“Xin lỗi,phụ thân chỉ sợ ngươi trốn ra mà thôi!”Hắc Diệt Đế Vương cương chiều xoa lấy đầu của thiếu nữ.
“Kiếm hóa thành mỹ nhân a!!”Trong khi Hoa Vô Tuyết cùng Kim Huyền Ngọc còn đang trợn tròn mắt mà nhìn cảnh tượng ly kì này thì Lục Dạ đã lấy lại tinh thần từ lâu, hai mắt hắn tràn đầy thích thú mà nhìn thiếu nữ kia.
Thiếu nữ với mái tóc màu xanh lục, đôi mắt màu ngọc bích lấp lánh hữu thần, dù gọi là thiếu nữ nhân cơ thể lại phát dục vô cùng tốt. Khuôn mặt có phần lạnh lùng nhưng lại phòng má lên rất dễ thương khi nhìn phụ thân của mình.
“Ta nói rồi, chắc chắn sẽ không để tiểu tử ngươi thất vọng mà, haha!!”Nghe được lời nói của Lục Dạ, Hắc Diệt Đế Vương liền cười lên nói với giọng tự hào.
“Ngọc nhi, phụ thân không còn nhiều thời gian nữa! Sau này tiểu tử kia sẽ thay ta chăm sóc cho con, nhớ phải ngoan đấy!”Hắc Diệt Đế Vương nhìn thiếu nữ mà nói, cơ thể hắn cũng từ từ tan biến trong không khí.
“Ừm….”Nhìn thấy cảnh tượng này, thiếu nữ dù đã biết từ trước nhưng vẫn không kiềm được mà nước mắt lưng tròng.
“Tiểu tử, ta sẽ để lại cho ngươi tất cả những gì ta có! Chỉ cần hứa với ta ngươi sẽ chăm sóc con bé thật tốt!”Ngay khi cơ thể hắn sắp tan biến thì Hắc Diệt Đế Vương lại bất chợt vung tay lên, bên cạnh hắn liền xuất hiện một đoàn khí màu đen tuyền đang biến đổi thành nhiều hình dáng cùng với một chiếc nhẫn trữ vật và viên ngọc lúc trước chứa đựng Ngọc nhi. Hắn nhìn thẳng vào mắt Lục Dạ mà nói.
“Nếu bổn đại gia đã nhận đồ của ông rồi thì nhất định sẽ thật hiện, ta cũng đang thiếu một món vũ khí đấy!!”Nói thật thì chăm sóc người khác là việc Lục Dạ không thích làm nhất nhưng vì nhiệm vụ và hắn cũng rất có hứng thú với Ngọc nhi nên liền gật đầu đồng ý.
“Haha, vậy ta yên tâm rồi!!”Theo một tiếng cười to, cơ thể Hắc Diệt Đế Vương liền hoàn toàn tan biến thành cát bụi, hắn cũng không còn gì luyến tiếc với thế giới này nữa rồi.
“Phụ thân….huhu!”Ngọc nhi nhìn phụ thân mình tan biến, nước mắt không kìm được nữa mà tuôn rơi như mưa. Hoa Vô Tuyết cùng Kim Huyền Ngọc nhìn thấy nàng như vậy cũng có chút không đành lòng mà tiến lên an ủi.
“Bộp”Bất chợt một chiếc áo khoác liền rơi lên trên đầu nàng khiến cho cả ba cô gái sửng sờ, Ngọc nhi đang khóc cũng kinh ngạc ngây người.
“Đừng có khóc nữa, bổn đại gia thế nhưng là không thích con gái rơi nước mắt đâu!”Chiếc áo khoát đó không gì khác chính là của Lục Dạ, hắn nhìn Ngọc nhi bình tĩnh nói rồi cất bước đi tới chộp lấy Vạn Binh Hắc Ám cùng viên ngọc trữ vật kia, chiếc nhẫn trữ vật thì hắn không quan tâm.
“Ừm, ta không khóc nữa.”Dù hắn biểu hiện một mặt chán chê phiền phức mà nhìn nàng nhưng Ngọc nhi vẫn cảm thấy trong lòng tràn ngập ấm áp. Nàng ôm chặt lấy chiếc áo khoát kia đỏ mặt lí nhí nói.
“Keng, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh!”
“Hoàn thành rồi sao?!”Lục Dạ nghe được âm thanh của hệ thống liền mở ra bảng thông tin nhân vật của mình.
Tên: Tây Hương Thập Lục Dạ.
Chủng tộc: Nhân Loại{Chung Mạt Luận‘chưa kích hoạt’}.
Thể chất: Thể Hạt Ngôi sao{Chung Cực Thí Luyện‘chưa kích hoạt’}.
Thể tu: Kim Tiên Sơ Kỳ.
Hồn tu: Độ Kiếp Viên Mãn.
Công pháp: Bất Diệt Tuyên Cổ Quyết(Đồng thau sơ kỳ).
Khả năng đặc biệt: Phá nát sơn hà, Miễn dịch bùa chú và nguyền rủa, Phát nát ban ân, Kháng tâm linh, Mô phỏng sáng tinh đồ- Cực quang trụ.
Vũ kỹ: Vô Hạn Chú Thuật.
Kho đồ: Một lần rút thưởng công pháp, Một lần rút thưởng năng lực.
“Hệ thống đã đủ điểu kiện để thăng cấp, kí chủ có muốn thăng cấp ngay bây giờ không? Trong quá trình thăng cấp sẽ không thể sử dụng hệ thống!!”Lục Dạ còn đang xem thông tin cá nhân của mình thì chợt phát hiện Thể tu của hắn đã đạt đến Kim Tiên Sơ Kỳ cùng Nhất luyện Đồng thau sơ kỳ rồi, hồn tu cũng tăng lên hai tiểu cảnh giới. Bỗng ngay lúc này âm thanh của hệ thống chợt vang lên trong đầu Lục Dạ.
“Hệ thống còn có thể nâng cấp nữa sao?!”Lục Dạ hơi bất ngờ hỏi, hắn không ngờ mình mới có được hệ thống chưa bao lâu thì đã có thể nâng cấp.
“Tất nhiên rồi, lúc trước ta đã nói với chủ nhân là hệ thống chỉ đang ở cấp 1 thôi mà đúng không?! Cứ mỗi khi chủ nhân ngươi đạt đến một cảnh giới nhất định thì hệ thống sẽ có thể nâng cấp, nâng cấp xong còn có thêm năng lực mới nữa nha!!”Nguyệt nhi bắt đầu giải thích cho Lục Dạ biết về việc nâng cấp hệ thống.
“Vậy thì tạm thời chưa nâng cấp đi.”Lục Dạ nghe vậy liền gật đầu nhưng lại chưa vôi nâng cấp hệ thống, hắn vẫn còn hai lần rút thưởng nữa chưa sử dụng a.
“Hệ thống, rút thưởng công pháp đi!”Nhìn phần kho đồ của mình, Lục Dạ liền ra lệnh cho hệ thống.
“Keng, chúc mừng kí chủ nhận được Hoàng cấp hạ phẩm công pháp-Đoạt Thiên Quyết!”
“Hoàng cấp hạ phẩm?”Nghe được thứ mình mới rút ra, Lục Dạ liền nhíu mày lại, chỉ là Hoàng Cấp Hạ Phẩm mà lại có cái tên bá khí như thế?
“Chủ nhân ngươi đừng có coi thường công pháp này, nó thế nhưng là còn hiếm hơn cả Đế Cấp đấy!!”
"Chủ nhân ngươi đúng là vận khí bạo rạp a, mấy cái gì Thiên đạo chi tử hay Khí vận chi tử đứng trước ngươi cũng phải cúi đầu xưng thần!!"
Tiểu nha đầu Nguyệt nhi ngồi trên vai hắn im lặng từ nãy đến giờ rốt cuộc cũng mở miệng cảm thán nói. Nàng đang cực độ hoài nghi không biết tên này có hack hệ thống không mà ra toàn đồ xịn.
“Hiếm hơn cả Đế Cấp?!!”Lục Dạ liền nổi lên hứng thú mà xem thử công pháp này.
Tên: Đoạt Thiên Quyết.
Cấp bậc: Hoàng Cấp Hạ Phẩm.
Nguồn gốc: Công pháp chủ tu của Thôn Thiên Thánh Quân.
Miêu tả: Cướp đoạt thiên địa dị bảo của đất trời, đoạt càng nhiều đẳng cấp càng cao!!
Nhìn sơ qua Lục Dạ liền biết Công pháp này không đơn giản chỗ nào rồi, nói cho dễ hiểu thì nó giống như Phần Quyết của Dược lão vậy, nhưng cao cấp hơn nhiều khi có thể hấp thu bất kì dị thuộc tính nào.
Nhưng điều khiến Lục Dạ chú ý nhất không phải khả năng của công pháp này mà là nguồn gốc của nó.
“Thánh Quân??!”Lục Dạ lẩm bẩm hai chữ này rồi nhìn qua Nguyệt nhi.
“Bây giờ chủ nhân vẫn chưa có đủ quyền hạn để biết đến hai chữ này!!”Nguyệt nhi thì lại một mặt bình thản mà nói.
“Vậy thì thôi, dù sao sớm muộn gì ta cũng biết!!”Thấy Nguyệt nhi không muốn nói thì Lục Dạ cũng vứt truyện này ra sau đầu.
“Ta sẽ lấy hai thứ này! Còn chiễc nhẫn trữ vật thì hai người tự phân chia nhé!"Lục Dạ ném chiếc nhẫn trữ vật về phía Hoa Vô Tuyết cùng Kim Huyền Ngọc, cả hai nàng đều không có ý kiến gì, dù sao vượt qua hai thử thách này đa phần đều là công lao của Lục Dạ.
Làm xong hắn liền khoang chân ngồi xuống mà bắt đầu luyện hóa Vạn Binh Hắc Ám bằng Đoạt Thiên Quyết.
Vạn Binh Hắc Ám đã đi theo Hắc Diệt Đế Vương từ rất lâu rồi, đến lúc ông chết thì nó vẫn tồn tại ở trong cung điện này. Với hoàn cảnh tràn ngập tiên khí trong cung điện, tất nhiên là Vạn Binh Hắc Ám cũng ẩn chứa một nguồn Tiên lực vô cùng nồng hậu.
Nếu để cho một Độ Kiếp tu sĩ hấp thụ chắc có khi trực tiếp nhảy lên Đại tiên thậm chí Kim tiên luôn ấy chứ. Nhưng Lục Dạ lại chỉ tu thể nên lượng tiên khí này gần như là không cần thiết, dù vậy hắn cũng sẽ không uổng phí lượng tiên khí này.
Trong lúc luyện hóa Vạn Binh Hắc Ám Lục Dạ cũng biết được năng lực của nó, về cơ bản nó có thể biến xác của người chết thành Hắc Binh để sử dụng, mấy con quái vật bóng tối ở ngoài kia cũng là được Hắc Diệt Đế Vương giết chết rồi biến thành Hắc Binh đấy.
Dù bá đạo là thế nhưng Vạn Binh Hắc Ám cũng không phải toàn năng, xác chết bị biến thành Hắc Binh thì sẽ bị tụt xuống một đại cảnh giới và phải có xác chết thì mới có thể trích xuất ra Hắc Binh được, nếu mà người đó đã chết quá lâu rồi thì cũng không thể trích xuất được.(Giống năng lực của Sung JinWoo ấy.)
Vì không để lãng phí tiên lực này nên Lục Dạ đã quyết định dùng nó để tạo ra một con Hắc Binh Ngọc Tiên, đáng lí ra thì số tiên lực kia là không đủ để tạo ra Ngọc Tiên nhưng Lục Dạ đã thêm vào đó một lượng lớn năng lượng của mình.
Thể chất của hắn là [Thể Hạt Ngôi Sao] hay còn gọi là [Đệ Tam Cơ Quan Vĩnh Cửu] có thể dựa vào điều kiện môi trường xung quanh từ không sinh có sản sinh ra năng lượn, tóm lại là hắn có được nguồn năng lượng vô hạn luôn luôn sản sinh ra, mà nguồn năng lượng đó lại còn cao cấp hơn cả Tiên Lực ấy chứ.
“Phù….Thành quả cũng không tệ!!”Nhìn con Hắc Binh mình vừa tạo ra Lục Dạ liền hài lòng mà nói.
“Qủy a!”
“Oẹ!”
Nhìn Hắc Binh mà Lục Dạ vừa tạo ra, cả ba cô nàng còn đang làm quen nhau ở đằng kia liền không nhịn mà cảm thấy buồn nôn.
Chuyện là Hắc Binh hắn vừa tạo ra có một thân hình cực kì bốc lửa, ngực nở mong cong, ba vòng đều có thể khiến nam nhân trong thiên hạ điên cuồng, nhưng vấn đề là khuôn mặt lại xấu lia xấu lịa, xấu bẩn mắt người nhìn, xấu xót xa thị trường thẩm mỹ, phải gọi là bẩn mắt người nhìn.
“Hắc hắc....”
“Đây thế nhưng là át chủ bài của ta nha!!”Đối với biểu cảm của cả ba người, Lục Dạ liền ôm bụng cười lớn.
“Át chủ bài xxx ngươi!”
Cả ba nàng nhìn hắn ôm bụng cười thế là cũng lúc đồng thanh hét lớn.
“Hắc hắc….” Cười thêm vài tiếng, Lục Dạ cầm lên viên ngọc mà Hắc Diệt Đế Vương để lại, theo như lời Nguyệt nhi nói thì nó là một không gian pháp bảo có thể chứa vật sống, đẳng cấp cũng khá cao đạt đến tận Vương Cấp, độ rộng thì đến tận vài ngàn trượng.
“Từ nay gọi ngươi Dạ Thiên Châu đi!”
“Được rồi chúng ta cũng nên đi ra khỏi đây thôi!”Làm xong tất cả Lục Dạ nhìn cả ba người mà nói, ở đây cũng không còn việc gì để ở lại nữa rồi.
“Ừm!!”Cả ba nàng cũng gật đầu đứng dậy.
“Vào đây đi!”Đi ra khỏi cung điện Lục Dạ liền phất tay thu tòa cung điện được làm từ Tiên Thạch Cực Phẩm này vào Dạ Thiên Châu, hắn tuy là không cần tiên thạch để tu luyện nhưng không có nghĩa là Hoa Vô Tuyết cùng Ngọc nhi không cần a.
Qua lời nói của Ngọc nhi hắn cũng biết được nàng có thể tu luyện giống người bình thường, hiện tại nàng đang là Chân Tiên Viên Mãn đồng nghĩa với khi biến thành vũ khí thì nàng sẽ là Chân Tiên Cực Phẩm pháp bảo, còn về độ cứng thì theo như nàng nói là nàng còn cứng rắng hơn cả mấy món Đế Cấp pháp bảo ấy chứ.
Tuy là có thể tu luyện nhưng vì không có công pháp thích hợp nên tu vi của năng tăng lên cực kì chậm, việc này thì Lục Dạ đành tìm cách giải quyết sau thôi.
“Không còn ai sống nữa sao?”Bên ngoài cung điện là vô số xác chết của đệ tử Thanh Huyền Tông và trong đó có cả Thanh Lưu, những con Hắc Binh thì đã biến mất sau khi Lục Dạ luyện hóa Vạn Binh Hắc Ám rồi.
Cả bốn người chậm rãi tiến về phía cánh cửa để đi ra khỏi bí cảnh trong khi xung quanh chỉ toàn là xác chết. Bọn họ cũng không ai có biểu hiện thương cảm gì, đây là tu tiên giới tàn khóc ngươi không chết thì ta chết, lòng tốt ở đây chính là điểm yếu lớn nhất.
“Hệ thống rút thưởng năng lực đi!”Vừa đi Lục Dạ vừa ra lệnh cho hệ thống, hắn vẫn còn một lần rút thưởng năng lực nữa chưa dùng nên giờ dùng luôn cho nóng. Năng lực khác với vũ kỹ nó giống như một loại huyết mạch vậy, không cần tu luyện cũng có thể sử đụng được ngay.
“Keng, chúc mừng kí chủ nhận được….”
Nghe được âm thanh của hệ thống ánh mắt của Lục Dạ hơi có phần co rụt lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT