Khi hắn xuất viện, thuận tiện thu hồi luôn năng lượng Mộng Ma trên người ba kẻ bọn bắt cóc kia, làm cho bọn chúng kết thúc cơn ác mộng kéo dài ba ngày. Lấy thực lực của Quý Lãng hiện tại, hắn hoàn toàn có thể để cho ba tên này đắm chìm trong ác mộng chừng một tháng, nhưng là nghĩ nghĩ, hắn vẫn thu lại năng lượng Mộng Ma đi. Bởi vì nếu thời gian ba người này hôn mê quá dài, bác sĩ lại tìm không ra nguyên nhân, cuối cùng Hoắc Minh Tri khẳng định sẽ sinh nghi. Để khỏi phải phát sinh ra càng nhiều chuyện, Quý Lãng vẫn trước tiên kết thúc cơn ác mộng của bọn chúng.
Sau khi năng lượng Mộng Ma được thu về, ba kẻ bắt cóc kia cơ hồ là tỉnh lại cùng một lúc, khi thức tỉnh cũng đồng thời phát ra tiếng gào thét thê lương thảm thiết, dọa cảnh sát cùng nhân viên y tế muốn nhảy dựng. Chờ bọn họ vọt vào phòng bệnh, ba người liền bắt đầu giãy giụa kịch liệt, phảng phất như đã phát điên, làm thế nào cũng không kềm chế được. Trong miệng không ngừng la hét bảo đừng móc tim tôi, đừng móc tim tôi.
Rơi vào đường cùng, bác sĩ chỉ có thể cho bọn chúng mấy liều thuốc an thần, mới làm cho bọn chúng ngừng nghỉ lại.
Thời gian lại qua đi ba ngày, Hoắc Minh Tri cũng thẩm vấn xong ba tên bắt cóc, hiểu được rõ ràng ngọn nguồn vụ án. Vừa điều tra rõ, Hoắc Minh Tri liền đến phòng làm việc của Quý Lãng, kể lại vụ án cho hắn nghe một lần, xem như cho hắn lời giải thích.
"Ba tên bắt cóc này có quan hệ với cái tập đoàn mua bán nội tạng lúc trước vụ Hồng viện trưởng đó, cũng là vì nguyên nhân này, bọn họ mới chú ý tới cậu." Hoắc Minh Tri nói.
Chuyện này Quý Lãng ngay từ đầu đã biết, lúc này nghe xong cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
"Bởi vì con đường mua bán nội tạng bị cảnh sát chặn đứng, cho nên có một trái tim lúc trước bọn chúng hứa cho khách vẫn không giao được, lại đã thu tiền đặt cọc lớn của khách rồi, cho nên mới bí quá hoá liều, định nghĩ ra biện pháp để làm người tình nguyện hiến tạng tử vong, lấy cho được trái tim." Hoắc Minh Tri tiếp tục nói, "Bên khách mua trái tim chúng ta cũng có manh mối, cục cảnh sát cũng đang theo vào, cái vụ án này cho tới bây giờ cũng coi như là điều tra được tương đối rồi."
"Làm sao bọn chúng có được danh sách người tình nguyện?" Quý Lãng hỏi.
"Thì mua thông qua chợ đen trên mạng." Hoắc Minh Tri nói, "Căn cứ theo lời bọn chúng nói, bọn chúng có quen biết một tên mua bán tin tức ở chợ đen trên mạng, chỉ cần đưa tiền, cơ hồ có thể mua được tất xả tin tức mà bọn chúng cần. Chuyện này cảnh sát chúng tôi cũng đặc biệt lưu ý, đã lập án điều tra. Ăn trộm dang sách người tình nguyện hiến tạng, bán cho tổ chức mua bán nội tạng, giẫm lên thiện ý của dân chúng, thật gần như hủy diệt đi toàn bộ hệ thống hiến tạng. Mức nghiêm trọng của vụ này còn kinh khủng hơn cả chuyện trực tiếp buôn bán nội tạng nữa."
Biểu cảm của Hoắc Minh Tri túc mục, ánh mắt lạnh băng, tựa hồ hận không thể lập tức bắt cái tên mua bán tin tức này về chịu tội.
Quý Lãng trầm mặc không phát biểu ý kiến, loại chuyện giữ gìn xã hội công tín lực này không phải hắn quản.
"Đúng rồi, cậu có biết bọn chúng vì sao bỗng nhiên nghĩ đến chuyện bắt cóc cậu không?" Hoắc Minh Tri tựa hồ nhớ tới chuyện gì đặc biệt vớ vẩn, biểu tình có chút bất đắc dĩ, lại có chút buồn cười.
Nghe đến đây, biểu cảm trên mặt Quý Lãng mới có vài phần biến hóa, đây cũng là vấn đề hắn vẫn luôn tò mò.
"Muốn đoán thử không?" Hoắc Minh Tri khó có khi thấy Quý Lãng cảm thấy hứng thú, nhịn không được bắt đầu úp úp mở mở.
"Không muốn nói liền đi ra ngoài." Quý Lãng lười phản ứng Hoắc Minh Tri, nếu như hắn muốn biết, buổi tối lại đi vào mộng một lần nữa là được.
Hoắc Minh Tri tất nhiên không đi ra ngoài, lúc này hắn nhìn Quý Lãng lúc nào nhìn qua cái lăng "người chịu thiệt", lại muốn bảo trì mối quan hệ tốt đẹp với Quý Lãng, cho nên không chút nào để bụng đối phương vô lễ, tiếp tục nói: "Cậu khẳng định đoán không ra, lúc tôi nghe được đều cảm thấy không thể tin tưởng. Đây là một chuyện mà cho dù cậu có thông minh đến mấy cũng không thể nào suy luận được ra. Bọn chúng bắt cậu, là vì tìm người tính một quẻ bói."
Cái đáp án này, quả nhiên làm Quý Lãng ngây ngẩn cả người.
"Theo như bọn chúng khai, Tưởng Hanh, cũng chính là lão đại trong số ba người, lúc hắn đứng trước cửa đại học Hải Thành từng có chạm mặt ngắn ngủi với cậu, nhận ra cậu, sau khi trở về hắn liền lo âu bất an, thậm chí buổi tối ngủ còn thấy một cơn ác mộng, mơ thấy chính hắn đem tất cả kế hoạch nói ra cho cho người khác. Vì vậy hắn liền bất an, mới tiêu một vạn đồng mua một quẻ bói trên cái cửa hàng online kêu là Quỷ Quái gì đó. Chủ cửa hàng đó tính cho bọn hắn một quẻ, tính ra được kế hoạch của bọn hắn sẽ vì cậu mà đi tong ngay sáng ngày hôm sau, cho nên bọn hắn mới chó cùng rứt giậu, muốn giết cậu trước. Sau đó lại bởi vì cậu mang nhóm máu A, vừa lúc phù hợp với yêu cầu của khách hàng cần trái tim chỗ bọn hắn, liền dứt khoát bắt cóc cậu, lấy trái tim cậu, như vậy vừa báo được thù, lại thỏa mãn khách hàng, nhất tiễn song điêu."
Quý Lãng nhíu mày, trên mặt chợt xanh chợt đen.
Xem bói sao, chẳng lẽ là người của hiệp hội?
"Cho nên lần này cậu bị bắt, hoàn toàn là vì Tưởng Hanh mê tín." Hoắc Minh Tri tiếp tục nói, "Tên Tưởng Hanh này vốn dĩ không định đối phó cậu, hắn chỉ là kiêng kị năng lực trinh thám của cậu mà thôi. Nhưng trong lúc vô ý gặp được cậu, trong lòng bất an, lúc đó mới định xem bói. Mà cái tên chủ cửa hàng xem bói kia phỏng chừng nhìn ra bất an trong lòng Tưởng Hanh, cho nên cố ý tính cho hắn một quẻ tượng như vậy, dẫn đến những việc xảy ra sau đó. Thật là mê tín hại chết người."
Khi biết chân tướng, Hoắc Minh Tri lúc ấy liền nhịn không được cảm thấy oan uổng cho Quý Lãng. Thật là, phải xui xẻo đến nhương nào mới có thể vì đứng trên đường tùy tiện nói một câu với người ta lại bị người ta bắt cóc, sau đó còn suýt chút bị móc lên tim gan phèo phổi nữa.
Quý Lãng không có tâm tư để ý tới trêu chọc trong lời của Hoắc Minh Tri. Với Hoắc Minh Tri, đó chỉ là một chuyện mê tín buồn cười không hề logic, nhưng với hắn, chuyện này thật sự là có căn cứ. Không phải mỗi người sau khi bị hắn đi vào giấc mộng đều có thể có cảm giác bị nhìn trộm như vậy. Lòng cảnh giác cùng trực giác của Tưởng Hanh vô cùng chuẩn, nếu không phải lúc ở cửa đại học Hải Thành mình tình cờ gặp được hắn, phỏng chừng kế hoạch của bọn chúng có khả năng thành công rất lớn.
Hoắc Minh Tri thấy Quý Lãng hồi lâu không nói gì, có chút xấu hổ khụ một tiếng: "Ờ mà, cậu cũng đừng quá để ý, người mà, luôn có lúc xui xẻo. Cậu xem tôi đi, mỗi lần đi xem mắt đều bị người ta ghét bỏ, cậu ít nhất còn có vị hôn thê nha."
"Còn có việc gì sao? Không có việc thì đi ra ngoài." Quý Lãng nói câu này lần thứ hai sau khi Hoắc Minh Tri tiến vào, ngữ khí thực chướng.
Hoắc Minh Tri cũng biết tâm tình Quý Lãng lúc này không tốt, ai đang xui xẻo mà tâm tình sẽ tốt đâu, vì thế định nói xong câu cuối cùng rồi rời đi: "À cái gì, còn một chuyện, chính là cái án này cậu tốt nhất đừng viết thành tiểu thuyết đi, ở trên mạng ồn ào như vậy, ảnh hưởng không tốt. Hơn nữa, tên mua bán tin tức còn chưa bắt được, danh sách người tình nguyện sao lại bị tiết lộ cũng còn chưa rõ ràng lắm."
Vì sao ảnh hưởng không tốt, không cần hắn nói, Hoắc Minh Tri nghĩ Quý Lãng nhất định cũng hiểu. Quốc gia đối với chuyện bảo vệ danh tính những người tình nguyện hiến tạng cực kỳ nghiêm khắc, nếu để cho bên ngoài biết danh sách bị tiết lộ, còn biết đã xuất hiện ba kẻ xấu nảy lòng tham, tạo thành mấy vụ tử vong cho người tình nguyện, chuyện này sẽ tạo thành đả kích huỷ diệt sẽ đối với toàn bộ hệ thống tình nguyện hiến tạng.
Kẻ mua bán danh sách người tình nguyện cảnh sát nhất định sẽ bắt được, những người có thể được tiếp xúc với danh sách người tình nguyện, cảnh sát cũng sẽ nhất nhất điều tra, thậm chí sẽ yêu cầu hội Chữ Thập Đỏ chỉnh đốn và cải cách, bảo đảm sẽ không xuất hiện bi kịch như vậy nữa. Làm cảnh sát, bọn họ cần phải bảo vệ được phần thiện ý đến từ chính người tình nguyện, làm cho mỗi tờ đơn hiến tạng bọn họ ký xuống đều thật đáng giá.
Biểu tình Hoắc Minh Tri trịnh trọng, Quý Lãng nhìn hắn liếc mắt một cái, cũng hiếm khi mà gật đầu đáp lại, xem như đồng ý rồi.
"Vậy tôi đi trước, chờ bắt được tên buôn bán tinh tức kia, tôi lại đến nói cho cậu nghe. Đương nhiên, nếu như cậu có manh mối, cũng nhớ nói cho tôi đó." Hoắc Minh Tri lúc này đã hoàn toàn kết luận, Quý Lãng khẳng định có phương pháp lấy được nguồn tin đáng tin cậy của chính hắn. Hắn không tra ra, nhưng không ngại mượn dùng một chút.
Hoắc Minh Tri rời đi rồi, Quý Lãng cũng từ văn phòng đi ra ngoài.
Tổ bốn người phòng làm việc vừa thấy Quý Lãng xuống lầu, cả đám biểu tình đều khẩn trương lên, đặc biệt là Đông Vĩnh Nguyên, bởi vì hắn phát hiện, ánh mắt ông chủ nhà từ ban đầu liền chăm chú vào trên người hắn.
"Ông...... Ông chủ, có việc gì anh nói." Đông Vĩnh Nguyên nhìn Quý Lãng đứng ở trước mặt hắn, trong lòng kêu rên.
Anh có việc gì thì anh cứ nói ra đi, cứ đứng nhìn tôi chằm chằm như vậy, đáng sợ lắm anh biết không.
"Trên mạng có cái cửa hàng xem bói Quỷ Quái gì đó, cậu biết không?" Quý Lãng hỏi.
"Gì?" Đông Vĩnh Nguyên ngốc một chút.
"Hoắc Minh Tri nói, mấy tên buôn bán nội tạng kia sở dĩ đột nhiên bắt cóc tôi, là vì bọn họ lên mạng tính một quẻ, quẻ tượng thể hiện tôi sẽ phá hỏng kế hoạch của bọn họ, bọn họ lúc này mới bỗng nhiên nảy ra ý muốn giết tôi." Quý Lãng hỏi, "Cái quẻ này, không phải là ai đó bên trong Hiệp Hội Huyền Học các người cố tính tính đó chứ?"
Tổ bốn người phòng làm việc lúc này đều đã biết huyền học tồn tại, Quý Lãng đứng nói chuyện trong phòng làm việc cũng không cần cố kỵ như trước đây.
Nghe Quý Lãng nói xong, mồ hôi Đông Vĩnh Nguyên liền suýt chảy xuống: "Sao có thể chứ, không có khả năng, hiệp hội chúng em sẽ không làm loại chuyện bỉ ổi này đâu."
"Phải không?" Quý Lãng nhướng mày, trong mắt tất cả đều là không tin, "Ở hiệp hội các cậu không có ai mở tiệm xem bói trên mạng à?"
"À...... Vậy thì......" Đông Vĩnh Nguyên chột dạ, hiệp hội bọn họ mở cửa hàng xem bói trên mạng cũng không nhiều lắm, rốt cuộc đầu năm nay vẽ bùa xem bói còn bị coi là phong kiến mê tín, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có ai làm. Bất quá loại cửa hàng này cũng không làm chuyện lớn gì, cao lắm thì bán thêm chút hương nến, chỉ có khách quen mới biết thân phận chủ tiệm, mới có thể mua chút phù chú gì đó, người bình thường rất khó tìm đến.
"Quả nhiên là hiệp hội các cậu." Quý Lãng thấy Đông Vĩnh Nguyên ấp úng, lộ ra một bộ biểu tình quả nhiên.
"Không phải, không phải!" Đông Vĩnh Nguyên nóng nảy, vội vàng giải thích nói, "Hiệp hội chúng em nhiều lắm là ở trên mạng bán chút phù chú gì đó, hơn nữa sẽ không tùy tiện xem bói cho người ta qua internet, xem bói đều cần tự người đó đến gặp mặt, như vậy mới tính chuẩn."
"Nói đến nói đi, cậu cũng không thể chứng minh cái tiệm coi bói Quỷ Quái đó không phải của hiệp hội các cậu, không phải sao?" Thái độ Quý Lãng một bộ nhất định chính là chuyện hiệp hội làm.
"......" Đông Vĩnh Nguyên nghẹn lời.
"Xem ra, hiệp hội các người thật đúng là nghĩ hết biện pháp, muốn thu thập tôi ha." Quý Lãng mỉm cười.
Đông Vĩnh Nguyên thấy Quý Lãng cười, cả người liền giật mình một cái, lập tức tỏ thái độ: "Ông chủ anh yên tâm, chuyện này em nhất định phản ánh lên hiệp hội, để cho bọn họ tra rõ ràng, khẳng định cho anh một lời giải thích."
Quý Lãng nhìn chằm chằm Đông Vĩnh Nguyên trong chốc lát, thu lại nụ cười, thái độ khôi phục lại bình thường, xoay người lên lầu.
Hắn muốn, chính là những lời này của Đông Vĩnh Nguyên, mặc kệ cái tên xem bói này có phải là người của hiệp hội hay không, dù sao khẳng định là người trong Huyền môn, người Huyền môn không để hiệp hội tra, dựa vào cảnh sát thì tra như thế nào?
Đông Vĩnh Nguyên thấy Quý Lãng đi rồi, thở dài ra một hơi, nằm liệt trên chỗ ngồi, lúc này sau lưng hắn đã mướt mồ hôi một mảnh. Hoá ra ông chủ sở dĩ bị bọn buôn nội tạng đó bắt là do có cái trò xem bói này, chứ không với bản lĩnh đi vào mộng của ông chủ, bọn buôn bán nội tạng đó làm sao theo dõi được ông chủ kia chứ. Chuyện này cần phải điều tra rõ ràng, nếu như ông chủ hiểu lầm là hiệp hội muốn giết chết hắn, trực tiếp khai chiến cùng hiệp hội, vậy vấn đề liền lớn nga.
"Quỷ Quái, là cái cửa hàng này sao? Ê cái rạng sáng hôm ông chủ xảy ra chuyện, hình như có ghi lại có một giao dịch nè."
"Để tôi nhìn xem, trời ạ, thật là có người xem bói trên mạng nè."
"Chúng ta ngay cả con búp bê như Oa Oa đều gặp rồi, còn có gì không thể tin tưởng?"
Đông Vĩnh Nguyên đang cân nhắc làm thế nào nói chuyện này cùng hiệp hội, liền nghe thấy ba người sau lưng đang nghị luận cái gì, hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện ba người bọn họ đã tìm được cái cửa hàng xem bói online tên Quỷ Quái gì đó mà ông chủ nói.
Mấy người các ngươi, ngày thường làm việc không thấy các ngươi có hiệu suất như vậy đi.
"Dịch Quan, đi lên tính một quẻ đi, xem chuẩn không." Bắc Phồn xúi giục nói.
"Vì sao tôi phải đi tính, một vạn đồng chứ ít đâu." Dịch Quan luyến tiếc.
"Chính là vì một vạn đồng mới nói anh đi a, nếu một ngàn thì em đi rồi." Bắc Phồn nói.
"...... Tôi...... Tôi không tính." Dịch Quan không còn gì để nói, từ hắn thành công tử có tiền, cảm giác tình đồng sự cũng biến mất luôn.
"Nghe ý của ông chủ, cái cửa hàng Quỷ Quái này tính phi thường chuẩn, khoảng thời gian trước không phải cậu nói, ba cậu phải tiến hành giải phẫu lần thứ hai, cần một bác sĩ khoa não rất lợi hại, cậu có thể tính một quẻ, hỏi xem đi nơi nào mới có thể tìm được ông bác sĩ này." Đan Tuấn Nghị lấy lý do này thuyết phục thì mạnh hơn Bắc Phồn rất nhiều.
Dịch Quan sửng sốt, bỗng nhiên có chút động tâm, từ sau khi em gái Trần Huyễn Linh thức tỉnh lại, cha mẹ Trần gia cũng lục tục tỉnh lại sau hôn mê, nhưng ba Trần vì bị va chạm não bộ nghiêm trọng trong tai nạn xe cộ, não vẫn còn máu bầm không có thể thanh trừ sạch sẽ, cần giải phẫu lần hai. Cuộc giải phẫu này yêu cầu kỹ thuật rất cao, bệnh viện kiến nghị mời một chuyên gia khoa não ở nước ngoài tới làm cuộc giải phẫu này. Nhưng mà vị chuyên gia khoa não này một tháng trước đã đi nghỉ phép, đến nay còn chưa ai biết người đang ở nơi nào. Trần Huyễn Linh vẫn luôn phái người ở tìm, nhưng vẫn chưa có tin tức.
Bắc Phồn nghe xong cũng sửng sốt, hắn vừa rồi xúi Dịch Quan đi tính, cũng chính là thuận miệng nói thôi, không định thật sự bảo Dịch Quan đi. Nhưng lúc này nghe Đan Tuấn Nghị nói như vậy, hắn phát hiện Dịch Quan tựa hồ thật đúng là có nhu cầu xem cái quẻ này.
"Đông Tử, thật sự chuẩn sao?" Dịch Quan có chút động tâm, nhưng lại sợ một vạn đồng tiền ném đá trên sông, đưa đôi mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Đông Vĩnh Nguyên. Nói gì thì nói, Đông Vĩnh Nguyên là người duy nhất trong bọn họ hiểu về huyền học.
"Nếu đối phương thật sự là người trong Huyền môn, vậy sẽ chuẩn." Đông Vĩnh Nguyên nói. Kỳ thật hắn cũng rất muốn xác nhận một chút, cái tiệm Quỷ Quái này có phải thật sự chuẩn hay không, nếu không chuẩn, kia rất có thể chỉ là một kẻ lừa đảo mà thôi.
"Được, vậy tôi tính thử xem." Dịch Quan tuy rằng hơi keo kiệt, nhưng nếu là tiền nên tiêu thì chưa bao giờ bủn xỉn.
Đông Vĩnh Nguyên nhìn Dịch Quan đăng ký, trong lòng rối rắm một trận. Nói thật, hắn rất hy vọng kết quả Dịch Quan tính ra là không chuẩn, như vậy là có thể chứng minh đối phương là kẻ lừa đảo, vậy thì mâu thuẫn giữa ông chủ cùng hiệp hội tất nhiên cũng liền hóa giải, nhưng như vậy thì hình như lại có điểm thực xin lỗi Dịch Quan.
Trả xong tiền, bốn người gắt gao nhìn chằm chằm giao diện tiệm xem bói, chờ đối phương đáp lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT