"Sức mạnh của phàm thế thật sự không thể phá vỡ kết giới thần lực sao? Geriferry hỏi một vấn đề rất nhạy cảm. Ý câu này che giấu chính là: Người thường có thể giết chết một thần linh hay không?
Chuông Bạc sáng mắt lên, hiển nhiên cũng rất có hứng thú với vấn đề này. Nại Hà ngơ ngác thoáng nhìn Geriferry rồi lại bắt đầu trầm tư theo thói quen. Chỉ có Eugene lúc này giận dữ sắc mặt trắng bệch, trước ngực không ngừng nhấp nhô, cô ta căm hận nói: "Ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn khinh nhờn thần linh sao?"
"Khinh nhờn thần linh? Ha ha ha..." Geriferry cười to, chỉ chỉ cánh cổng phía sau, nói: "Vậy ngươi nói với ta, bây giờ chúng ta đang làm gì?"
Hình như Eugene còn muốn biện bạch gì đó, có điều hiển nhiên Geriferry nói rất đúng, trên cánh cổng kia là một kết giới thần lực do một thần linh đích thân bố trí. Bây giờ không phải bọn họ khinh nhờn thần linh thì chẳng lẽ là muốn đi vào cúng bái một phen?
"Vấn đề này rất quan trọng, nếu như các ngươi muốn đi vào thì ngươi phải trả lời ta đúng sự thật. Nếu như là không thể, vậy thì các ngươi giết ta rồi rời khỏi nơi này cho sớm chợ đi". Tiếp theo Geriferry lại thúc ép một câu.
Lúc này gương mặt Eugene hết đỏ lại trắng, cho thấy nội tâm cô ta đang mâu thuẫn cực độ. Cuối cùng cô ta vẫn gật đầu: "Có người từng đâm một thương xuyên qua cây thập tự được phụ trợ kết giới thần lực trên quảng trường Thánh Kiếm ở tổng bộ Giáo đình".
"Là ai?" Geriferry và Chuông Bạc đồng thời hỏi.
"Kỵ sĩ thứ hai, Deron Ferron!" Eugene nói nghiến răng nghiến lợi. Năm đó một thương kinh tài tuyệt diễm của Deron Ferron chẳng những đã cứu Lich Liêu Sa, hơn nữa không ai biết một thương này còn phá hủy thánh vật được phụ trợ thần lực cuối cùng của Giáo đình: Thập tự giá Thánh Huy. Kết quả của nó là Giáo hoàng khi đó đã phải xuống đài.
"Người giết rồng!" Chuông Bạc thán phục một tiếng, sau đó lại kính trọng: "Ông áy là một dũng sĩ thật sự!"
Nghe thấy tên phụ thân hắn của trong lòng Geriferry cuồn cuộn nhiệt huyết. Hắn nắm chặt cây trường thương trong tay, sau đó lại lập tức chán nản đặt xuống. Bây giờ hắn hoàn toàn không có sức mạnh có thể một mình giết rồng như Deron Ferron.
"Không phải ngươi còn muốn xem lại một lần sao?" Lần này ta đi". Eugene nói rồi đi thẳng đến bên cạnh khe sâu, sau đó Nại Hà vượt qua tuyến canh gác. Cùng lúc đó, Chuông Bạc nhìn thấy trong mắt Geriferry sáng lên ánh đỏ yếu ớt.
Không giống như hai lần trước, lần này rồng bóng tối Durex trực tiếp phun ra âm viêm về phía Nại Hà, vì vậy Nại Hà chỉ giữ chân rồng bóng tối được hai giây rồi phải biến mất. Mà lúc này, tốc độ rõ ràng chậm hơn Chuông Bạc, Eugene còn chưa chạy đến cây cầu. Khi rồng bóng tối quay lại vung móng vuốt vỗ cô ta, trên người Eugene sáng lên đấu khí thần thánh như thực chất. Trúng trọn một đòn, mặc dù đấu khí hộ thể của Eugene không bị phá vỡ, nhưng sức mạnh của rồng bóng tối vẫn đánh cô ta phun máu bay về phía trước. Cho sức mạnh này, Eugene đột nhiên tăng tốc, xoay người lao lên cầu, sau đó chịu đựng âm viêm rồng bóng tối phun ra, một kiếm chém vào cây đèn.
Ngay lập tức lưỡi đao bóng tối lại bay đầy trời, có điều đấu khí hộ thể của Eugene quả thực mạnh mẽ, sau khi cô ta chạy về đến nơi, ít nhất cũng chậm hơn Chuông Bạc mấy giây, trừ vết bỏng do âm viêm gây ra trên lưng, những nơi khác ít nhất không có vết thương rõ ràng. Đương nhiên, nội phủ cô ta tổn thương nặng hơn Chuông Bạc nhiều. Điều này làm cho Geriferry rất bội phục năng lực phục hồi của Eugene. Vừa hôm qua Eugene đã bị hắn đâm một thương thấu bụng, xem ra đây chính là lợi ích khi trong người có mang thần lực.
Lúc này ba người phụ nữ đồng thời dùng ánh mắt tràn ngập hi vọng nhìn Geriferry, chỉ cần hắn nói không được, sợ là bọn họ sẽ lập tức động thủ giết người.
"Ở đây chỉ có một người đàn ông là ta". Geriferry nói, thấy trong mắt ba người phụ nữ đã bắt đầu bốc lửa, hắn nắm chặt trường thương, sau khi bỏ lại một câu nữa, hắn nhanh chóng chạy về phía cánh cổng phía trước: "Các ngươi không dựa vào ta thì còn có thể dựa vào ai?"
Khi Geriferry vượt qua tuyến canh gác, sức mạnh bản nguyên trong cơ thể điên cuồng vận chuyển đến hai chân, trong khoảnh khắc đã thu hẹp khoảng cách xuống còn năm mươi mét. Lúc này rồng bóng tối vừa biến ảo ra thân thể, lúc nó chuẩn bị tấn công Geriferry, hắn đá ném trường thương trong tay ra, sau đó không thèm nhìn mà lập tức chạy về. Trường thương mang theo một vệt xám đâm chính xác vào cây đèn.
Cùng lúc đó, vừa mở miệng ra chuẩn bị phun âm viêm, rồng bóng tối đột nhiên khựng lại, sau đó lại hóa thành lưỡi đao bóng tối. Mà lúc này Geriferry đã chạy được hơn một trăm mét. Hắn không có thân pháp nhanh như Chuông Bạc, cũng không có đấu khí mạnh mẽ như Eugene, nhưng hắn thể xác mạnh mẽ và năng lực phục hồi biến thái, hắn còn có bộ pháp truy tinh nửa lạ nửa quen. Trong khi chạy trốn rất nhanh, hắn còn có thể dùng bộ pháp truy tinh né tránh đại bộ phận lưỡi sắc bóng tối một cách khó tin.
Cho dù như vậy, trong mắt ba người phụ nữ, bọn họ chỉ nhìn thấy một đám mưa máu không ngừng bắn tung tóe bay về bên này. Khi Geriferry dựng lại trước mặt các nàng với mình đầy thương tích và tuyên bố: "Ta nghĩ ta đã tìm được biện pháp", Eugene và Chuông Bạc đồng thời thừa nhận trong lòng, bọn họ vẫn đánh giá thấp người đàn ông này.
"Ngươi nói là làm như ngươi vừa rồi, trực tiếp tấn công cây đèn?" Mặc dù Eugene cho rằng đây không phải một chủ ý, nhưng giọng nói rõ ràng đã nhẹ nhàng hơn nhiều.
"Không phải, hắn nói chúng ta chỉ cần chọc giận rồng bóng tối thi triển bóng tối hóa thân là được". Chuông Bạc cho Geriferry một ánh mắt tán thưởng.
"Lưỡi đao bóng tối có thể tạo thành tổn thương đối với kết giới thần lực trên cổng, lần này ta đã cảm nhận được". Vẫn rất yên lặng, Nại Hà cũng vui vẻ lên tiếng. Đồng thời Nại Hà dán tay lên trên người Geriferry, trong ánh mắt kinh ngạc của hai người còn lại, vết thương trên người Geriferry bắt đầu khép lại với tốc độ kinh người.
"Trên thế giới này không có phòng ngự hoàn mỹ, phòng ngự càng theo đuổi hoàn mỹ thì lại càng tự mâu thuẫn". Geriferry nói, thấy Eugene vẫn không rõ, hắn giải thích tiếp: "Nơi này khắp nơi đều là ánh huỳnh quang, cho rồng bóng tối có năng lượng bóng tối dùng không bao giờ hết, điều này khiến nó có thể liên tục thi triển ra lưỡi sắc bóng tối diện tích lớn. Lưỡi đao bóng tối này không phân địch ta, nó cũng có thể tấn công đến kết giới trên cửa. Trong khi chúng ta có thể chạy trốn và tránh né, kết giới không thể di động sẽ phải thừa nhận tổn thương lớn hơn nhiều.
Lúc này rốt cục Eugene đã hiểu rõ vì sao lúc đầu Geriferry hỏi cô ta sức mạnh phàm thế có thể đánh vỡ kết giới thần lực hay không. Thì ra ngay từ đầu hắn đã nhìn thấy điểm này.
"Vừa rồi Eugene tấn công cây đèn, ta đã tính toán một chút. Khi Nại Hà vượt qua tuyến canh gác, cần khoảng thời gian hai giây, rồng bóng tối mới có thể ngưng tụ từ sương mù đen thành thân thể. Đến lúc nó bắt đầu tấn công thì tổng cộng chúng ta có ba giây. Khi cô ấy tấn công cây đèn, rồng bóng tối sẽ dừng lại để hoàn thành bóng tối hóa thân, quá trình này cần thời gian hai giây rưỡi". Geriferry nói, lại cười cười: "Cho nên vừa rồi ta đã trực tiếp tấn công cây đèn, gộp thời gian hai lần dừng lại của rồng bóng tối vào làm một. Tóm lại, giống vừa rồi ta làm như vậy, khi chúng ta vượt qua tuyến canh gác tấn công cây đèn rồi chạy về, tổng cộng rồng bóng tối có thời gian năm giây rưỡi không thể tấn công".
Ba người phụ nữ đồng thời sáng mắt lên nhìn Geriferry, hắn biết, cái này kêu khâm phục, hoặc sùng bái. Đúng vậy, bất luận là tốc độ hay là phòng ngự, Geriferry đều kém xa bọn họ. Nếu là Chuông Bạc hoặc Eugene đi thực hiện thì bọn họ sẽ nhận được tổn thương cực kỳ bé nhỏ. Việc bọn họ cần phải làm là lặp lại hành động của Geriferry lúc trước.
Không chần chừ thêm, Eugene và Chuông Bạc lập tức đứng dậy đi đến bên kia quảng trường, chỉ chốc lát đã ôm một đống vũ khí như trường thương kiếm gãy. Lúc Chuông Bạc chuẩn bị xuất kích, Geriferry đột nhiên lên tiếng: "Ta nghĩ chúng ta nên có một thỏa thuận, trước khi đi vào cổng, chúng ta không được tấn công lẫn nhau!" Geriferry nói rồi giơ nắm đấm lên. Hắn nghĩ rất đơn giản, đã không có năng lực tranh đoạt gì với hai cô nàng hung hãn này thì cứ đứng ngoài cửa xem xét tình hình rồi bỏ chạy là hay hơn.
Có lẽ bởi vì Geriferry khiến bọn họ lại nhìn thấy hi vọng mở cổng, Eugene và Chuông Bạc đồng thời giơ nắm đấm lên khẽ chạm với Geriferry. Ngay cả Nại Hà cũng tỏ vẻ kích động, giơ nắm đấm hư vô của nàng lên.
"Yên tâm đi, lời hứa của phụ nữ chúng ta còn đáng tin hơn cả lời thề của đám đàn ông thối tha các ngươi!" Giọng nói của Eugene mang theo sự căm ghét và khinh miệt.
"Rốt cục trong đó có cái gì?" Geriferry tò mò hỏi một câu.
Không có người nào trả lời hắn, có lẽ trước khi cổng mở, ai cũng không biết rốt cục bên trong có cái gì.
Lần này người tấn công cây đèn đầu tiên là Chuông Bạc. Người phụ nữ thần bí này hầu như lặp lại hoàn mỹ các bước của Geriferry lúc trước. Sau khi ép rồng bóng tối thi triển ra bóng tối hóa thân, biến thành lưỡi đao bóng tối, tốc độ chạy về của cô ta hầu như nhanh gấp đôi Geriferry.
Đợi rồng bóng tối vừa hóa thành mây đen, Chuông Bạc lại xuất kích lần nữa. Sau ba lần tấn công liên tiếp như vậy, cô ta chỉ bị thương đúng hai chỗ sau lưng. Trong lúc Chuông Bạc chữa thương, người xuất kích là Eugene, khiến Geriferry lần nữa được nhín thấy phòng ngự đấu khí biến thái của cô ta. Có điều trên người Eugene vẫn còn mang thương tích, sau khi xuất kích một lần lại ngoan ngoãn ngồi dưới đất. Tiếp theo lại đến lượt Chuông Bạc.
Mặc dù thoạt nhìn bề ngoài thân thể Geriferry đã khôi phục lại, nhưng hai người phụ nữ ai cũng không có ý định để hắn động thủ. Có lẽ bọn họ cho rằng khi Geriferry chạy về, bộ dáng máu thịt be bét đó thật sự làm cho bọn họ cảm thấy buồn nôn.
Linh hồn bị giam cầm trong cây đèn, phạm vi hoạt động của bản thể rồng bóng tối chỉ có năm trăm mét. Hơn nữa, một khi không có người đến gần, nó lại không thể không quay về trong đèn. Sau khi linh hồn trong cây đèn liên tiếp bị tấn công chấn động, Durex tỏ ra giận dữ cực độ, còn khi không thi triển bóng tối hóa thân thì nó lại không đuổi kịp những tên nhân loại xảo quyệt này. Điều này khiến sức tấn công của chiêu bóng tối hóa thân do Durex giận dữ điên cuồng thi triển càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, thậm chí có một lần còn trực tiếp phá vỡ phòng ngự của Eugene, để lại một vết thương dài nửa thước trên lưng cô ta.
Đương nhiên, năng lực tự khôi phục của kỵ sĩ vịnh quang cũng khiến người khác phải ngưỡng mộ. Những giọt máu mang một vệt màu vàng vừa chảy ra đến bên ngoài vết thương đã lập tức đông cứng lại, kết thành một vết sẹo dài trên lưng cô ta.
Còn Chuông Bạc thì tinh thần không được tốt lắm. Sau khi liên tục liếm vết thương mấy lần, sắc mặt cô ta đã trở nên trắng bệch như một tờ giấy.
May là lúc này bọn họ đã thấy rõ cánh cổng bị chấn động rất nhỏ. Điều này rõ ràng là sự khuyến khích tốt nhất cho bọn họ, đồng thời cũng chứng minh phương pháp của Geriferry là khả thi.
Bây giờ, cổng mở chỉ là vấn đề thời gian.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT