Không biết là do quá mệt mỏi hay là do đã trải qua quá nhiều chuyện mà trong mơ tôi gặp rất nhiều người. Thậm chí tôi còn gặp cả ông nội đang đứng cùng tôi trong một biển hoa, hai chúng tôi cùng dõi mắt nhìn ra xa. Sau lưng tôi còn có Hồ đại tiên đang đứng đó với dáng vẻ tiên phong Đạo cốt.
Đang mơ thì tôi loáng thoáng nghe ai đó gọi tên mình.
"Trương Ly, Trương Ly,..."
Giọng nói đó nghe vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, tôi nhất thời không thể nhận ra mình đã nghe thấy giọng nói này ở đâu.
"Trương Ly, nói cho tôi biết, cậu có phải là người giữ đèn hay không? Trên người cậu có thứ mà ông nội cậu để lại phải không?"
Giọng nói đó như có ma lực, trầm trầm bổng bổng khiến tôi cảm giác như đang bước trên mây, toàn thân nhẹ nhõm lâng lâng.
Tôi còn đang nghĩ tại sao cảm giác này lại chân thực đến vậy thì đột nhiên có một bàn tay nhỏ nhắn thon dài ôm lấy cổ tôi.
"Trương Ly, nói thật cho tôi biết trên người cậu rốt cuộc có thứ gì? Nếu cậu chịu nói thì cơ thể tôi sẽ thuộc về cậu".
Âm thanh đó truyền tới tai tôi, một thứ gì đó rất lạnh áp sát lưng tôi.
Bị cơ thể lạnh giá đó áp vào người, tôi đột nhiên giật mình tỉnh táo ra một chút.
Cảm giác tiếp xúc này không phải là mơ!
Tôi cố gắng vực dậy tinh thần nhìn xuống bên dưới.
Là Nguyễn Thanh Nhi?
Trên người cô ta không một mảnh vải che thân, ôm chặt lấy cổ tôi, đôi mắt ma mị mà đầy mê hoặc nhìn tôi. Gương mặt trắng bệch mặc dù không hề có chút hồng hào nào nhưng vẫn rất xinh đẹp yêu kiều theo một cách rất đặc biệt.
"Trương Ly, giúp tôi với, giờ tôi sống không bằng chết. Nếu cậu chịu giúp tôi, cậu bắt tôi làm gì cũng được".
Cánh tay Nguyễn Thanh Nhi ôm lấy tôi ngày càng chặt, khuôn mặt ngày càng áp sát tôi, đôi môi mỏng đỏ tươi còn không ngừng cọ xát vào tai tôi.
Cho dù tôi biết cô ta chỉ là một cỗ thi thể, trên cổ còn có một lỗ hổng đang phân hủy nhưng vẫn bị những cử chỉ khiêu khích của cô ta làm cho "nóng trong người".
Nguyễn Thanh Nhi này trông có vẻ như một công chúa thanh cao kiêu ngạo, nhưng không ngờ lại giỏi làm mấy việc dụ hoặc lòng người như vậy.
Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong!
Thấy hành động của Nguyễn Thanh Nhi ngày càng ám muội, tôi vội vã nhắm mắt lại rồi cắn vào đầu lưỡi của mình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT