Theo tiếng tuyên bố của Long Chấn Thiên, từ bên ngoài vô số người hầu liền bưng sơn hào hải vị ra. Mùi thơm phứt cùng tiếng ca hát, âm điệu của nhạc cụ chốc lát liền vang vọng.
Đám người cũng không mấy choáng ngợp, ai ở đây đều là cường giả sống trăm ngàn, trăm vạn năm thứ gì mà chẳng thấy qua.
Đó là đến khi một bình rượu được bưng ra.
“Bùng!”
Bình rượu chỉ vừa được mở nắp mà mùi hương ngọt ngào lại pha lẫn vị đắng liền xuất hiện lan tỏa khắp cả cung điện.
“Đây là……Đại Đạo Tửu!”Vị trung niên được gọi là Kiếm Thánh kia khi thấy bình rượu này liền đứng lên, hai mắt hắn tràn đầy kinh hãi.
Những vị Tiên Đế khác cũng đứng lên ánh mắt thèm khát nhìn lấy bình tửu kia.
Ngay cả Hồ Mị đứng cạnh Lục Dạ hay Kim Bá Quang của Vạn Giới Các cũng không ngoại lệ.
“Haha, đúng vậy đây chính là Đại Đạo Tửu. Ta thế nhưng là phải trả một cái giá rất lớn mới có thể làm được ra bình rượu này đấy, hôm nay ngày vui đem ra mời các vị một lần!”Long Chấn Thiên ánh mắt đau muốn đứt ruột nhưng vẫn tỏ ra hào phóng nói, vậy cũng đủ biết bình rượu này quý giá cở nào, có thể khiến một vị Thiên Đế tiếc nuối như vậy.
“Mị Nhi, Đại Đạo Tửu là thứ gì?”Lục Dạ nhìn Hồ Mị khẽ hỏi. Hắn cảm thấy mình nên học cách bày tỏ tình cảm với những nữ nhân của mình tốt hơn, bắt đầu bằng việc thay đổi cách gọi.
“Ư…..Đại Đạo Tửu được tạo ra từ lá cây của một trong Ngũ Đại Thần Thụ, điều kinh khủng nhất là đó là lá cây của Thần Thụ đứng đầu, Đại Đạo Thần Thụ!”Hồ Mị đang kinh hoảng nhìn bình rượu kia thì bị Lục Dạ gọi một tiếng Mị Nhi khiến nàng ngay lập tức hoàn hồn, nàng đỏ bừng mặt nhìn hắn hơi ngại ngùng cùng hạnh phúc giải thích.
Phượng Vũ Y cùng Hồ Ngọc Ly đứng bên cạnh thì há hốc mồm, không phải vì lai lịch của bình rượu kia mà là phản ứng của Hồ Mị.
Cơm chó, má nó vứt cơm chó trắng trợn!
Phượng Vũ Y thì bất ngờ cùng khâm phục chình độ tán gái của Lục Dạ, thậm chí cả Đế Tôn cũng bị hắn tán đỗ. Nhưng nhất thời nàng lại nghĩ tới mẫu thân mình…..hình như cũng rất thân thiết với hắn…..
Hồ Ngọc Ly thì càng trực tiếp đi tới ôm lấy cánh tay Lục Dạ nhìn mẫu thân của mình khiêu khích.
Hồ Mị tuy cũng rất muốn ôm lấy hắn nhưng đang ở thanh thiên bạch nhật, nàng làm như vậy trước mặt một đám Tiên Đế thì khác gì bao nuôi tiểu bạch kiểm a!~
“Khụ, con ra thể thống gì!”Vì thế Hồ Mị đành lấy cớ này đưa tay tách Hồ Ngọc Ly cùng Lục Dạ ra.
Bạch Liên Cơ ở gần đó cũng thấy được biểu hiện nhỏ của Hồ Mị, nàng một mặt tràn đầy thú vị nhìn lấy Lục Dạ. Thiếu niên này càng ngày càng gợi lên hứng thú của nàng.
“Sư phụ, người có vẻ rất quan tâm đến tên thiếu niên kia?”Thiếu nữ đứng bên cạnh Bạch Liên Cơ từ nãy đến giờ cũng chú ý đến ánh mắt của sư phụ mình, nàng có vẻ….khó chịu hỏi.
“Đúng thế, lần đầu tiên ta thấy Hồ Mị yêu thích một nam nhân đấy. Tên thiếu niên kia không tầm thường đâu!”Bạch Liên Cơ che miệng cười khẽ khiến không gian như có một làn gió xuân thổi qua kèm theo đó là sự yêu mị sắc sảo.
“Ta nhất định không thua hắn!”Thiếu nữ đi cạnh Bạch Liên Cơ khó chịu hừ nhẹ, tên kia thế mà dám thu hút sự chú ý của sư phụ khiến người không chú ý đến nàng thật đáng ghét.
“Hì hì, Lan Nhược ngươi cũng đừng quá khinh thường hắn!”Bạch Liên Cơ xoa đầu đồ đệ của mình nói. Nàng tuy rất tự tin vào tu vi cùng chiến lực của Bạch Lan Nhược nhưng bản năng nhắc nhỡ cho nàng Lục Dạ rất nguy hiểm.
Bạch Lan Nhược hưởng thụ sư phụ xoa đầu mà híp mắt lại, nàng ánh mắt sắc bén đảo qua Lục Dạ quyết định chút nữa phải đánh bại hắn.
Lục Dạ đột nhiên rùng mình một cái, hắn cảm thấy mình đang bị ai đó xem như con mồi. Nhìn qua lại thì không thấy được bóng dáng của người đó, cảm giác ớn lạnh cũng biến mất khiến hắn tự hỏi có phải mình quá cảnh giác rồi hay không?
“Haha, nay là ngày vui! Ta mời các vị khách quý ở đây một ly rượu xem như kính lễ đi!”Long Chấn Thiên cười lớn, ra hiệu cho người hầu rót rượu.
Chỉ là tên người hầu bưng rượu đã có tu vi Thiên Tôn, mà còn chăm chút từng li rót rượu cũng đủ hiểu sự quý giá của nó.
Những vị Tiên Đế bưng lên ly rượu nhỏ nhắn kia cũng phải cẩn thận, sợ rơi rớt dù chỉ một giọt.
Đám tiểu bối như Lục Dạ, Phượng Vũ Y…..cũng được một ly rượu. Cả đám người không chàn chờ mà ngay lập tức uống vào ly rượu kia.
Bành!
Hàng loạt âm thanh nổ lớn phát ra, tất cả mở mắt, ánh mắt họ thông suốt vô số thứ. Cùng với đó là sự mừng rỡ đến tận cùng.
Khi đám Đế nữ, Đế tử kích động nâng ly rượu như bảo vật tổ truyền chậm rãi uống vào, dị biến liền phát sinh.
Vô tận Tiên Khí bùng phát và lao vào, tu vi của đám người Đế tử, Đế nữ đều đồng loạt đề cao một tiểu cảnh giới.
Phượng Vũ Y cùng Hồ Ngọc Ly, Hoa Vô Tuyết đều đột phá đến Tiên Vương Sơ Kỳ. Kim Huyền Ngọc cũng tiến bộ một tiểu cảnh giới đặt chân Tiên Vương Trung Kỳ.
Các vị Tiên Đế tuy không đột phá nhưng lại thông suốt rất nhiều thứ. Họ chắc rằng chỉ cần về bế quan thì việc đột phá sẽ không mấy xa vời nữa.
“Đa tạ Long Thiên Đế, Thiên Kiếm Các nợ ngài một ân tình!”
Phải nói là Long Chấn Thiên đi một bước rất hay, tuy mất đi bình Đại Đạo Tửu này nhưng lại thu được một đống ân tình của 7 thế lực Đế Tôn cấp và Phượng Hoàng Tộc thế lực Thiên Đế cấp!
“Lục Dạ, ngươi tại sao lại không uống?”Lúc này tiếng nói của Hoa Vô Tuyết lại làm cả khán phòng chú ý, nàng từ đầu đến giờ đều tập trung ánh mắt về mỗi mình Lục Dạ, điều này khiến Hoa Băng Thiên thật sự vô cùng buồn phiền.
Đám người kể cả các vị Tiên Đế và Long Chấn Thiên đang ngồi ở chủ vị cũng nghi ngờ nhìn hắn, không hiểu tại sao hắn lại không uống.
“Không, thứ này không có tác dụng với ta!”Lục Dạ lắc đầu nói, hắn tu là thân thể cùng linh hồn. Theo như Hồ Mị nói thì Đại Đạo Thần Thụ có công dụng giúp người ăn vào lá của nó ngay lập tức lĩnh ngộ đại đạo tiến cảnh ngay lập tức, tuy Đại Đạo Tửu này không nghịch thiên như ăn trực tiếp lá của nó nhưng cũng không kém.
Tuy là theo lý thuyết thì hắn có thể dùng Đại Đạo Tửu này để tăng lên tu vi Hồn Tu nhưng hắn tu luyện chính là Vô Cực Cấp Công Pháp, muốn Hồn tu mạnh lên thì phải tự rèn luyện!
Vì vậy chén này Đại Đạo Tửu là không có tác dụng với hắn.
Lục Dạ nói như vậy thì đám người kia cũng chỉ đành dời tầm mắt đi, họ sợ mình nhìn thêm chút nữa sẽ không nhịn được lao lên đoạt rượu.
Lục Dạ khẽ cười thu hồi Đại Đạo Tửu, hắn biết mình nên cho ai chén rượu này rồi.
“Giờ cũng nên dâng lễ rồi chứ nhỉ?!”Lục Dạ nói khiến đám người liền phản ứng lại.
Cả đám lấy ra vô số kỳ hoa dị vật dâng lên, đi đầu là Cuồng Thần Tông, phụ thân của tên Cuồng Đao mà Lục Dạ đánh bại vài hôm trước. Tên Cuồng Đao kia có vẻ vì bị hắn trọng thương nên không xuất hiện ở đây.
“Cuồng Thần Tông dâng tặng Đế Cấp Hạ Phảm Pháp Bảo-Cuồng Long Đao chúc mừng đại thọ Long Thiên Đế!”
“Phượng Hoàng Tộc dâng tặng Phượng Hoàng Lệ 10 giọt!”
“Tây Thần Sơn dâng tặng Đế Cấp Hạ Phẩm Đan Dược-Đại Kim Thần Đan!”
“Hồ Linh Tộc dâng tặng Đế Cấp Nguyên Liệu-Huyễn Yêu Tơ Tằm một thước!”
“Vạn Giới Các dâng tặng Kim Thiền Tửu!”
“Thiên Kiếm Các……”
“Băng Thiên Sơn….”
“Hoa Yêu Thánh Địa…..”
Từng người dâng ra lễ vật đã chuẩn bị kĩ càng từ trước, tất cả đều không dưới Đế Cấp. Việc Phượng Hoàng Tộc tộc trưởng không đến cũng không khiến Long Chấn Thiên bất mãn gì, Thiên Đế ai cũng kiêu ngạo ngất trời làm sao có thể đi dự lễ mừng thọ của người khác.
Đến cuối cùng chỉ còn mỗi Lục Dạ, đám người ngay cả các vị Tiên Đế và Long Chấn Thiên đều muốn xem thử thiếu niên có thể giết chết Đế Tôn sẽ đem ra món đồ gì.
Chỉ thấy Lục Dạ cười khẽ không kiêu ngạo không tự ti phi thân bay lên trước mặt Long Chấn Thiên. Giờ phút này còn kiêu ngạo thì ngươi còn muốn cưới vợ nữa không?
“Tiểu tử nghe nói bá phụ thích những thứ mạnh như các loại rượu và tẩu thuốc nên đặc biệt chuẩn bị thứ này!”Lục Dạ chấp tay nhìn bình thản nhìn Long Chấn Thiên.
Chỉ là thái độ của hắn cũng khiến toàn trưởng các vị Tiên Đế gật đầu, đối mặt với Thiên Đế vẫn có thể bình thản như vậy đúng là không đơn giản.
“Ồ, thứ gì?”Long Chấn Thiên cũng bị lời nói của Lục Dạ gợi lên hứng thú, hắn đúng là rất thích uống rượu cùng hút tẩu thuốc, thậm chí còn có một bộ sưu tập nữa kìa.
Long Như Nguyệt đứng cạnh bên phụ thân cũng tò mò nhìn Lục Dạ.
Lục Dạ lật tay, chớp mắt trên tay hắn liền xuất hiện một thứ với hình thù kì hoặc, nó khá dài tầm nữa mét được chạm khắc hoa văn kim long cực kì tinh xảo. Chỉ là khí tức phát ra cũng khiến các vị Tiên Đế bất ngờ vì thứ đồ kì lạ họ chưa từng thấy bao giờ kia lại là Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo!
“Đây là một loại dụng cụ giống tẩu thuốc ở quê nhà của ta!”Lục Dạ đưa tay vuốt ve lấy thứ trên tay mình.
“Tên nó là,…..”
“Điếu Cày!!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT