Ngôn Thanh Nhiên xin nghỉ học ở trường cũng đã 4 ngày, Dương Y rất sợ con gái học tập theo không kịp... Vội vội vàng vàng nhanh chóng đưa Ngôn Thanh Nhiên đi học lại.

Chỉ còn có hơn một tháng là đến kì nghỉ hè, năm nay mùa hè phá lệ nóng bức hơn bình thường.

Sáng hôm nay Ngôn Thanh Nhiên nổi hứng lên dậy sớm, hô hấp không khí bên ngoài trong lành, ra bên ngoài sân nhà chạy bộ. Ngôn Thanh Nhiên thực thích các động vật nhỏ, cô cảm thấy mỗi một loại sinh vật đều có linh tính của nó. Chạy bộ xong đi ra phòng ăn cùng ăn sáng với Dương Y rồi ngồi lên xe đi học.

Đi vào trường học rất nhiều bạn học nữ xông tới...

"Ngôn bạn học, ngươi mấy ngày nay có xảy ra chuyện gì hay không?"

"Ngôn Thanh Nhiên, ngươi không có sao đi?"

"Thanh Nhiên, ngươi mấy ngày nay không đi học ta rất nhớ ngươi"

Ngôn Thanh Nhiên "..."

Cô chỉ mới có vài ngày không đi học mà tự nhiên các bạn học nữ trở nên nhiệt tình vậy? Hướng về phía các nàng cười một thoáng..."Cái kia, cám ơn các bạn học quan tâm, có thể nhường đường một chút không, ta cần phải lên lớp..." Mắt thấy đã gần sát giờ học, Ngôn Thanh Nhiên liền nhắc nhở một chút, nhóm bạn học nữ lưu luyến tản ra... Ngôn Thanh Nhiên hít sâu một hơi, sự hoan ngênh này còn hơn so với kiếp trước của cô a.

Đi vào phòng học, tìm chổ ngồi xuống, lại tiếp tục nghênh đón một đợt sóng người đến từ nhóm bạn học nữ ân cần thăm hỏi, tiếng chuông vào lớp vang lên, Ngôn Thanh Nhiên thực cảm tạ tiếng chuông này. Quay đầu lại đối mặt với Lạc Chanh Manh ôn nhu cười, Lạc Chanh Manh mặt lập tức liền đỏ. Nàng đã vài ngày đều không có nhìn thấy Ngôn Thanh Nhiên, thật là nhớ a~

Chủ nhiệm lớp đi đến, đứng ở trên bục giảng bắt đầu giảng bài. Nhìn đồng hồ đeo tay nhìn thấy khoảng cách tan học còn có vài phút liền nói "Các học sinh, hôm nay lão sư cần thông báo một chút" Chủ nhiệm lớp nói nhượng các bạn học vốn dĩ đang buồn ngủ liền tỉnh táo... Một đám như hài tử vừa nghe đến có thông báo liền kích động.

Chủ nhiệm lớp trong lòng kiềm chế, hít sâu một hơi tự dặn lòng phải bình tĩnh, phải bình tĩnh...không được cười a....

"Lão sư! Ngươi mau nói là chuyện gì!"

"Đúng vậy! Lão sư ngươi mau nói đi!"

Các học sinh chính là muốn nghe chuyện vui a, dù sao nghe giảng bài quá mức buồn chán.

"Sắp tới trường học chuẩn bị làm một dự án quay trailer giới thiệu trường, còn mời cả đoàn phim nổi tiếng đến đây quay chụp, cho nên hiện tại trường học đang cần chiêu mộ diễn viên" Lời này nói ra khiến các học sinh tò te tí, cái gì mà trailer giới thiệu trường chứ...

Kỳ thực chính là do hiệu trưởng đại nhân gần đây buồn chán, muốn chơi đùa một chút nên ra quyết định quay chụp cái trường để thu hút thêm học sinh, dù sao trường học gần đây thực thiếu sức sống. Như vậy sẽ dẫn đến ít học sinh muốn nhập học, mà nếu như vậy thì nàng sẽ gặp phiền phức, nếu không còn lâu nàng mới cam tâm tình nguyện mà làm.

"Là bởi vì trường học muốn thu hút thêm nhiều học sinh vào trường, nâng cao chất lượng học tập cùng giảng dạy cho nên mới làm dự án này..." Chủ nhiệm lớp giải thích nói.

Lời này đương nhiên giả dối, đơn giản là hiệu trưởng muốn che giấu chính mình đang buồn chán mà thôi, miệng nói dối mắt không chớp, phi thường bình tĩnh, làm cho các lão sư nghe xong liền ngây ngốc tin, làm gì có ai lại dám nghĩ chỉ là do nàng buồn chán chứ...

"Lão sư, cho em hỏi, nam nữ nhân vật chính đều chiêu mộ trong trường sao?" Một cái bạn học nữ kích động hỏi, nàng có ý muốn thử vai nữ chính, nói không chừng có thể nhất cử thành danh! Bước chân vào giới giải trí!

"Lần này chỉ chiêu mộ nam diễn viên chính, nữ nhân vật chính bọn họ đã tự chuẩn bị tốt." Chủ nhiệm lớp kiên trì giải thích, các học sinh nữ nghe nói như thế cảm giác đáng tiếc...

"Lão sư có thể nói cho chúng ta biết nhân vật nữ chính là ai không?" Bạn học âm thanh không phục truyền đến, ai biết được nhân vật nữ kia là ai chứ, các nàng dù sao cũng là thiên kim tiểu thư a!

"Cái này lão sư không rõ ràng lắm, cụ thể phải qua hai ngày nữa sau khi bàn bàn bạc lại với tổ quay phim mới biết được" Nói xong lời này sau chuông tan học lập tức vang lên, chủ nhiệm lớp rất nhanh đi ra phòng học.

"Thanh Nhiên, ngươi đối với chuyện này có hứng thú sao?" Lạc Chanh Manh cũng là vẻ mặt nóng lòng muốn thử, dù sao nghe cũng rất thú vị, liền muốn biết Ngôn Thanh Nhiên có phải hay không giống mình đối với chuyện này cảm thấy hứng thú.

Ngôn Thanh Nhiên từ thời điểm nghe tin tức kia liền cười một thoáng, ân, thật là cơ hội tốt a, có thể lần thứ hai được đóng phim... Lần thứ hai đi vào giới giải trí, thực tốt.

"Ân, đúng vậy" Ngôn Thanh Nhiên khẳng định nói, đây vốn là ý định ban đầu của cô, làm sao không hứng thú sao được? Bất quá rất tò mò nữ nhân vật chính là ai, chẳng lẽ là ngôi sao nào sao?

"Ngôn Thanh Nhiên, ngươi đối với chuyện này cũng có hứng thú?" Mộ Dung Tử tò mò đi tới hỏi, Ngôn Thanh Nhiên không phải đối với cái gì cũng đều không có hứng thú sao...

Mộ Dung từ nhỏ đã được gia đình dạy dỗ trở thành tiểu thư khuê các, đối với nghề diễn viên, gia đình nàng không hề ủng hộ, bởi vì quan niệm rằng con gái trong nhà không thể xuất đầu lộ diện... Bất quá ngược lại Mộ Dung Tử cảm thấy nghề diễn viên thực tốt. Cảm thấy ghen tị với những người được gia đình ủng hộ theo đuổi sở thích, không giống nàng, bị trong nhà ràng buộc, chỉ có thời gian tới trường là được tự do.

"Ân, thực cảm thấy hứng thú." Ngôn Thanh Nhiên quay Mộ Dung Tử cười một thoáng, sau đó liền như thế nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Tử, xem đến Mộ Dung Tử đỏ mặt...

"Nhìn cái gì vậy! Ngươi còn nhìn nữa!" Trời biết hiện tại tim nàng đập có bao nhiêu nhanh! Ngôn Thanh Nhiên vương bát đản này còn vẫn luôn nhìn mình!

"Trên mặt ngươi có cái gì kìa..." Ngôn Thanh Nhiên hảo tâm nhắc nhở nói, cô không phải là cố ý nhìn chằm chằm Mộ Dung Tử...

"Dính cái gì vậy! Ai có gương không? Cho ta mượn với" Tha thứ Mộ Dung Tử không có thói quen mang gương, rất nhanh chạy đi hỏi mượn các bạn học, trong gương nhìn thấy khuôn mặt trắng nõn có một vệt bút mực... Này mẹ nó là ai làm! Mộ Dung Tử thật là oan uổng người khác... Chính nàng ta vừa mới đi ngủ không cẩn thận sát đến cây bút không che đầu, không biết xấu hổ còn oan uổng người khác!

Mộ Dung Tử xoa xoa phát hiện không chà ra, khuôn mặt nhanh chóng ửng đỏ, Ngôn Thanh Nhiên nhịn không được... Từ bên trong túi sách móc ra một bao khăn ướt, cầm một tờ khăn giấy đứng lên.

Một tay mềm nhẹ bóp chặt cằm Mộ Dung Tử, tay kia cầm khăn nhẹ nhàng chà lau trên mặt nàng, Mộ Dung Tử mặt đỏ... Tim bắt đầu gia tốc!

Xung quanh đều ngây người... Hai người này quả thật nhìn rất đẹp đôi!

Lạc Chanh Manh tức giận rồi!

"Ân, được rồi đó, giấy này ngươi đem bỏ đi" Ngôn Thanh Nhiên nói ra lời nhượng bầu không khí đang hòa hợp lại bị phá vỡ, bị Mộ Dung Tử như vậy trừng mắt, Ngôn Thanh Nhiên cảm thấy không hiểu sao mình lại bị trừng...

- -- TA LÀ MỘT CÁI ĐƯỜNG RANH GIỚI ---

Tin tức trường học quay trailer đã truyền khắp nơi, không ít bạn học đều bắt đầu bảo dưỡng nhan sắc chính mình với mong muốn sẽ đậu đợt chiêu mộ.

Còn có bạn học bắt đầu trên diễn đàn đăng bài bình luận sôi nổi "Cùng nhau bỏ phiếu bầu cho nam nhân vật chính xứng đáng nhất nào mọi người; người nào, người nào sẽ được bầu chọn đây?" Một bài viết này khiến cho các học sinh bắt đầu mãnh liệt bầu phiếu.

Đầu tiên nói đến bên bảng nữ thần, người đứng đầu bảng xếp hạng không ai khác chính là hoa hậu giảng đường Dung Tích Triều, theo sau đứng thứ hai chính là Mộ Dung Tử, cái tên thứ ba chính là hội trưởng hội học sinh Cố Tư Huyền, tên thứ tư được nhắc đến chính là Lạc Chanh Manh, mà xếp thứ năm chính là Sở Yên.

Ở bên bảng nam thần trong trường cũng đang được bầu chọn sôi nổi, bất quá trong mắt các học sinh người đang đứng đầu bảng kia mới chân chính thật sự là nam thần.

Không ai khác chính là Ngôn Thanh Nhiên, người mới tiến tới bảng nam thần gần đây, là một nhân vật phong vân, hấp dẫn vô số tiểu cô nương, sở hữu nhan sắc đỉnh cao cùng chỉ số thông minh cao ngất ngưỡng... Trọng điểm tuy rằng gia thế không được tốt lắm, nhưng mà gia thế mụ mụ cô cũng tốt, cũng được coi là có huyết thống quý tộc. Khí chất cao quý toàn thân, vóc người thon dài, Ngôn Thanh Nhiên quả thực là nam thần chân chính!

Ngôn Thanh Nhiên là người hoàn toàn xứng đáng được chọn vào vai nam chính duy nhất kia.

Tên thứ hai được nhắc đến là Triệu Phàm đã bị Ngôn Thanh Nhiên quăng rớt lại sau mấy con phố, số phiếu kia quả thực vô cùng thê thảm, có câu nói 'Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết ở trên bờ cát' quả thưc không sai.

"Ngôn Thanh Nhiên của ta là người xứng đáng a!"

"Thật sự quá soái!"

"Nam thần của ta~ "

Fan của Ngôn Thanh Nhiên điên cuồng bầu chọn, mà Triệu Phàm số phiếu ngày càng tuột thấp.

Triệu Phàm từ lần trước cùng Ngôn Thanh Nhiên thi đấu đánh bóng rổ, cái gì cũng đều thay đổi, hắn không còn là người mà các bạn nữ yêu thích và sùng bái làm nam thần nữa. Nhóm bạn học nữ trước đây đuổi theo hắn bây giờ đã chuyển sang đuổi theo Ngôn Thanh Nhiên, hắn cảm thấy mình như từ vực sâu rơi xuống.

Nhìn khuôn mặt trong máy tính rất biết cách chọc giận người khác, hắn liền không thích, hận không thể đem khuôn mặt kia phá hư đi, chỉ tại vì người này! Hủy hoại tất cả của hắn! Khiến hắn ở trong trường học mất đi tất cả, khiến hắn biến thành hình dạng ngày hôm nay!

Triệu Phàm càng nghĩ càng hận, đặc biệt khi nhìn đến phía dưới tất cả đều là fan nữ của Ngôn Thanh Nhiên lại liền càng hận, đăng kí một cái nick ảo. Bắt đầu nói xấu bôi đen Ngôn Thanh Nhiên.

"Ta là bạn tiểu học với Ngôn Thanh Nhiên, thời tiểu học mụ mụ của hắn hay đi làm sớm về khuya, ba ba của hắn cũng chết sớm...Phỏng chừng mụ mụ của hắn là quá tịch mịch mà ra ngoài làm bậy a~ ai biết hắn có thật là con của ba ba hắn hay không, hay có thể là..." Câu nói kế tiếp để người ta miên man bất định, lời này phát ra đều khiến mọi người hoảng hồn!

"A? Không nghĩ tới mụ mụ hắn là người như vậy!"

"Trời ạ, ngươi có nói thật không?"

"Nghĩ không ra Ngôn Thanh Nhiên là người như thế!"

"Lầu trên ngươi nói chuyện nên có chứng cứ! Cẩn thận lời nói của ngươi! Bôi đen cũng nên làm một cách văn minh chứ? Cứ như không tự nhiên đem nhà người ta ra nói như thế thì ngươi cũng tốt hơn hay sao? Thiếu đạo đức!" Một fan chân chính của Ngôn Thanh Nhiên phản bác! Dám như vậy bôi đen nam thần của nàng! Xem ra bây giờ phải có một phen lăn lộn rồi đây! Xắn lên tay áo chuẩn bị tiếp chiêu.

"Đúng vậy, không ai được phép bôi đen nam thần của chúng ta!"

"Đúng! Các chị em! Tiến lên!"

Trong nháy mắt một đại sóng fan bắt đầu tranh cãi nhau.

Một bên là Triệu Phàm dẫn dắt anti fan, một bên là fan cuồng Ngôn Thanh Nhiên, còn có một phe khác chính là quần chúng ăn dưa một bên nhìn.

Anti fan nói như vậy nhượng rất nhiều người đối với Ngôn Thanh Nhiên mất hết hảo cảm, không ít anh hùng bàn phím bắt đầu bôi đen Ngôn Thanh Nhiên, chỉ có nhóm fan đáng tin của Ngôn Thanh Nhiên nỗ lực bảo vệ chính nam thần của mình.

Lúc này Ngôn Thanh Nhiên còn không biết có một hồi gió bão sắp đến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play