Thái Học Cung, mỗi tháng sẽ mở ra một lần, thời gian mở ra là một ngày, buổi sáng tu tập thơ từ lễ nghi, buổi chiều võ đạo điển tàng ở trong cung, đều miễn phí cho mọi người xem duyệt.
Trước đây mỗi lần Thái Học Cung mở ra, trên căn bản không có quan hệ gì với Long Trần, bởi vì hắn đi tới, chỉ sẽ trở thành đối tượng cho mọi người trào phúng.
Thế nhưng hiện tại không giống, sau khi Long Trần dùng Phong Phủ Đan, đã ngưng tụ ra mô hình Phong Phủ Tinh.
Tuy chỉ là một cái mô hình, còn không tồn trữ được bao nhiêu linh khí, thế nhưng dù sao cũng hơn nhiều kinh mạch tồn trữ, kinh mạch giống như dòng sông, mà đan điền là đại hải chứa đựng, thông thường còn được gọi là khí hải.
Coi như dòng sông lại nhiều, thế nhưng dung lượng có hạn, không có đan điền chống đỡ, chẳng mấy chốc sẽ khô cạn, thế nhưng tất cả những vấn đề này, đều theo Phong Phủ Tinh ngưng tụ, toàn bộ đều được giải quyết. Quan trọng nhất là, lúc này Phong Phủ Tinh chỉ là một mô hình, về sau sẽ càng ngày càng cường đại.
Vào lúc ấy, Long Trần sẽ nắm giữ một "đan điền" thuộc về mình, Cửu Tinh Bá Thể Quyết biến thái nhất chính là điểm này.
Khi Cửu Tinh mở hết, thì tương đương với có chín cái đan điền vận hành, dùng gót chân nghĩ cũng biết linh lực sẽ hùng hồn như thế nào.
Hơn nữa tuy Long Trần có pháp môn vận hành Cửu Tinh Bá Thể Quyết, thế nhưng hiểu rõ môn công pháp nghịch thiên này lại cực ít, còn cần không ngừng tìm tòi.
Chờ hắn hoàn toàn ngưng tụ ra Phong Phủ Tinh, là có thể tồn trữ lượng lớn linh khí, thử nghiệm cô đọng huyết mạch tiến vào Ngưng Huyết cảnh, trở thành một võ giả chân chính.
Tụ Khí cảnh chỉ là bước nhập môn thứ nhất, chỉ có đột phá Ngưng Huyết cảnh, khí huyết dâng trào, sức chiến đấu tăng cao, đây mới thực là võ giả.
Hiện tại Long Trần không biết trạng thái của mình bây giờ là Tụ Khí cảnh tầng mấy, thế nhưng theo mô hình Phong Phủ Tinh hình thành, thân thể của hắn được cường hóa rất nhiều, điều này làm cho hắn mừng rỡ không thôi.
Bây giờ hắn đánh ra một quyền, tiếng gió gầm rú, có thể đập vỡ bình hoa ngoài năm thước, cả người tràn ngập lực lượng.
Lần này đến Thái Học Cung, hắn là vì võ đạo điển tàng, Phong Phủ Tinh sắp ngưng tụ, linh khí trong cơ thể cũng từ từ đầy đủ, hắn đã có thể tu hành chiến kỹ.
Cái gọi là chiến kỹ, là một ít tiền bối căn cứ linh khí bản thân, thông qua hướng đi của kinh mạch, tổng kết thành kỹ xảo chiến đấu.
Chiến kỹ cực kỳ đáng sợ, nó có thể để võ giả thi triển ra lực lượng mạnh mẽ, sức chiến đấu gấp vài lần bình thường.
Cho nên chiến kỹ đối với mỗi võ giả mà nói, là cực kỳ trọng yếu, bây giờ Long Trần có linh khí tu luyện chiến kỹ, cho nên không thể chờ đợi được nữa.
Thái Học Cung, ở phía bắc đế đô, diện tích mấy chục dặm, là kiến trúc hùng vĩ nhất trừ hoàng cung.
Long Trần lấy ra lệnh bài nghiệm chứng, sau đó tiến vào Thái Học Cung, thẳng đến Văn Học Điện, nơi này là địa phương tu hành buổi sáng, nghe tiên sinh giảng giải thơ từ lễ nghi, điển cố văn học...
Mới vừa tiến vào Văn Học Điện, bởi vì đến sớm, cả Văn Học Điện chỉ có mười mấy vị thế tử.
- Ha ha, Long huynh, ngươi đến rồi.
Long Trần vừa tới, nhất thời có mấy thiếu niên nhiệt tình chào hỏi.
Những thiếu niên này giống như Long Trần, bọn hắn vì các loại nguyên nhân mà không cách nào tu hành, tuy không tính là tri kỉ, thế nhưng cũng coi như đồng bệnh tương liên.
Ở Phượng Minh Đế Quốc võ phong hưng thịnh, tuy bọn hắn không bị bắt nạt như Long Trần, nhưng cũng thường thường bị trào phúng, nhận hết ghẻ lạnh.
Cho nên mấy người này khá thân với Long Trần, đặc biệt là rất lâu không gặp hắn, ngày hôm nay nhìn thấy nên khá cao hứng.
- Ha ha, mấy vị đến thật sớm.
Long Trần cũng cười chào hỏi, bây giờ thành công ngưng tụ Phong Phủ Tinh, tâm tình thật tốt, thay đổi bộ dáng ủ dột ngày xưa.
- Nghe nói mấy ngày trước, Long huynh đại triển thần uy, đánh bại Lý Hạo, thật là làm cho chúng ta ngưỡng mộ, lẽ nào Long huynh đã có thể tu hành?
Một nam tử gầy gò hâm mộ hỏi.
Bọn hắn vốn đều giống như Long Trần, bây giờ nghe Long Trần lại đánh bại Lý Hạo tu vi Tụ Khí tam trọng thiên, trong lòng cực kỳ khiếp sợ, đồng thời mang theo một tia ước ao.
- Khà khà, vận may mà thôi, bất quá gần đây tiểu đệ học được một loại thần kỹ.
Long Trần không muốn nói nhiều về đề tài này, nên có chút thần bí nói.
- Thần kỹ? Đó là cái gì?
Quả nhiên mọi người đều bị hấp dẫn, trong nháy mắt chuyển hướng đề tài.
- Khà khà, gần đây tiểu đệ được một quyển bí tịch tướng pháp, khổ đọc tướng thuật, hơn nữa khá có tâm đắc.
Long Trần hơi đắc ý nói.
- Tướng pháp? Cái kia không phải ở đầu đường đoán mệnh lừa người sao?
- Lời ấy sai rồi, gần đây tiểu đệ nghiên cứu tướng thuật, hơi có tâm đắc, ngày ấy ta thấy ấn đường của Lý Hạo biến thành màu đen, ánh mắt u ám, rõ ràng là dấu hiệu vận xui phủ đầu, liền ta đáp ứng quyết đấu với hắn, kết quả… khà khà.
Long Trần cười không nói.
Mọi người bán tín bán nghi, bỗng nhiên có một người nói:
- Hình như là thật nha, nghe nói ngày đó Lý Hạo như bị trúng tà, cả người không có chút sức lực, bị Long huynh dễ dàng đánh bại.
Tất cả mọi người nghe nói Long Trần và Lý Hạo quyết đấu, bất quá đại đa số người cảm thấy Lý Hạo thất bại quá oan uổng, bây giờ nghe Long Trần nói, mọi người liền “hiểu ra”, tin Long Trần mấy phần.
- Khà khà, Long huynh, nếu ngươi tinh thông tướng số, có thể giúp ta xem một chút, tại sao vị hôn thê của ta luôn tránh ta, không chịu gặp mặt, đến cùng là chuyện gì xảy ra không?
Một người có chút khổ não nói.
- Không thành vấn đề, đến đến, chúng ta trước tìm một nơi ngồi, đứng ở chỗ này có chút không thích hợp.
Mọi người tìm cái bàn ngồi xuống, trên bàn còn có điểm tâm, này là đặc quyền của giới quý tộc.
Long Trần chỉ vào bánh ngọt trên bàn, nhìn người kia cười nói:
- Ăn một miếng xem.
- Được.
Người kia cũng không khách khí, cầm một cái bánh ngọt ăn ngấu nghiến, mọi người có chút không rõ nhìn Long Trần.
- Mùi vị thế nào?
- Rất ngon.
- Lại ăn cái nữa đi?
- Được.
Người kia lại cầm một cái bánh ngọt, há mồm cắn xuống, bất quá chỉ ăn một miếng, bỗng nhiên tỉnh ngộ ra, nhìn Long Trần cung kính nói:
- Đa tạ Long huynh chỉ điểm, tiểu đệ hiểu rồi, kỳ thực là tiểu đệ quá tham lam, Long huynh là nhắc nhở tiểu đệ: người nên cần thấy đủ sao?
Mọi người kính nể nhìn Long Trần, không nghĩ tới đạo hạnh của Long Trần cao thâm như vậy, chỉ một cái bánh ngọt nho nhỏ, lại có thể để người tỉnh ngộ.
Nhưng Long Trần lại lắc đầu thở dài nói:
- Ngươi sai rồi, ta chỉ là muốn nhắc nhở ngươi, ngươi mập thành cái dạng này rồi, còn liều mạng ăn như vậy, cửa cũng sắp không vào được rồi. (*mẹ nó, như vậy cũng được!)
Vị hôn thê chỉ tránh ngươi, không từ hôn đã là rất chịu đựng, ngươi còn không thấy đủ.
Lấy vóc người kia của ngươi, bất luận nữ tử nào ngủ ở bên cạnh cũng sợ đến không dám ngủ, sợ ngươi ngủ quên lăn một vòng, sẽ ép người ta thành tranh vẽ.