Long Trần nhấc chân gẩy kiếm bản to vào trong tay, đó là binh khí của Vương Mãng, thanh binh khí nặng này có thể mang tới cho hắn cảm giác an toàn.
Anh Hầu sửng sốt, lập tức thản nhiên cười nói:
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Long Trần lắc đầu, thở dài nói:
- Uổng cho Long Trần ta tự nhận thông minh, không ngờ bất tri bất giác trúng bẫy của Tứ hoàng tử, đúng là tính kế hay.
- Vì sao ngươi dám xác định ta là Tứ hoàng tử phái tới, chứ không phải chủ ý của bản thân ta?
Anh Hầu nhìn chằm chằm Long Trần, nói.
- Bởi vì ngươi sẽ không bởi vì chút việc nhỏ lần trước mà giận chó đánh mèo lên ta, như vậy ngươi sẽ không phải là Anh Hầu, ẩn nhẫn là sở trường của ngươi, nếu không ngươi đã sớm bị cha ta làm thịt rồi.
Long Trần nói với ngữ khí kiên định.
Đồng thời trong đầu hiện lên từng hình ảnh, cấp tốc loại bỏ trong đầu, thông qua đối thoại với Anh Hầu, hắn đã xác định là Tứ hoàng tử muốn giết mình.
Nếu giả sở lúc ban đầu Tứ hoàng tử chính là người đối phó Long gia, như vậy vì lần này để xúi mình ám sát Hạ Trường Phong, Tứ hoàng tử làm rất nhiều chăn đệm.
Đầu tiên là khi hội đấu giá kết thúc, cố ý để nam tử đội đấu lạp giết Lý Hạo lộ diện, kỳ thật là cố ý để mình nhận ra hắn.
Nam tử đội đấu lạp đó chắc ngoài mặt là thị vệ của Đại hoàng tử, có điều trên thực tế hắn là người của Tứ hoàng tử, mục đích Tứ hoàng tử làm như vậy, là để chuyển dời sự cừu hận của Long Trần đến trên người Đại hoàng tử.
Mà khi mình tới thăm Sở Dao, cố ý lấy lòng giúp đỡ, sau đó lại thừa nhận mình từng điều tra việc Long gia, có điều lại úp úp mở mở, lờ mờ để lộ ra Đại hoàng tử là người phía sau màn.
Mục đích làm như vậy là để mê hoặc Long Trần, khiến Long Trần cho rằng Đại hoàng tử mới là độc thủ phía sau màn chân chính, di dời thị tuyến của Long Trần.
Long Trần Long Trần chỉ là bán tín bán nghi, có điều sau đó Tứ hoàng tử lại tiết lộ lộ tuyến và thời gian rời đi của Hạ Trường Phong, lập tức di dời suy nghĩ của Long Trần.
Lúc ấy Long Trần cũng từng nghĩ, đây có thể là một kế mượn đao giết người, có điều hắn vì Sở Dao, cho dù biết rõ là âm mưu, hắn cũng phải nhảy vào.
Nếu Tứ hoàng tử bán đứng hắn, hắn cùng lắm thì trực tiếp gia nhập Luyện Dược Sư Công Hội, tìm kiếm sự che chở của Vân Kỳ Đại Sư, không ai dám làm gì hắn cả.
Có điều Long Trần không cho rằng Tứ hoàng tử lại ngu xuẩn như vậy, như vậy chẳng khác nào ngang nhiên đẩy mình về phía đối địch, người thông minh sẽ không làm như vậy.
Nhưng hiện tại Anh Hầu xuất hiện, Long Trần cảm thấy mình lúc trước nghĩ quá đơn giản, hiển nhiên hắn đã xem nhẹ thủ đoạn của Tứ hoàng tử.
Mặc dù có chút chán nản, có điều Long Trần không thể không thừa nhận, mình bị lừa rồi, là lực lượng cường đại đã làm mê muội đầu óc của hắn, hiện giờ lại khiến hắn lâm vào tuyệt địa.
- Long Trần, nhìn ngươi bây giờ, ta giống như lại thấy Long Thiên Khiếu năm đó, hăng hái hăm hở, thông minh cơ trí.
Năm đó ta bại bởi tay của phụ thân ngươi, coi đó là sỉ nhục lớn nhất trong đời, có điều nhiều năm như vậy trôi qua, ta vẫn không có cơ hội báo thù.
Hiện tại thì hay rồi, ta có thể quang minh chính đại đi khiêu chiến Long Thiên Khiếu, có điều trước khi đi, ta cần đặt mua một kiện lễ vật gặp mặt.
Ngươi nói ta cầm đầu của con hắn tới cho hắn, hắn sẽ có biểu cảm gì? Ha ha, ta tin rằng, nhất định sẽ rất đặc sắc.
Anh Hầu cười nói, có điều trong nụ cười, tràn ngập sự âm lãnh khiến người ta không rét mà run.
- Ta cảm thấy, ngươi nổi danh với phụ thân ta, đó là một sự sỉ nhục đối với hắn, ngươi không nắm chắc chiến thắng cha ta, mới nghĩ ra một chiêu số nham hiểm như vậy.
Ở trước mặt cha ta, ngươi vĩnh viễn chỉ là một kẻ thất bại, ngươi hiện tại ngay cả tư cách khiêu chiến hắn cũng không có.
Long Trần lắc đầu, vẻ mặt thương hại nói.
Sắc mặt không nóng không lạnh của Anh Hầu cuối cùng cũng biến đổi, trở nên vô cùng dữ tợn, hiển nhiên Long Trần đã nói trúng tới nỗi đau trong lòng hắn.
Anh Hầu thiếu niên đắc chí, thiên phú cực cao, nhưng hắn sinh không đúng thời, trong cùng lứa với hắn, xuất hiện Long Thiên Khiếu.
Hắn từng khiêu chiến Long Thiên Khiếu mấy lần, đều chấm dứt bởi thất bại, lần cuối cùng, còn bị Long Thiên Khiếu chém đứt một ngón tay.
Từ đó về sau, Anh Hầu bắt đầu tiềm tu khổ luyện, con người cũng bắt đầu trở nên âm trầm, tuy về sau cũng tấn thăng Dịch Cân cảnh, trở thành Phượng Minh Tam Đại Cường Giả, nhưng trong lòng hắn thủy chung vẫn nhớ thảm bại dưới tay Long Thiên Khiếu.
Chỉ tiếc sau khi hắn tiến vào Dịch Cân cảnh trung kỳ đỉnh phong, phát hiện ngón tay không trọn vẹn, không thể tiến vào Dịch Cân hậu kỳ, trong lòng lại càng hận Long Thiên Khiếu hơn.
Hiện giờ cơ duyên xảo hợp, sau khi có được Sinh Cơ Tạo Cốt Đan, mọc lại ngón tay hoàn chỉnh, cuối cùng đột phá đến Dịch Cân thất trọng thiên, tiến vào Dịch Cân hậu kỳ.
Lúc này Anh Hầu rất hăng hái, quyết định lần này nhất định phải kích sát Long Thiên Khiếu, đòi lại nỗi nhục xưa.
Có điều tuy hắn tấn thăng đến Dịch Cân hậu kỳ, nhưng Long Thiên Khiếu đã trở thành tâm ma của hắn, đối với chiến thắng Long Thiên Khiếu, hắn không nắm chắc tất thắng.
Nhưng hôm nay có cơ hội kích sát Long Trần, nếu dùng Long Trần Long Trần để chọc giận Long Thiên Khiếu, sẽ vô hình gia tăng phần thắng cho hắn.
Hiện giờ Long Trần một lời nói ra mục đích của hắn, khiến hắn không khỏi thẹn quá hóa giận, giống như một ngụy quân tử, bị người ta vô tình xé đi da mặt ngụy trang, trong hai mắt Anh Hầu sát cơ đã lan tỏa.
- Sao? bị ta nói trúng chỗ đau? Có chút xấu hổ à? Vậy đâm đầu vào vách núi mà chết đi, có thể kết thúc mọi chuyện.
Long Trần khuyên nhủ.
Tuy trong miệng nói rát thoải mái, có điều lại càng nắm chặt kiếm bản to trong tay hơn, đồng thời khí toàn chậm rãi vận chuyển, toàn thân căng thẳng.
- Tiểu súc sinh, nhận lấy cái chết.
Anh Hầu giận dữ quát to một tiếng, trong không trung một đạo hàn quang hiện lên, giống như một đạo thiểm điện, khi Long Trần nhận ra, lại kinh hãi phát hiện, trường kiếm trong tay Anh Hầu đã chỉ đến cổ họng mình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT