Geriferry nói không phải để vui đùa, phải biết bây giờ thân phận của hắn là thánh võ sĩ, trong mắt những người bên cạnh, hắn thay mặt cho thế lực của Giáo đình thần thánh. Mọi người đều biết, điều thứ nhất trong tôn chỉ của Giáo đình thần thánh chính là phải diệt trừ tà ác, còn lãnh tụ tinh thần của thành Diack thì là kẻ dị đoan lớn nhất, Lich Zuma. Chỉ dựa vào điểm này, trăm ngàn năm qua, Giáo đình thần thánh và thành Diack vẫn như nước với lửa, mâu thuẫn gay gắt, thậm chí những hoạt động ám sát âm thầm cũng không phải là hiếm. Còn giữa các thành viên của hai tổ chức lớn này, dù chưa đến mức vừa thấy mặt đã kêu gào đòi chém giết, nhưng giương cung bạt kiếm đề phòng lẫn nhau lại là không thể thiếu.

Cho nên Geriferry mới nói, hắn không nghĩ ra bọn họ có lí do gì để tìm đến gã ngụy thánh đồ là hắn.

Đối mặt với sự trêu chọc của Geriferry, vị pháp sư trẻ tuổi tỏ ra tương đối bất an, cái miệng vừa mới đọc chú ngữ gọi rồng lửa khẽ động, cả khuôn mặt căng thành màu tím đỏ nhưng vẫn không có dũng khí nói được một câu nửa chữ.

Nữ kiếm sĩ xinh đẹp bên cạnh hắn thoạt nhìn lại là một người rất cởi mở, nghe vậy cô ta lập tức cười ha ha vài tiếng, tiếng cười tương đối lúng túng nhưng vẫn hòa tan khá nhiều bầu không khí bi tráng trong trấn nhỏ.

"Chúng tôi nhìn thấy ngài là một thánh võ sĩ, vừa rồi có mấy anh em của chúng tôi bị trúng thi độc, chúng tôi đã tạm thời dùng thuốc kiềm chế độc tính phát tác, muốn mời ngài qua giúp đỡ trị liệu một chút, có được hay không cũng mời ngài trả lời rõ ràng". Sau khi nói xong ý đồ một hơi liên tục như liên châu pháo, sắc mặt nữ kiếm sĩ cũng hơi mất tự nhiên, phải biết cầu cứu người của thế lực đối địch không chỉ liên quan đến vấn đề dũng khí.

"Vậy thì các ngươi còn chờ cái gì?" Geriferry nghiêng đầu lộ ra một nụ cười rực rỡ, phối hợp với khí chất hơi yêu dị trên gương mặt hắn, làm cho tất cả mọi người ở đây không khỏi ngẩn ngơ.

Liền sau đó hắn đưa tay ra làm động tác mời: "Các ngươi không có ý định dẫn đường cho ta sao?"

Nữ kiếm sĩ và pháp sư trẻ tuổi lập tức không thể tin được tai mình, vì cứu vãn tính mạng của đồng đội, bọn họ đã đặt thể diện xuống, đến trước cửa quán rượu nhờ vả, thậm chí còn đã chuẩn bị tinh thần bị người bên quán rượu sỉ nhục. Nhưng niềm vui ngoài dự đoán này lại khiến bọn họ không kịp phản ứng lại, nữ kiếm sĩ lập tức kích động không biết nói gì cho phải, cô ta ôm vai pháp sư, nức nở nói, bất chấp vẻ mặt ngại ngùng của đối phương: "Tốt quá rồi, Neo..."

Giờ khắc này, trong mắt bọn họ có nước mắt lấp lánh.

Geriferry không hề có giác ngộ được người khác coi như ân nhân, hắn ngẩng đầu lên, gọi lên trên lầu: "Nại Hà, rời khỏi giường thôi, theo ta đi ăn đùi gà nào!"

Hắn vừa dứt lời, mọi người dưới lầu chỉ cảm thấy mắt hoa lên, một cô gái ung dung sang trọng, xinh xắn động lòng người đã xuất hiện bên cạnh Geriferry. Nàng chớp đôi mắt to hút hồn, tò mò đánh giá nữ kiếm sĩ.

Nam pháp sư lần nữa ngẩn ngơ, không có gì phải nghi ngờ, hắn cũng giống như những người khác, bị Nại Hà xinh đẹp một cách không chân thực làm chấn động. Chỉ tiếc Nại Hà cũng không thèm nhìn hắn lấy một cái, hoặc nói, trong giai đoạn hiện nay, hứng thú đối với phụ nữ của Nại Hà lớn hơn đối với đàn ông rất nhiều.

"Tiên sinh, mời đi theo chúng ta!" Nữ kiếm sĩ kéo pháp sư vẫn còn đang trong trạng thái ngơ ngẩn, nghiêng người chờ Geriferry cất bước.

"Tiên sinh?" Khóe miệng Geriferry nhếch lên tạo thành một độ cong giễu cợt, đột nhiên hắn xoay người nói to với đám nhà mạo hiểm trong quán rượu: "Hãy nói với bọn họ, các ngươi gọi ta là gì?"

"Đại nhân Gerry!" Mọi người đồng thanh gầm lên.

Geriferry quay lại nhìn ánh mắt lại bắt đầu trở nên bất an của nữ kiếm sĩ, nói: "Bây giờ, hãy gọi ta là đại nhân!"

"Vâng, thưa đại nhân Gerry, mời đi theo chúng ta". Tính mạng của đồng đội gặp nguy trong sớm tối, nữ kiếm sĩ đâu còn để ý đến việc xưng hô Geriferry như thế nào?



Lúc này Geriferry mới dẫn Nại Hà đi đến khách sạn đối diện.

Trên đường, nữ kiếm sĩ giới thiệu: "Đại nhân Gerry, tôi tên là Scialla, còn vị này là Neo, pháp sư cấp mười. Chúng tôi rất cảm kích vì ngài sẵn lòng ra tay cứu giúp".

Geriferry đã nhận ra, có vẻ vị nữ kiếm sĩ này trong lòng rất không thoải mái khi phải gọi hắn là đại nhân Gerry, vì vậy lúc này mới cố ý nhắc đến cấp bậc của gã pháp sư để dọa hắn. Vì vậy hắn cố ý đùa cợt: "Các ngươi có nhìn ra cấp bậc của ta không?"

"Rất xin lỗi, tôi không nhìn ra". Trong lòng hoảng hốt, Scialla ăn ngay nói thật.

"Thực ra ngươi không hề nhìn lầm, ngay cả đấu khí thần thánh cấp một ta cũng không có".

"A!" Scialla và Neo lần nữa kinh ngạc vì tính khí kì dị của đại nhân Gerry.

"Nhưng ta vẫn chắc chắn có thể cứu được đồng đội của các ngươi, nếu như trước khi ta đến mà bọn họ không bị sự lề mề của các ngươi hại chết".

Lúc này Scialla và Neo mới rõ ràng, đại nhân Gerry đang lấy bọn họ làm trò cười. Hai người lập tức rảo bước, bọn họ không hề tức giận mà ngược lại còn cảm thấy vị thánh võ sĩ này rất hài hước, không hề nghiêm cẩn lạnh lùng như họ vẫn thường nghe về các thánh võ sĩ bảo thủ và hà khắc. Điều này làm cho bọn họ cảm thấy tiếp xúc với đại nhân Gerry cũng thoải mái hơn nhiều.

Diện tích của khách sạn lớn hơn quán rượu nhiều, phòng ăn tầng một ngồi đầy hơn một trăm nhà mạo hiểm. Khác những nhà mạo hiểm tay mơ trong quán rượu, trên gương mặt bọn họ đều có vẻ kiên nghị sau khi đã trải qua giết chóc máu lửa, mặc dù vẻ mặt không khỏi chán chường, nhưng cơ bản vẫn bình tĩnh tự nhiên. Toàn bộ bọn họ nhìn hai người Geriferry và Nại Hà bước lên cầu thang tầng hai với một ánh mắt cảnh giác.

Sáu nhà mạo hiểm bị thương đã hôn mê được đặt nằm trên sàn nhà một căn phòng lớn trên tầng hai. Mấy nhà mạo hiểm nữ đang dùng những mảnh vải được xé từ những cái chăn lau vết máu đen đặc trên sàn nhà. Geriferry thoáng nhìn, thấy mấy nhà mạo hiểm bị thương không có nguy hiểm đén tính mạng trong một chốc một nhát, vì vậy hắn quay lại nói với Scialla: "Ta cho rằng trước khi động thủ cứu người, chúng ta cần phải bàn bạc một chút về thù lao".

Sau khi sửng sốt vài giây, trong lòng Scialla lại thấy yên tâm hơn: "Nên thế, ngài ra giá đi, không, chỉ cần ngài có thể cứu sống đồng đội của tôi, bất kể bao nhiêu tiền tôi cũng nghĩ cách trả đủ cho ngài".

"Không được nhắc tới tiền, tiền nong dung tục quá!" Geriferry nói, hai mắt phát sáng, đánh giá Scialla từ trên xuống dưới một lần nữa, sau đó tít mắt cười nói: "Thực ra ngay từ đầu ngươi đã biết ta muốn thứ gì rồi mà. Ta muốn gà..."(*)

Đứng bên cạnh Scialla, vừa nghe thấy chữ "gà", Neo lập tức nổi giận. Cho dù có phải nhìn mấy đồng bạn này chết đi, hắn cũng không muốn nhìn thấy Scialla bị tên cặn bã của Giáo đình này làm nhục. Hắn thầm vận ma lực, chuẩn bị gọi một bàn tay lửa đánh văng Geriferry ra ngoài.

Nhưng Nại Hà vẫn không hề nhìn Neo, lúc này đột nhiên nhìn về phía hắn, mắt bạc lấp lánh, Neo lập tức cảm thấy linh hồn mình run rẩy, hình như có dấu hiệu chuẩn bị rời khỏi thân thể mình. Hắn bất đắc dĩ, vội dùng tinh thần lực toàn lực chống lại đòn tấn công linh hồn vô hình của Nại Hà.

Ngay cả Scialla cũng bị vẻ mặt háo sắc của Geriferry làm cho đỏ mặt, trong lúc cô ta nghiến răng nghiến lợi chuẩn bị mắng Geriferry: "Ngươi chết đi", rốt cục Geriferry cũng nói hết câu: "...Đùi gà. Ngay từ đầu ta đã nói ta cần đùi gà, các ngươi không nhớ sao?"

Vừa nghe thấy đùi gà, hai mắt Nại Hà lập tức phát sáng, ánh mắt di chuyển đến trên người Scialla. Sắc mặt trắng bệch, Neo ngồi bệt xuống đất dựa lưng vào tường. Lúc này, tinh thần lực vốn đã không còn bao nhiêu sau cuộc đại chiến của hắn hầu như đã hao hết.



"Đại nhân Gerry, ngài có biết rằng nói chuyện với ngài là một điều rất vất vả không?" Scialla thở phào một hơi, vỗ vỗ ngực, tim vẫn còn đập thình thịch.

"Trước kia cũng có người nói với ta như vậy!" Điều này làm cho Geriferry lại nhớ tới những ngày tháng chung sống cùng Cado trong thạch lao.

"Người nào?" Tinh thần được thả lỏng, Scialla lại bắt đầu tò mò.

"Một người phụ nữ!" Đón ánh mắt trêu chọc của Scialla, Geriferry ăn ngay nói thật.

"Nếu như yêu cầu của ngài vẻn vẹn chỉ là đùi gà thì tôi hoàn toàn có thể thỏa mãn yêu cầu của ngài. Tôi cảm thấy ngài có thể bắt đầu động thủ cứu người rồi". Hiển nhiên Scialla biết bây giờ không phải lúc tán nhảm, cô ta vội trở lại chuyện chính.

Geriferry nhún vai: "Vậy thì các ngươi có thể ra ngoài rồi, nhân tiện chuẩn bị hai mươi..." Nói tới đây, Geriferry quay mặt sang nhìn thấy gương mặt hầm hầm của Nại Hà, hắn lập tức đổi giọng: "Mỗi ngày chuẩn bị bốn mươi cái đùi gà, thế thôi".

Nại Hà lập tức cười toe toét.

Scialla không yên tâm thoáng nhìn mấy đồng đội bị thương trong phòng, cô ta vẫn còn có chút do dự. Geriferry giơ nắm đấm đặt lên ngực: "Tin tưởng ta, với danh nghĩa kỵ sĩ".

Nhìn thấy vẻ mặt thành khẩn của Geriferry, sự phòng bị của Scialla nahnh chóng biến thành tín nhiệm, đây là một loại tín nhiệm rất vô trách nhiệm. Nhưng nói cách khác, cho dù thánh võ sĩ trước mặt không cứu chữa thì những đồng đội này cũng không sống được đến lúc mặt trời mọc, hắn không cần phải sử dụng mánh khóe gì.

Không dám kéo dài thời gian nữa, Scialla lập tức dẫn người ra ngoài, còn rất tự giác đóng cửa lại. Đã tín nhiệm thì phải tín nhiệm triệt để, không thể nghi ngờ, Scialla là một người dám làm dám chịu.

Nại Hà lập tức hóa thành bản thể ddnhj chui vào trong mắt Geriferry nhưng lại bị Geriferry dùng ý thức ngăn lại. Chưa đến vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không để Nại Hà kết hợp thành một thể với bản nguyên sức mạnh, bởi vì khi tách khỏi bản nguyên sức mạnh, Nại Hà thật sự là quá đau khổ.

Bản thể của Nại Hà là một điểm sáng, lẳng lặng bám vào trên mặt Geriferry, truyền một ý thức đến cho Geriferry: "Người phụ nữ đó có hứng thú với ngươi, nhưng, thật kỳ quái, hình như không phải hứng thú như mối tình đầu".

Geriferry cười khổ, cởi băng gạc trên vết thương của một nhà mạo hiểm, nhẹ nhàng đặt bàn tay lên, nói với Nại Hà: "Nại Hà, biết phải làm thế nào mới có thể khiến một người phụ nữ khăng khăng một mực yêu một người đàn ông không? Rất đơn giản, đó chính là không ngừng làm cho cô ta vừa hận vừa yêu. Ta nói với ngươi những điều này là bởi vì ngươi cũng là một cô gái, sau này nếu đi lấy chồng, ngàn vạn lần không được bị loại đàn ông như vậy lừa. Đàn ông như vậy cũng giống ta, đều là đồ khốn".

Geriferry nói, tay trái hắn đã sờ lên ngực, chỗ đó có một đốm sáng xanh, đó là sự vẫn vương, đó là tình yêu của hắn. Có lẽ sau khi trải qua đau khổ, rốt cục Geriferry cũng thừa nhận, chính hắn đã hại Cado.

Tưởng tượng một chút xem, bất kể là công chúa Kafiny bị một thương của hắn dọa chết đứng rồi bị hôn trộm hay là Alya bị thân hình bê bết máu của hắn làm cho vừa sợ vừa vui, bọn họ đều bị hắn lừa bằng thủ đoạn từ hận đến yêu. Không dám nói yêu sâu bao nhiêu, nhưng ít nhất cũng có cảm tình, điều này hắn vẫn có thể khẳng định.

Có lẽ cảm nhận được tâm tình thê lương trong nháy mắt của Geriferry, Nại Hà lại biến ảo ra thân thể, dán chặt vào sau lưng hắn, tiếng ca vang vọng đến tận linh hồn đó lại vang lên bên tai Geriferry.

(*): Kê: Tiếng lóng dùng để chỉ gái, cave, do chữ kê và chữ kĩ trong kĩ nữ đều đọc là JI.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play