Lúc sau Tiếu Mịch Cầm vẫn luôn cho rằng Lý Mộng đã chết trong hoàng lăng, mà chuyện Lý Mộng chết cùng với chuyện mình luôn bị uy hiếp đã làm cô ra tay với Triệu Ngô. Chỉ là cô không nghĩ tới mình ở trong thang máy bệnh viện lại thấy được thi thể của Lý Mộng, dưới tình thế cấp bách cô không biết có nên cầu cứu hay không, lúc ấy cô ấy hoảng sợ chỉ muốn tìm cách trốn thoát, mà thẻ mượn sách cũng là do lúc ấy không cẩn thận rớt ra.
Từ đó về sau mỗi ngày cô đều phải sống trong sự cẩn thận, sợ mình không chú ý sẽ bị người phát hiện ra cái gì. Chỉ là kết quả cuối cùng cô vẫn không thể thoát được, lúc thi thể Lý Mộng bị phát hiện đám người áo đen kia lại lần nữa xuất hiện kêu nàng đi tới cục cảnh sát giúp bọn hắn lấy máu của Lý Mộng đi. Ban đầu Tiếu Mịch Cầm không muốn đi làm, nhưng sau khi bọn họ lấy điều kiện sau khi thành công sẽ thả cô tự do thì cô cuối cùng cũng bị dụ dỗ.
Chuyện về sau mọi người đều đã biết, Kỳ Thanh, Tưởng Vũ và Kha Manh bị cô đánh ngất không sai, nhưng chuyện kết giới vây bọn họ lại cô cũng không biết đó là chuyện thế nào, lúc ấy cô chỉ nghe theo lời mấy người đó dán lá bùa ở trước phòng phẫu thuật rồi bỏ đi mà thôi.
Nếu hung thủ đã nhận tội, vụ án cũng sẽ hạ màn, tổ đặc án bọn họ cho dù cảm thấy chuyện lần này quá quái dị cũng không biết phải viết báo cáo như thế nào? Mặc dù có viết đi nữa cũng sợ cấp trên không tin tưởng, bởi vậy cũng không theo đuổi tới cùng nữa.
Thẩm Hàn Lạc sau khi bói phán quyết của Tiếu Mịch Cầm xong thì rời khỏi văn phòng, lúc hắn tìm được Doãn Tỉ Nguyệt thì thấy đứng cùng cậu ấy còn có một người mặc áo trắng, sau đó người áo trắng kia nhìn thấy Thẩm Hàn Lạc thì gật đầu với hắn rồi biến mất ngay tại chỗ.
“Tiếu Mẫn Chi về sau sẽ thế nào?” Thẩm Hàn Lạc đi tới bên cạnh Doãn Tỉ Nguyệt hỏi.
“Đầu thai.” Doãn Tỉ Nguyệt bình tĩnh trả lời.
Trần Kiều trước kia dùng máu của mình khoá Tiếu Mẫn Chi vào trong Toả Hồn, mà lúc máu Lý Mộng được dẫn vào hai luồng máu xung đột làm Toả Hồn biến thành từng mảnh nhỏ.
Tiếu Mịch Cầm dùng máu của Lý Mộng trộm từ sở cảnh sát ra rồi mượn năng lực của bùa chú miễn cưỡng hợp Toả Hồn lại với nhau, lúc này Doãn Tỉ Nguyệt mới lợi dụng cơ hội đem một chút hơi thở của hồn phách Tiếu Mẫn Chi lưu lại lần nữa tập hợp lại, tuy rằng Toả Hồn có vết nứt sẽ làm hồn phách Tiếu Mẫn Chi suy yếu thậm chí sau này sau khi chuyển thế thể chất sẽ có chút khiếm khuyết, nhưng cho dù thế nào thì so với vĩnh viễn biến mất cũng tốt hơn rồi.
Chỉ cần Tiếu Mẫn Chi còn sống, hành vi phạm tội của Trần Kiều sẽ có thể giảm bớt một chút, nói không chừng chờ một khoảng thời gian dài sau khi chịu phạt nàng cũng sẽ có cơ hội lần nữa đi đầu thai.
“Vậy là tốt rồi.” Sau khi nghe Doãn Tỉ Nguyệt trật lời Thẩm Hàn Lạc gật đầu nói: “Chỉ cần có cơ hội thì so với cái gì cũng tốt hơn!”
“Đúng vậy!” Doãn Tỉ Nguyệt cũng đồng ý với điều này.
“Đi thôi!” Thẩm Hàn Lạc dắt tay Doãn Tỉ Nguyệt đi về. (Truyện của Lại Trùng Cung)
Doãn Tỉ Nguyệt ngoan ngoãn đi theo phía sau hắn: “Anh không hỏi thử chuyện Lý Mộng vì sao chết à?”
“Anh nghĩ là bị Triệu Ngô, hoặc là nói là Tiếu Mẫn Chi nhập vào người Triệu Ngô hù chết đi!”
Nghe Thẩm Hàn Lạc nói như vậy Doãn Tỉ Nguyệt cũng có chút kinh ngạc: “Sao anh biết?”
Thẩm Hàn Lạc cười cười nhìn cậu: “Trần Kiều ở trong thang máy rời khỏi thân thể Lý Mộng thì Lý Mộng vẫn còn tồn tại, nhưng nguyên nhân Lý Mộng chết là do bị dọa chết, anh nhớ trước đây Triệu Ngô dụ dỗ cổ, cho nên khi Lý Mộng biết mình bị lợi dụng khi nhìn người thấy người đó nhìn chằm chằm mình thì trái tim nhất thời không chịu đựng nổi mà tắt thở.”
“Vậy anh nói Tiếu Mẫn Chi vì sao nhìn chằm chằm Lý Mộng?” Sau khi nghe Thẩm Hàn Lạc phân tích lại tiếp tục hỏi, trong lúc đó hai người đã đi tới bên hông xe.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT