Edit & Beta : Đòe
Bác sĩ nói với hắn, phát hiện càng sớm càng có khả năng chữa khỏi, về sau nếu lựa chọn đúng phương pháp điều trị, có một vài thứ có thể chữa khỏi lâm sàng. Y học gì đó thì mình chịu hẳn luôn, có sao mình dịch theo nhé !!!
Còn về những chuyện lớn như thế nào thì không ai biết được, hai mươi năm cuộc đời này đã hình thành từng khung hình trong tâm trí hắn, kỉ niệm đáng nhớ nhất đối với hắn là từ lần gặp đầu tiên ở trường trung học cho đến lần va chạm giữa hắn và Sầm Lễ.
Giống như hai đường thẳng song song, không có bất kỳ giao điểm nào giữa chúng, nhưng một khi có điểm xen ngang thì sẽ ngày càng xa nhau.
Hắn đã từng hại chết Sầm Lễ một lần, nếu như... hắn có cơ hội quay trở lại.
Ning Mặc vẫn còn nhỏ và cần sự chăm sóc của cha mẹ, nếu Ning Mặc có bất kỳ yêu cầu nào trong những ngày này, hắn sẽ đáp ứng nếu thấy nó hợp lý. Hôm qua là sinh nhật hai tuổi của bé con, lúc cắt bánh, hắn biết nhóc con cũng sẽ chia cho hắn một phần, Ninh Mặc thật ra vẫn rất thích hắn, nhưng hắn luôn nghiêm khắc dạy dỗ nhóc con, cho nên Ninh Mặc thường hay giận dỗi hắn, còn hắn thì không biết tẹo nào lý do tại sao nhóc con kia hay tỏ thái độ không vui với hắn.
Ninh Mặc uể oải nói với hắn.
Mỗi khi Ninh Mặc nhắc đến Kiều Nguyên, Ninh Tu Viễn đều cảm thấy lòng đau như cắt, hắn kiên nhẫn giải thích, "Ba nhỏ rất thích con mà."
"..." Ninh Mặc dẩu mỏ, vẫn là bộ dáng bảo bảo không vui.
Đối với một đứa trẻ hai tuổi, một số chuyện đơn giản vẫn có thể phân biệt được, người trước đây ngày nào cũng gặp, giờ thì đã lâu không thấy, hơn nữa lúc nhóc gặp được ba nhỏ, lại bị ba nhỏ đẩy ra.
Có đôi khi Ninh Tu Viễn cũng sẽ thấy hâm mộ Hạ Xuyên, thận trọng từng bước, bảo bọc một người nhiều năm như vậy.
Trong khoảng thời gian này Hạ Xuyên rất bận, muốn hẹn gặp mặt cũng không dễ dàng.
Đám người trước kia tự nhận là bạn hắn thật ra phần lớn đều là diễn, cũng chỉ có mình Hạ Xuyên còn thường xuyên liên lạc qua lại với hắn.
Trợ lý gửi tin nhắn cho, báo Hạ Sơ Ngạn muốn gặp hắn, nói vậy cũng là vì chuyện nguồn tiền vốn.
Ninh Tu Viễn đi đến chỗ hẹn.
Mặc dù dáng vẻ của Hạ Sơ Ngạn đã phờ phạc đi nhiều, nhưng anh ta vẫn giữ được phong độ, mặc một bộ vest chỉnh tề, khi nhìn thấy hắn tới, anh ta lịch sự chào một câu, "Ninh tổng."
Trên thương trường không phân biệt thân phận, ai địa vị cao, người đó được nắm giữ quyền lên tiếng.
Hạ Sơ Ngạn cũng không nói ngay vào chuyện hợp tác, mời Ninh Tu Viễn ngồi, rồi gọi phục vụ bưng đồ ăn lên.
Sở dĩ tâm tư của anh ta không phải là bữa hẹn tối, một lát sau Hạ Sơ Ngạn mới không nhanh không chậm hỏi, "Hạng mục khu Tây đã tiến hành được một nữa, đợi đến lúc hoàn thành, phía Ninh Tổng cũng thu lại không ít lợi ích, không biết lý do vì sao giữa chừng lại rút nguồn vốn ?"
"Công ty Sùng Nguyên có đề nghị muốn hợp tác với chúng tôi, lợi nhuận thu được lên tới 80%, tôi cũng muốn bán cho anh một ân tình, nhưng chuyện trong công ty không phải là một mình tôi quyết định, các cổ đông đều lựa chọn tiếp tục hợp tác với bên công ty Sùng Nguyên."
Mấy lời này nói ra đều không để lộ sơ hở, lợi nhuận kiếm được là 80%, tốn thời gian công sức cũng không phải vì kiếm tiền, rốt cuộc họ có ý đồ gì ?
Hạ Sơ Ngạn đã đi gặp một số đối tác, nhưng đa số câu trả lời đều giống nhau.
Nếu hạng mục đã hoàn thành được một nửa rồi lại bị bỏ dở giữa chừng, vậy không phải tất cả nỗ lực ban đầu đều thành công cốc giã tràng hết sao, nhưng hiện tại công ty cũng không có năng lực nhận thầu toàn bộ một hạng mục.
Toàn thân Hạ Sơ Ngạn sượng cứng, cũng không thể đi cầu xin, dù sao người làm ăn chủ yếu là vì lợi nhuận, không nói đến chuyện tình cảm.
"Vậy cứ theo ý Ninh Tổng." Hạ Sơ Ngạn gắng nở một nụ cười.
Chuyện làm ăn không dựa vào lòng nhân từ, sau này có thể còn cơ hội hợp tác.
Đồ ăn trên bàn không động đũa được nhiều, lúc rời đi Ninh Tu Viễn gửi tin nhắn cho Hạ Xuyên.
Hạ Sơ Ngạn rất mệt mỏi, gần đây công ty xảy ra quá nhiều chuyện, chỗ nào cũng có chuyện, thường thì việc trong tay chưa xử lý xong, lại thêm việc mới, sau nhiều ngày luân chuyển liên tục, vẫn không có tác dụng.
Hạ Sơ Ngạn cũng không còn quá trẻ trung nữa, suy nghĩ quá nhiều khiến anh càng ngày càng uể oải.
Anh muốn Hạ Xuyên chuyển sang khu biệt thự khác, không muốn để hắn thấy mình quá mệt mỏi lao lực, anh biết Hạ Xuyên là một đứa trẻ rất hiểu chuyện, nếu biết tình hình hiện tại của công ty anh, hắn sẽ chắc chắn sẽ rất lo lắng.
Sau cái lần đề nghị ngày trước, Hạ Xuyên vẫn luôn lảng tránh không đề cập đến.
Ngoài ra .. Hạ Xuyên đã quen sống trong ngôi nhà này.
Bởi vì trong nhà có chuyện, xin nghỉ phép ở nhà mấy ngày, bữa tối Hạ Sơ Ngạn ăn không được bao nhiêu, tầm 8-9 giờ tối đã cảm thấy đói bụng, muốn tìm gì đó ăn tạm, anh cũng không phải người kén ăn, đi qua phòng Hạ Xuyên, đối phương cũng không khóa cửa, trông qua khe cửa hở có thể thấy một thiếu niên xinh đẹp ngồi bên trong.
Anh nhìn hắn, từ một thiếu niên không hiểu sự đời đến khi trở thành một người đàn ông thành thục, trầm ổn còn rất đảm đang.
Hai người sống với nhau đã gần mười năm, lần đầu tiên đến nhà anh, Hạ Xuyên còn rất cảnh giác, vẻ mặt của hắn luôn lãnh đạm, ngay cả khi quan tâm đến mọi người, hắn cũng không biểu lộ quá nhiều cảm xúc.
"Tôi còn nhiều việc chưa xử lý xong." Hạ Xuyên ấp úng nói.
Hạ Sơ Ngạn nhìn thấy một số báo cáo đơn giản trước màn hình máy tính của đối phương, chắc là việc của mấy tên cấp trên giao vì muốn bắt nạt những người mới đến, nghĩ tới Hạ Xuyên đi thực tập đã lâu như vậy, anh vẫn chưa biết hắn làm ở công ty nào, Hạ Sơ Ngạn cảm thấy bản thân thật thất trách. Có lẽ là nhìn ra nghi hoặc của anh, Hạ Xuyên nói, "Tôi rất thích công việc này, còn có thể thu lại được nhiều thứ khác ngoài tiền ra."
Hạ Sơ Ngạn nghĩ chắc hắn học được điều gì đó, cũng không nghĩ sang hướng khác.
Trước đây anh muốn đưa Hạ Xuyên đến công ty mình làm, nhưng sau đó Hạ Xuyên lại nói không muốn dựa vào quan hệ mà đi cửa sau, nên chuyển sang công ty khác.
Hạ Sơ Ngạn nói, "Cứ tiếp tục nỗ lực, hiện giờ có rất ít người kiên định được với ý định ban đầu của họ."
"Tôi sẽ làm thật tốt." Hạ Xuyên trầm giọng nói, trong mắt hiện lên một tia nham hiểm.
*****
Thằng nào nói ít, thằng đó nguy hiểm nhiều :)))) Sợ quá sợ quá, vã mồ hôi hộ Sơ Sơ !!!!!