; Lao: lao động.
Lên trung học, hầu như mỗi lần thi sát hạch đều đạt điểm tối đa, đương nhiên như vậy vẫn chưa hết, lúc rảnh cô còn tự học nhiều môn thuộc chương trình học của đại học.
Lên cấp ba, ai ai cũng chăm chỉ học tập, chỉ có cô thảnh thơi học hành, ung dung chơi đùa, tất cả mọi người đều cho rằng thành tích của cô sẽ bị tụt xuống, nhưng lần nào công bố điểm, điểm của cô cũng gần như là đạt tối đa...
Sau khi lên đại học, các môn học chính và phụ của cô đều rất khó nhưng lần nào cô cũng dễ dàng đạt điểm cao nhất trường.
Mảng học tập rất xuất sắc, mà mảng làm việc cũng không kém chút nào.
Lên năm hai, cô làm việc bán thời gian cho một công ty thiết kế, vừa khéo lúc đó dự án mà cô làm phải dự thi, công ty bèn đăng ký cho cô, lúc đầu chỉ nghĩ là tham gia góp vui...
Không ngờ cô lại đi thẳng vào vòng trong, chỉ trong nháy mắt đã loại bỏ được nhân tài chuyên nghiệp và giành được giải thưởng cao nhất trong nghề...
Từ đó về sau, Bùi Thanh Thiển được các công ty lớn để mắt tới, trong suốt thời kỳ học tập, cô làm việc tại bốn công ty cùng một lúc với các ngành nghề khác nhau, nhưng cô vẫn có thể làm việc tại cả bốn công ty rất dễ dàng và lập nên những kỳ tích khiến ngay cả các chuyên gia trong ngành cũng phải cảm thán...
Sau khi xem xong, Cố Thừa Viễn vẫn giữ nguyên trạng thái trợn mắt há mồm...
Trên thế giới này thật sự có người nghịch thiên như thế sao?
Sao trước đây anh ta lại không biết?
Không đúng!
Anh ta có biết!
Cố Thừa Viễn chợt nhớ lại, năm năm trước, công ty có tuyển một nhân viên bán thời gian, và nhân viên này là do chính bố anh ta đích thân tuyển vào...
Lúc đó mấy người trong công ty đều rất phản đối, cảm thấy bố phá lệ như thế thì chắc chắn sẽ tạo nên ảnh hưởng không tốt cho công ty.
Nhưng nhân viên bán thời gian này đã dùng hành động thực tế để vả vào mặt bọn họ.
Số tiền kiếm được từ dự án mà người đó tham gia cao hơn dự án cùng kỳ ít nhất là 50% thì không nói, hơn thế nữa là sau khi dự án hoàn thành còn nhận được trăm phần trăm đánh giá tốt mà bình thường khó đạt được.
Mọi người trong công ty đều rất ngạc nhiên, muốn dù thế nào cũng phải giữ nhân viên bán thời gian này lại...
Nhưng sau khi đối phương làm xong dự án này liền rời đi.
Lúc đó anh ta còn cảm thấy thật khó hiểu, công ty đã đặt ra nhiều đãi ngộ cho người đó như vậy mà tại sao người đó lại muốn rời đi?
Bây giờ, sau khi biết người kia chính là Bùi Thanh Thiển, tất cả nghi hoặc đều đã được làm rõ...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT