Chạy gấp một đêm, trời cũng sắp sáng rồi, Long Trần cuối cùng cũng tới được mục đích, nơi đó không ngờ là một ngọn núi.

Ngọn núi không cao, chỉ có khoảng trăm trượng, trụi lủi như một nấm mồ cực lớn, bên trên có một sơn động, ánh sáng chính là từ trong sơn động chiếu ra.

Chạy vội tới gần, sóng nhiệt khủng bố ập tới, cảm giác không khí cũng sắp bốc cháy, Long Trần thông qua sơn động, có thể nhìn thấy hỏa diễm bên trong.

Vừa tới gần, những Sa Mạc Cự Hạt đó hình như cực kỳ kiêng kị đối với nơi này, nhìn Long Trần tới gần đồi núi, không ngờ lại dừng chân, đảo quanh tại chỗ.

Thấy bọn chúng không đuổi theo, Long Trần cũng dừng chân, bởi vì hắn phát hiện Tiểu Tuyết cũng bắt đầu có chút không thích ứng với nhiệt độ cao nơi này.

Cũng may Tiểu Tuyết là Xích Diễm Tuyết Lang, tuy không sinh ra Hỏa diễm chi lực, nhưng kháng tính đối với nhiệt độ cao vẫn mạnh hơn ma thú khác.

Đám Sa Mạc Cự Hạt kia sau khi lòng vòng tại chỗ mấy vòng, không ngờ bỗng nhiên tản ra, chạy về nơi trước đó, không ngờ lại bỏ cuộc.

Long Trần cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, coi như là thoát được đám độc trùng đáng giận này rồi, đồng thời trong lòng lại có chút uất nghẹn.

Có điều nghĩ tới tu hành chính là như vậy, kẻ địch không thể mãi quyết đấu với ngươi ở phương diện ngươi am hiểu nhất, muốn trở nên mạnh mẽ thì phải tận lực khiến bản thân không có nhược điểm.

Long Trần đang nghĩ, bỗng nhiên cảm thấy có chút không đúng, tốc độ khi rời đi của những Sa Mạc Cự Hạt đó giống như còn nhanh hơn tốc độ khi đuổi theo họ.

Bộ dạng đó không giống như là không cam lòng rời đi, mà giống như là... Trong lòng Long Trần bỗng nhiên lạnh toát, quay đầu lại nhìn.

Không biết từ lúc nào, ánh sáng ở cửa động biến mất, bởi vì bị một thân ảnh cực lớn, cơ hồ là hoàn toàn lấp kín cả cửa động, trên một cái đầu cực lớn, hai con mắt giống như đèn lồngđang nhìn chằm chằm Long Trần và Tiểu Tuyết.

- Hỏa Tích Thú.

Long Trần hét lên sợ hãi, hiển nhiên hắn đã nhận ra con ma thú khổng lồ này.



Hỏa Tích Thú là một loại ma thú hệ lửa vô cùng hiếm thấy, hình thể giống như thằn lằn, tương truyền nó là dựa vào hấp thụ Hỏa diễm chi lực mà sống, sau khi trưởng thành là ma thú cấp ba, chiến lực cực kỳ khủng bố.

Long Trần cuối cùng cũng minh bạch, vì sao những Sa Mạc Cự Hạt đó lại bỏ chạy thục mạng như vậy, con Hỏa Tích Thú này vừa hay là khắc tinh của chúng.

Ầm.

Hỏa Tích Thú đó hiển nhiên bị người xâm nhập trước mắt chọc giận, cái chân khổng lồ giậm xuống đất, lao tới Long Trần.

Khi Hỏa Tích Thú ra khỏi sơn động, Long Trần mới nhìn thấy toàn cảnh của nó, hình thể cao gần mười trượng, khiến người ta cảm thấy mình nhỏ bé giống như một con kiến.

Gừ.

Tiểu Tuyết gầm lên một tiếng, muốn công kích, bỗng nhiên bị Long Trần gạt ra.

- Tên này là của ta, Tiểu Tuyết, ngươi tránh xa một chút.

Sau khi Long Trần nhận ra Hỏa Tích Thú này, vừa khiếp sợ đồng thời cũng tràn ngập hưng phấn, bởi vì đây là một con ma thú hệ lửa hiếm thấy, đó chính là nơi sản xuất thú hỏa.

Nhìn thấy Hỏa Tích Thú này, Long Xa đã sớm ném sự oán giận đối với Đồ Phương lên chín tầng mây.

Sau khi Long Trần tiến vào Luyện Dược Sư Công Hội, đã xem qua vô số điển tịch trong nghiệp đoàn, cũng đã đọc qua một quyển tên là Thú Hỏa Bảng gì đó.

Nếu Long Trần nhớ không lầm, thú hỏa của Hỏa Tích Thú xếp thứ chín mươi bảy trên Thú Hỏa Bảng, đó chính là chí bảo tuyệt đối.

Giống như đám người Vân Kỳ Đại Sư, Vệ Thương, Vương Lộ Dương, cả đời cũng không có được thứ ngay trước mắt này, cho dù là Long Trần có trấn định tới mấy tim cũng đập thình thịch.



Đan tu khát vọng nhất chính là Hỏa diễm chi lực, đây tuyệt đối là thứ khiến mỗi một Đan tu đều phải điên cuồng, Long Trần cũng không ngoại lệ.

Đuổi Tiểu Tuyết đi, đó là bởi vì con Hỏa Tích Thú này vô cùng khủng bố, có Tiểu Tuyết ở đây, hắn không thể triển khai toàn bộ hỏa lực để chiến đấu.

Tiểu Tuyết nghe thấy chỉ lệnh của Long Trần, nhu thuận chạy ra ngoài nghìn trượng, lúc này con Hỏa Tích Thú đó đã xông tới trước mặt Long Trần, há to cái miệng rộng cắn tới Long Trần.

- Miệng thối thế.

Một mùi hôi thối vô cùng, khiến người ta buồn nôn phả tới, mũi chân điểm xuống mặt đất, trong nháy mắt miệng rộng của Hỏa Tích Thú sắp cắn tới, nhảy lên không trung.

Hỏa Tích Thú đó thu thế không kịp, cắn một miệng cát, tay phải Long Trần nắm chặt lại, vừa muốn công kích, đột nhiên phía sau có tiếng gió vang lên, hắn không chút nghĩ ngợi, một quyền đấm về phía sau.

Ầm.

Long Trần giống như bị lưu tinh đụng trúng vậy, lập tức bay ngược ra sau, va vào ngọn núi trụi lủi đó.

Long Trần không ngờ, ngọn núi trụi lủi này toàn bộ đều là nham thạch, va lên đó, phát ra một tiếng nổ vang.

Long Trần ngã tới đầu kêu ong ong, lúc này hắn mới phát hiện, vừa rồi hắn không ngờ là bị đuôi của Hỏa Tích Thú quét trúng.

Rung rung người, cảm thấy cả người đau nhức, một kích này cũng đủ ác, nếu đổi lại là người khác, chắc sẽ bị một phát đập cho thành thịt nát rồi.

Mắt thấy Hỏa Tích Thú lại gầm lên một tiếng xông tới, Long Trần hừ lạnh, chân giậm xuống tảng đá, trong tay có thêm một thanh trường kiếm lóng lánh, cả người đã lao về phía Hỏa Tích Thú.

- Ly Phong Trảm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play