Long Trần ngẩng đầu xoay người lại, thấy một nhóm ba người đang đứng sau lưng mình không xa, hai mắt sáng rực nhìn Long Trần, không, phải nói là lồng bắt cá trong tay Long Trần.
- Tiểu tử, còn ngây ra đó làm gì, mau dâng Kỳ Lăng Ngư lên đây.
Một người thấy Long Trần ngẩn người, không khỏi phẫn nộ quát.
Long Trần gật gật đầu, kéo lồng bắt cá lên đặt trên mặt đất, ba người đó lập tức tiến lên, vươn tay vào lồng bắt Kỳ Lăng Ngư ra, vẻ mặt đầy hưng phấn.
- Đúng là Kỳ Lăng Ngư trong truyền thuyết, nghe nói thứ này là mỹ vị nhân gian, không ai có thể kháng cự, không ngờ chúng ta lại có thể bắt được.
Một người cười to nói.
Long Trần lạnh lùng nhìn ba người vẻ mặt hưng phấn, cũng không nói gì, hắn muốn xem một chút chỉ số thông minh của ba người này, rốt cuộc có điểm mấu chốt hay không.
- Đáng tiếc, chúng ta không có chỗ để cất, không gian giới chỉ lại không thể chứa vật sống, nếu không bắt về nhiều một chút để nuôi, đẻ ra vố số cá con, chúng ta có thể thường xuyên được ăn ngon.
Một người có chút tiếc rẻ nói.
- Khà khà, cái này không làm khó được ta, Lĩnh Nam Triệu gia chúng ta, tổ tiên từng có Chú Khí Sư, nhận ra thứ này không?
Một nam tử trên mặt có mắt như gà chọi lấy ra một cái nhẫn, vẻ mặt đắc ý nói.
- Đây là gì? Xem ra rất giống không gian giới chỉ.
Hai người khác có chút nghi hoặc nói.
- Khà khà, không biết à, cái này gọi là sinh mệnh giới chỉ, có thể chứa thứ có sinh mệnh, chính là tổ tiên của Triệu gia ta tự tay đả tạo.
Nam tử mắt gà chọi đắc ý nói.
- Có thể chứa thứ có có sinh mệnh? Cường đại quá, vậy Triệu huynh ngươi chẳng phải là có thể để sủng vật vào trong sinh mệnh giới chỉ à?
Hai người đó hâm mộ nói.
- Khụ, chắc là có thể, có điều di vật của tổ tiên này ta chỉ giữ làm kỷ niệm, không định để ma thú vào, như thế là một loại tiết độc đối với tổ tiên.
Nam tử mắt gà chọi ho khan mấy tiếng, che giấu sự xấu hổ trong lòng, kỳ thật sinh mệnh giới chỉ đúng là có thể để ma thú, có điều, tổ tiên của hắn chỉ là một Chú Khí Sư gà mờ, nói trắng ra chính là một học đồ của người ta.
Sinh mệnh giới chỉ này cũng chỉ là một tàn thứ phẩm mà thôi, chỉ có thể đặt một số sinh vật sinh mệnh lực mỏng manh, ngay cả dã thú lớn một chút cũng không bỏ vào được, càng đừng nói tới ma thú, nhưng hắn tuyệt đối không thể nói nguyên nhân chân chính.
- Ý tứ của Triệu huynh là có thể bỏ Kỳ Lăng Ngư này vào trong sinh mệnh giới chỉ?
Một người hỏi.
- Đương nhiên không thành vấn đề.
Mắt gà chọi ngạo nghễ nói.
- Ngươi không phải sợ tiết độc tổ tiên của ngươi sao?
- Cái này khác, bỏ ma thú vào, ma thú có thể đái ỉa trong đó, đó là một loại tiết độc đối với tổ tiên.
Nhưng ta bỏ Kỳ Lăng Ngư vào, đó chính là mỹ vị nhân gian, hắn nhất định sẽ cao hứng, tuyệt đối không thể tính là tiết độc.
Mắt gà chịu mặt không đỏ nói.
- Cái này...
Hai người khác có chút do dự.
Hiện giờ có ba con Kỳ Lăng Ngư, mỗi người có thể được chia một con, nhưng đều để ở chỗ mắt gà chọi, trong lòng bọn họ vẫn có chút thấp thỏm.
- Chẳng lẽ hai vị không tin vi huynh?
Mắt gà chọi có chút không vui nói:
- Chúng ta đều là người theo Lôi đại ca, các ngươi chẳng lẽ ngay cả chút tín nhiệm này mà cũng không có sao.
Hai người khác nghe vậy, vội vàng nói:
- Đâu có, ta chỉ là tò mò, trong sinh mệnh giới chỉ nuôi cá thế nào mà thôi, đừng hiểu lầm.
Mắt gà chọi sao không nhìn ra tâm tư của bọn họ? Có điều cũng không nói toạc ra, thản nhiên nói:
- Chúng ta đều là người theo Lôi đại ca, trong gia tộc đều tặng ra không ít lợi ích, tuy Lôi đại ca thu lưu chúng ta.
Có điều sau khi tới đây, các ngươi cũng nhìn thấy rồi đấy, sự cạnh tranh ở nơi này tàn khốc cỡ nào, sức chiến đấu như chúng ta, cũng chỉ có thể miễn cưỡng xem như là nhất lưu... Khốn khiếp, tiểu tử ngươi cười cái gì?
Mắt gà chọi nói tới đây, thấy sắc mặt Long Trần cổ quái, không khỏi giận dữ, chỉ vào Long Trần mà quát.
- Không có gì. . . Các ngươi tiếp tục đi.
Long Trần cố nén cười, hắn có chút thật sự không chịu nổi mấy kẻ dở hơi này.
Đồng thời Long Trần thông qua cuộc trò chuyện của mắt gà chọi, cũng đại khái đoán ra được, ba người này đều là trong gia tộc tặng Lôi gia lễ trọng, mới được Lôi Thiên Thương chiếu cố.
Dựa theo bộ dạng ngu ngốc của mấy người này, trời sinh một khuôn mặt đáng ăn đòn, giống như ngươi không đánh họ một trận thì có lỗi với cha mẹ họ đã sinh ra họ như vậy.
Nhân vật như vậy, Lôi Thiên Thương tuyệt đối khinh thường, chỉ có điều là bị mệnh lệnh trong nhà ép buộc, mới đành thu lưu bọn họ mà thôi.
Người đó thấy Long Trần quay đầu đi, cho rằng Long Trần sợ hắn, không khỏi hừ lạnh một tiếng, tiếp tục nói:
- Tuy chúng ta có chiến lực nhất lưu, nhưng người chiến lực nhất lưu ở nơi này quá nhiều, thậm chí có mấy người còn ưu tú hơn chúng ta, chúng ta cần phải có cảm giác nguy hiểm.
Hai người khác nghe mắt gà chọi nói vậy, không khỏi gật gật đầu, tuy mắt gà chọi nói bọn họ chiến lực nhất lưu, đó là cách nói tự biên tự diễn, cụ thể là mấy lưu thì chính bọn họ tự biết.
- Cho nên chúng ta phải tỏ vẻ tuyệt đối trung thành với Lôi đại ca, như vậy mới có thể khiến quan hệ của chúng ta bền chắc hơn.
Mắt gà chọi nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT