Chương 826: Đại kết cục (2)
Đến giờ cô ta còn nhớ rõ, khuôn mặt nho nhã ngày xưa của tiến sĩ Lâm đột nhiên trở nên vô cùng đáng ghét, tựa như là ma quỷ.
Làm cho Lâm Oản Oản chịu không nổi nhất là sự tham muốn chiếm hữu biếи ŧɦái của tiến sĩ Lâm, sau khi cô ta trở thành người phụ nữ của hắn, hắn liền không cho phép cô ta tiếp cận bất cứ người nào, dù cho cô ta chỉ là đơn thuần nói một câu cũng bị tiến sĩ Lâm trừng phạt một ngày.
Người đàn ông này càng ngày càng kinh khủng!
Điều càng khiến cô ta không tin nổi là người đàn ông này lại là chú của cô ta, hắn là chú của cô ta! Cô ta không biết chuyện này, thế nhưng hắn lại biết!
Tần Nhất liếc mắt nhìn Lâm Oản Oản, căm hận cùng chán ghét trong mắt cô nhìn không sót một cái gì.
Mắt phượng lóe lên, rất tốt, xem ra tin tức cô mang đến cho Lâm Oản Oản cô ta đã nhận được.
"Vậy thì tới đi, Oản Oản, em qua bên cạnh đi, cẩn thận bị thương."
Tiến sĩ Lâm kéo Lâm Oản Oản, không để ý cô ta giãy dụa, hung hăng cắn lên môi cô ta, đợi khi nếm được mùi máu tươi mới buông Lâm Oản Oản ra.
Tiến sĩ Lâm thỏa mãn liếʍ liếʍ cánh môi, máu tươi ấm áp kí©h thí©ɧ tiến sĩ Lâm.
Tần Nhất kinh ngạc nhìn một màn này, mặc dù biết Lâm Oản Oản sẽ ở bên tiến sĩ Lâm, thế nhưng tận mắt nhìn thấy vẫn có chút kinh ngạc, dù sao bọn họ là chú cháu.
Đôi mắt đào hoa của Vân Hoán băng lãnh, anh lạnh nhạt đứng bên cạnh Tần Nhất giống như cái gì cũng không thấy, trên thực tế cũng đúng vậy, trong mắt anh chỉ có tiểu gia hỏa của anh.
Lâm Oản Oản cảm thấy ủy khuất vô cùng, người đàn ông này thế mà ở trước mặt Vân Hoán làm như thế, trong nội tâm cô ta hiện lên từng tia hận ý.
Tiến sĩ Lâm đeo lên găng tay trắng, ưu nhã nhìn Tần Nhất, làm tư thế mời.
Tay Tần Nhất ngưng tụ, roi tử sắc xán lạn xuất hiện trong tay cô.
Vân Hoán với Trạch Ninh cũng không nhàn rỗi, quả nhiên tiến sĩ Lâm không phải một mình tới, đi theo hắn còn có ba Zombie Vương Thanh Tuyệt!
Trạch Ninh nhìn ánh mắt đờ đẫn của đám Thanh Tuyệt, bên trong mắt mèo màu đỏ là lo âu và đau lòng.
Ba con Zombie Vương, Vân Hoán cùng Trạch Ninh có thể đối phó, nhưng song phương thế lực ngang nhau, nên cũng kiềm chế lẫn nhau, mấu chốt nhất vẫn là tiến sĩ Lâm bên này.
Tần Nhất và tiến sĩ Lâm cũng đang khó phân thắng bại, sau khi Tần Nhất trở thành dị năng giả cấp mười, năng lực không chênh lệch nhiều với tiến sĩ Lâm, quan trọng nhất là cô có trí nhớ cùng kinh nghiệm của kiếp trước, ngược lại có phần thành thạo điêu luyện hơn.
Tiến sĩ Lâm phản ứng nhanh né tránh roi điện của Tần Nhất: "Thực lực của Tần tiểu thư lại tinh tiến không ít, xem ra tôi phải xuất toàn lực rồi, bằng không sẽ thật sự trở thành bại tướng dưới tay cô mất."
Thanh âm như gió xuân, tựa như đóa hoa tươi nhẹ hôn lên gò má, thế nhưng vào trong tai Tần Nhất lại giống như gió lạnh, rét lạnh thê lương.
Tiến sĩ Lâm cười khẽ một tiếng, đầu ngón tay ngưng tụ, lưỡi dao tinh thần trong suốt theo bốn phương tám hướng bay về phía Tần Nhất.
Tần Nhất vừa định né tránh liền phát hiện mình không di chuyển được bước chân, đôi con ngươi lạnh lẽo, lưỡi dao màu băng lam chuẩn xác không lệch đối đầu với lưỡi dao của tiến sĩ Lâm.