"Ăn thật là ngon nha, cha, nếu như ngày nào cũng có cá ăn thì tốt rồi."

Ăn đến bụng nhỏ tròn vo, Tiểu bánh bao dùng tay lau miệng vẻ mặt thỏa mãn, Lăng Kính Hiên xoa xoa đầu nhóc, cưng chiều nói: "Muốn ăn thì không phải đơn giản sao? Ngày mai cha lại đi bắt tiếp là được."

"Ừm.. Hay là thôi đi, con sợ cha lại.."

Đầu gật được một nữa, tươi cười trên mặt Tiểu bánh bao bỗng nhiên biến mất, miệng nhỏ mím lại, hiển nhiên là lại nhớ đến sự tình không tốt, ngồi đối diện, khuôn mặt suy sụp của Đại bánh bao cũng nghiêm túc nói: "Chúng ta không ăn cá, cha không cần lại đi bắt cá."

Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất*, cha tuy rằng thực không biết linh hoạt tiếc kiệm gì hết, nhưng là bọn chúng đều thực thích cha của hiện tại, không muốn mất đi cha.

*Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất: Ý là nhắc nhở làm việc gì cũng phải cẩn thận, đề phòng những tình huống không hay xảy ra.

"Ha ha.. Không bắt, không bắt, ta ngày mai dùng rổ đi vớt còn không được sao? Hôm nay ta nhìn thấy được dưới mương Nguyệt Hoa có rất nhiều cá lớn nha, không thì để ngày mai lúc gia gia, bà bà của tụi con lại đây thì nhờ bọn họ mua một cái lưới nhỏ, nói không chừng chúng ta còn có thể lưới cá bán kiếm tiền nha."

Trải qua một buổi tối nấu cơm, Lăng Kính Hiên đã biết rõ được hết tính nết của Đại bánh bao, chỉ cần đưa ra phương pháp kiếm tiền, sợ gì nhóc không đồng ý.

"Thật ư?"

Quả nhiên, vừa nghe đến có thể kiếm được tiền, mắt của Đại bánh bao liền lóe sáng, kích động đến mức mặt đều đỏ lên, Lăng Kinh Hiên bất đắt dĩ thở dài, nhìn vào ánh mắt chờ mong hưng phấn của nhóc gật gật đầu, dục vọng ăn uống của con người lại không thể chiến thắng được sự quyến rũ của tiền tài, ai.. Bánh bao nhà hắn giống như có chút.. ừm.. "

" Thật tốt quá, như vậy chúng ta có thể kiếm được rất nhiều tiền nha, mùa đông tới, nói không chừng chúng ta sẽ có tiền thuê người về tu sửa lại nóc nhà, về sau lúc mưa nhà sẽ không bị dột nữa. "



Đại bánh bao mặt đầy mày đỏ lựng, hưng phấn lên kế hoạch, hai mắt đều sắp biến thành hai nén bạc tỏa sáng, Lăng Kính Hiên buồn cười lại không kiềm được tâm trạng buồn bực, lúc đầu không phải nói là sẽ xây nhà ngói xanh khang trang nha? Sao hiện tại lại biến thành tu sửa lại nóc nhà là xong vậy?

" Nhưng mà cha ơi, người xác định thật sự sẽ không có nguy hiểm sao? "

Thần sắc chợt tắt, Đại bánh bao vẫn thật không yên tâm hỏi lại lần nữa, bạc tất nhiên là quan trọng, nhưng cũng quan trọng bằng mạng của cha bọn chúng.

" Ừm, sẽ không, cha của con biết bơi lội nha. "

Trong lòng ấm áp, Lăng Kính Hiên mỉm cười gật đầu, nhà cỏ tranh liền nhà cỏ tranh đi, ai bảo nhi tử keo kiệt của hắn hiếm khi đặt sự an toàn của hắn lên trên tiền tài nha? Chờ về sau kiếm được một đống bạc lớn, trực tiếp xây cho bọn chúng một cái trang viên luôn đi.

" Vậy là tốt rồi, ngày mai lúc bà bà lại đây thì nhờ người đan giúp chúng ta một cái giỏ tre lớn đi, còn lưới đánh cá vẫn là chờ đến khi chúng ta cò lời thì mới mua đi. "

Nghe được lời Lăng Kính Hiên nói, rốt cuộc thì Đại bánh bao cũng yên tâm, Lăng Kính Hiên thấy vậy bất đắc dĩ lắc lắc đầu:" Được, được, được, con là đương gia, con nói sao thì làm vậy đi, trời sắp tối rồi, chúng ta coi thu dọn một chút rồi đi ngủ sớm một chút. "

Không quan tâm trong nhà có dầu đốt đèn hay không, lấy tính tình của Đại bánh bao. Cho dù là có đi nữa, hẳn định nhóc cũng không cho đốt, nên đơn giản hắn cũng lười hỏi đến, hôm nay thật sự là có một chút mệt mỏi, đi ngủ sớm một chút cũng tốt.

" Dạ. "

Hai bánh bao hỗ trợ thu dọn chén đũa, Lăng Kính Hiên dưới ánh mắt đau lòng của Đại bánh bao lấy một cái bồn gỗ cũ nát rửa sạch, sau đó đi lại tìm trong phòng một khối vải bông cũng coi như sạch sẽ, múc một chén nước để trên băng ghế, lại lấy tới bình muối trên bệ bếp, dùng ngón tay dính một chút muối, lại bảo Tiểu bánh bao hé ra miệng nhỏ, thời điểm hắn định đưa ngón tay có dính muối vào trong miệng nhóc, lại có chuyện ngoài ý muốn diễn ra.

" Cha, người lại muốn làm cái gì nha? Muối rất trân quý đó! "



Ở một bên, Đại bánh bao buồn bực nhìn nữa ngày, đột nhiên đoạt lấy bình muối, trợn mắt khó chịu mà nhìn hắn, thật là, mình chỉ hơi không chú ý một chút mà cha lại bắt đầu lãng phí.

" Này.. "

Mặt Lăng Kính Hiên bắt đầu đen lại, khóe miệng nhịn không được giật giật, Tiểu bánh bao nhìn qua nhìn lại hai cha con bọn họ, che miệng cười trộm, cha thật là lợi hại, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn đến ca ca tức giận như thế nha.

Nếu như mà Lăng Kính Hiên đọc được suy nghĩ trong lòng Tiểu bánh bao, không chừng sẽ tức giận đến hận không thể đi tìm một khối đậu hủ mà tự sát nha? Đây mà kêu là lợi hại, căn bản là đùa giỡn lão tử phải không?

" Khụ khụ.. Ta đây là muốn dùng muối giúp các con đánh răng nha, ăn đồ ăn xong mà không súc miệng, thì trong miệng sẽ tích tụ vi khuẩn, lâu dần sẽ bị sâu ăn răng nha, các con cũng không muốn bị đau răng đi? "

Hai cha con trừng mắt nhìn nhau nữa ngày, Lăng Kính Hiên giả bộ ho hai tiếng, cố hết sức dùng từ ngữ đơn giản mà giải thích nguyên nhân phải đánh răng cho hai tiểu bánh bao hiểu, chuyện gì hắn cũng có thể nhường nhịn hai nhóc, nhưng chuyện này thì không thể, hắn không hi vọng một ngày nào đó sẽ thấy răng của hai nhóc đều hư hết nha.

" Nhưng mà cũng không nên dùng muối nha, muối rất là quý đó, nhà chúng ta chỉ còn có nhiêu đây muối thôi. "

Mặt Đại bánh bao đỏ lên, vẩn như cũ không muốn thỏa hiệp, Lăng Kính Hiên lôi nhóc lại, nghiêm túc nói:" Con cho là mời đại phụ xem bệnh đắt hơn hay là muối đắt hơn? Về sau lỡ như miệng các con bệnh rồi, răng hỏng rồi, mời đại phu xem bệnh chẳng phải càng tốn bạc nha? Hơn nữa cha không phải nói là cha chuẩn bị bắt cá bán lấy tiền sao, chờ kiếm được tiền rồi không phải sẽ có tiền mua muối sao? Hơn nữa trước kia cha đọc qua nhiều sách như vậy, đã là đồng sinh nha, chúng ta trừ bỏ bắt cá cũng có thể đi vào núi tìm một ít thảo dược gì đó phơi khô bán lấy bạc nha, đó không phải cũng là một cách kiếm bạc sao? Việc thành hay không là do người làm, thân thể chúng ta trước tiên phải khỏe mạnh trước đã, phần lớn bệnh đều xâm nhập từ đường miệng mà vào trong cơ thể, vậy con cảm thấy có nên súc sạch miệng thường xuyên hay không?"

Nếu ngay cả đứa nhỏ năm tuổi cũng không trị được thì trước kia Lăng Kính Hiên sống đã hai đời không phải là uổng phí sao? Lần này Đại bánh bao không kiên định như vậy nữa, tuy rằng trên mặt vẫn là dáng vẻ rất đau lòng nhưng tay đang ôm bình muối đã buông lỏng ra.

Thấy thế, Lăng Kính Hiên thử vươn tay lấy lại bình muối, nhìn bộ dáng nhóc như là ai muốn lóc thịt trên người nhóc vậy, Lăng Kính Hiên thật bất dắt dĩ, cũng chỉ có thể làm bộ như không nhìn thấy, trước hết cứ thế này trước đã, về sau kiếm được tiền thì không chỉ là vệ sinh khoang miệng, còn có những thói quen vệ sinh khác hắn cũng sẽ chỉ dạy cho chúng làm quen, rốt cuộc thì nâng cao chất lượng đời sống cũng không quan trọng bằng việc rèn luyện sức khỏe thật tốt, đối với chuyện này hắn tuyệt đối sẽ không nhường nhịn nữa.

Cuối cùng của cuối cùng, sau tất cả những lần bại trận, cuối cùng Lăng Kính Hiên cũng chiến thắng được một lần, tuy rằng lần thắng lợi này có được thật không dễ dàng chút nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play