Các đại lão Huyền môn đau khổ chờ sứ giả địa phủ, rốt cuộc mãi đến 10 giờ tối, chờ tới khi sứ giả địa phủ Nguyên Bạch cơm rượu đủ cơm no, thuận tiện ghé qua thăm muội muội xong, mới đến.
Nguyên Bạch đi vào cổng lớn hiệp hội, sau khi chứng minh thân phận, lập tức được mời vào trong phòng họp, nơi các vị Huyền môn chờ đợi đã lâu.
" Tổng hội trưởng hiệp hội ở Hoa Hạ, Cư Hùng, xin kính chào sứ giả." Cư Hùng đại diện cho tất cả thành viên trong phòng họp, cúi người chào Quỷ công tử.
"Chào chư vị, ta là Nguyên Bạch." Ánh mắt Quỷ công tử đảo qua, phát hiện trong phòng hội nghị này không có bất kỳ ai hắn quen biết.
Thực may quá, không có ai biết quan hệ của hắn cùng Vu Miểu Miểu, trong chốc lát nữa lừa dối lên cũng dễ dàng hơn.
"Nguyên sứ giả, xin mời ngồi." Cư Hùng dẫn Nguyên Bạch tới vị trí đầu bàn ngồi xuống.
Quỷ công tử cũng không khách khí, bước qua đi, thản nhiên ngồi xuống.
"Xin lỗi, để chư vị đợi lâu. Thật sự là hiện giờ hơi thở của Hải Thị quá hỗn loạn, ta không thể tùy ý sử dụng thần lực." Sau khi đi vào nhân gian liền đi ăn cơm một bữa no trước, Quỷ công tử rất áy náy xin lỗi.
"Sứ giả khách khí rồi, hiện giờ tình hình của Hải Thị rất căng thẳng, chúng tôi đã thảo luận cả buổi trưa, vẫn không có bất luận biện pháp gì. Không biết địa phủ bên kia có tìm được biện pháp giải quyết nào không?" Cư Hùng làm gì chấp nhặt chuyện Nguyên Bạch đến trễ chút, hiện tại hắn vô cùng muốn biết, địa phủ có biện pháp nào không, giải quyết cái cục diện rối rắm trước mắt này.
"Được rồi, vậy ta nói ý kiến của địa phủ trước đi." Quỷ công tử rất dứt khoát, vừa vào chỗ liền nói thẳng, "Ban đầu khi biết Quỷ Vương xuất thế, địa phủ đã triệu tập hội nghị khẩn cấp, hội nghị do Minh Vương đại nhân chủ trì. Sau khi hội nghị chấm dứt, địa phủ đưa ra hai hướng xử lý."
Tinh thần mọi người rung lên, địa phủ có phương pháp.
"Thứ nhất, chiêu hàng. Sứ giả đàm phán của địa phủ ngày hôm qua đã đi Li Sơn, cũng đã đề cập với Quỷ Vương rồi. Nhưng mà, hiện tại nhìn bên ngoài tuyết bay lả tả không ngừng, cùng với chuyên ta đã đến đây, các ngươi cũng đoán được kết quả đàm phán rồi."
Trong lòng mọi người chợt lạnh, cũng đúng, nếu đàm phán thành công, Quỷ Vương khẳng định sẽ rời đi, tuyết ở Hải Thị cũng sẽ dừng, vị sứ giả đại nhân này cũng không cần xuất hiện.
"Thứ nhì, đó là đánh."
Đàm phán không được liền đánh, ý kiến địa phủ quả thật là đơn giản thô bạo.
"Vậy xin hỏi sứ giả, đánh như thế nào, đánh ai?" Cư Hùng hỏi.
"Đương nhiên là Quỷ Vương, bằng không các ngươi muốn đánh ai?" Quỷ công tử kinh ngạc hỏi, "Việc này, chẳng lẽ ngoại trừ Quỷ Vương, còn có đầu sỏ gây tội khác?"
Cư Hùng bị Quỷ công tử hỏi đến sửng sốt, trong lúc nhất thời cũng chưa dám đề cập đến Mộng Ma, hơn nữa xem bộ dáng Quỷ công tử trấn định như thế, chẳng lẽ là địa phủ có biện pháp đánh chết Quỷ Vương?
"Vậy nếu bao vây tiễu trừ Quỷ Vương, chúng ta nên làm như thế nào?" Cư Hùng thỉnh giáo hỏi.
"Cái này à, tất nhiên là phải dựa các ngươi." Quỷ công tử nói, "Nói gì thì nói, nếu địa phủ phái chiến lực đi vào hiện thế, sẽ tạo thành thương tổn không nhẹ hơn Quỷ Vương lộng hành bao nhiêu, cho nên ý của Minh Vương đại nhân, vẫn hy vọng có thể dựa vào chư vị tu sĩ, tự bảo hộ nhân gian."
"Nhưng mà...... Lấy thực lực chúng ta, căn bản không phải đối thủ của Quỷ Vương." Cư Hùng nói.
"Ai, hội trưởng chớ tự coi nhẹ mình, nhân loại là sinh mệnh kỳ diệu nhất trên thế giới này. Từ xưa đến nay, nhân gian trải qua vô số kiếp nạn, rất nhiều lần suýt nữa diệt vong, cuối cùng đều là dựa vào trí tuệ của nhân loại tự cứu chính mình. Cho nên, các ngươi nhất định phải tin tưởng thực lực của mình, các ngươi có thể." Quỷ công tử cổ vũ nói.
Mọi người của Hiệp hội: Con mẹ nó, thì ra cái sứ giả địa phủ này chả có gì dùng được, chủ yếu lại đây rót canh gà cho bọn họ mà thôi.
"Vậy...... Vậy địa phủ cũng không có gì hỗ trợ sao?" Cư Hùng chưa từ bỏ ý định hỏi.
"À, có." Quỷ công tử nói xong, móc từ trong lòng ngực ra một thứ dùng miếng vải đen bao lấy ra, sau đó mở miếng vải, đạt vật lên trên bàn hội nghị.
Mọi người nhìn chăm chú nhìn lại, phát hiện là một mũi tên dài đỏ như máu.
"Đây là vũ khí lợi hại nhất của địa phủ, mũi tên phong hồn, chỉ cần bị mũi tên này bắn trúng, cho dù có là quỷ tướng, cũng sẽ bị phong bế." Quỷ công tử nói.
"Vậy Quỷ Vương thì sao?"
"Nếu bắn trúng ấn Quỷ Vương, có thể phong bế một nửa thực lực của Quỷ Vương." Quỷ công tử nói.
"......" Mọi người có câu thô tục, không biết có nên phun ra hay không.
Quỷ Vương thì khi nào mới vận dụng vương ấn chứ, đó là khi tới thời điểm sống còn mới mang ra dùng, chúng ta nếu có thể đánh được Quỷ Vương đến lúc đó, còn cần cái mũi tên phong hồn chết tiệt này làm gì. Thứ này, nghe thì có vẻ lợi hại, nhưng rõ ràng chỉ là thứ râu ria.
"Nếu các ngươi không địch lại, nhân gian thật sự tới thời khắc sinh tử tồn vong, địa phủ sẽ vĩnh viễn là hậu thuẫn cho các ngươi." Quỷ công tử lại cổ vũ một câu.
Ta thật cảm ơn ngài, đã chết sạch hết rồi, hậu thuẫn của ngài mới đến.
Phương trưởng lão nghe không nổi nữa, đứng lên nhìn sứ giả địa phủ kiến nghị nói: "Sứ giả, chúng ta còn một biện pháp khác, chỉ cần Vu sư hiến tế linh hồn vu cổ oa oa, là có thể......"
"Câm miệng!" Quỷ công tử quát chói tai một tiếng, khí thế bức người nhìn về phía Phương trưởng lão, "Ngươi muốn thỏa hiệp với Quỷ Vương sao? Quỷ Vương hôm nay muốn một linh hồn cứu nữ nhi hắn, ngày mai có thể lại muốn thêm một linh hồn cứu thủ hạ hắn, vậy về sau cả nhân gian bao gồm luôn địa phủ đều như kho hàng, hắn cần hắn cứ lấy, vậy hắn chẳng phải trở thành duy ngã độc tôn trên trời dưới đất này??"
"Chúng ta...... không phải có ý này." Phương trưởng lão bị quát một trận liền phát run.
"Ngươi không có ý đó, vậy ngươi có ý gì?" Quỷ công tử hừ lạnh nói, "Ngươi đem linh hồn của vu cổ oa oa cho Quỷ Vương, Quỷ Vương ngủ say, chờ hắn ngủ đủ rồi, tỉnh lại, lại yêu cầu thêm thứ khác, sau đó lại ngủ say, cứ tuần hoàn như thế, làm gì có điểm kết thúc? Số tuổi ngươi lớn như vậy rồi, hiện tại tiểu hài nhi còn biết đạo lý nếu gặp tống tiền phải báo cảnh sát bắt người, ngươi còn không biết sao?"
Phương trưởng lão bị mắng đến á khẩu không trả lời được, chỉ có thể thầm dỗi trong lòng: Nếu bàn về tuổi, ngươi một con quỷ đã chết không biết bao nhiêu năm, khẳng định còn lớn hơn ta.
Phái duy tân của các thanh niên trẻ do Tang Thiên cầm đầu thấy Phương trưởng lão bị sứ giả địa phủ mắng đến máu chó phun đầu, một đám đều sung sướng trong lòng không thôi. Cái ông già gân này, suốt ngày cậy già lên mặt trong hiệp hội, giờ gặp được người càng già càng gân hơi nha.
"Cho nên hiện tại chỉ có thể giết Quỷ Vương." Cư Hùng căng da đầu nói tiếp.
"Không sai, có thể giết được là tốt nhất, nếu không thể, phong ấn cũng được, tóm lại không thể để Quỷ Vương gây hại cho nhân gian." Quỷ công tử gật gật đầu.
Mọi người hiệp hội hai mặt nhìn nhau, cuối cùng không ai có dị nghị gì nữa.
Cư Hùng nhìn về phía Tang Thiên, sau khi nhận được một cái gật đầu vô cùng kiên định của hắn, liền hít một hơi thật sâu, đánh nhịp nói: "Được, vậy bao vây tiễu trừ Quỷ Vương."
Bất luận lúc trước hai bên trái ngược quan điểm đến thế nào, nếu lúc nãy đã quyết, vậy phải cần đồng tâm hiệp lực.
"Nếu đã quyết định, như vậy phải mau chóng ra tay." Hứa đại sư vẫn luôn không phát biểu ý kiến mở lời nói, "Quỷ Vương cùng Mộng Ma quyết chiến hẹn ở sáu ngày sau, nếu chúng ta nếu muốn động thủ, nhất định phải trước trận chiến đó. Nếu may mắn, chúng ta giải quyết được Quỷ Vương, Mộng Ma cũng sẽ không có nguy cơ thức tỉnh. Nếu không may, thì chúng ta cũng có thể làm suy yếu Quỷ Vương đi một ít."
Sau đó, người của hiệp hộiliền bắt đầu kế hoạch làm thế nào bao vây tiễu trừ Quỷ Vương, trong lúc này,Quỷ công tử vẫn luôn an tĩnh ngồi ở một bên, cũng không nhúng tay vào.
Thời gian qua đi, đảo mắt đã qua ba ngày.
Tuyết rơi suốt bốn ngày liền ở Hải Thị, lớp tuyết đọng ban đầu chỉ có mấy centimet, hiện tại đã cao đến đầu gối người trưởng thành. Vì không có kinh nghiệm sống chung với tuyết như người ở mấy thành phố phương Bắc, giao thông Hải Thị cơ bản đã tê liệt. Ngoại trừ tàu điện ngầm và một số đoạn đường giao thông trọng yếu, tất cả phương tiện giao thông công cộng khác đều bị ngừng lại.
Bản tin thời sự liên tục đưa tin liên quan đến tình hình tuyết rơi lớn ở Hải Thị, mọi người cũng dần dần chuyển từ cảm giác vui sướng khi thấy tuyết ban đầu thành khủng hoảng. Trên mạng, đã có người bắt đầu lưu truyền mấy thuyết mạt thế, còn mấy bộ phim giả tưởng về địa cầu sẽ bị đóng băng khi mạt thế lại thường xuyên được người tìm xem lại.
Các nhà khoa họcmuốn dùng khoa học để giải thích hiện tượng kỳ quái này, nhưng cái lý do bọn họ tìm ra, thật ngay cả chính bản thân bọn họ còn không thể tin tưởng được. Hơn nữa trên mạng bắt đầu có người cố ý gieo rắc lo lắng để trục lợi, trong lúc nhất thời nhân tâm hoảng sợ, thậm chí có người bắt đầu tìm mua vật tư, cả thành phố tràn ngập năng lực bất an tiêu cực.
Năng lượng Mộng Ma của Quý Lãng, dưới sự ảnh hưởng của càng ngày càng nhiều năng lượng tiêu cực, lại càng phát triển mạnh mẽ hơn, đến mức buổi tối, cho dù không vào mộng, hắn cũng có thể dễ dàng cảm giác được cảnh trong mơ của rất nhiều người.
"Sao trận tuyết này còn chưa dừng nhỉ, sao thấy bất an quá."
"Hôm nay đi siêu thị mua gạo, phát hiện gạo đã bị người ta cướp mua sạch, lên mạng cũng thấy đâu đâu treo biển hết hàng."
"Ngày mai phải mang theo người nhà rời khỏi Hải Thị thôi, về quê tránh một thời gian."
"Đừng nói là giống như mấy người trên mạng đang truyền bá nha, sắp mạt thế rồi sao? Tuy mình cảm thấy khả năng không lớn, nhưng trận tuyết này thật sự là quá quỷ dị. Muốn không lo cũng không được."
"Haizzz, dạo gần đây sao một chút cảm giác vui mừng cũng không có, trong lòng luôn thấy nặng trĩu."
"Dù sao cũng sắp mạt thế, còn đi làm thuê làm gì nữa, không bằng đi ra đường đánh cướp thôi. Ít nhất trước khi mạt thế, mình cũng trải nghiệm được cảm giác của người có tiền."
"Giết người cũng có sao đâu, mạt thế sắp tới rồi, pháp luật gì cũng tê liệt, có ai rảnh rỗi đi phạt mình."
"Mình muốn giết chết con ả đó......"
......
Một luồng lại một luồng âm thanh truyền đến, liên tu bất tận, không ngừng chồng lên nhau, cuối cùng hóa thành một loạt tạp âm không thể phân biệt rõ, kích thích đại não Quý Lãng.
"A!" Quý Lãng đau đớn kêu lên một tiếng, che lỗ tai lại, co rút người ở trên giường vào một góc. Hắn đã thật lâu, thật lâu chưa có loại cảm giác này.
"Tướng công, tướng công?" Vu Miểu Miểu gấp đến muốn khóc, nhưng những luồng năng lượng tiêu cực cuồn cuộn không ngừng kia sớm đã vượt qua phạm vi năng lực của cô. Cô ngăn cản không được, bất lực.
"A a, a a......" Oa Oa che trước người Quý Lãng, há miệng không ngừng hấp thu nguồn năng lượng khổng lồ đang ùn ùn đến, nhưng bất luận nó nỗ lực như thế nà, đều chỉ như muối bỏ biển.
"Anh không sao cả....chỉ là......hơi ồn quá thôi." Quý Lãng chịu đựng cơn đau đầu, trấn an Vu Miểu Miểu.
"Vậy, vậy để em đi lấy tai nghe, anh nghe nhạc một chút hẳn là đỡ hơn." Vu Miểu Miểu đứng dậy muốn đi lấy tai nghe, lại bị Quý Lãng kéo cánh tay lại.
"Không cần, em ngồi đây với anh, nói chuyện với anh nhiều một chút, anh nghe thấy giọng em, có thể cảm giác sẽ đỡ hơn." Quý Lãng nói.
"Được rồi, em nói chuyện với anh nha." Vu Miểu Miểu ghé vào bên cạnh Quý Lãng, không ngừng nói chuyện cùng hắn. Nói chuyện khi còn nhỏ, nói chuyện đi học, nói chuyện lần đầu tiên được người tỏ tình.
"Em đã từng được người khác tỏ tình? Khi nào?" Quý Lãng nắm chặt tay Vu Miểu Miể.
"Thì, thì trước kỳ thi đại học một ngày á." Vu Miểu Miểu nói.
"Người đó là ai?"
"Chỉ là bạn học cùng lớp với em thôi, cũng không phải quá quen thuộc."
"Lúc ấy em phản ứng thế nào?" Quý Lãng hỏi.
"Em còn chưa kịp phản ứng, hắn ta liền đi rồi." Vu Miểu Miểu giải thích nói, "Hắn nói thành tích hắn không tốt, khẳng định không thể vào cùng một trường đại học với em, hắn tìm em tỏ tình chỉ vì muốn nói cho em biết là hắn thích em thôi, sau đó hắn cũng xoay người đi mất."
"Tính ra hắn cũng thức thời." Quý Lãng hừ giọng nói.
Hai người cứ hàn huyên như vậy suốt hai tiếng đồng hồ, sắc mặt Quý Lãng chậm rãi khôi phục một ít huyết sắc, dần dần những âm thanh ồn ào chung quanh cũng nhỏ lại. Quý Lãng khôi phục được chút sức lực, ngồi dậy.
"Tướng công, anh cảm giác thế nào? Đỡ hơn không?" Vu Miểu Miểu đau lòng hỏi.
"Khá hơn nhiều."
"Những thanh âm đó có còn không?"
"Còn, nhưng hình như bị anh chắn lại rồi." Quý Lãng cảm giác được rõ ràng, theo sự tăng trưởng của năng lực Mộng Ma trong thân thể hắn, thì hắn sẽ càng có năng lực chắn những thanh âm đó lại. Quý Lãng ẩn ẩn cảm giác được, phương pháp để trừ tận gốc chứng mất ngủ của mình, chính là hoàn toàn thức tỉnh, sau đó hoàn toàn khống chế, như vậy hắn mới có thể tự cản lại những mộng cảnh đó.
Cùng thời gian, ở trung tâm trận tuyết lớn, Li Sơn.
Mười mấy cao thủ Hiệp hội đang vây công Quỷ Vương, pháp bảo đã ra hết, chiến đấu kịch liệt một đêm, lại vẫn chưa thể phá tan quỷ binh do mười phó tướng thuộc hạ của Quỷ Vương suất lĩnh. Bọn họ thậm chí ngay cả mặt của Quỷ Vương còn chưa nhìn thấy.
"Tướng quân lúc còn sống, đã rong ruổi sa trường hơn mười năm, hùng binh trăm vạn, bách chiến bách thắng, há để cho mấy kẻ hèn như các ngươi có thể giết được?" Một tên phó tướng dưới trướng Quỷ Vương vác đao lên vai miệt thị nhìn phía đám người Huyền Môn đang thất bại thảm hại.
"Nếu còn tiếp tục chiến đấu, Quỷ môn sẽ mở ra. Trước khi quyết chiến với Mộng Ma, tướng quân không muốn cành mẹ đẻ cành con, các ngươi cút đi."
Bọn họ vẫn quá xem nhẹ thực lực của Quỷ Vương, trận pháp bọn họ chuẩn bị có thể áp chế được quỷ binh dưới tay quỷ tướng, lại không cách nào áp chế được quỷ binh dưới tay Quỷ Vương. Nếu mười vạn quỷ binh này không thể áp chế, chỉ nói chuyện giết đám quỷ binh, cũng có thể hao hết linh lực của bọn họ, càng miễn bàn đến Quỷ Vương.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT