Quả nhiên người đẹp vì lụa, ngựa tốt vì yên, Diệp Tiểu Yêu chắc hẳn đã học được nhiều điều từ những chuyện đã qua, muốn đối đãi với bản thân tử tế hơn!
Chỉ là xem hoá đơn của nhà thiết kế đưa, cô vẫn không nhịn được đau lòng, quên đi, mặc dù muốn đối xử với bản thân mình thật tốt cũng không nên chọn chỗ đắt thế này, nơi này vẫn thích hợp với những cô chiêu cậu ấm như vua lừa đảo tới đây.
Đương nhiên, cô cũng không có mặt mũi để cho Lục Ly trả tiền, cũng không để ý đến cái mặt khó coi của hắn mà giành cà thẻ, còn nói một cách hùng hồn, đầy lý lẽ: "Tôi cũng không phải bạn gái của anh, tiêu tiền của anh cũng không an lòng, vẫn nên tiêu tiền của mình thôi!"
"Quê mùa?" Lục Ly nhịn không mắng: “Quan Quý Sâm không phải trước là chồng cô sao? Cô sao không tiêu tiền của hắn để khiến mình xinh đẹp hơn, cũng sẽ không để bây giờ bị người khác chiếm mất! Tiểu tam người ta mua đôi giày da phải đến tận Pháp, còn cô nhìn xem trong tủ quần áo của mình có vài món đồ được coi là quần áo không?"
Diệp Tiểu Yêu bị đâm trúng chỗ đau, trong chốc lát không nói chuyện, nửa ngày mới tự giễu nói: "Anh nói đó đều là tiểu tam, ước chừng làm tình nhân mới có thể phóng khoáng! Còn làm vợ, chỉ đều muốn dùng tiền vào chỗ cần thiết nhất, còn mấy món đồ hư vinh này nếu có thể miễn thì liền miễn!"
Ai ngờ vậy mà vẫn làm lời cho người khác!
Lục Ly không nói gì, trừng mắt nhìn cô, giúp cô mở cửa xe, rốt cuộc hắn vẫn nghe lời cô đổi xe nhỏ hơn, như vậy mỗi lần cũng không cần nhìn thấy cô leo lên leo xuống khó khăn. Đương nhiên, hắn quyết sẽ không thừa nhận mình vì cô mà đổi!
Đến nhà hàng rồi, hai người vừa xuống xe đã nhìn thấy Quan Quý Hi đứng ở cửa hết nhìn sang đông lại nhìn sang tây, thấy Lục Ly, Quan Quý Hi liền thân thiết bước lên tiếp đón, đẩy Diệp Tiểu Yêu ra, khoác lên tay Lục Ly nói: "Lục thiếu, làm sao giờ anh mới đến, chờ anh đã lâu lắm rồi!"
Diệp Tiểu Yêu nhìn hai người, không nói gì đi vào, vừa vào cửa cô đã bị cảnh tượng hoa lệ làm kinh ngạc một chút, đại sảnh trong khách sạn đều bày đầy hoa hồng, kéo dài đến tận lễ đường. Nhớ lại lễ kết hôn keo kiệt của mình và Quan Quý Sâm, cô lắc đầu, người và người thật không thể so sánh! Ai kêu cô không có cha làm thị trưởng, bị đối xử lạnh nhạt cũng phải thôi!
"Tiểu Yêu, ở đây!" Một giọng nói quen thuộc vang lên, cô quay đầu, nhìn thấy một đám bạn học đang đứng nói chuyện phiếm, cô thấy Quan Quý Sâm không ở đó liền đi tới.
"Tiểu Yêu, chúng tôi còn tưởng cô sẽ không tới!"
Một bạn học nữ nắm lấy cánh tay của cô thấp giọng nói: "Lúc chúng tôi nhận được thiệp mời đều lấy làm kinh ngạc, không nghe thấy chuyện cậu cùng Quý Sâm giận nhau, sao lại ly dị rồi?"
Một bạn học nữ khác có chút chua xót mà cười nói: "Cậu nói gì vậy? Tiểu Yêu gả vào nhà giàu đều có khoảng cách với chúng ta, mấy lần tụ họp đều không đi, khinh thường chúng ta! Sao lại chịu nói với chúng tôi những lời này!"
Lý Chi Nghi ở trường đã thích Quan Quý Sâm, kết quả bị Diệp Tiểu Yêu đánh vỡ mộng đẹp, liền phụ hoạ nói: "Đúng vậy, Ngô Thuỵ người ta cũng gả vào nhà giàu có, đều mới chúng tôi làm khách mấy lần, Tiểu Yêu tốt nhất nhưng một lần cũng chưa mời chúng tôi, bây giờ ngay cả cổng lớn Quan gia cũng không biết ở đâu đâu!"
Ngô Thuỵ ôm bụng bầu, mỉm cười giải vây nói: "Mấy người đủ rồi, ngày hôm nay cũng không phải đại hội chê trách Tiểu Yêu, nợ cũ này để tính sau! Tiểu Yêu, cậu cũng thật là, xảy ra việc lớn như vậy cũng không nói với chúng tôi!"
Cô ấy trước đây ở cùng một phòng với Diệp Tiểu Yêu, quan hệ khá tốt, lôi cô ra một góc nhỏ giọng nói: "Tôi nghe nói mẹ chồng của cậu đi nói khắp nơi là cậu không sinh được con cái nên mới ly dị, là thật sao? Tôi biết một bác sĩ phụ khoa rất giỏi, có cần tôi đặt lịch trước giúp cậu không!"
"Cám ơn, tôi không cần!"