Diệp Tiểu Yêu cười lạnh một tiếng, nhìn thấy phía xa xa Chu Uyển Như đang đứng cùng một đám quý phu nhân, không nhịn được tức giận, đuổi cô đi còn chưa nói là gì, còn dám nói xấu cô, gia đình danh môn chính là xấu xa vậy sao?

Ngô Thuỵ nhìn sắc mặt cô có chút không tốt, chỉ lo lắng mà hỏi thăm: "Cậu không sao chứ? Quan Quý Sâm cũng thật là, còn mời cậu tới làm gì? Ra oai sao?"

"Để tôi chứng kiến bọn họ hạnh phúc biết bao nhiêu!" Diệp Tiểu Yêu vỗ vỗ tay Ngô Thuỵ cười nói: "Cậu yên tâm, tôi không sao, nhưng bụng bự này của cậu không thích hợp đứng lâu, chúng ta tìm chỗ ngồi xuống trước rồi nói.”

"Được." Ngô Thuỵ kéo tay Diệp Tiểu Yêu, đang muốn tìm chỗ ngồi xuống, Quan Quý Sâm cùng Phạm Tư Dư đi qua đây.

Quan Quý Sâm một thần lễ phục màu trắng, anh tuấn đẹp trai, Phạm Tư Dư bên cạnh cười ngọt ngào, dường như trời đất tạo nên một đôi, Diệp Tiểu Yêu không nhịn được có chút ngẩn người, dường như anh ta cùng với cô mấy năm nay đều chênh lệch, vị trí bên cạnh anh ta phải là Phạm Tư Dư mới xứng.

Phạm Tư Dư liếc mắt thấy Diệp Tiểu Yêu, cô lập tức nhớ đến chuyện ở cửa hàng, ánh mắt loé lên tia hận ý, tiến lên cười nói: "Diệp tiểu thư, cô đến rồi sao? Tôi còn đang lo lắng cô sẽ không đến? Sao hôm nay chỉ có mình cô đến? Vị bữa trước không phải bạn trai cô sao? Lúc đó tôi thấy các người rất thân mật..."

Cô ở từ "thân mật" này mà ngừng lại, khiến người khác tưởng tượng xa vời.

Diệp Tiểu Yêu nhìn thấy ánh mắt tò mò của bạn học đều rơi vào người mình, liền hào phóng cười nói: "Phạm tiểu thư hiểu lầm rồi, ngày đó, người mà cô thấy là cấp trên của tôi, hắn thích nói đùa, Phạm tiểu thư không nhớ sao? Anh ấy còn nói đùa với cô muốn để cô bao nuôi! Phạm tiểu thư sẽ không tưởng thật chứ?"

Phạm Tư Dư mặt nhất thời đỏ mặt, tức giận trừng mắt với cô, không cam lòng hừ lạnh một tiếng: "Thường bất chính hạ tắc loạn(1), Diệp tiểu thư có một người sếp thật là đặc biệt nha!"

(1) Hành vi của cấp trên không đàng hoàng thì cấp dưới cũng học theo làm việc xấu.

Diệp Tiểu Yêu cười ha ha nói: "Không có điểm hơn người, làm sao có thể khiến tôi trở nên thuần phục đây! Haha, chúng ta đừng nói đến anh ta, hôm nay là ngày vui mừng Phạm tiểu thư và Quan tổng đính hôn, tôi còn chưa chúc phúc hai vị mà! Chúng hai người ân ân ái ái đến đầu bạc răng long, sớm sinh quý tử!"

Cô nhìn chằm chằm bụng nhỏ bé của Phạm Tư Dư, lại thêm vào một câu: "Phạm tiểu thư phải giữ đứa bé trong bụng thật cẩn thận, Quan tổng của chúng ta rất thích trẻ em, giày cao gót cô cũng đừng đi, bằng không sẽ hại đến em bé đấy!"

Ánh mắt bạn học xung quanh toàn bộ dời đến trên bụng Phạm Tư Dư, thì ra là có bầu trước khi cười, làm cho mặt mũi của Phạm Tư Dư có chút sượng lại, Quan Quý Sâm cũng có chút chật vật, hắn cùng với Diệp Tiểu Yêu ở trước mặt bạn bè đều là biểu tượng của cặp vợ chồng thương trường, vì đứa con trong bụng tiểu tam lại vứt bỏ vợ, thanh danh này cũng không phải vẻ vang chút nào.

Phạm Tư Dư cũng không cho là nhục nhã, đắc ý sờ bụng, cười nói: "Vẫn là Sâm yêu thương đứa bé, đứa bé còn chưa sinh ra đã mua cho cả một phòng đồ chơi, đúng rồi, tôi quên Diệp tiểu thư sẽ không thấy được, Diệp tiểu thư có bệnh thì nên đi khám một chút, không sinh được con cái về sau gả cho người nào cũng sẽ không hạnh phúc!"

Diệp Tiểu Yêu thấy cô ta vậy mà không cần thể diện, cũng chẳng để ý đến mặt mũi của Quan Quý Sâm, châm chọc nói: "Không có con cũng không có gì lớn lao chứ, Phạm tiểu thư không biết y học bây giờ rất phát triển sao? Đừng nói một đứa, chỉ cần cô muốn, đều có thể làm được!"

Phạm Tư Dư bật tốt lên lời Chu Uyển Như mắng Diệp Tiểu Yêu nói ra: "Nuôi gà mái còn có thể đẻ trứng, đàn bà không sinh con thì tính là gì?"

Diệp Tiểu Yêu bật cười, nhìn kỹ bụng của cô ta, lại nhìn Quan Quý Sâm, cười nói: "Gà với vịt thì có thể sinh ra cái gì chứ?"

Lời này vừa nói ra, các bạn học đều bật cười một tiếng, Lục Ly bước đến, vừa lúc nghe được câu này, khoé môi không tự chủ nhếch lên, cô gái này thật là độc miệng, ngay cả Quan Quý Sâm cũng bị mắng.

Phạm Tư Dư ngẩn người ra rồi mới phản ứng được, tức giận đẩy Quan Quý Sâm một cái, quát lớn: "Sâm, anh xem cô ta kìa, thật tâm đến quấy rối sao?"

Sắc mặt Quan Quý Sâm khó coi nói với Diệp Tiểu Yêu: "Diệp Tiểu Yêu, cô đủ rồi! Nơi này không chào đón cô, cô đi đi!"

Diệp Tiểu Yêu nhún vai, cười nói: "Quan tổng, đây là muốn đuổi khách sao? Thành thật mà nói, nếu như không có kẻ ti tiện nào đó mời tôi đến, tôi cũng chẳng muốn đến đâu! Thuỵ Thuỵ, bụng cô lớn rồi cũng đừng nên đến nơi nhiều người, đặc biệt chỗ này đầy c*t gà, c*t vịt, không khí không tốt! Đi thôi, chúng ta chuyển đến chỗ khác ăn cơm!"

Ngô Thuỵ phối hợp nói: "Tôi cũng cảm thấy khó thở, cậu đợi tôi một chút, tôi đi tìm chồng, để anh ấy đưa tụi mình đi.”

Cô quay đầu nhìn xung quanh, Diệp Tiểu Yêu quay đầu thấy Lục Ly, Lục Ly tiến lên cười nói: "Tôi cũng đi cùng! Trách cho lát nữa uống rượu cocktail lại có vị c*t gà!"

Bạn học đang cười châm biếm chợt nhìn thấy Lục Ly, ánh mắt đều sáng lên, tò mò đánh giá hắn cùng với Diệp Tiểu Yêu, suy đoán xem họ có quan hệ gì.

Phạm Tư Dư lúc đầu tức giận, nhìn thấy Lục Ly ánh mắt đều sáng lên, ngày đó trở về cô đã hỏi thăm chuyện của Lục Ly, biết được quan hệ của anh ta với Đỗ Vân Vọng còn có thân thế đằng sau, cô càng không cam lòng, dựa vào cái gì mà đàn ông tốt như vậy không phải là của cô, làm cho Diệp Tiểu Yêu được hướng ké chứ!

Cô tức giận mấy ngày, ban đầu cô thấy đứa bé trong bụng chính là vốn liếng giờ lại thành trói buộc, nếu như không có đứa bé, cô nhất định sẽ dùng biện pháp bắt được Lục Ly. Trong chốc lát, cô thậm chí nảy ra ý định phá thai, bỏ buổi đính hôn..

Cuối cùng bị mẹ mắng cho một trận, chỉ có thể buồn bực không dám nói gì nữa.

"Tiểu Yêu, vị này là ai? Sao không giới thiệu với chúng tôi!" Lý Chi Nghi vừa rồi còn gây khó dễ cho Diệp Tiểu Yêu, trong nháy mắt thái độ liền thay đổi, khoác cánh tay Diệp Tiểu Yêu tò mò hỏi.

"Vị này chính là Lục tiên sinh của tập đoàn thương mại quốc tế Lục thị, hiện tại đang là sếp của tôi." Diệp Tiểu Yêu hào phóng giới thiệu.

Có người nhớ đến đoạn đối thoại vừa rồi của cô và Phạm Tư Dư, đều bỗng nhiên bừng tỉnh hiểu ra, người đàn ông đẹp trai thế này làm sao để cho Phạm Tư Dư bao nuôi chứ? Nhất định là Phạm Tư Dư tự mình đa tình! Mọi người nhìn Phạm Tư Dư, trong ánh mắt có chút khinh bỉ, cướp chồng của Diệp Tiểu Yêu, lại còn có lòng bất chính với người đàn ông khác, cô gái này đúng thật đáng bị coi thường!

"Chào mọi người!" Lục Ly thay đổi thái độ thờ ơ hàng ngày, hào phóng cười với mọi người: "Lúc Tiểu Yêu tới đã nói cô có rất nhiều bạn học, mỗi người đều rất ưu tú, quả nhiên không sai, đều là mỹ nữ soái ca! Haha, tôi vừa đến Lục thị, trong tay còn thiếu người, các vị có hứng thú đến Lục thị làm việc cứ nói với Diệp Tiểu Yêu một tiếng, tôi nhất định sẽ nhiệt tình hoan nghênh!"

"Thật vậy sao?" Ánh mắt của Lý Chi Nghi đã sáng lên, cô đã sớm muốn đổi việc rồi, vẫn chưa tìm được nơi thích hợp, tập đoàn thương mại quốc tế Lục thị là tập đoàn lớn, nếu có thể vào Lục thị thì rất có cơ hội phát triển sự nghiệp đó!

Mấy bạn học khác cũng có ý tưởng giống Lý Chi Nghi, trong chốc lát đều muốn chen lất lấy danh thiếp từ Lục Ly.

Lục Ly giao toàn bộ cho Diệp Tiểu Yêu, giải thích rằng anh không mang theo danh thiếp, có gì cứ liên hệ Diệp Tiểu Yêu là được, những bạn học khác đều nhao nhao vây xung quanh Diệp Tiểu Yêu.

Quan Quý Sâm sắc mặt u ám, Lục Ly đây là đang muốn huênh hoang trước mặt mình? Chỉ là giờ hắn đã biết rõ thân phận của Lục Ly, đương nhiên sẽ không làm chuyện mất thân phận, nghiêm mặt nói nghi thức kết hôn sắp bắt đầu, liền kéo Phạm Tư Dư đi.

Ngô Thuỵ đã tìm thấy chồng cô, Diệp Tiểu Yêu xã giao vài câu liền đi theo Ngô Thuỵ đi ra ngoài, Lục Ly giống như cái đuôi nhỏ đi theo, mặt dày nói mình không có chỗ ăn, muốn đi theo bọn họ.

Ngô Thuỵ đối với Lục Ly có ấn tượng tốt, liền mời hắn đi ăn cơm, còn giới thiệu chồng của mình với hắn, tổng tài tập đoàn điện ảnh và truyền hình Quán Nghệ - Vi Bồ.

Ngày thứ hai.

Diệp Tiểu Yêu đi làm đã bị trợ lý chủ tịch gọi tới vào phòng làm việc của chủ tịch, cô đi vào liền ngây người một chút, bên trong ngoại trừ Lục Vĩ Lương, còn có một người quen, đó là người đưa cô vào bệnh viện Cố An Dịch.

Lục Vĩ Lương vừa thấy cô bước đến liền đứng lên nói: "Diệp tiểu thư, tôi đã kiếm thêm người trợ giúp cho cô, người này là Cố An Dịch tiên sinh, cậu ấy là cố vấn tài chính du học vừa về, sau này cậu ấy sẽ cùng cô và Ly làm việc, hi vọng các người sẽ không khiến tôi thất vọng. Phía Ly tôi sẽ không thông báo, cô phụ trách giới thiệu!"

Diệp Tiểu Yêu ngẩn ra, tuy cảm thấy rõ Lục Vĩ Lương không tin tưởng mình, nhưng vẫn hào phóng đưa tay: "Cố tiên sinh, tôi là Diệp Tiểu Yêu, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn!"

Cố An Dịch cười nắm lấy tay cô: "Diệp tiểu thư, tôi về nước chưa lâu, còn xa lạ với rất nhiều chuyện, phải dựa vào cô chỉ giáo nhiều hơn rồi!"

Hai người nhất trí mà tránh nói chuyện quen biết trước đây, ăn ý nhìn nhau cười rồi cùng rời khỏi phòng làm việc...

Trong hành lang, Diệp Tiểu Yêu lại người thấy mùi thuốc cạo râu trên người Cố An Dịch giống với Quan Quý Sâm, cô có chút không nhịn được, có chút khó chịu mà nhíu nhíu lỗ mũi nói: "Cố tiên sinh, tôi có thể đưa ra một đề xuất hơi vô lễ không?"

Cố An Dịch nhướng mày: "Đề xuất gì? Được thôi, về sau chúng ta còn làm việc lâu dài, cô không cần một mực kêu tôi là Cố tiên sinh, gọi là An Dịch hoặc An Sinh là được rồi!"

Diệp Tiểu Yêu nở nụ cười: "Vậy anh cũng có thể gọi thẳng tên của tôi... Đề xuất của tôi là, nếu như anh không ghét mùi thuốc cạo râu khác, có thể đổi một loại khác được không?"

"A... Mùi này rất khó ngửi sao?" Cố An Dịch kỳ quái khịt khịt mũi, ngửi mùi trên cổ áo mình, nghi ngờ nhíu mày hỏi lại.

"Không khó ngửi! Chỉ là có một người tôi quen biết thường dùng, không nói gạt anh, ngửi thấy nó thôi đã khiến tôi có chút khó chịu, anh đã nói thời gian tới sẽ làm việc cùng nhau, tôi chỉ có thể vô lễ mà xin thay đổi. Rất xin lỗi, làm phiền anh rồi!" Cô có chút áy náy.

Cố An Dịch nở nụ cười: "Không sao, tôi cũng không kén chọn, đổi mùi khác là được! Chẳng qua là tôi có chút hiếu kỳ, người có thể tạo thành quấy rối cho cô là người cô thích hay là người cô ghét? Diệp tiểu thư ngại có thể không cần trả lời."

"Chồng trước của tôi!" Diệp Tiểu Yêu ấn thang máy, cũng không quay đầu lại nói: "Yêu hay là hận không nên hỏi tôi, bởi vì chính tôi cũng không biết!"

Tình cảm bảy năm, không phải một tờ giấy chứng nhận ly hôn là có thể hoàn toàn lau sạch sẽ được, cô cũng không bác bỏ việc mình từng yêu Quan Quý Sâm, bởi vì bác bỏ việc này chẳng khác nào bác bỏ bảy năm qua của bản thân.

Đời người có mấy cái bảy năm? Cô sẽ không bởi vì Quan Quý Sâm phản bội mình mà xoá sạch ký ức của bảy năm đó.

Cố An Dịch ngẩn người, theo bản năng hỏi: "Cô đã kết hôn sao?"

Ấn tượng đầu tiên của hắn đối với cô chính là thiếu nữ thanh thuần, không cách nào tưởng tượng được cô gái nhỏ này lại đã kết hôn. Điều này làm hắn không nói rõ trong lòng mình đang là thấy vọng hay gì khác, có chút khổ sở!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play