"Sao ngươi có thể nói chuyện như thế với mẹ của ta? Mẹ của ta dầu gì cũng là trưởng bối của ngươi, có người nói chuyện với trưởng bối như ngươi sao? Ngươi đây là mang tội bất hiếu có biết không, tội này phạm phải sẽ bị dìm lồng heo đó."

Lăng Hiểu Oánh năm nay mới tròn mười bốn tuổi, lại là tiểu công chúa mà hai vợ chồng Lăng Thành Hổ nuông chiều từ bé, khó trách thiếu kiên nhẫn, hiện tại nhìn thấy thái độ của Lăng Kính Hiên thì không hề nghĩ ngợi nhiều mà xông lên chỉ thẳng vào mũi y mà nũng nịu, đội cái mũ bất hiếu vững chắc lên đầu của Lăng Kính Hiên, Lăng Giang thị đứng bên cạnh cũng theo bản năng mà ưỡn thẳng bộ ngực lên, hoàn toàn là bộ dáng lỗ mũi chĩa thẳng lên trời, hai me con nhà này thật giống nhau đều là cực phẩm trong cực phẩm.

Hôm nay sở dĩ hai nàng đến đây cũng bởi vì nghe được người trong thôn nói rằng dường như tên quái vật này đã phát tài rồi, còn mua được một đống lớn đồ vật về nhà, cho nên hai nàng muốn đến đây nhìn xem, thuận tiện tới mượn gió bẻ măng lấy hết về nhà mình, nhưng..

Dường như các nàng đã quên rằng, Lăng Kính Hiên sớm đã bị Lăng lão gia tử trục xuất khỏi gia tộc vào năm năm trước rồi, ngày cả gia phả cũng đã không còn tên của hắn rồi, thì các nàng bây giờ dựa vào đâu mà tự xưng mình là trưởng bối của hắn chứ? Huống chi, Lăng Kính Hiên của hiện tại đã không còn là nguyên chủ vẫn luôn luôn nhịn nhục chịu đựng kia, cái gọi là hiếu đạo này, với hắn mà nói thì đến cả một đồng tiền cũng không đáng nói tới chứ ở đó mà lên mặt với hắn!

"Ha ha.."

Tiếng cười thanh lãnh trầm thấp đột nhiên vang lên làm cho hai mẹ con vốn đang tưởng rằng mình đã nắm chắc thắng lợi trong tay đồng thời ngẩn ra, nhìn Lăng Kính Hiên đang che miệng cười khẽ trước mặt, Lăng Hiểu Oánh bật thốt lên: "Ngươi cười cái gì? Chẳng lẽ ta nói không đúng sao?"

"Cười ngươi thật đúng là ngu ngốc!"

Tiếng cười đột nhiên biến mất, khuôn mặt anh tuấn thon gầy đột nhiên lạnh buốt, Lăng Kính Hiên không chút một chút nào khách sáo mà châm chọc nói: "Hai vị dường như đã quên rằng vào năm năm trước ta sớm đã bị Lăng lão gia tử trục xuất khỏi gia tộc rồi đi? Trong vòng năm năm qua, các người chưa bao giờ quan tâm đến xem là ta đã chết hay vẫn còn sống, thậm chí chắc còn âm thầm ước mong rằng ba cha con chúng ta nhanh chết sớm một chút cho rảnh nợ, hôm nay thật đúng là lạ lùng nha, lần đầu tiên các ngươi tới nhà t, lại tự xưng mình là trưởng bối, xin hỏi ngươi là trưởng bối gì của ta? Lui lại một vạn bước mà nói đi nữa, cứ cho Lăng tam thẩm ngươi là trưởng bối của ta đi, cũng không đến lượt Lăng Hiểu Oánh ngươi tới nói chuyện với ta, đừng quên, nếu so ra thì ta lớn tuổi hơn ngươi, ngươi cũng phải cung kính kêu ta một tiếng ca đi."

Đối phó với những loại người cực phẩm tự cho là đúng này thì ngay từ đầu không thể khách sáo với các nàng, nếu không bọn họ tuyệt đối sẽ được một tất lại sẽ muốn tiến thêm một thước, nguyên chủ chính là do quá mềm yếu hiền lành cho nên mới bị bọn họ khi dễ, nói một câu khó nghe thì là chính bản thân nguyên chủ đã tự nguyện cho họ quyền lợi leo lên đầu hắn ngồi, hiện tại Lăng Kính Hiên y lại không phải là nguyên chủ, muốn khi dễ Lăng Kính Hiên này sao? Chuẩn bị mềm gối thuốc mê ngủ để mơ thì cũng không có khả năng chuyện đó sẽ xảy ra.

"Ngươi.."

Lăng Hiểu Oánh tức giận đến mức khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên, vốn sinh ra tại nông thôn nhưng ngón tay lại non mịn thon dài, hiện tại trực tiếp chỉ thẳng vào mũi Lăng Kính Hiên, khuôn ngực nàng ta thở phì phò phập phồng lên xuống, đủ hiểu hiện tại nàng phẩn nỗ như thế nào.

Lăng Kính Hiên nhoẻn miệng cười, thân thể dựa nghiên lên khung cửa nhẹ nhàng nói: "Làm sao? Ta nói không đúng? Hay là hiện tại ngươi cùng ta đi đến nhà tú tài lão gia hoặc là nhà lí chính thử xem, thậm chí là đến chỗ Huyện lão gia hỏi rõ xem? Hừm.. Nhìn không ra nha Oánh muội muội, ngươi thật đúng là to gan lớn mật, một tiểu cô nương chưa xuất giá, ngay cả xem mắt cũng chưa từng xem qua lại to gan lớn mật như thế, dám ở chung với nỗi sỉ nhục của Lăng gia, nếu không chúng ta nhân lúc còn sớm mau đến huyện thành thử xem?"



Ở thời này tiểu cô nương mười lăm tuổi đã cập kê, sẽ trở thành một đại cô nương, có thể gả ra ngoài được rồi, ở nông thôn có mấy tiểu cô nương chỉ mới mười ba mười bốn tuổi đã trở thành mẹ của người ta rồi, một tiểu cô nương mười bốn tuổi như Lăng Hiểu Oánh hiện tại đã hoàn toàn tính là một đại cô nương rồi, xưa nay Lăng gia thôn vốn dĩ luôn tự xưng mình là 'cao quý' thì hắn dám đem đầu mình ra bảo đảm, Lăng Hiểu Oánh tuyệt đối sẽ không dám đến trêu chọc hắn nữa, ít nhất thì hiện tại sẽ không.

"Nương.."

Quả nhiên, Lăng Hiểu Oánh dẩu môi một cái, xoay người lại ôm cánh tay cánh tay của mẹ mình oan ức lắc lắc, Lăng Giang thì sớm đã ngửi được mùi thịt truyền đến từ trong nhà của Lăng Kính Hiên, lực chú ý luôn đặt tới chỗ đó, lúc con gái mình kéo tay mới lấy lại tinh thần, nhẹ giọng ho khan hai tiếng ra vẻ tự phụ nói: "Kính Hiên ca của con nói đúng, có cô nương nào hành xử giống như con vậy không? Về sau không thể như thế nữa biết không?"

Ngay cả tên ngu ngốc cũng nhìn ra được, những lời mà bà nói ra căn bản không có một chút thành ý nào, tiếp nhận được sự ám chỉ mà mẹ mình bắn tới, Lăng Hiểu Oánh liền yên lặng không lên tiếng nữa, chỉ là oán hận trừng mắng liếc nhìn Lăng Kính Hiên một cái, không có biện pháp, thanh danh của một cô nương còn lớn hơn cả trời, huống chi nàng còn chưa có chồng, nương của nàng đã sớm nói với nàng, sẽ cho nàng gả vào một gia đình giàu có, trước lúc đó thanh danh thuần khiết của nàng tuyệt đối không thể để cho tên quái vật Lăng Kính Hiên này làm hỏng được.

"Kính Hiên nha, Tam thẩm ban ngày ghé thăm, con cũng không mời Tam thẩm vào nhà ngồi sao? Trời đang nóng như này ni, con muốn tam thẩm của con chết khát sao?"

Chủ đề vừa chuyển thì Lăng Giang thị lại đem lực chú ý chuyển tới trên người của Lăng Kính Hiên, con giun trong bụng đã sớm quắn quéo bởi mùi vị thịt truyền đến từ trong gian nhà, nói đến cùng thì Lăng Giang thị vẫn cắn chặt danh phận trưởng bối trên miệng, ý đồ muốn chụp cái mũ bất hiếu lên người của Lăng Kính Hiên, bà ta rõ ràng vẫn chưa nhìn rõ tình hình hiện tại là như thế nào.

Lại nói tiếp, dòng chính của Lăng gia cũng không phải là dạng nghèo khó gì, nếu so sánh với các hộ dân khác trong thôn thì dòng chính của Lăng gia cũng có thể được xếp vào hộ tương đối giàu có, chỉ tính riêng ruộng đất thôi thì cũng có đến mấy chục mẫu, chưa kể đến trong nhà còn có gia cầm, gia súc, lại cộng thêm lễ vật nhập học của môn sinh theo học trong trường, chưa kể đến thôn dân trong thôn lại nhiều, một năm thu được ít nhất của mười mấy, hai mấy lượng bạc là chuyện nhỏ, nhưng mà thực tế thì ngay cả Lăng lão gia tử cũng đã thật lâu chưa được ăn thịt rồi, bởi vì ở dòng chính Lăng gia thì người nắm quyền quản lý chi tiêu trong nhà là Lăng lão thái thái, nhưng bà ấy lại là một người cực kỳ keo kiệt, ích kỷ, hơn nữa lại bất công, trong nhà người được ăn thịt thường xuyện nhất cũng chỉ có Lăng lão gia tử mà thôi, còn lại thì ai cũng không có phần, bao gồm chính bản thân của bà cũng vậy, cho nên, hiện tại hai mẹ con Lăng Giang thị đột nhiên ngửi thấy mùi thịt thì không nhịn được nuốt nước miếng, hận không thể ngay lập tức phóng vào nhà Lăng Kính Hiên.

"Căn nhà tranh trách nát này của ta căn bản là không tiếp đón được hai vị phật tôn quí như các ngươi, Lăng Tam thẩm vẫn là nên quay về căn nhà ngói gạch xanh khang trang của hai người đi."

Nếu như bà ta đã muốn giả ngốc không hiểu thì Lăng Kính Hiên y đơn giản nói thẳng trực tiếp thông não cho bà ta luôn, sau khi nói xong liền xoay người muốn đóng cửa, nhưng Lăng Giang thị đột nhiên tiến tới đẩy Lăng Kính Hiên ra, tay kéo theo Lăng Hiểu Oánh phóng vào bên trong sân, mũi liền ngửi thấy hương vị thịt càng nồng đậm hơn, mẹ con hai người liền lặng lẽ nuốt nuốt nước miếng, phóng thẳng đến phòng bếp mà đi vào.

"Ta khuyên các người tốt nhất là đứng lại ngay lập tức."

Hừm! Lăng Kính Hiên y thật đúng là đã đánh giá thấp mức độ cực phẩm của thôn phụ ở vùng nông thôn này, Lăng Kính Hiên rốt cuộc cũng không cười nổi nữa, bước lên mấy bước vượt lên chặn ngang trước mặt hai mẹ con muốn vọt thẳng vào phòng bếp kia, khuôn mặt thon gầy tuấn tú chậm rãi băng lãnh nói: "Không có được sự cho phép của chủ nhân đã tự ý xông vào lãnh địa tư nhân thì đã là hành vi phạm tội, bất cứ lúc nào ta cũng có thể lên Huyện nha kiện các người, đừng trách ta không nhắc nhở các người trước, luật lệ ở vương triều Đại Thanh, nếu phạm phải tội tự tiện xâm nhập nhà người khác thì sẽ bị ngồi tù, nhẹ nhất cũng sẽ bị đánh mấy chục gậy, Lăng tam thẩm, ngươi hẳn là sẽ không hi vọng Quánh muội muội bị cởi truồng mà đánh trước mặt bàn dân thiên hạ chứ?"

Mẹ nó! Đã gặp qua người không biết xấu hổ nhưng đạt được trình độ cực phẩm như hai mẹ con nhà này thì Lăng Kính Hiên y hôm nay đã được mở rộng tầm mắt. Hai mẹ con nhà này thật sự tưởng y là một quả hồng mềm muốn bóp thế nào là bóp thế đó hay sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play