Liên tiếp chào hỏi từ trên xuống làm Giang Tiểu Vũ khá mệt.
Nhưng cô vẫn cố gắng duy trì tươi cười, không cho chính mình có lỗi.
Động tác của cô quá mức máy móc đã khiến cho cho sự bất an của cô lộ ra.
Trước đây, mẹ Nhuận - Chu Tử Kỳ chỉ thấy qua ảnh chụp của Giang Tiểu Vũ
mà thôi. Bà vừa nhìn đã biết tính tình của Giang Tiểu Vũ không tồi.
Bà vội vã làm cho con trai cả không ham thích kết hôn đi tìm vợ. Chẳng
những bận rộn trong giới quý tộc, đến trên mạng bà cũng không tha.
Lúc ấy trong lòng bà nghĩ chỉ cần con trai có thể kết hôn thì ăn mày bên đường, bà cũng sẽ dọn dẹp đàng hoàng.
Nhưng đột nhiên con trai kết hôn, lập tức bà đã có con dâu cả.
Bà cảm thấy lúc ấy bà đem Giang Tiểu Vũ đưa đến trước mặt con trai có phải là đầu óc bị hư rồi hay không?
Đem xúc động xuống dưới, bà còn lôi chồng cùng thông gia đi nước Pháp chơi mấy ngày là bởi vì bất đồng về cách nghĩ.
"Mấy ngày đi chơi cũng không vui như trong tưởng tượng. Người ta đều nói kết hôn quan trọng nhất là môn đăng hộ đối. Trước kia mình không tin,
bây giờ cảm thấy hơi hối hận rồi."
Bà nhìn mặt Giang Tiểu Vũ mất tự nhiên thì tâm cứng lại: "Con dâu cũng quá không phóng khoáng rồi."
Tâm không tốt, là có cảm giác, Giang Tiểu Vũ nhìn phía nhuận mẫu chu tử kỳ, thấy được nàng tươi cười thực đạm.
Trong lòng không tốt nên có cảm giác, rất nhanh Giang Tiểu Vũ nhìn về phía mẹ Nhuận Chu Tử Kỳ. Cô thấy bà cười vô cùng ảm đạm.
"Không đúng nha. Lúc trước mình kết hôn không phải là kiệt tác của bà ấy và mẹ hay sao? Thấy như thế nào cũng không vui vẻ nhỉ?"
Trên mặt Chu Tử Kỳ tươi cười đều nhanh chóng biến mất, lãnh đạm mở miệng:
- Cô là Giang Tiểu Vũ?
Nhuận Lăng nhìn mẹ mình, anh thay Giang Tiểu Vũ trả lời:
- Đúng rồi mẹ. Mẹ cứ trực tiếp gọi cô ấy là Tiểu Vũ đi.
Cả tên lẫn họ đều xa lạ.
Giang Tiểu Vũ cũng không thể làm lơ, đành phải tiếp lời:
- Đúng ạ, mẹ cứ gọi con là Tiểu Vũ.
Biểu tình thực vô thố.
Sợ hãi rụt rè, một chút đều không có hào phóng.
Chu Tử Kỳ hoàn toàn không cười nổi nữa.
"Con dâu cả này của mình thật là không được rồi. Trong đại sảnh nhiều
thân thích như vậy cũng làm cho con trai mình mất mặt quá."
- Lăng, mẹ muốn nói với con một vài câu.
Chu Tử Kỳ nói xong liền xoay người đi khỏi đại sảnh.
Bả vai suy sụp của Giang Tiểu Vũ. Rồi sau đó anh đi theo phía sau mẹ của mình. Anh cũng muốn hỏi thật rõ ràng vì sao mẹ anh lại có thái độ như
vậy, sao lại có chuyển biến lớn như vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT