Sau khi Long Trần tiếp được một kích của Xương Lê, trong lòng thầm gật đầu, một kích của Xương Lê cơ hồ tương đương với một kích của cường giả Dịch Cân cảnh hậu kỳ bình thường trong thế tục, so với Hạ U Vũ lúc trước thì cường đại hơn không ít.

Đây là nội tình của đệ tử thế gia, tùy tiện một đệ tử cũng có thể chiến đấu vượt cấp, xem ra mình ở Phượng Minh đế quốc đúng là ếch ngồi đáy giếng.

Có điều lực lượng như vậy, đối với Long Trần vẫn chưa tính là gì, tay nắm chặt quyền đầu của Xương Lê, thản nhiên nói:

- Với thực lực như ngươi mà cũng dám ra ngoài báo thù à?

Sắc mặt Xương Lê trở nên cực kỳ khó coi, lời nói của Long Trần còn khó chịu hơn là tát hắn một cái bạt tai.

- Cuồng vọng.

Vù!

Xương Lê quát to một tiếng, đột nhiên trong cơ thể phát ra một tiếng nổ vang, không biết sử dụng bí pháp gì, không ngờ lực lượng nhân đôi, Long Trần vì bất ngờ nên bị hắn giật tay ra.

- Phá Ngọc Quyền.

Trên nắm tay Xương Lê hiện lên ánh sáng, toàn bộ quyền đầu lập tức trong suốt như ngọc, nhưng lại tỏa ra uy áp khủng bố hơn, đấm về phía Long Trần.

Long Trần cũng vung ra một quyền, nặng nề nện lên trên quyền đầu của Xương Lê, phát ra một tiếng nổ vang, hai người đều bị đẩy lui.

Có điều Long Trần chỉ lùi ba bước, mà Xương Lê thì bị đẩy lùi ba trượng, toàn trường là một mảng yên tĩnh.

Không ai ngờ, tiểu tử này nhìn thì ôn nhu yếu ớt, không ngờ lại có thực lực khủng bố như vậy, hơn nữa từ đầu đến cuối, Long Trần đều không lộ ra tu vi.

Một quyền này đủ mạnh, Long Trần thầm khen trong lòng, không hổ là con cháu thế gia, lực lượng của một quyền này cực kỳ ngưng thực, tụ mà không tán, cho tới một giây kích phát mới bộc phát ra toàn bộ, khiến Long Trần bị chấn lui mấy bước.

Phải biết rằng Long Trần hiện tại có thể Ngưng Huyết lục trọng thiên, nhục thân đã trải qua sự thối luyện của Cửu Tinh Bá Thể Quyết, cường đại đến mức có thể tay không đối kháng với ma thú cấp ba, có thể bị Xương Lê đẩy lui, chứng tỏ Xương Lê quả thật có chân tài thực học.

- Sao có thể như vậy được?

Xương Lê nhìn Long Trần với vẻ kinh hãi, hắn quả thực không thể tin được vào hai mắt của mình, một kích toàn lực của mình, người ta không ngờ lại không hề hẫn gì.



- Cùng tiến lên.

Xương Lê cuối cùng cũng ý thức được, mình đụng phải thiết bản rồi, không cậy mạnh nữa, gọi đồng bạn xông tới Long Trần.

Vù vù vù vù.

Những người đó vừa nghe thấy Xương Lê gọi, cũng không chậm trễ, đều bộc phát ra khí thế, đề thăng chiến lực tới cao nhất, đánh tới Long Trần.

- Một đám ngu ngốc, một chút nhãn lực cũng không có.

Long Trần quát một tiếng, bước ra một bước, một người vừa hay đấm một quyền về phía Long Trần, Long Trần tóm lấy cánh tay người đó, nhấc bổng len.

Bùm.

Người đó bị Long Trần dùng làm binh khí, trực tiếp đập về phía ba người cách mình gần nhất, ba người đó hiển nhiên chưa từng thấy phương thức công kích như vậy, tay chân luống cuống, không biết là nên tránh né hay là nên ngăn cản, đang do dự thì kết quả trực tiếp bị đánh bay.

Người bị Long Trần xách ở trong tay thì cảm thấy cả người đau đớn, giống như xương cốt bị đánh gãy toàn bộ, nhưng không đợi cảm giác đau đớn của hắn được rõ ràng, Long Trần lại vung hắn ra.

Lại một tiếng nổ vang lên, tiếp tục có ba người trực tiếp bị đánh bay, lần này giống như Long Trần đã tìm được bí quyết sử dụng binh khí hình người, lực lượng mạnh hơn lúc trước.

Ba người bị đánh bay lập tức miệng phun máu tươi, mà người trong tay Long Trần thì liên tục nôn ra mấy ngụm máu tươi, trực tiếp ngất đi.

Long Trần ném người đó sang bên, bước ra một bước, đi tới trước mặt mấy người đang bị phương thức công kích của Long Trần khiến cho ngẩn người, vung quyền đầu.

Bốp bốp bốp.

Một trận tiếng vang qua đi, người có thể đứng chỉ còn Xương Lê, mà Xương Lê lúc này cũng mặt mũi bầm dập, khóe miệng trào máu, vô cùng chật vật.

Hung tàn quá.

Ở bên cạnh nhìn phương thức giống như đánh trẻ con của Long Trần, Quách Nhiên cảm thấy da đầu ngứa ran, những người đó đều là thiên tài, đều là nhân vật danh chấn một phương.

Nhưng ở trước mặt Long Trần, ngay cả lực lượng phản kháng cũng không có, bị đánh ngã rạp, Quách Nhiên thấy mà hết hồn, Long Trần này rốt cuộc là mạnh tới thế nào.

Long Trần nhìn Xương Lê trước mắt, trong lòng thầm cười lạnh, tu vi của nhóm người này tuy vững chắc, chiến lực cường đại, nhưng kinh nghiệm chiến đấu ít tới đáng thương.



Càng không có loại khí độ hờ hững với sinh tử, dù sao cũng là hoa trong nhà kính, nhìn qua thì không tồi, nhưng trên thực tế chỉ là một đám ăn hại.

Bọn họ chiến lực của chiến lực cường đại, nhưng nếu thật sự là quyết chiến sinh tử, bọn họ tuyệt đối không phải đối thủ của cường giả Dịch Cân cảnh bình thường, người chết cuối cùng tuyệt đối là bọn họ.

Có điều cũng khó trách, những thiên tài được gia tộc bồi dưỡng ra này, ai nỡ để họ phải trải qua quyết chiến sinh tử chân chính, vạn nhất vẫn lạc thì không ai chịu nổi.

Cường giả chân chính tuyệt đối không phải là bồi dưỡng như vậy, người như bọn họ mà lên chiến trường, chắc ngay cả một nửa chiến lực cũng không phát huy ra được.

Đây là chênh lệch, so sánh với người đã vô số lần đi lướt qua tử thần như Long Trần, bọn họ còn quá non nớt.

- Cút đi, ta vừa đi vệ sinh xong, cho nên thật đáng tiếc, ngươi không có cơ hội.

Long Trần thản nhiên nói.

- Ngươi có gan đấy, có điều chuyện này sẽ không cứ vậy bỏ qua đâu, ngươi chờ đó cho ta.

Xương Lê nhìn Long Trần với vẻ oán độc, nói.

- Cút đi, ngươi nên lấy làm may mắn vì nơi này là biệt viện, nếu không thì ngươi đã sớm là một cỗ thi thể rồi.

Long Trần lạnh lùng, nhìn Xương Lê.

Xương Lê bị Long Trần lườm một cái, giống như một đạo lợi nhận xẹt qua cổ, một cỗ khí tức tử vong cực kỳ nồng đậm xộc lên trong lòng, giống như Long Trần chính là tử thần, một ý niệm là có thể kết thúc sinh mệnh của hắn, khiến sống lưng hắn lạnh toát.

Muốn nói những lời kiên cường, nhưng miệng mấp máy cả nửa ngày, lại một chữ cũng không nói ra được, những người đó lúc này đang đỡ kiện "Binh khí" đã hôn mê đó lên, kéo Xương Lê xám xịt rời đi.

Quách Nhiên nhìn bóng lưng của họ, trong nhất thời không biết nên nói gì, nhìn Long Trần, trong lòng tràn ngập kính sợ.

Long Trần vỗ vỗ tay, vừa muốn lên tiếng, đột nhiên đại địa chấn động chấn động, Long Trần biến sắc, vội vàng nhìn về phương xa, vừa hay nhìn thấy một cỗ kiếm khí ngút trời biến mất.

- Có cường giả đang chiến đấu, đi xem đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play