Đường Tuế Như mềm nhũn nằm trong ngực anh, cái miệng nhỏ ngáp, mở ra thật to.
Tối hôm qua! Bị hung hăng dạy dỗ!
Giấy hôn thú của bọn họ, phải bảo quản thật tốt, sau này sinh con gì đó còn phải dùng.
Sinh con?
Cách cô rất xa đó!
Xe dừng ở trước cửa ra vào cục dân chính, bọn họ lại muốn đi làm lại một tờ giấy hôn thú.
Mà không ngờ là, Văn Phi Nhi ngồi trên xe trơ mắt nhìn hai người vào cục dân chính, rất nhanh đã đi ra rồi.
Sắc mắt Đường Tuế Như dường như không tốt lắm, Diệp Cô Thâm ở bên cạnh vẫn lạnh lùng như trước.
Cô đã sớm nghe nói bọn họ đã kết hôn, kết hôn sao lại còn phải đến cục dân chính.
Chẳng lẽ, Diệp Cô Thâm và Đường Tuế Như ly hôn!
Văn Phi Nhi cầm điện thoại kích động run rẩy, "Ương Ương! Mình phát hiện một chuyện lớn! Thật sự!"
"Không có chuyện gì đừng làm phiền mình! Mình đang ở nước ngoài một mình, phiền lắm!" Nam Ương Ương phiền muộn.
"Diệp Cô Thâm và Đường Tuế Như ly hôn! Thật sự, mình tận mắt nhìn thấy bọn họ đi ra khỏi cục dân chính!"
Giọng nói của Văn Phi Nhi kích động run lên.
Nam Ương Ương ở bên kia đột nhiên tỉnh táo tinh thần.
Ly hôn!
"Thật sự, cậu xác định câu không có nhìn lầm?'
"Sao có thể nhìn lầm! Tư thế oai hùng của thủ trưởng Diệp mấy người có chứ! Ương Ương, cơ hội của cậu đến rồi! Cậu mau quay về đi!"
"Nhưng mà, mình không về được! Hộ chiếu của mình đều bị lấy đi."
"Cái này còn không đơn giản sao, mình biết một người bạn, anh ta có thể làm giả hộ chiếu! Đến lúc đó cậu vụng trộm về là được rồi! Cậu ở xa ngàn dặm, bây giờ thủ trưởng Diệp đang độc thân, cậu không nắm chặt có thể bị những người phụ nữ khác nhanh chân đến trước; đến lúc đó mình cũng không giúp được cậu đâu."
Nam Ương Ương kích động đứng lên, rảo bước trong phòng khác, "Cậu nói đúng, gần quan được ban lộc, lúc này, nếu như mình thừa dịp này chen vào, nói không chừng, thủ trưởng Diệp sẽ thật sự thích mình! Phi Nhi, cho mình phương thức liên lạc với bạn của cậu, mình muốn trở về!"
"Được!"
--
"Hắt xì!"
"Hắt xì!"
Đường Tuế Như nhảy mũi hai cái, "Có người đang nhớ mình sao? Hay là đang mắng mình đây!"
"Mình cảm thấy hẳn là thủ trưởng Diệp đang nhớ cậu đó." Lý Bất Ngôn cười tủm tỉm đưa một cốc nước đến, "Tuế Tuế, chuyện giấy hôn thú, chồng của cô có tính toán gì với cậu không?"
"Cậu cảm thấy đại chiến vài hiệp trên gường có tính là tính toán không?" Đường Tuế Như giảm âm thanh, khuôn mặt nhỏ nhắn từ từ đỏ lên.
Lý Bất Ngôn và Thời Khanh Khanh lập tức ngượng ngùng.
"Phương thức trừng phạt của thủ trưởng Diệp, thật đúng là đặc biệt mà!" Thời Khanh Khanh nâng cằm lên, "Thật hâm mộ..."
"Hâm mộ?" Đường Tuế Như thiếu chút nữa bị sặc nước, "Chờ sau này cậu có một người đàn ông trên giường như mãnh hổ, cậu sẽ biết."
"Mình không hâm mộ." Lý Bất Ngôn lắc đầu, "Loại chuyện này, vẫn muốn tiết chế một chút..."
"Lý Tử nói đúng! Đêm nay phải ở riêng!" Đường Tuế Như dùng sức đặt chén nước lên bàn, "Đêm nay đi tập luyện đi, bằng không lời thoại trước đó sẽ bị quên mất!"
"Quên cũng tốt, buổi tối cậu có thể luyện tập với thủ trưởng Diệp, để anh ấy tập thoại với cậu!"
Đường Tuế Như: "..."
Màn đêm buông xuống.
Hai người tắm rửa, tựa vào đầu giường, Diệp Cô Thâm lười biếng nhìn cô một cái, "Lấy kịch bản của em ra, anh giúp em tập thoại."
Đường Tuế Như: "..."
Lý Bất Ngôn cậu thật là quạ đen!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT