Mấy người Liễu Yên, nằm dưới sự che chở của Nguyệt Nhi, an toàn tránh khỏi dư ba từ công kích của Bích Phượng Chân nhân. Cũng bởi vì có nàng, đám người mới có thể thuận lợi thoát đi phạm vi Lĩnh vực, Bất Tử Hỏa vực của đối phương.

u cũng là Nguyệt Nhi đặc thù. Trong thời gian này, nàng đi theo Trần Nguyên, lợi ích thu được không ít, thực lực càng là tăng lên đến Tứ giai đỉnh phong. Hơn thế nữa, bản thân thể chất của nàng được Thiên Lan đẩy lên đến tương đương với Vương thể của tu sĩ thông thường. Đây mới là lý do chính để nàng có thể che chở bảy người Liễu Yên nhẹ nhõm như vậy. Đổi lại là Tứ giai Linh quỷ hay Tứ phẩm tu sĩ thông thường, khi đối mặt với Lĩnh vực của Ngũ phẩm Chân nhân, chính bản thân hắn còn khó mà đảm bảo tự thân chớ nói gì tới che chở cho kẻ khác.

Đại sư tỷ không có nhiều tâm trí đi phân tích những vấn đề này. Nàng vẫn còn bị hoàn cảnh trước mắt làm cho choáng ngợp. Đột nhiên bị kéo tới hoàn cảnh xa lạ, tình huống biến đổi quá nhanh khiến cho là nàng, vị đại sư tỷ này, dù vốn là tính tình bình tĩnh, tỉnh táo cũng chẳng biết nên làm sao. Mà thứ để nàng kinh hoảng nhất, trong thời gian ngắn khó có thể tiếp thu chính là, có kẻ lấy Tứ phẩm cảnh giới chống lại Ngũ phẩm Chân nhân mà không bị diệt sát, hơn nữa, còn không dùng vào đan dược, pháp khi, trận pháp hay bất cứ bảo vật ngoài thân nào. Nàng hốt hoảng nhớ ra:

“Cảnh giới của kẻ này dường như cùng với ta không sai biệt lắm.”

Phải mất thời gian thật lâu, Đại sư tỷ mới lấy lại tinh thần sau khi bị vị sư muội duy nhất trong nhóm người lay ống tay áo liên tục.

“Sư tỷ, chúng ta muốn hay không thử liên lạc với chủ thượng? Chủ thượng trước đó đã giao phó cho chúng ta nhiệm vụ, tùy thời cung cấp hình ảnh về chiến trường.” Vị sư muội kia có chút do dự nói. Thứ mà Trần Nguyên Bá và Hạo Nguyệt Chân nhân lúc trước quan sát được, ấy chính là từ một pháp khí thu hình mà vị Đại sư tỷ này mang theo.

Đại sư tỷ khẽ gật đầu. Nàng lúc này mới ra nhiệm vụ này. Tuy nhiên, bản thân nàng lại không ôm bao nhiêu kỳ vọng có thể thành công liên lạc với chủ thượng. Bản thân phẩm cấp của pháp khí thì có hạn, trong khi đó, nàng còn không biết, các nàng bị dịch chuyển tới chỗ nào.

“Hy vọng là có thể liên lạc với chủ thượng đi.” Đại sư tỷ nghĩ thầm. Trong tình huống này, nàng đã không biết nên làm gì cho phải. Thế nhưng, đứng ở cương vị một người Đại sư tỷ, một người lãnh đạo, nàng không được phép lộ ra mặt lúng túng cùng yếu đuối trước các sư đệ, sư muội. Nàng rất bức thiết cần một người cho nàng chỉ dẫn.

Chủ thượng của các nàng chính là lựa chọn tốt nhất, cũng là người nàng cần nhất bây giờ.

Đại sư tỷ rót vào linh lực. Những nét phu văn huyền ảo trên pháp khí dần sáng lên. Một cỗ năng lượng ba động kỳ dị từ trên pháp khí bắt đầu lan ra, truyền đến phương hướng xa xôi nào đó. Qua thời gian chừng ba hơi thở, một giọng nói ôn nhuận nhưng lại ẩn chứa sự uy nghiêm vang lên: “Ngọc Thiền?”

“Chủ thượng, Ngọc Thiền cuối cùng cũng liên lạc được người?” Đại sư tỷ khẽ hô. Có lẽ bởi vì quá vui mừng và ngạc nhiên, giọng nói của nàng không khỏi đề cao lên mấy phần.

“Ngọc Thiền, nói cho ta biết, các ngươi đang ở đâu? Chuyện gì đã xảy ra?” Từ phía bên kia, Trần Nguyên Bá liên tiếp đặt ra hai câu hỏi.

“Thưa chủ thượng, chính là Ngọc Thiền cũng không biết, chúng ta đang ở đâu. Về phần chuyện gì đang xảy ra, lúc trước, khi vị kia Trần công tử đánh tan nhục thân của Thiên Quỷ Thượng nhân, có ý định tóm lấy tàn hồn của hắn thì một cỗ lực lượng thần bí, ẩn giấu sâu trong linh hồn của hắn bộc phát, rồi kéo tất cả chúng ta tới đây. Còn sau đó…”

Một bên khác, cả Trần Nguyên Bá và Hạo Nguyệt Chân quân bình tĩnh lắng nghe nữ tử Ngọc Thiền kể lại tao ngộ của các nàng. Mà khi nghe đến Trần Nguyên có thực lực chính diện đối kháng Ngũ phẩm Chân nhân, Trần Nguyên Bá đừng bật dậy, gương mặt biểu lộ tràn đầy chấn kinh. Hạo Nguyệt Chân quân ở bên cạnh cũng biểu lộ ra thất thố. Có lẽ, gần một ngàn năm tu hành của nàng chưa bao giờ nghe được tin tức nào đáng kinh ngạc đến như vậy.

“Ngọc Thiền, ngươi chắc chắn hắn có thể trực diện đối kháng Ngũ phẩm Chân nhân?” Trần Nguyên Bá đầy kinh nghi hỏi lại. Thanh âm mang theo mấy phần gấp gáp.

“Ngọc Thiền chắc chắn.” Người bên kia đáp: “Hơn nữa còn không sử dụng đan dược, không có ngoại vật.”

“Nhanh, cho ta nhìn hình ảnh của hắn.”

Phía bên kia, Ngọc Thiền mượn nhờ lực lượng của Nguyệt Nhi, một lần nữa xâm nhập sâu hơn vào chiến trường, tiến nhập nội bộ lĩnh vực của Bích Phượng Chân nhân. Từ đó, hình ảnh dần trở nên rõ ràng trong mắt Trần Nguyên Bá và Hạo Nguyệt Chân quân.

Cả hai người chết lặng.

“Điện hạ…” Qua thật lâu, Hạo Nguyệt Chân quân mới yếu ớt lên tiếng: “Hắn… thật sự chỉ có Tứ phẩm tầng một tu vi thôi sao?”

— QUẢNG CÁO —

“Chắc chắn là Tứ phẩm tầng một, không thể sai được.” Trần Nguyên Bá trầm giọng đáp.

“Thế nhưng là hắn…” Hạo Nguyệt Chân quân không nói nên lời. Ở trong hình chiếu, cứ mặc Trần Nguyên một mực bị áp chế, rơi vào thế hạ phong trong thế công kích hung mãnh từ Bích Phượng Chân nhân, tuy nhiên, hắn vẫn trụ được, vẫn vững vàng đối kháng lấy. Hắn không tránh né, không lùi bước, không dựa vào ngoại vật, thậm chí càng không dựa vào pháp khí.

“Như thế này… làm sao có thể? Hắn như thế nào làm được?” Hạo Nguyệt Chân quân tự lẩm bẩm: “Điện Hạ, người tu luyện cũng là Đạo Cực hạn? Chẳng lẽ Đạo Cực hạn mạnh đến như vậy, có thể lấy sức Tứ phẩm sơ kỳ chống lại Ngũ phẩm sơ kỳ?”

“Chắc chắn không thể.” Trần Nguyên Bá kiên định đáp.

Suy nghĩ một chút, nàng lại nói: “Khi đó, ta mới vào Tứ phẩm, ngươi không phải là không có ở đó, chẳng lẽ người đã quên? Ta tại Tứ phẩm tầng một, tại tình huống không sử dụng ngoại vật, không sử dụng bí pháp, cũng không sử dụng đan dược, thực lực nhiều nhất chỉ đuổi sát Tứ phẩm tầng tám, thậm chí còn yếu hơn một chút. Đây đã là cực hạn, không thể vượt qua. Thậm chí, ta hoài nghi, không một người nào có thể vượt qua ranh giới này.”

“Thế nhưng là hắn?” Hạo Nguyệt Chân quân không nói nên lời.

Trần Nguyên Bá nhìn chằm chằm vào hình chiếu, nàng không trả lời. Chính xác mà nói, nàng không biết nên trả lời như thế nào.

Qua thật lâu, nàng mới đáp: “Có hai khả năng. Thứ nhất, hắn che giấu tu vi mà lấy chính thủ đoạn của ta cũng không xem thấu được.”

“Làm sao có thể?” Hạo Nguyệt Chân quân vô ý thức thốt lên. Tuy nhiên, lởi vừa ra khỏi miệng, nàng liền hối hận. Nàng quá thất thố, cũng quá vô lễ trước mặt Điện Hạ.

Trần Nguyên Bá liếc nhìn nàng một mắt, sau đó nói: “Trên đời này, không có gì là không thể. Ngươi nên nhớ, năm đó cướp đi Trần gia thiếu gia, thế nhưng là một vị Thánh Vị Đại năng xuất thủ, tu vi ít nhất cũng là Ngũ Kiếp, thậm chí Lục Kiếp Chân thánh. Có vị này đại năng làm chỗ dựa, thủ đoạn của hắn không phải là chúng ta đám này tiểu tu sĩ có thể ước lượng.”

Dừng một chút, nàng trầm ngâm: “Năm đó, ta có thể bằng tự thân thực lực, không sử dụng bí pháp mà chính diện đối kháng Ngũ phẩm Chân nhân tầng một, tu vi của ta cũng cần đạt đến Tứ phẩm tầng năm. Nguyên do thứ nhất là vì bên dưới Tứ phẩm tầng năm, thực lực không đủ, ta không có đủ lực lượng chèo chống để chống lại lực lượng của Ngũ phẩm Chân nhân tầng thứ. Mà cái thứ hai là vì, chỉ tại Tứ phẩm tầng năm, ta mới lĩnh ngộ ra hình thức ban đầu của Lĩnh vực. Chỉ có hình thức ban đầu của Lĩnh vực, tu sĩ mới có tiền vốn chống lại Lĩnh vực của Ngũ phẩm Chân nhân, mới có cơ hội đối kháng đối phương.”

Hạo Nguyệt Chân quân cũng khẽ gật đầu, đồng tình: “Không có lĩnh vực, hoặc chí ít là Lĩnh vực hình thức ban đầu, đối kháng Ngũ phẩm Chân nhân là điều mơ tưởng. Kết cục chỉ là bị Lĩnh vực thôn phệ, bị toàn diện áp chế rồi bị diệt sát ngay lập tức. Bên dưới Ngũ phẩm đều là sâu kiến cũng là ý nghĩa như thế.”

Nhắc đến chuyện này, Hạo Nguyệt Chân quân không khỏi hốt hoảng. Tu sĩ bình thường, chỉ có thành tựu Ngũ phẩm Chân nhân mới có tư cách đi lĩnh ngộ Lĩnh vực. Tu sĩ thiên tài có thể sớm tại Tứ phẩm đỉnh phong làm đến một bước này. Nếu ngộ tính của tu sĩ thuộc về hàng đỉnh tiêm thiên tài, có thể tại thời điểm vừa bước vào tầng chín, thậm chí là tầng tám lĩnh ngộ ra hình thức ban đầu của Lĩnh vực.

Tuyệt thế thiên tài, cũng chính là cấp bậc như Hạo Nguyệt Chân quân, chuẩn Thánh Tử, chuẩn Thánh Nữ,... đều ở Tứ phẩm tầng bảy, đều là tại thành tựu Tứ phẩm hậu kỳ không lâu lĩnh ngộ riêng về phần mình hình thức ban đầu của Lĩnh vực. Có lẽ, chênh lệch ở cấp bậc này thiên tài chỉ là sớm hơn một chút hay muộn hơn một chút lĩnh ngộ mà thôi.

Tủy nhiên, bất kể như thế nào, tu sĩ tại Ba ngàn thế giới đều đạt thành chung một nhận thức, tu sĩ không vào Tứ phẩm hậu kỳ là không có cách nào lĩnh hội Lĩnh vực.

Cũng chỉ có Trần Nguyên Bá hạng người nghịch thiên như thế, trời sinh có tạo hóa Chí Cao mới có thể tại Tứ phẩm tầng năm bắt đầu lĩnh ngộ ra hình thức ban đầu của Lĩnh vực.

Bất chợt, nàng nghĩ đến Trần Nguyên: “Nếu như hắn cũng giống như Điện Hạ, cũng tại lĩnh ngộ hình thức ban đầu của Lĩnh vực, hắn hiện giờ dường như mới có hai mươi sáu tuổi? Nếu ta nhớ không lầm, Điện hạ lần đầu lĩnh hộ ra hình thức ban đầu của Lĩnh vực cũng phải ba mươi sáu tuổi. Nói như thế, thiên phú của hắn… ngộ tính của hắn…” Càng nghĩ, Hạo Nguyệt Chân quân càng cảm thấy kinh dị, càng cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Trần Nguyên Bá quan nhìn biểu cảm của nàng, muốn có bao nhiêu chấn kinh liền có bấy nhiêu chấn kinh, muốn có bao nhiêu thất thố liền có bấy nhiêu thất thố, nào có nửa điểm phong thái của một vị nửa bước Thất phẩm Tôn giả cao quý.

Sau cùng, nàng lạnh nhạt nói: “Ngươi đã hiểu ra?”

Hạo Nguyệt Chân quân vô ý thức gật đầu.

— QUẢNG CÁO —

Qua thật lâu, nàng lấy lại tinh thần, mới hỏi lại: “Điện hạ, lúc trước, ngài nói có hai trường hợp. Vậy còn khả năng thứ hai?”

Trần Nguyên Bá khẽ gật đầu, hơi trầm ngâm một lát như thể chỉnh lý lại suy nghĩ của bản thân. Nàng nói: “Khả năng thứ hai, Trần Nguyên không phải đang che giấu tu vi. Cảnh giới của hắn đích thực là Tứ phẩm tầng một. Ta không có nhìn lầm.”

“Làm sao có thể?” Hạo Nguyệt Chân quân bật thốt lên: “Hắn… Cái này… “

Đúng thế, giả thiết này còn khó tin hơn cả việc đối phương không đến ba mươi tuổi, tu luyện Đạo Cực hạn, thành tựu Tứ phẩm trung kỳ, còn lĩnh hội ra hình thức ban đầu của Lĩnh vực. Lấy cảnh giới Tứ phẩm tầng một chính diện đối mặt với Ngũ phẩm Chân nhân.

Điều này làm sao có thể? Trên thế giới này làm sao có thể tồn tại loại người như vậy?

Hạo Nguyệt Chân quân không tin, cũng không dám tin tưởng. Dù là kiến thức rộng rãi như nàng, tầm mắt cao như nàng, cũng chưa từng nhìn thấy, nghe nói hay xem qua bất cứ ghi chép nào đề cập đến vấn đề này.

“Quá hoang đường.” Nàng phải thốt lên: “Điện hạ không phải nói rằng, dù là Điện hạ, tại Tứ phẩm tầng một cũng chỉ có thể đối kháng cùng Tứ phẩm tầng tám là cực hạn sao?”

“Chính xác là như thế.” Trần Nguyên Bá gật đầu: “Thế nhưng, kẻ này, rất có thể bằng cách này hay cách khác, đã tìm cách phá vỡ gông xiềng cực hạn của Ba ngàn thế giới.”

Trầm tư chốc lát, nàng nói: “Chắc hẳn là thể chất của hắn có vấn đề. Ta nhìn không ra thể chất của hắn. Rất đặc thù, nhưng lại không rõ đặc thù ở chỗ nào.”

Hạo Nguyệt Chân quân không biết nên nói như thế nào, chỉ có thể ngây ngốc ở đó, tìm cách tiếp nhận hiện thực này.

Trần Nguyên Bá lại bổ sung thêm một câu: “Một điều cuối cùng, Hạo Nguyệt, ngươi có để ý hay không, hắn còn chưa sử dụng tới hình thức ban đầu của Lĩnh vực mà vẫn có thể chống đỡ Ngũ phẩm Chân nhân?”

Hạo Nguyệt Chân quân lần nữa sửng sốt. Những điều này đã nằm ngoài khả năng tiếp nhận của nàng. Thường thức của nàng về thế giới, trong đêm nay, đã hoàn toàn bị đánh nát, vỡ vụn thành mảnh nhỏ theo mỗi cú Minh Không Quyền Trần Nguyên tung ra.

- -----------------------------

Một bên khác, Trần Nguyên đang đau khổ chống đỡ lấy công kích từ Bích Phượng Chân nhân. Không giống như Trần Nguyên Bá và Hạo Nguyệt Chân quân nghĩ, Trần Nguyên không phải không muốn sử dụng hình thức ban đầu của Lĩnh vực mà là hắn không thể. Hắn còn chưa lĩnh ngộ ra. Bản tôn của hắn tu luyện khác loại với thế giới này, dẫn đến cảnh giới của bản tôn rất cao, nhưng lại không có thứ gì tương tự như Lĩnh vực.

Cũng thế, được cái này thì mất cái kia. Hệ thống của thế giới này cũng sẽ không ban cho hắn một loại năng lực, thiên phú đặc thù nếu như đột phá một đại cảnh giới.

Tạm thời không đề cập tới vấn đề hệ thống tu luyện, Bất Tử Hỏa vực của Bích Phượng Chân nhân quả thực là rất mạnh. Nó áp chế hoàn toàn Trần Nguyên. Mỗi một cử động đều trở nên phí sức vô cùng. Tốc độ của hắn giảm xuống trên diện rộng.

Càng đáng chết hơn nữa là công kích của hắn cũng bị lĩnh vực hấp thu đi hơn phân nửa, khiến cho năng lực tấn công của hắn giảm mạnh. Ấy là còn chưa kể đến thể nội vận hành linh lực của hắn dường như cũng chịu áp chế. Nếu như ví hắn vận chuyển linh lực tại trạng thái bình thường giống như dòng nước áp suất cao thì giờ đây nó chẳng khác gì cố bơm đi một khối bùn đặc, nặng nề và chậm chạp vô cùng.

Quan trọng hơn cả, lửa bên trong lĩnh vực này đang không ngừng xâm nhập hắn, tìm cách ăn mòn hắn, làm thương tổn hắn từ bên trong. May mắn, thể chất của hắn so với bất kỳ tu sĩ luyện thể nào đều mạnh hơn, lại cộng thêm pháp thuật Kim Cương Bất Hoại thân khiến hắn ngăn chặn hoàn toàn sự công kích này. Bất quá, luôn luôn phải khống chế một bộ phận tâm thần cùng năng lực chống chọi lĩnh vực của kẻ địch dẫn đến năng lực chiến đấu của Trần Nguyên giảm xuống trên diện rộng.

Hội tụ lại hết thảy yếu tố, Trần Nguyên chịu thiệt thòi quá nhiều.

— QUẢNG CÁO —

Đây là lý do hắn một mực bị Bích Phượng Chân nhân ấn xuống đất đè lên đánh.

Thế nhưng, hắn lại đâu có biết, Bích Phượng Chân nhân cũng đang ôm một bụng buồn bực đối với hắn. Tứ phẩm Thượng nhân bình thường, nếu như chịu lĩnh vực của Ngũ phẩm Chân nhân vây khốn, thường sẽ bị lực lượng của Lĩnh vực xâm nhập, đồng hóa, ăn mòn. Hắn sẽ bị Lĩnh vực công kích thương nặng ngay lập tức, thậm chí là vẫn lạc bỏ mình.

Thế nào lại giống như kẻ này? Vẫn còn nhảy nhót khỏe mạnh đến như thế?

Hơn thế nữa, hắn làm sao còn có thể kiên cường chống đỡ công kích của nàng?

“Ta không tin ngươi còn có thể tiếp tục kiên trì được bao lâu.” Bích Phượng Chân nhân quát lên.

Nàng lấy ra từ nhẫn trữ vật một viên hạt châu màu đỏ rực, to bằng nửa nắm đấm, bên trong phong ấn một ngọn lửa sống động. Nàng thôi động nó, linh lực mạnh mẽ rót vào. Ngọn lửa cứ như thế thoát ra khỏi viên hạt châu, trôi nổi giữa không gian, vô cùng sinh động.

“Phượng Hỏa quang.” Bích Phượng Chân nhân quát lớn.

Ngọn lửa từ một phân thành năm, hóa thành năm chùm sáng khác nhau, thẳng tắp đánh đến trước người Trần Nguyên. Giữa trán, giữa cổ họng, tim, phổ và giữa bụng. Cả thảy năm vị trí trên cơ thể.

“Quá nhanh.” Trần Nguyên giật mình

Tốc độ công kích của nó có lẽ sắp đuổi kịp Kim Cương Nộ Mục của hắn. Nếu đổi lại là trạng thái bình thường, hắn còn có thể dựa vào năng lực cảm nhận, tốc độ phản xạ để tránh thoát. Nhưng ở tình huống bị áp chế bởi lĩnh vực của đối phương… hắn chỉ có thể ngoan ngoãn chịu đòn.

Năm chùm sáng từ năm ngọn lửa biến thành, mang theo cỗ nhiệt lượng khủng khiếp trực diện công kích Trần Nguyên. Cơn đau đớn cùng cực đánh vào thân thể hắn, chiếm cứ toàn bộ não của hắn, xông thẳng lên linh hồn của hắn cứ như từng tế bào trong cơ thể bị xé nát rồi đốt cháy thành than vậy.

Một chớp mắt, thân thể hắn bị đục thủng thành năm cái lỗ lớn như miệng chén, xuyên thủng từ trước ra sau lưng, thấu qua thân thể. Phần xác thịt tiếp xúc với nó cũng bị đốt cháy đen, khét lẹt.

Trần Nguyên không chết.

Hắn còn xa xa chưa chết được. Sức sống mãnh liệt của Tứ phẩm Thượng nhân tầng thứ để cho hắn còn có thể đứng vững. Chỉ có cơn đau đớn, sự thống khổ là vẫn không ngừng hành hạ hắn.

“Cửu Tức Phục Khí.” Trần Nguyên khẽ nói.

Năm hố vết thương trên thân thể hắn đang lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy lành lại cho đến hơi thở thứ sáu, hết thảy đã bình phục như cũ.

Trần Nguyên kinh ngạc. Lần này, vậy mà chỉ mất sáu hơi thở hồi phục lại thương thế. Trước đây không phải chín sao?

Có điều, hắn đích thực là không nhận ra, tốc độ hồi phục của hắn, theo trận chiến này càng kéo dài, đích thực là càng nhanh hơn.

Sinh Tồn Trong Tận Thế bộ truyện đậm chất sinh tồn, không hệ thống, không bàn tay vàng, logic, nhiều cảnh giết chóc, nhịp điệu chậm rãi. Nvc npc đều có não.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play