Sân thượng biệt thự.

Một khắc kia khi Quỷ công tử cảm giác được khế ước hoàn thành, hắn lộ ra tươi cười như trút được gánh nặng.

Thành công, hắn rốt cuộc cũng trả lại được đôi mắt cho muội muội.

"Đa tạ chủ nhân, cũng đa tạ Oa Oa." Linh hồn bị xé nát, quỷ khí nổ tung đang chậm rãi trở về, nhưng sắc mặt Quỷ công tử thoạt nhìn vẫn không được tốt. Tuy rằng một mạt tàn hồn kia cũng không thuộc về bản thân Quỷ công tử, nhưng nó đã ở trong linh hồn hắn hơn bảy trăm năm, gần như trở thành một bộ phận thực lực của hắn, hiện giờ bị mạnh mẽ xé ra, hắn hao tổn cũng không nhỏ.

"Đừng kêu ta là chủ nhân, chúng ta là quan hệ làm thuê thôi." Vu Miểu Miểu nói.

Cô và Quỷ công tử ký kết khế ước mười năm phục vụ, cũng không phải là khế bán mình ở thời cổ đại.

"Vậy......" Quỷ công tử nhìn nhìn Vu Miểu Miểu, lại nhìn nhìn Quý Lãng cùng cô đứng một chỗ, khóe miệng hơi câu, cười nói, "Đa tạ bà chủ."

Lúc này Vu Miểu Miểu không phản bác, vui tươi hớn hở cười, ngay cả ánh mắt Quý Lãng nhìn hắn cũng ôn hòa đi một ít.

Quỷ công tử tức khắc cảm thấy, nếu khi mình còn sống có thể nhập sĩ khoa cử, ắt hẳn có thể xoay được vị trí không tồi trong triều đình.

"Oa Oa, con làm gì vậy?" Bỗng nhiên, Vu Miểu Miểu thấy Oa Oa đứng ở bên người Quỷ công tử, nó há miệng rộng, từng ngụm từng ngụm hút quỷ khí đang trở về trong cơ thể Quỷ công tử.

Nghe vậy, Quỷ công tử cúi đầu nhìn lại, nhịn không được cũng sửng sốt.

"Ây da...... Lúc trước mỗi một lần khế ước hoàn thành, Oa Oa đều có thể hấp thu một ít cảm xúc trên người khách hàng, dùng để bổ sung tình cảm của bó. Nhưng lúc này chủ thể giao dịch là ngươi, khế ước trận cũng không hấp thu được cảm xúc từ trên người muội muội ngươi, cho nên chắc nó cho rằng, mấy cái quỷ khí đó, là...... thù lao cho nó." Vu Miểu Miểu vội vàng ngăn cản Oa Oa, vừa giải thích cùng Quỷ công tử.

Oa Oa thông qua cắn nuốt lệ quỷ có thể hấp thu cảm xúc của lệ quỷ, nhưng nếu lệ quỷ vẫn còn tồn tại, vậy cảm xúc đó chỉ có thể thông qua khế ước trận mà hấp thu. Tình cảm của lệ quỷ còn tồn lại vô cùng tươi mới, hiệu quả bổ dưỡng đối với Oa Oa càng tốt cũng càng lớn hơn, còn nữa, những cảm xúc mà khế ước trận hấp thu phần lớn cũng là chính diện. Đây cũng là lí do vì sao Vu Miểu Miểu mỗi một đoạn thời gian liền muốn khởi động khế ước trận, nói gì thì nói, trên người lệ quỷ rất ít khi còn tàn lưu lại cảm xúc chính diện.

Quỷ công tử nhìn Oa Oa biểu tình ngay thơ bị bà chủ ôm vào trong ngực, nhịn không được cười nói: "Không có việc gì, để nó ăn, Oa Oa đêm nay cũng vất vả, thu chút thù lao cũng nên mà."

"Không được, chúng ta lúc đầu đã thoả thuận thù lao xong, ta không thể để Oa Oa thu thêm thù lao." Vu Miểu Miểu là một thương nhân vô cùng coi trọng chữ tín, nói không thu thêm một phân một hào, trong lòng liền tuyệt đối không nghĩ đến chuyện thu thêm.

"Hiện giờ ta đã trả lại đôi mắt cho muội muội, khế ước trận cũng thu hồi xong, giao dịch đã xem như hoàn thành. Cho nên cho dù có thì cũng là ta muốn cho thêm Oa Oa năng lượng, hơn nữa...... Ngươi không phải cũng không hy vọng trên đời này lại thêm một vị quỷ tướng sao?" Quỷ công tử nói.

Vu Miểu Miểu cũng không phải người quá cổ hủ, do dự một chút, cuối cùng đồng ý: "Vậy được, Oa Oa, ăn."

Oa Oa đã sớm "đói" rồi, nghe vậy quyết đoán mở mồm to, hấp thu quỷ khí quỷ khí đang phiên tán lòng vòng trong kết giới. Đại khái mười phút sau, Oa Oa nấc lên một cái cách, ăn no. Quỷ công tử lúc này mới vung tay áo dài lên, bắt đầu thu hồi lại quỷ khí bên trong kết giới. Quỷ khí kích động xông vào hắn, hắn nhắm chặt hai mắt, trường bào xanh lá không gió tự động phất phơ.

Vu Miểu Miểu vẫn luôn nhìn chăm chú vào Quỷ công tử biến hóa, nhìn Quỷ công tử vì thu được lực lượng về, hồn thể biến thành gần như thực chất, ánh mắt sáng quắc.

Quý Lãng biết, Vu Miểu Miểu là muốn xác nhận cảnh giới của đối phương có còn duy trì được ở cấp bậc quỷ tướng hay không. Nhìn bộ dạng cô khẩn trương như thế, Quý Lãng bỗng nhiên nghĩ tới chính mình, mình thân là Mộng Ma, vẫn chưa thức tỉnh, nhưng sau khi thức tỉnh có tự khống chế được hay không, vẫn luôn không thể nói chắc được. Miểu Miểu tuy ngày thường vui tươi hớn hở, nhưng có khi nào ở nơi mà mình nhìn không thấy, cô ấy cũng khẩn trương bất an như vậy không?

Hoặc chỉ là càng ẩn giấu sâu trong lòng?

Đúng lúc này, áo xanh của Quỷ công tử không gió tự bay đã an tĩnh lại, hai mắt cũng chậm rãi mở ra, một đôi mắt đen nhánh phiếm màu đỏ máu, trong đêm đen hết sức đáng sợ.

Vu Miểu Miểu lại lập tức nhẹ nhàng thở ra: "Cấp bậc giáng xuống, tuy rằng thực lực vẫn gần đến quỷ tướng, nhưng tốt xấu đã không phải quỷ tướng."

Quỷ công tử tất nhiên cũng cảm giác được, hắn cười nhìn thoáng qua Oa Oa: "Này ít nhiều cũng nhờ Oa Oa."

Lúc này Oa Oa cũng không phải như ngày xưa, lễ phép đáp lại, nó an tĩnh ngồi ở trong lồng ngực Vu Miểu Miểu, đôi mắt tròn xoe mở to, nhưng không có một chút thần thái nào.

"Đây là?" Quỷ công tử sửng sốt.

"Ăn nhiều, nên đang lớn đó." Vu Miểu Miểu nhìn thoáng qua, nói.

【 muội muội, muội sao lại ăn nhiều điểm tâm như vậy, mấy cái điểm tâm này đều không dễ tiêu, cẩn thận bụng đau. 】

【 ca ca, người ta đang lớn mà. 】

"Đúng vậy, tiểu hài tử nên ăn nhiều, mới có thể lớn lên nhanh." Ánh mắt Quỷ công tử nhìn Oa Oa không tự giác liền từ ái hẳn, sau đó mới lại nhìn Vu Miểu Miểu cúi người hành lễ, trịnh trọng nói, "Tương lai mười năm, Nguyên Bạch nguyện khuyển mã chi lao, nếu có điều phân phó, sẽ cúc cung tận tụy đến chết mới thôi."

"Không cần ngươi đến chết mới thôi, nhiệm vụ chủ yếu của ngươi chính là giúp ta kiếm tiền tiêu vặt cho tướng công." Vu Miểu Miểu lúc trước đồng ý giúp Quỷ công tử chuyện này, một nửa là cảm động bởi tình huynh muội của hắn cùng muội muội hắn, một nửa là Quỷ công tử nói có thể giúp cô nhận nhiệm vụ của hiệp hội kiếm tiền.

Giúp bà chủ kiếm tiền tiêu vặt cho tướng công? Quý tiên sinh không phải có một cái phòng làm việc sao, thoạt nhìn tựa hồ không giống như người ăn cơm mềm a?

Quý Lãng nhận thấy được tầm mắt quái dị của Quỷ công tử, cũng không giải thích, hắn hiện tại ăn mặc dùng đều là Vu Miểu Miểu đưa tiền, nói hắn ăn cơm mềm kỳ thật cũng không sai.

"10 giờ, cần phải về." Quý Lãng lên tiếng nhắc nhở nói.

"À." Vu Miểu Miểu cũng có chút mệt mỏi, đêm nay đại trận khế ước hao tổn vu lực chỉ ít hơn lần trước cô chiêu hồn tìm tướng công, tuy rằng không tiêu hao quá mức, nhưng cũng mỏi mệt nhiều.

Hai người mang theo Oa Oa ăn no bắt đầu lớn trở về nhà, tắm rửa xong, Quý Lãng rót một ly nước bưng qua cho Vu Miểu Miểu. Trong phòng khách, Vu Miểu Miểu đang ăn hộp cơm vừa đưa lại đây.

Vừa rồi tiêu hao một hồi kia thật sự là lớn, trên đường trở về cô liền cảm thấy đói bụng, không ăn một trận chắc buổi tối khẳng định bị đói mà tỉnh.

"Cảm ơn tướng công." Vu Miểu Miểu bưng nước uống một ngụm.

"Ăn từ từ." Quý Lãng nhìn Vu Miểu Miểu ăn đầy miệng toàn là dầu, rút hai tờ khăn giấy đưa qua.

Vu Miểu Miểu ngượng ngùng cười cười, nhận khăn giấy chùi chùi, đôi mắt không tự giác dừng lại trên áo ngủ màu thiên thanh của Quý Lãng. Tướng công quả nhiên nói chuyện giữ lời, lần này về nhà, hắn quả nhiên ngoan ngoãn mặc áo ngủ mình. Chỉ tiếc thể lực của mình đêm nay chống đỡ không nổi, bằng không, hắc hắc hắc ~~

"Em ngây ngô cười cái gì vậy?" Quý Lãng thấy Vu Miểu Miểu đang ăn cơm ngon, bỗng nhiên nhìn hắn một cái lại cười ngây ngô, kỳ quái hỏi.

"Không có gì, chỉ là cảm thấy, bộ đồ ngủ thật là đẹp mắt." Vu Miểu Miểu nói.

"Đẹp thì đẹp, nhưng có lại đi mua thêm một bộ được không?" Quý Lãng bỗng nhiên nói.

"Hả?"

"Áo ngủ này em chỉ mua một một, ít nhất phải thêm một bộ để thay đổi tắm rửa." Cả tuần này, hắn đều thừa dịp buổi sáng thời tiết tốt liền đem áo ngủ giặt sạch, sau đó phơi ra ngoài, chờ buổi tối trở về lại mặc. Cũng may hiện tại trời còn khô ráo, lại qua một tháng nữa sẽ bắt đầu mùa đông, phỏng chừng có phơi cũng phơi không khô.

"Mua, mua mua mua, ngày mai liền đi mua." Vu Miểu Miểu liên tiếp đáp lời.

Ăn xong cơm hộp, Vu Miểu Miểu ngay cả chuyện đùa giỡn ngày thường cũng đều không làm, liền đi ngủ sớm. Cô muốn đi ngủ sớm một chút, sớm khôi phục một chút, vì đại kế đêm mai, cô nhất định phải mau chóng khôi phục thể lực.

Quý Lãng nhìn bộ dáng Vu Miểu Miểu sốt ruột về phòng, cũng không cảm thấy kỳ quái, chỉ cho rằng cô mệt mỏi, cho nên mới vội vã về phòng ngủ như thế.

Hôm sau.

Vu Miểu Miểu ngủ đến mặt trời lên cao mới dậy, Quý Lãng cũng không đi thúc giục cô, thậm chí còn tâm tình tốt nấu bữa sáng. Cháo hành hương trứng gà nóng hổi, xào thêm hai món xào đơn giản là xong.

"Tướng công, chào buổi sáng." Vu Miểu Miểu đầu phi tóc tán đi ra khỏi phòng, việc đầu tiên chính là đi xem đồ ăn trên bàn cơm, chờ thấy rõ ràng, đôi mắt đột nhiên sáng ngời, "Tướng công, hôm nay anh làm bữa sáng sao?"

Trên bàn cơm cũng không phải bày mấy túi nilon hay hộp cơm hộp thường thấy, vừa nhìn liền biết không phải mua bên ngoài, trong phòng bếp còn có mùi cháo trứng gà thơm phưng phức.

"Đi đánh răng rửa mặt." Quý Lãng thấy Vu Miểu Miểu đã dậy, liền đứng lên đi về hướng phòng bếp, định đi múc cháo trứng gà ra.

Vu Miểu Miểu vội không ngừng gật gật đầu, nhanh chóng vọt vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, sau đó liền chạy về trước bàn ăn, ăn xong bữa sáng thân ái mà tướng công làm cho mình. Lại không biết là làn thứ mấy mà cảm thán trong lòng, tướng công nhà mình thật đúng là hiền huệ nha.

Trong phòng ngủ cách nhà ăn chỉ một vách tường, Oa Oa lúc này cũng tỉnh lại, nó dẩu cái mông nhỏ củng củng trong ổ chăn, lại vặn vẹo người, hơn nửa ngày mới chui ra được. Chui ra xong, Oa Oa lập tức liền nhảy từ trên giường xuống, tự mình đẩy cửa ra phòng khách.

"Oa Oa tỉnh rồi này." Trong nháy mắt Oa Oa từ trong phòng ra tới, Quý Lãng liền chú ý thấy, "Lần này không tốn nhiều thời gian tiêu hóa nhỉ."

"Sao lại không dài, từ tối hôm qua đến bây giờ, cũng gần mười hai tiếng đồng hồ rồi." Tối hôm qua, khi hoàn thành khế ước xong cũng hẳn là 10 giờ, hiện tại chắc cũng tầm 10 giờ sáng, tính toán một chút, còn không phải mười hai tiếng đồng hồ sao.

Quý Lãng ngẫm lại cũng thấy đúng, bất quá ngay sau đó hắn liền lại nghi hoặc: "Oa Oa sao lần này lại...bình thường như vậy?"

Đúng vậy, Oa Oa thực bình thường, không có biểu hiện như mấy lần trước, vừa tiêu hóa xong liền như súng máy, không ngừng liên thanh lặp lại các loại lời thoại, cản cũng cản không được, không nói cho tận hứng là không ngưng.

"Ờ há." Vu Miểu Miểu cũng phản ứng lại, cô quay đầu nhìn Oa Oa vẫy vẫy tay, "Oa Oa, lại đây, ta kiểm tra một chút."

Oa Oa lúc này mới bước cái chân ngắn ngủn đi về phương hướng hai người, nhưng tư thế nó đi đường lại khiến cho hai người chú ý. Oa Oa lúc này không còn nện bước vui sướng, hăng hái chạy đến khi được gọi như ngày xưa nữa, mà là bước từng bước một, phảng phất như đang đo từng bước chân cho giống nhau vậy. Thân thể là búp bê vải, nhưng bước chân lại cho ra vài phần quý khí.

Hai người liếc nhau, trên mặt đều thật hiếm lạ.

"Phụ thân đại nhân, mẫu thân đại nhân." Oa Oa đi đến chỗ cách hai người nửa thước, tay nhỏ khép lại, cung kính thi lễ.

Đôi đũa trong tay Vu Miểu Miểu lập tức liền rớt, Quý Lãng lại ánh mắt sáng lên, lộ ra vui mừng, lần này xem như hấp thu được một cái tình cảm bình thường rồi.

"Đây là Oa Oa trở về thời cổ đại rồi sao?" Vu Miểu Miểu đi qua bế Oa Oa lên tới, đánh giá trên dưới trái phải, có chút không quá thích ứng.

"Quần áo bất chỉnh, còn ra thể thống gì." Oa Oa nhìn áo ngủ Vu Miểu Miểu lộ ra hơn phân nửa cái cổ áo, bỗng nhiên hét lớn một tiếng.

Vu Miểu Miểu cứng đờ, cúi đầu nhìn nhìn áo ngủ của mình, không đồng ý: "Ta làm gì quần áo bất chỉnh?"

Quần áo bất chỉnh, còn ra thể thống gì." Oa Oa lại hướng về hướng Quý Lãng, lớn tiếng lặp lại một lần, hiển nhiên cũng không hài lòng cách ăn mặc của Quý Lãng. Sau đó, Oa Oa tựa như con mô hình búp bê lắc đầu, đầu nó cứ lắc qua lắc lại giữa hai người, không ngừng lặp lại những lời này.

Quý Lãng nhịn không được bật cười, thỏa hiệp nói: "Để anh đi thay quần áo thử xem."

Nói xong, Quý Lãng đứng dậy, về phòng thay một bộ quần áo chỉnh tề đi phố, một lần nữa ra ngoài. Lúc này, Oa Oa chỉ nhìn lướt qua trên người hắn một chút, liền quay đầu lại, nhìn chằm chằm một mình Vu Miểu Miểu kêu: "Quần áo bất chỉnh, còn ra thể thống gì."

Vu Miểu Miểu bị Oa Oa la đến chịu không nổi, chỉ có thể đầu hàng: "Được rồi, được rồi, được rồi, ta cũng đi thay được chưa."

Sau đó Vu Miểu Miểu đi vào thay một bộ váy đi ra.

Oa Oa nhìn chằm chằm hai cẳng chân Vu Miểu Miểu lộ ra bên ngoài, thanh âm lớn hơn nữa: "Quần áo bất chỉnh, còn ra thể thống gì."

Vu Miểu Miểu không còn lời gì để nói, chỉ có thể quay về thay váy ra, mặc quần dài, khoác thêm một cái áo khoác nhỏ.

Ai biết Oa Oa vẫn không hài lòng, chỉ vào Vu Miểu Miểu tiếp tục kêu: "Quần áo bất chỉnh, còn ra thể thống gì."

"Ta thế này, còn quần áo bất chỉnh hả?" Vu Miểu Miểu hoàn toàn hoang mang, cô ngoại trừ mặt và tay, chỗ nào cũng không lộ ra ngoài nha, cũng không thể làm cho mình giống như mấy cô gái cổ đại, ra cửa mang cái khăn che mặt.

Nghĩ đến đây, Vu Miểu Miểu trở về tìm cái khăn quàng cổ, bọc bản thân mình lại.

"Quần áo bất chỉnh, còn ra thể thống gì." Oa Oa tiếp tục không hài lòng.

Vu Miểu Miểu hoàn toàn nổi giận: "Oa Oa, con đừng có quá đáng nha!"

"Quần áo bất chỉnh, còn ra thể thống gì." Oa Oa nghiêm nghị không sợ, lúc này nó phảng phất như một người máy chỉ biết một lời thoại.

"Con lại kêu, có tin ta cho con cấm ngôn luôn không."

"Quần áo bất chỉnh, còn ra thể thống gì."

"Con...... Con đừng tưởng rằng ta không đành lòng."

"Quần áo bất chỉnh, còn ra thể thống gì."

"Con còn dám nói tiếp, ta chỗ nào mà quần áo bất chỉnh chứ, chẳng lẽ muốn ta đi mua một bộ cổ trang mặc con mới vừa lòng sao?"

"Quần áo bất chỉnh, còn ra thể thống gì."

"Sao con chỉ nói ta, phụ thân đại nhân con sao con lại không nói?" Vu Miểu Miểu xoay đầu Oa Oa về hướng Quý Lãng.

Oa Oa nhìn thoáng qua Quý Lãng, đầu lại quay trở về, tiếp tục nhìn Vu Miểu Miểu kêu: "Quần áo bất chỉnh, còn ra thể thống gì."

"A a a, ta muốn điên rồi!"

Quý Lãng nghe một người một búp bê vải đối thoại, nhịn cười đến bụng đều đau, đồng thời còn có chút vui sướng khi người gặp họa, ngày thường chỉ có mình bị mấy lời thoại của Oa Oa tra tấn, lần này Miểu Miểu cũng tự mình cũng lĩnh giáo rồi.

Thấy Vu Miểu Miểu sắp bị Oa Oa ép điên rồi, Quý Lãng lúc này mới lên tiếng nhắc nhở nói: "Em cài luôn nút cổ trên áo khoác thử xem."

Vu Miểu Miểu sửng sốt, thử cài luôn nút trên cổ áo lại, sau đó Oa Oa quả nhiên không nói chuyện nữa.

"Xem ra, Oa Oa nhà chúng ta biến thành tiểu cổ hủ rồi." Quý Lãng cười đi qua, sờ sờ đầu Oa Oa.

"Thật kỳ quái, Quỷ công tử kia thoạt nhìn cũng không giống như một lão cổ hủ mà, sao Oa Oa hấp thu ký ức xong lại biến thành như vậy?" Vu Miểu Miểu kỳ quái hỏi.

"Có thể là ấn tượng này trong trí nhớ hắn tương đối khắc sâu hơn." Quý Lãng nói chuyện đồng thời duỗi tay đi cởi khăn quàng cổ trên cổ Vu Miểu Miểu, cởi ra xong lại sửa sửa mớ tóc hỗn độn của Vu Miểu Miểu

"Bang." Một luồng trọng lực đánh úp lại, tách tay Quý Lãng ra một phen.

Quý Lãng ngẩn ra, nghi hoặc nhìn về phía chủ nhân của trọng lực kia, hoá ra là tiểu cổ hủ Oa Oa.

"Nam nữ thụ thụ bất thân, tránh ra." Oa Oa lại thay đổi một câu lời thoại mới.

Quý Lãng chớp chớp mắt, nhìn về phía Vu Miểu Miểu cũng đang há hốc mồm, bỗng nhiên tỉnh ngộ. Hắn thu tay lại, lui ra phía sau, giữ khoảng cách cách Vu Miểu Miểu 1 mét, Quý Lãng mới hỏi nó: "Như vậy được không?"

Oa Oa nhìn hắn một cái, không nói chuyện, có thể thấy được là vừa lòng.

"Xem ra......" Quý Lãng nén cười, "Nửa tháng này, chúng ta trước mặt Oa Oa phải giữ khoảng cách 1 mét trở lên."

"Cái gì?"

"Thử một chút xem." Nói xong, Quý Lãng lại đi qua, cúi đầu liền muốn hôn lên trán Vu Miểu Miểu, mà khi bờ môi của hắn cách cái trán Vu Miểu Miểu chừng một cm, Oa Oa một tát liền đánh tới.

"Nam nữ thụ thụ bất thân, tránh ra."

Quý Lãng cười như không cười nhìn về phía Vu Miểu Miểu: "Em xem."

Vu Miểu Miểu không khuất phục, cô đặt Oa Oa ở trên mặt đất, nhón mũi chân liền đi hôn Quý Lãng. Oa Oa làm sao cho phép, nó ôm lấy bụng cẳng chân Vu Miểu Miểu, hung hăng kéo mạnh ra sau. Khi môi Vu Miểu Miểu còn cách Quý Lãng chỉ có 0.01 một cm, lại bị Oa Oa kéo lảo đảo lui về phía sau vài bước, có thể thấy được lực đạo rất lớn.

"Oa Oa, con thực sự muốn kiếm chuyện có phải không!" Vu Miểu Miểu rốt cuộc bạo phát, xách Oa Oa lên trở về phòng.

Quý Lãng nhìn mà buồn cười, nhưng cũng không đi quấy rầy bà xã giáo dục con, xoay người dọn đồ trên bàn ăn vào.

Trong phòng, Vu Miểu Miểu đóng cửa lại, đang nghiêm túc cùng Oa Oa nói chuyện: "Có thể khống chế bản thân mình hay không?"

Oa Oa lắc đầu.

Đúng vậy, thần chí Oa Oa là thanh tỉnh, nhưng trong lúc này nó đang tiêu hóa lời thoại, thân thể sẽ thân bất do kỷ, không quản được hành động của mình. Nói cách khác, thấy Vu Miểu Miểu cùng Quý Lãng thân cận, trong lòng Oa Oa tuy rằng không muốn ngăn cản, nhưng thân thể sẽ tự nhiên hành động.

"Oa Oa, đêm nay ta muốn cùng tướng công.. vậy vậy, thực hiện mục tiêu thứ hai của ta, cho nên con cần phải khống chế được chính con, bằng không ta cũng chỉ có thể đưa con đi biệt thự. Nếu con không muốn thân thể không còn chút sức lực nào, phải tự khống chế được chính mình." Vu Miểu Miểu nghiêm túc nói, rốt cuộc cô chỉ có hai ngày cuối tuần để ôn dưỡng Oa Oa, nếu như có thể, cô cũng không muốn đưa Oa Oa về biệt thự sớm.

Oa Oa nghiêng nghiêng đầu, vẻ mặt nghi hoặc, rõ ràng không rõ ý tứ của cô.

"Chính là...... Chính là ta muốn cùng tướng công cùng nhau ngủ một cái giường, sau đó cởi quần áo, hôn môi, như vậy, như vậy......" Vu Miểu Miểu nói, "Con buổi tối tự mình ở phòng ngủ phụ, không được tới gõ cửa, có thể làm được không?"

"Không biết liêm sỉ! Không biết liêm sỉ!"

Oa Oa bỗng nhiên như bị kích thích, lớn tiếng kêu, giọng nói lớn đến mức Quý Lãng ở phòng khách đều nghe thấy được. Quý Lãng kỳ quái đẩy cửa tiến vào, nửa nghi hoặc nửa buồn cười hỏi: "Em làm cái gì không biết liêm sỉ vậy?"

"Em......" Khuôn mặt Vu Miểu Miểu nghẹn đến đỏ bừng, lúng túng nửa ngày liền hầm hừ nói, "Tướng công, chúng ta đưa Oa Oa đi biệt thự đi, nó quá phiền rồi."

"Nhưng thật ra anh lại cảm thấy rất đáng yêu." Quý Lãng nói.

Ít nhất so với khi nó nói "Đại gia tới chơi " thì tốt hơn nhiều.

"Không được, cần phải đưa đi thôi!" Vu Miểu Miểu kiên trì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play