Liễu Hạ Vi đã hoàn toàn khôi phục, Vương Thiên Quân bắt đầu nhắc với cô về vấn đề trở thành võ giả.
Trước đó thì Vương lão đã gửi cho hắn một đống bí kíp võ công.
Phòng khách biệt thự của Vương Thiên Quân.
Bốn người Quân, Vi, Y, Vân đều có mặt.
Vương Thiên Quân lên tiếng: "Đây là mấy cuốn bí kíp võ công cha anh gửi lên, các em có hứng thú thì đều có thể học, thế nhưng chỉ có thể học đúng một nội công và một loại võ công đi kèm, nếu không hậu quả là rất nghiêm trọng."
Mấy người Hạ Vi liền chia nhau nhận mấy cuốn bí kíp, mở ra đọc.
Sau khi xem qua một hồi, cuối cùng Liễu Hạ Vi chọn học cuốn Thiên Băng Công và Thiên Băng Chưởng.
Tuyết Y thì chọn cuốn Hỏa Diệm Công và Hỏa Diệm Chưởng.
Cẩm Vân chọn được Bách Hoa Công và Bách Hoa Chưởng.
Ba người chọn xong, Vương Thiên Quân liền lên tiếng giải thích một chút: "Võ giả có tất cả chín cảnh giới, thấp nhất là nhất tinh, cao nhất là cửu tinh, mỗi cảnh giới lại chia ra làm sơ cấp, trung cấp, cao cấp và đỉnh cấp. Tu luyện nội công chính là để nâng cao cảnh giới này"
Dừng một chút, hắn nói tiếp: "Ngoài nội công ra thì thì võ công cũng rất quan trọng, như anh đã nói, mỗi nội công đều đi kèm với một loại võ công khác nhau. Ví dụ như Tuyết Y có nội công Hỏa Diệm thì chỉ có thể luyện được Hỏa Diệm Chưởng chứ không thể luyện được Bách Hoa Chưởng, không khác gì một người không có nội công đi luyện Bách Hoa Chưởng vậy."
Suy nghĩ một lát hắn lại nói tiếp: "Việc luyện võ người khác không thể giúp được, chỉ có thể tự dựa vào chính mình, sau khi đạt được cảnh giới nhất tinh sơ cấp có thể đến hội liên hiệp đăng ký làm võ giả."
Liễu Hạ Vi hiếu kỳ hỏi: "Trở thành võ giả có tác dụng gì?"
Vương Thiên Quân lắc đầu: "Cụ thể thế nào anh cũng không rõ."
Thế nhưng ngay lập tức hắn nhớ ra điều gì đó, bổ sung: "Được lấy nhiều vợ nha"
Hắn vừa nói xong câu này thì không khí lập tức có chút khác thường, hắn cảm thấy có ba đôi mắt mang theo tức giận đang nhìn hắn nha.
Tuyết Y là người rời khỏi phòng khách đầu tiên, đã đến giờ đi học thêm của cô rồi.
Tiếp theo đó Cẩm Vân cũng rời khỏi, cô ấy có hẹn với bạn đi dạo phố.
Trong phòng chỉ cần lại Vương Thiên Quân và Liễu Hạ Vi.
Hạ Vi vẫn đang tập trung xem cuốn bí kíp, suy nghĩ gì đó rồi quay sang hỏi Vương Thiên Quân: "Khi anh luyện công có khó khăn gì không?"
Vương Thiên Quân trả lời: "Trước đây có một thời gian anh mắc kẹt ở cảnh giới nhất tinh đỉnh cấp, sau khi thấy em bị tên bắt cóc đánh liền đột phá cảnh giới ngay, nhưng đến giờ vẫn chưa tiến thêm được chút nào, hơn nữa anh cũng chưa thể luyện được tầng một của Thiên Sơn Thần Chưởng, cảm giác như nội lực bị mắc kẹt ở đâu đó."
Liễu Hạ Vi đưa ra giả thiết: "Xét đến tình hình hôm đó, em có suy đoán rằng việc giao chiến có thể tăng tốc quá trình tu luyện, còn nữa, có lẽ cảm xúc cũng có liên quan tới việc đột phá."
Vương Thiên Quân gật đầu đồng ý, nói ra: "Có lý."
Liễu Hạ Vi tiếp tục: "Nhưng căn cứ tới việc trước đó anh bị đánh tới gục nhưng vẫn không thể đột phá, mà ngay sau khi em bị đánh thì liền đột phá ngay. Em có suy đoán, nội công khi đạt tới một mức độ nào đó sẽ bị mắc kẹt lại, cảm xúc chính là chìa khóa để mở khóa nó ra. Cảm xúc sẽ không có tác dụng trong trường hợp nội công vốn không đủ để đột phá."
Vương Thiên Quân thắc mắc: "Cứ cho những điều em nói là đúng đi, nhưng nó giúp ích được gì trong quá trình tu luyện chứ?"
Liễu Hạ Vi thở dài, giải thích: "Ngốc quá. Vậy chúng ta chỉ cần giao chiến với nhau chẳng phải sẽ tăng tiến nhanh hơn việc ngồi một chỗ tu luyện sao? Hơn nữa khi cảm thấy nội công mắc kẹt không thể tăng thêm thì chúng ta có thể dùng cảm xúc để mở khóa nó, chứ đâu cần lao đầu vào tu luyện mà không hề có hiệu quả gì."
Vương Thiên Quân bừng tỉnh: "Thì ra là vậy, vậy mà anh lại không nghĩ đến điểm này, Vi nhi, em thật thông minh."
Nghe được lời khen của Vương Thiên Quân, Liễu Hạ Vi cười tươi.
Vương Thiên Quân tiếp tục lên tiếng: "Hiện tại anh tu luyện không thấy tăng tiến nội công, chính là sự "mắc kẹt" như em vừa nói đúng không? Vậy giờ anh cần cảm xúc nào để đột phá đây?"
Liễu Hạ Vi suy nghĩ một chút, môi nở nụ cười, tiến sát đến người Vương Thiên Quân, hôn lên môi hắn, tay thì bắt đầu cởi quần áo hắn.
Vương Thiên Quân đơ ra, tim đập thình thịch, hưởng thụ nụ hôn của cô nhưng vẫn không quên nói ra: "Vi nhi, đây là phòng khách, chúng ta không nên..."
Liễu Hạ Vi rời nụ hôn đến tai hắn, thì thầm: "Nhưng em chưa bao giờ ở phòng khách..."
Giọng nói của cô mang theo đầy ái muội, Vương Thiên Quân có chút mặt đỏ, tim run
Bất ngờ, cô liền nói với Vương Thiên Quân: "Ngay lúc này, vận công đi."
Vương Thiên Quân ngơ ngác, thế nhưng rất nhanh hiểu cô muốn làm gì, trong khoảnh khắc đẩy nội công đến mức cao nhất.
Ầm! Hắn đột phá! Là cảnh giới nhị tinh trung cấp.
Việc đột phá của hắn là không gây ảnh hưởng gì, cùng lắm mấy cơn gió thoát ra từ cơ thể hắn, thế nhưng Liễu Hạ Vi vẫn biết hắn đã đột phá, vui vẻ cười: "Có vẻ như đã đột phá rồi, chúc mừng anh."
Vương Thiên Quân đáp lại: "Cảm ơn em."
Nhưng nghĩ đến việc vừa rồi làm hắn có chút xấu hổ, nhìn lại về phía Liễu Hạ Vi quần áo xộc xệch, thậm chí một phần áo đã rơi xuống, trượt qua vai, để lộ ra cả áo lót cô đang mặc.
Vương Thiên Quân đỏ mặt quay đi, nhưng vẫn là tiến lên chỉnh lại quần áo cho cô.
Liễu Hạ Vi thấy hành động của hắn, nhìn lại mình, thấy áo lót lộ ra, nhưng không ngại, nháy mắt nói với hắn: "Thấy em thế nào? Quyến rũ không?"
Vương Thiên Quân không nhìn được liền cúi xuống hôn cô, Liễu Hạ Vi cũng là đáp lại nồng nhiệt, đến khi cả hai hết hơi mới buông nhau ra, thở hổn hển.
Mặt Liễu Hạ Vi đỏ bừng, e thẹn, thế nhưng trái với dự đoán của hắn, cô lại nói: "Thật xin lỗi nha, nhưng đến giờ em luyện võ rồi." không quên kèm theo một cái nháy mắt
Nói rồi cô liền bỏ Vương Thiên Quân vẫn đang ngơ ngác lại một mình, chạy vào phòng
Đứng trước cửa phòng, cô đặt một tay lên ngực, có thể nghe được rõ tiếng tim mình đập.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT