Trưa ngày hôm sau, Vu Miểu Miểu thừa dịp nghỉ trưa, đi một chuyến đến biệt thự.

Vu Miểu Miểu xách Oa Oa từ trên xuống dưới kiểm tra rồi một lần, vừa lòng vỗ vỗ đầu Oa Oa: "Không tồi, rất nghe lời, không có ăn bậy."

"Oa Oa, ngoan." Được khen, Oa Oa cười đến nheo lại đôi mắt.

"Nếu con thật sự là ngoan, lần sau trừ phi ta mang con đi ra ngoài, bằng không không cho đi ra ngoài nữa." Vu Miểu Miểu lại nói.

Oa Oa mới cười nheo đôi mắt lại trong nháy mắt trừng lớn lên, giãy giụa nhảy từ trong tay Vu Miểu Miểu xuống, lủn củn chạy tới trốn sau lưng Quỷ công tử. Chỉ tiếc cái thân thể mô hình của Quỷ công tử hoàn toàn không che nổi con búp bê vải "Cường tráng" Oa Oa.

Vu Miểu Miểu sách một tiếng, bỗng nhiên có một loại cảm giác con nhà mình bị người ta cướp mất: "Sắp đến nghỉ đông rồi, đến lúc đó ta phải đi tìm cho Oa Oa một con lệ quỷ thích hợp để cắn nuốt, bằng không Oa Oa sẽ hoàn toàn biến thành muội muội ngươi mất."

Sau khi chia sẻ ký ức cùng Quỷ công tử, Oa Oa và Quỷ công tử liền bắt đầu trở nên vô cùng thân mật, có vài lần, cuối tuần Vu Miểu Miểu cùng Quý Lãng tới đón, Oa Oa vậy mà còn có chút không nỡ rời đi.

Quỷ công tử nghe vậy, vốn đang nhoẻn miệng cười tủm tỉm bỗng nhiên nghiêm túc lên: "Oa Oa chính là muội muội ta mà."

Vu Miểu Miểu nhíu nhíu mày, đây là lần đầu tiên Quỷ công tử dùng vẻ mặt cùng ngữ khí này nói chuyện với cô, cái tên này có phải có chút quá nhập vai rồi hay không.

"Ngươi hẳn là biết, Oa Oa sở dĩ thân cận như vậy với ngươi là vì trong khoảng thời gian này nó vẫn luôn chia sẻ ký ức của ngươi. Mà trong mớ ký ức đó, tình cảm đối với muội muội cùng người nhà của ngươi quá mức sâu đậm, cho nên mới làm cho Oa Oa đối xử với ngươi không giống với những người khác. Nhưng Oa Oa hiện tại chỉ là tàn hồn, tình cảm tự thân nó còn chưa thành hình, còn phải trưởng thành, chờ ký ức của ngươi không còn bổ sung được tình cảm cho nó nữa, ta sẽ rót vào ký ức cùng cảm xúc mới cho nó. Mà chờ đến khi ký ức cùng cảm xúc mới được rót vào, nó sẽ biến thành một loại tính cách khác." Vu Miểu Miểu nhắc nhở nói.

Cô sở dĩ nhắc nhở Quỷ công tử là sợ Quỷ công tử bỏ ra quá nhiều tình cảm cho Oa Oa, mà Oa Oa hiện tại còn chỉ là tàn hồn, tính cách và tình cảm của nó sẽ biến hoá bất cứ lúc nào. Cô sợ đến khi Oa Oa chuyển biến tính cách, Quỷ công tử sẽ ôm lấy chấp niệm, không thể chấp nhận được chênh lệch quá lớn này. Mỗi con lệ quỷ đều có chấp niệm, mà theo Vu Miểu Miểu quan sát trong khoảng thời gian này, chấp niệm của Quỷ công chính là người nhà và tình thân.

Quỷ công tử chính là lệ quỷ có thực lực gần đến quỷ tướng nha, cô thật không muốn cái chấp niệm mà đối phương thật vất vả an ổn xuống bỗng nhiên lại vì Oa Oa mà rung chuyển.

"Bà chủ, ta biết cô muốn nói gì, ta cũng rất rõ ràng." Quỷ công tử thần sắc đạm nhiên nói, "Oa Oa là tàn hồn, tình cảm còn có khiếm khuyết, tính cách càng là chưa thành hình, nhưng một khi cảm xúc của nó hoàn chỉnh, hồn phách bổ toàn, cô cũng sẽ đưa nó đi luân hồi đầu thai, đến lúc đó Oa Oa càng không nhớ rõ được bất cứ cái gì. Không chỉ sẽ không nhớ rõ ta, ngay cả cô nó cũng sẽ quên."

"Nhưng như vậy thì như thế nào chứ? Mỗi người sau khi chết, chỉ cần đầu thai lại sẽ quên đi kiếp trước, tình cảm có sâu đậm đến đâu, một chén canh Mạnh bà đi xuống, cũng đều sẽ quên sạch sẽ. Nhưng chẳng lẽ vì như vậy, một đời này của chúng ta liền không đối tốt với bất cứ ai bên cạnh hay sao?"

Vu Miểu Miểu nhìn nhìn thời gian, cô nên chạy trở về đi học rồi, vì thế cũng không thèm tranh luận với Quỷ công tử, nói thẳng: "Ta là sợ chấp niệm của ngươi lại nổi lên, tu vi tăng vọt, hóa thân thành quỷ tướng, đến lúc đó ta buộc phải bắt Oa Oa nuốt ngươi."

"Thì ra là thế." Quỷ công tử bừng tỉnh cười nói, "Bà chủ cô thật quá lo lắng rồi, cho dù Oa Oa thay lòng đổi dạ, ta cũng sẽ không nổi lên chấp niệm."

"Vậy là tốt nhất." Vu Miểu Miểu nhìn thoáng qua Oa Oa, vẫy vẫy tay, "Lại đây, ta cho con chút vu lực."

Nghe vậy, mắt Oa Oa sáng lên, lộc cộc chạy qua. Vu Miểu Miểu giơ tay sờ sờ đầu Oa Oa, vu lực trên người lưu chuyển, dẫn một phần vào trong người Oa Oa. Oa Oa thoải mái thở ra một tiếng, giống một con mèo con mà không ngừng cọ cọ lòng bàn tay Vu Miểu Miểu.

Vu Miểu Miểu dẫn vào người Oa Oa một nửa vu lực liền dừng tay, nếu dẫn vào quá nhiều, thân thể của cô cũng sẽ mỏi mệt. Đây là nhược điểm khi cô cùng Oa Oa tách ra, nếu Oa Oa vẫn luôn ở bên cạnh cô, Oa Oa có thể thầm lặng hấp thu vu lực từng chút một, nên cơ hồ sẽ không tạo ra ảnh hưởng gì với cô.

"A, a a." Hấp thu vu lực xong, Oa Oa đang run rẩy tràn đầy tinh thần bỗng nhiên chỉ chỉ trên bàn trà, một cụm hồn thể màu đen đang nằm đó.

Vu Miểu Miểu nhìn lướt qua, lập tức liền nhìn ra được, cụm hồn thể kia chính là một cái tay đứt, ắt hẳn là do nữ quỷ tối hôm qua lưu lại.

"Ăn."

Oa Oa thấy Vu Miểu Miểu đồng ý, lập tức mở cái miệng nhỏ, hút cụm hồn thể kia lại đây, rồi sau đó một ngụm nuốt xuống, phảng phất như sợ bị ai giành mất.

Bắt đầu từ đêm qua, Oa Oa vẫn luôn muốn nuốt cái tay đứt này, nhưng vì Vu Miểu Miểu dặn dò, nó vẫn luôn nhịn cho tới hiện tại, hiện giờ rốt cuộc chờ được rồi, liền gấp không chờ nổi nuốt vào bụng.

"Oa Oa hình như rất đói bụng." Quỷ công tử thấy thế nói, "Hay là hai ngày này ta đi ra ngoài bắt một hai con tà ám, chờ thứ sáu, cô về đút cho Oa Oa?"

Vu Miểu Miểu nghiêng đầu nhìn hắn, liếc mắt một cái: "Ngươi cho rằng ta cố ý bỏ đói Oa Oa hả?"

"Không dám." Cho dù không phải cố ý, nhưng cũng là vô cùng không để ý Oa Oa. Trong mắt Quỷ công tử, bà chủ bận học thứ hai đến thứ sáu, không rảnh cho Oa Oa ăn, cuối tuần lại bận rộn hẹn hò cùng Quý tiên sinh hò, cũng không rảnh cho Oa Oa ăn, Oa Oa thật sự quá đáng thương, quả thực chính là bị bỏ rơi trong biệt thự luôn rồi.

"Không sai, ta chính là cố ý bỏ đói đó." Vu Miểu Miểu bỗng nhiên lại thừa nhận.

Quỷ công tử sửng sốt, nhìn biểu tình trên mặt Vu Miểu Miểu, nghi hoặc hỏi: "Vì...... Vì sao?"

"Ta không cho Oa Oa ăn gì là có nguyên do, ngoại trừ việc ta không ở bên cạnh, sợ lực lượng trong cơ thể nó bị thất thoát ra ngoài, còn một nguyên do khác. Hồn thể Oa Oa hiện tại cũng đã hoàn thành chừng 80%, chỉ cần lại bổ sung 20%, nữa là hoàn toàn xong." Vu Miểu Miểu giải thích nói, "Nhưng tốc độ tăng trưởng cảm xúc của Oa Oa lại không đuổi kịp hồn thể, ta chỉ có thể bỏ đói nó, bởi vì nếu không cẩn thận để nó ăn thành hoàn thể, thì chỉ có thể lấy chỉ số thông minh hiện tại đi đầu thai, ngươi muốn như vậy sao?"

Nói tới đây, Vu Miểu Miểu cũng nhịn không được thở dài, Oa Oa sở dĩ lớn lên nhanh như vậy, đúng là cái năng lượng Mộng Ma của tướng công góp công đầu. Cũng may hiện tại hiệu quả tẩm bổ của lực lượng Mộng Ma đối với hồn thể của Oa Oa hồn đã không còn hiệu quả quá lớn, bằng không cô cũng không dám để Oa Oa tiếp tục cắn nuốt năng lượng Mộng Ma của tướng công. Kỳ thật điểm này thì cô cũng rất ngoài ý muốn, lúc trước cô hoàn toàn không đoán trước được năng lượng Mộng Ma sẽ đẩy nhanh tốc độ trưởng thành của Oa Oa.

"Vậy...... Vậy thì vẫn nên bỏ đói đi." Tuy rằng Quỷ công tử cảm thấy Oa Oa như bây giờ cũng khá tốt, nhưng hắn cũng không thể che lương tâm để Oa Oa cứ như vậy mà đi đầu thai.

"Ta còn có tiết học, đi trước đây." Vu Miểu Miểu thật sự không thể lưu lại, coi lại vỗ vỗ đầu Oa Oa dặn dò nói, "Không được ăn bậy, biết không?"

Oa Oa vừa mới ăn no, lúc này rất dễ nói chuyện, ngoan ngoãn liên tục gật đầu.

Mấy hôm sau, ngày tháng trôi qua thực bình tĩnh, Đông Vĩnh Nguyên không nhận nhiệm vụ mới nữa, Quỷ công tử mang theo Oa Oa mỗi ngày đọc sách, Đại Hổ cùng Oa Oa vẫn phơi nắng cùng nhau như mọi khi, Liễu Mị Nhi cũng vẫn chú ý phát sóng trực tiếp. Vu Miểu Miểu nghiêm túc đi học, thuận tiện chờ mong Tết Nguyên Đán, mà phòng làm việc mấy ngày nay lại hết sức bận rộn, tổ bốn người không ngừng đi tới đi lui giữa ngục giam và phòng làm việc, thu thập tư liệu sống.

Tất cả những thứ bọn họ thu thấp được tuy rằng hết thảy đều được đưa qua cho Quý Lãng, nhưng Quý Lãng chỉ tùy tay lật lật hai ba cái liền đem gác xó. Bởi vì hắn sớm đã đi vào giấc mộng, hiểu biết hết từng chi tiết vụ án từ cả tuần trước rồi. Vụ này có bao gồm buôn ma túy, tự nhiên cũng có Hoắc Minh Tri cùng những chiến hữu của hắn thăm gia.

Trải qua trận đi vào giấc mộng này, cảm quan của Quý Lãng đối với Hoắc Minh Tri thay đổi không ít, hắn chưa bao giờ tin tưởng thế giới này có người hoàn toàn tốt, chỉ cảm thấy tất cả sự tình xảy ra đều phải trên cơ sở ích lợi mà hoàn thành. Nhưng mà sau khi đi vào giấc mộng, sau khi chứng kiến Hoắc Minh Tri đấu trí đấu dũng cùng bọn buôn ma túy, trải qua vài tình cảnh hung hiểm tìm sống trong chỗ chết, rồi thông qua cảnh trong mơ của Hoắc Minh Tri mà nhìn thấy những cảnh sát vì tập nã buôn ma túy hi sinh vì nhiệm vụ, Quý Lãng bỗng nhiên có một nhận thức mới hoàn toàn đối với cảnh sát.

Có lẽ đại đa số người trên thế gian đều có tư tâm, nhưng cũng có một nhóm người như vậy, vì tín niệm mà không tiếc sinh mệnh để bảo hộ chính nghĩa và hy vọng.

Có hết tất cả chi tiết nhất thanh nhị sở, Quý Lãng quyết định bắt đầu viết. Mà ngay khi Quý Lãng bắt đầu mở sách, dưới lầu, Hoắc Minh Tri lại chạy tới thúc giục bản thảo.

"Đội trưởng Hoắc, ngài lại tới nữa." Bắc Phồn hiện tại nhìn thấy Hoắc Minh Tri, liền có một cảm giác như nhìn thấy giặc.

"Tôi đến xem các cậu có yêu cầu trợ giúp gì hay không." Hoắc Minh Tri mặt dày cười nói.

"Mấy tư liệu đưa đến chỗ chúng tôi mấy ngày trước đại khái đã đủ rồi, có mấy điểm không rõ ràng chúng tôi cũng hỏi xong, hiện giờ chỉ còn sửa sang, sắp xếp lại tư liệu nữa thôi." Rốt cuộc lúc trước đơn vị chế tác đã góp nhặt không ít tư liệu sống rồi, cho tiết kiệm giùm bọn họ không ít công phu.

"Vậy mấy cậu đã sửa sang mấy ngày rồi, khi nào thì bắt đầu viết?" Hoắc Minh Tri hỏi.

Tổ ba người đang vùi đầu sửa sang lại tư liệu, vì đẩy nhanh tốc độ mà đã vài ngày không ngủ được bao nhiêu, đồng thời đều đưa mắt nhìn qua, dùng sắc mặt trắng bệch cùng quầng thâm mắt dày lên một lớp của mình để biểu đạt kháng nghị không tiếng động.

"Khụ...... À gì nhỉ, hôm nay là ngày 31 rồi, ngày mai là Tết Nguyên Đán, mọi người không cần gấp gáp, chờ qua Nguyên Đán, lại nghỉ ngơi chơi lễ xong, rồi động thủ viết cũng không muộn, a ha ha ha......" Hoắc Minh Tri xấu hổ cười.

"Đội trưởng Hoắc, cái đề tài tội phạm vốn dĩ đòi hỏi tính logic rất cao, người bình thường viết một bộ như vậy, chỉ tính thời gian chuẩn bị thôi cũng ít nhất ba tháng, chúng tôi mới tiếp nhận không đến mười ngày, mới mười ngày thôi!!." Dịch Quan nhịn không nổi, tức giận gào.

"Người bình thường thì như thế, nhưng các cậu đâu phải người bình thường chứ." Hoắc Minh Tri đối với mấy câu gào lên của Dịch Quan không cho là đúng.

Ba người ngẩn ra, trong lòng lộp bộp một chút, không phải người thường? Có ý gì? Chẳng lẽ thân phận một nhà ba người của ông chủ bị phát hiện?

"Các cậu đừng giả bộ, tôi biết, các cậu đối với các trọng án trong nước đều có hiểu biết nhất định, bằng không thì làm thế nào cung cấp tư liệu sống cho Quý Lãng viết ra nhiều sách như thế." Không sai, Hoắc Minh Tri chắc chắn phòng làm việc Quý Lãng không đơn giản, bao gồm cả đám nhân viên bên dưới hắn đây.

"Chúng tôi......"

"Tôi biết các cậu sẽ không thừa nhận, bất quá không sao cả, trong lòng chúng ta tự hiểu rõ là được rồi. Yên tâm, chỉ cần các cậu không làm chuyện trái pháp luật, tôi sẽ không bắt các cậu đâu." Hoắc Minh Tri ngắt ngahng ý định giải thích của tổ ba người.

"......" Tổ ba người.

Có bản lĩnh thì ông đi mà tìm chứng cứ tới bắt chúng tôi đi, chuyện không có mà ông cũng có thể tìm được chứng cứ thì coi như ông bản lĩnh. Bằng không, chúng tôi cũng cực kỳ hoài nghi ông mưu toan dựa vào suy đoán mà thực hiện hành vi giục bản thảo cực kỳ tàn ác.

"Được rồi, tôi biết các cậu chịu áp lực lớn, nhưng cứ nghĩ đến tiền thưởng đi nhé." Hoắc Minh Tri uy hiếp xong, lại quay về dụ dỗ.

"Tôi mà thiếu chút tiền ấy à?!" Dịch Quan bi phẫn nói.

Hoắc Minh Tri nhìn về phía Dịch Quan, tỉnh ngộ nói: "À, tôi thiếu chút nữa quên, cậu hiện tại là thái tử gia của tập đoàn Huyễn Linh, đúng thật là không thiếu tiền."

Dịch Quan vừa muốn nói cái gì nữa, liền nghe Hoắc Minh Tri nói tiếp: "Vậy sao cậu còn ở chỗ này làm việc làm gì, áp lực lớn như vậy, không nghỉ làm sao?"

Có ý gì, chẳng lẽ mình có tiền liền không xứng có được một công việc áp lực lớn sao? Dịch Quan bị dỗi đến ngực đau.

"Đinh."

Ngay khi ba người bị Hoắc Minh Tri thúc giục suýt chút động thủ, di động của Hoắc Minh Tri bỗng nhiên vang lên một chút, hắn cầm lấy vừa nhìn, sau đó cả người bỗng nhiên hưng phấn đập bàn một cái, cười ha ha lên.

"Mấy đứa các cậu, thật là quá xấu rồi, là muốn cho tôi kinh hỉ sao?"

"Cái gì kinh hỉ chứ?" Đan Tuấn Nghị hỏi.

"Quý Lãng đã bắt đầu viết rồi, chương một cũng ra tới, các cậu lại giả vờ làm ra vẻ chưa sửa sang xong tư liệu, tôi biết ngay các cậu khẳng định đã biết trước chuyện này rồi." Nói xong, Hoắc Minh Tri cầm di động bắt đầu click vào đọc.

Tổ ba người cũng sửng sốt, cũng đồng thời vứt bỏ công việc trong tay, lấy ra di động click mở chuyên mục tiểu thuyết của ông chủ, sau đó quả nhiên nhìn thấy có một quyển tiểu thuyết mới tên là 《 săn băng 》.

Đồng thời, trong diễn đàn người đọc của Tử Hòa đại thần liền sôi trào lên.

【 Tử Hòa đại thần mở sách mới, ối trời ơi, vào ngày cuối cùng trong năm nay, vậy mà có thể xảy ra loại chuyện tốt thế này? 】

【 sách mới hình như không thấy giống vụ án nào bây giờ nhỉ, có vẻ như chủ đề buôn lậu ma túy thì phải. 】

【 đúng vậy, lúc trước Tử Hòa đại đại cơ bản đều nhằm vào án hình sự, chủ yếu giải thích về nhân tính, chủ đề này vẫn là lần đầu tiên. 】

【 ai nha, mặc kệ là vụ án nào, chỉ cần là Tử Hòa đại thần viết, tôi đều thích hết. Sách của Tử Hòa, tất nhiên đều là tinh phẩm. 】

【 quản lý viên đâu, có tin tức nội bộ gì, tiết lộ ra một chút đi. 】

Lúc này, một cái ID gọi là Nhật Nguyệt Đều Biết bỗng nhảy ra lên tiếng: 【 Theo nguồn tin nội bộ đáng tin cậy, quyển này sẽ đồng bộ với điện ảnh. 】

【 thiệt hay giả? 】

【 thiên chân vạn xác. 】

【 Ông trời ơi, rốt cuộc tôi có thể xem được tiểu thuyết của Tử Hòa đại đại được dựng thành phim trong nước rồi sao? 】

Tổ ba người tất nhiên cũng đều ở trong diễn đàn, bọn họ vừa thấy cái id kia, liền biết là ai, vì thế lại tập thể nhìn về phía Hoắc Minh Tri.

"Ha hả, quảng cáo, phối hợp quảng cáo một chút thôi mà. Ai nha, chương hai lại ra rồi." Hoắc Minh Tri nhanh chóng đi xem chương 2, xem tiểu thuyết của Quý Lãng có điểm tốt là vậy đấy, bên này mới vừa thảo luận xong, bên kia chương mới liền ra tới, trải nghiệm hồi hộp không bao lâu liền được thoả mãn, quả là sung sướng vô cùng.

Quý Lãng đầu giờ chiều mới ra một chương, sau đó lấy tốc độc một giờ ba chương mà tiếp tục, cứ vậy mãi cho đến ba tiếng đồng hồ, khi vụ án thứ nhất tiến vào thời điểm cao trào, Quý Lãng bỗng nhiên ăn mặc chỉnh tề, từ trên lầu xuống dưới.

Lúc này Đông Vĩnh Nguyên vừa lúc xách theo một đống đồ vật từ bên ngoài đi vào, thấy Quý Lãng từ trên lầu xuống, lập tức tiến lên đón: "Ông chủ, đây là quà em đã chuẩn bị xong rồi, mỗi phần đều giống nhau, khi nào anh tặng thì cứ mỗi người một phần là được. Đây là vé công viên trò chơi, tổng cộng sáu vé, địa chỉ tiệm cơm em đã gửi WeChat cho anh rồi."

Thực hiển nhiên Quý Lãng là vì biết Đông Vĩnh Nguyên trở về, mới từ trên lầu đi xuống.

Quý Lãng ừ một tiếng, nhận mớ bọc quà cùng vé vào cửa: "Mọi người cũng tan tầm luôn đi."

Ngày mai chính là Nguyên Đán, hắn hẹn Vu Miểu Miểu và bạn cùng phòng của cô hôm nay ăn cơm, sau đó lại cùng đi công viên trò chơi mừng giao thừa. Địa điểm cùng thời gian đều là Vu Miểu Miểu với bạn cùng phòng quyết định, bằng không lấy tính cách của hắn, đánh chết cũng sẽ không chọn công viên trò chơi.

"Đợi đã." Quý Lãng đang muốn xách theo đồ vật rời đi, phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng gọi vội vàng ầm ĩ, hắn kinh ngạc quay đầu lại, liền thấy Hoắc Minh Tri đang mang vẻ mặt không thể tin nổi mà cấp tốc chạy tới.

"Cậu...... Cậu định tan tầm?" Hoắc Minh Tri khiếp sợ nói.

"Ừm."

"Như vậy sao được?" Hoắc Minh Tri lớn tiếng nói.

"Sao lại không được?" Mặt Quý Lãng lộ vẻ không vui, tuy hắn đối với Hoắc Minh Tri có chút nhận thức mới, nhưng không có nghĩa là Hoắc Minh Tri có thể can dự vào sinh hoạt của hắn.

"Tiểu thuyết của cậu còn chưa viết xong mà." Hoắc Minh Tri nhắc nhở nói.

Quý Lãng trợn trắng mắt không biết nói gì, cũng không để ý tới Hoắc Minh Tri, xoay người trực tiếp rời đi.

"Không phải, Đông Tử à, Quý Lãng trước kia không phải là một hơi viết hết cho xong sao?" Hoắc Minh Tri vẫn có chút không thể tiếp thu được, "Sao lần này không giống vậy?"

"Bởi vì ông chủ có bạn gái á." Đông Vĩnh Nguyên có chút buồn cười nói, cái fans sách này, có mê mẩn đến đâu cũng không thể không cho người ta hẹn hò chứ.

Mà có cùng nghi hoặc với Hoắc Minh Tri, hiển nhiên không phải chỉ một người. Lúc này, trong diễn đàn người đọc của Tử Hòa đại thần, cả đám đọc giả đang đau khổ chờ đợi, tin tưởng vững chắc rằng Tử Hòa đại thần sẽ một hơi viết cho hoàn chỉnh tác phẩm, nhưng chờ lại chờ, trước sau không chờ được chương mới.

Đây...... thực sự là từ khi Tử Hòa đại thần chào đời tới nay, lần đầu tiên dừng cày giữa đường?

Đúng vậy, đối với Tử Hòa đại thần mà nói, không thể một hơi viết xong, chẳng khác nào bỏ gánh chạy.

【 quả nhiên là ngày cuối cùng của năm nay thật vi diệu, cái sự tình huyền huyễn nào cũng có khả năng xảy ra, Tử Hòa đại thần vậy mà dừng cày giữa đường? 】

【 Tử Hòa đại thần, ngài đi làm cái gì vậy, mau trở lại đi, ngài viết xong giùm tôi a a a, dừng ở chỗ này như cào tim xé phổi, ngài đừng làm ngay cả giao thừa ta cũng ăn không ngon chứ. 】

【 Tử Hòa đại thần, anh làm xao vậy, tốc độ tay nhiều năm độc thân của anh đâu? 】

【 có lẽ nào, có thể, Tử Hòa đại thần đã không còn độc thân? 】

【 Lầu trên, có khả năng ông tìm được chân tướng......】

【 chân tướng +1】

......

Mà lúc này, Tử Hòa đại thần đã không còn độc thân, đang lái xe chạy về hướng tiệm cơm đã hẹn trước với Vu Miểu Miểu cùng các bạn cùng phòng. Hắn sẽ qua trước, chuẩn bị một chút. Đây là lần đầu tiên Vu Miểu Miểu giới thiệu bạn bè cho hắn quen biết, Quý Lãng mạc danh có chút khẩn trương.

Còn cái chuyện nhất định phải một hơi cày xong tiểu thuyết, hắn không hề có cái thói quen này, chẳng qua trước kia không có chuyện gì có thể ngắt ngang tràn sáng tác này của hắn mà thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play